Mày Lấy Tao Đi
Phần 9
MÀY LẤY TAO ĐI 9
Từ hôm đó cuối tuần là nó qua cùng Tài nấu cơm. Dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ giúp Tài. Tình cảm hai đứa vẫn đều đều như thế. Nhiều khi Tài cũng muốn tiến xa hơn. Nhưng mà nó chưa sẵn sàng. Bản thân cảm xúc vẫn chưa đủ khao khát. Và cái ác cảm về đống đầu thú của tên kia vẫn ám ảnh nó không rời.
Gần tết, cả lũ rủ nhau làm bữa nhậu. Yêu cầu vẫn là phải dẫn người yêu theo. Nó không biết có nên rủ Tài đi không. Vì nó ngại.
Trong tâm lý hội con gái. Yêu là phải xác định cưới nhau chúng nó mới dám công khai. Không đến lúc công khai rồi mà chia tay thì mang tiếng lắm. Cả xóm cái tuổi đấy có mình nó là con gái, giờ không đi không được. Mà mang theo Tài cũng dở, không mang theo mà Tài biết còn dở hơn.
Nó thở dài, bấm điện thoại. Tiếng đầu dây mãi mới mở máy.
-alô. Anh nghe đây.
Chúng nó đổi cách xưng hô mấy bữa nay rồi. Thôi thì… Nó con gái. Lùi một bước vậy.
Tiếng đầu dây léo nhéo như tiếng tivi. Lục đục như Tài đang làm gì đó. Nó đắn đo.
-chủ nhật hội bạn em rủ ăn liên hoan. Nó nói đưa người yêu đến. Anh có bận gì không?
-anh… Anh không. Chủ nhật anh sẽ đi cùng em.
– ây…
Tiếng Tài suýt xoa trong điện thoại. Nó hỏi ngay.
-Anh sao đấy.
-Anh bấm móng tay vào da.
-Sao tiếng tivi ở đâu đấy.
-Anh Hiếu mở máy tính. Em ngủ chưa.
-Em chuẩn bị ngủ.
-Vậy ngủ đi. Anh làm báo cáo tiến độ chút nhé.
-Vâng. Nhớ đi ngủ sớm nghe chưa.
-Uh. Em cũng ngủ ngon nhé.
-Vâng.
Nó cup máy lòng bồi hồi. Lo đến chủ nhật mang Tài về ra mắt bọn khốn nạn này. Chúng nó lắm trò lắm luôn. Nhất là cái thằng Hà mã. Với cái loại hay xỉa xói như thằng Xù.
-Chủ nhật Tài đến đón nó, hai đứa cùng nhau đến chỗ hẹn. Hội trai gái đã kéo đến khá đông. Từng cặp ngồi sát nhau. Thằng xù chưa có mặt chứng tỏ cái Sam chưa đi học về. Thằng Hà mã chắc là chạy đi đón người yêu.
Phùng đi ra cạnh ngồi cùng chúng nó.
-Chờ tí đồ ăn lên giờ. Mấy đứa kia chạy đi mua ít đồ.
-Sam nhà tao đến chưa.
-Nó bắt xù đèo đi đâu ý.
Tài cúi xuống hỏi nó.
-Sam nhà mình cũng có người yêu trong hội bạn em hả.
-Em nói với anh rồi mà.
-Anh không nhớ.
Nó cười cho qua. Mấy thằng bạn đã tập trung đủ. Cầm chén rượu đưa cho bọn con trai. Bọn con gái không được uống vì phải đưa bọn con trai về nếu chúng nó say.
-Theo thói quen lúc không có Tài. Nó cũng dăm bảy chén chứ đâu có kém. Nhưng giờ có Tài rồi… Thì nó thôi.
-Ơ… San không uống à.
-Không… Nay tao có… Người uống thay rồi.
Nó cười ngại.
-Cả xóm chục đứa hội mình, có mình mày là con gái. Mày lại suốt ngày Để tóc ngắn như con trai, cho nên nhiều lúc bọn tao cũng quên mày là con gái.
Không quan tâm chăm sóc mày được. Đừng giận nhé.
-Kìa, người yêu nó lườm cho kia kìa.
Nó cười trêu.
Người yêu tao không ghen linh tinh đâu. Không biết bạn Tài có ngại khi San chơi với chúng tớ.
Không…
– Tớ nghe San kể nhiều rồi. Ai có tình bạn thiêng liêng như vậy là may mắn.
-Gớm may cái gì. Cái San này khối lần nó ném cứt vào đời tao rồi đấy. Nhìn thế nhưng không phải dạng tử tế đâu.
Thằng Xù dẩu mỏ lên kể xấu nó.
-Hôm trước nó bơm đống bóng 12 con giáp treo trước nhà Quân. Quân được bữa nổi tiếng còn gì.
Cả bọn cười hô hố. Nó ngại.
-Nói vậy thôi chứ với chúng tớ. San nó như một bông hoa nhài. Mà không đứa nào muốn để nó cắm bãi phân trâu.
-Cho nên lúc Phùng dắt Tài về, anh em cũng phải xem xét lại. Mong Tài đối xử tốt với nó. Cái San trông thế nhưng tồ. Kinh nghiệm yêu đương chưa có. Mong bạn sẽ đặt vấn đề lâu dài và nghiêm túc. Nếu không… Bạn cũng biết bọn tớ rồi đấy.
-Mày định làm gì nó.
Quân quay sang hỏi.
-Đấy là tao nói thế, còn chưa tính sẽ làm gì.
Cả bọn cười ầm lên vì câu nói của thằng Xù.
-Đấy người ta gọi là đòn gió bố ạ.
-Nghĩ làm gì cho mệt. Có Sam Nhà ta lắm mưu nhiều kế đây này.
-Kế gì. Toàn mưu hèn kế bẩn của chị em nhà nó.
Cả lũ cười ầm lên. Thằng khốn nạn này nó thừa biết trò bóng bay 12 con giáp là do đứa nào nghĩ ra.
Tài ngồi im nghe chúng nó đùa nhau. Cuối cùng bị chúng nó ép cho uống say.
Cả bọn đứng lên ra về. Đúng như kịch bản. Hội con gái không uống để chở hội con trai về.
Tài cũng say rồi. Nó chở Tài về là điều chắc chắn vì Phùng cũng say không kém.
Nó đi ra cắm chìa khoá xe. Tài cả thằng Hà mã đứng phía sau. Tài thấp hơn tên kia nên nó còn cân được. Chứ cái dạng đầu gối quá tai, dài lưng tốn vải kia mà người yêu nó vác về được cũng siêu.
Nó đứng nhìn Tài.
-anh sao không đấy. Hay em gọi taxi cho.
-Thôi mình đi xe máy em ạ. Anh vẫn tỉnh mà.
Tài nhìn nó cười nhẹ. Tay xoa lưng tình cảm nhưng trước mặt cái thằng kia thì mắt nó đỏ lên. Khuôn mày cau lại khó chịu.
-Đi taxi về cho an toàn ông ạ. Hay ông không ngại tôi chở ông về.
Hắn đi ra mở khóa xe. Thằng này uống tốt cho nên cả lũ say khướt hắn mới ngà ngà. Hắn lùi xe rồi phóng đi về phía hai đứa nó.
Ơ… Quân đưa người yêu về đi. Lo cho Tài làm gì.
Tao chở cậu ý về, chứ con kia chở về làm sao được.
Mày tưởng, hôm nọ nó cân mấy thằng tao từ sân bóng về đấy.
Nhưng muộn rồi.
Thôi ông ạ. Ông lo cho thân ông đi kìa. Chứ nhà thằng nào chả như nhà thằng nào. Như nhau hết.
Tôi không làm gì San đâu, ông đừng lo. Tôi đưa San về nhà xong về mà.
Tài cố gắng nói cho tỉnh táo. Trèo lên xe lùi lại. Bọn con trai say nhưng vẫn biết hơn bọn con gái. Chứ mấy bà con gái mà say thì quên trời quên đất luôn. Tỉnh dậy không nhớ nổi qua say mình quậy những gì.
Nó nhìn hai người đàn ông rồi phân công.
-Quân chở người yêu về đi, tôi đi cùng Tài với cái Sam. Đưa Tài về rồi cái Sam chở tôi về.
-có em rồi. Anh Hà mã đừng lo nhá. Về đêm nay cố gắng dùng hết 12 con giáp của anh đi.
Cái Sam túm cổ thằng xù vứt sang xe mấy thằng kia rồi bám sát hai đứa nó.
-anh Tài thấy sức mạnh của mấy ông bạn chị em chưa. Đâu mấy ai được quan tâm như thế. Đúng là hơn nhau cách ăn ở Anh nhỉ.
-hãy là bạn Quân ấy thích San của anh.
-ôi thôi thôi… Bạn thì được chứ ông ý thả dê kinh lắm. Cái kiểu đàn ông lăng nhăng thì có tốt mấy cũng không yêu được anh ạ.
-Cho nên nếu tính về bạn bè thì OK, chứ mà yêu đương thì cho nghỉ từ vòng gửi xe khỏi mất vài nghìn tiền vé.
Cái Sam cười khanh khách. Đi đến nhà Tài, chúng nó đỗ lại chờ Tài đi vào rồi mới lên xe ra về.
Muộn lắm rồi. Lâu lâu mới được mới được bố thả đi chơi khuya như thế. Con Sam chở nó. Nó ngồi sau ôm.
-Nay ông Quân say thật à?
-không. Nó uống được mà.
-em tưởng ông ý say. Lúc em ngồi trong đó thấy ông liếc hai người suốt. Hình như là…
-gì…
-ông thích chị…
-khùng… Người yêu nó để cho ai. Chúng nó nấu cháo lưỡi trước trước cửa nhà mình suốt đấy.
-Sao chị biết.
-Hôm nọ tao cho mấy cốc nước. Cho chừa.
-Thế chừa chưa.
-Dạo này không để ý.
-Thế mà không gọi em.
-Làm gì.
-Ra rình.
-Mày hâm, người ta hôn nhau có gì mà rình.
Kệ…
Nó cười khúc khích.
-Có vẻ hội này không thích ông Tài. Em thấy ông cũng không nhiệt tình.
-Chị thấy bình thường. Chủ yếu do mình.
-Chị không thích ông ý à. Hay ông ý đòi hỏi nhiều.
-Không… Nhưng mà nhiều lúc cũng không nghĩ đến lâu dài. Chưa có kế hoạch cho tương lai.
-mình còn trẻ mà. Công việc lại chưa ổn định nên thế. Nhưng mà chị cũng phải giữ gìn nhé.
-biết rồi. Tao sẽ để dành cho chồng tao được chưa.
-ờ… Lão Hà mã bắn tin là để cho lão đấy.
-mệ… Bao giờ…
-Thì lão chả gửi cho đống đầu thú còn gì.
-Nó trêu thôi.
-Thì lão chả xí đưa Tài về cho chị còn gì. Chắc sợ bố Tài xơi chị chứ điếu gì.
-Mày suy diễn ít thôi.
-em suy diễn gì đâu. Say người ta mới nói thật đó.
-mấy hôm nữa bác sĩ bảo nhà nó cưới thì mày tỉnh mộng đi em ạ.
-Tao đâu có thích nó. Trừ khi trên đời hết đàn ông.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!