Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nàng Dâu - Chương 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nàng Dâu


Chương 30


Thanh đảo

Mẹ Vương Hinh mở cửa, mẹ Đại Lâm cầm cái chày cán bột lao vào. Nhìn thấy mẹ Vương Hinh và Vương Hinh sát khí đằng đằng, mẹ Đại Lâm lập tức sợ hãi bất giác lùi lại mấy bước. Trương Tú Tú cũng vào theo kéo theo bố Thuý Thuý, khóc lóc bảo bố Thuý Thuý giúp bà xả hận.

Mẹ Vương Hinh nhìn thấy mẹ Đại Lâm trước mắt hiện lên ánh mắt chết không nhăm mắt của chị gái. CHị gái chết rồi còn mẹ Đại Lâm vẫn sống sờ sờ ra đấy, còn chạy khắp nơi giễu võ dương oai. Bảo mẹ Vương Hinh không căm phẫn sao được. Mẹ Vương Hinh không nói không rằng bước lên cấu xé mẹ Đại Lâm. Mẹ Đại Lâm lùi dần về phía phòng ngủ. Đại Lâm muốn giúp mẹ bị Vương Hinh giữ chặt, vừa đấm vừa đá. Đại Lâm không có chút khản năng phản kháng nào. Bá Bá không biết phải làm sao, hôm nay đến đây chỉ muốn nhân cơ hội gặp mặt Vương Hinh cho dù chỉ nói vài lời thôi cũng được. Anh cũng rất thích Vương Hinhm ngày càng thích. Nhưng vừa gặp mặt, còn chưa nói được câu nào đã lao vào đánh nhau , Bá Bá cũng không biết nên giúp Vương Hinh hay giúp Đại Lâm. Nhìn thấy mẹ Đại Lâm thất thế anh liền đến giúp mẹ Đại Lâm/ Lúc này mẹ Đại Lâm bị đánh cho nghẹt thở, lấy chiêc chày cán bột giáng ngay vào đầu mẹ Vương Hinh. mẹ Vương Hinh kêu thất thanh 1 tiếng, máu trên đầu tuôn ra. Vương Hinh và bố lập tức lao tới như con báo săn.

Bố Vương Hinh xem xét vết thương của vợ, mắt Vương Hinh đỏ ngầu. mẹ Đại Lâm đã chửi bác gái đến chết, bây giờ lại định đánh chết mẹ cô sao ? Vương Hinh giành lấy cái chày cán bột dùng hết sức đập vào đầu mẹ Đại Lâm. Đúng lúc đó Bá Bá thấy tình thế không ổn, vội vàng chạy đến đảy mẹ Đại Lâm ra, cái chày trong tay Vương Hinh giáng mạnh sau gáy anh, Bá Bá không kêu được tiếng nào đã ngã vật xuống. Câu nói cuối cùng của Bá Bá trong bênh viên là :”Tôi thích Vương Hinh, các người đừng ai truy cứu trách nhiệm của cô ấy, cô ấy khônng cố ý. Sau đó anh rơi vào trạng thái hôn mê, não chảy máu, cần phải phẫu thuật mổ nào nhưng mẹ Đại Lâm không có tiền.

Vương Hinh bị còng tay đưa vào ngục, chính a Vương còng tay Vương Hinh. Anh Trương cúi đầu lặng lẽ, còng tay cho Vương Hinh, nhớ đến câu nói cách đây không lâu, doạ sẽ còng tay Vương Hinh, không ngờ ngày hôm nay anh lại thực đeo cái còng tay lạnh giá vào tay Vương Hinh. Sắc mặt Vương Hinh trắng bệch, đôi mắt mở to mơ màng nhìn anh Trương, mọi việc xảy ra qua nhanh cô không rõ tại sao lại xảy thành ra thế này.

Chiếc chày trong tay cô hạ xuống, Bá Bá ngã vật xuống, đến khi cô phát hiện tình hình bất ổn, dìu Bá Bá nhìn thấy máu tươi sau gáy Bá Bá, đến giờ máu vẫn còn dính trên tay cô chưa có cô hội đi rửa.

Cô chờ ở bênh viện, đầu mẹ cô đã được cuốn băng xong.chỉ là vết thương ngoài da, đồng thời cô cũng biết tin Bá Bá phải làm phẫu thuật để mổ não. Lần đầu tiên trong mắt bố Vương Hinh ành lên sự sợ hãi. Ông là người đàn ông thông minh tuyệt đỉnh chưa có việc nào ông không xử lí êm xuôi nhưng trong lúc này nỗi sợ hãi trong mắt ông sâu như ở đáy vực. Bố Vương Hinh kéo Vương Hinh chạy, vừa chạy vừa lôi hết số tiền cúng thẻ ATM trong người ra, bảo cô cao chạy xa bay, cứ chạy khỏi Thanh Đảo rồi tính.Vương Hinh hoảng sợ quá không biết phài làm thế nào. Đại Thiếu còn đang trên đường đến đây. Trương Tú Tú và bố Thuý Thuý kéo họ lại bảo Vương Hinh đi tự thú. Bố Thuý Thuý nói :”KHông chống đối lại chính Phủ được đâu, Vương Hinh có thể chạy trốn cả đời được sao? Cứ tự thú trước đã, sau đó cố gắng để xin xử nhẹ” Bố Vương Hinh hằn giọng trách móc bố Thuý Thuý:”Im miệng cho tôi , nếu không phải vì anh tái hôn. Hinh Hinh có thể xảy ra chuyện này sao. Cút sang một bên cho tôi.”

Bố Vương Hinh kéo Vương Hinh ra ngoài bị anh Trương bắt ngay tại bài đỗ xe. Anh Trương nhìn thấy Vương Hinh sợ sệt giống như một con nai con. Muốn mắng cho một trận nhưng không nỡ. đứa trẻ này đã đủ sợ mất mạt rồi, bèn nói : Cứ tạm giam đã, chờ phán quyết toà án, hung nhiều lành ít, các người mau mời luật sư đi, làm to chuyện có khi tám năm mười năm đấy. Nó hãy còn nhỏ lắm.”Nói rồi đưa Vương Hinh lên xe cánh sát. mẹ Vương Hinh theo sau cũng kịp đến khóc lóc không cho cảnh sát đưa Vương Hinh đi, bị chồng giữ chặt cánh tay lại lắc đầu ra hiệu cho bà im lặng để cảnh sát giải quyết. Tiếng còi xe cảnh sát đi xa dần. mẹ Vương Hinh gục người vào lòng chồng.

Hai vợ chồng bố Thuý Thuý đứng đằng xa, mắt bố Thuý Thuý ươn ướt, ông đã chứng kiến Vương Hinh lớn khôn, xảy ra chuyện thế này, ông sao có thế không đau lòng được. Trương Tú Tú hạ giọng làu bàu: “ Nhỏ thế mà đã đanh đá ghê gớm, xử cho nó 50 năm, xem nó có còn dma huyênh hoang”! Bà vẫn còn khắc ghi chuyện Vương Hinh đuổi bà ra khỏi nhà. Bố Thuý thuý nổi giận hét lớn tiếng với bà :” Bà ăn nói cái kiểu gì thế, chuyện nhà chúng ta tự chúng ta giải quyết, gọi mẹ Đại Lâm chết tiệt đến làm gì. Bà sợ là chưa đủ xấu mặt ?” Lần đầu tiên Trương Tú Tú thấy bố Thuý Thuý nổi giận đến thế, nên hơi sợ, lúng búng : tôi tôi… Bố Thuý thuý cao giọng: “ tôi cảnh cáo bà tứ nay còn qua lại với bà già chết tiệt đó, gọi bà ta về nhà, tôi sẽ li hôn với bà. Tôi nói được làm được.” Trương Tú Tú lập tức im bặt. bố Thuý Thuý là dàn ông ly hôn lần nữa cúng không sao nhưng bà là phụ nữ bị đuổi khỏi nhà lần nữa thì thật bẽ mặt. Hơn nữa khi đi bà đã nói với mẹ chồng răng bà sẽ không bao giờ về hầu hạ bà ta nữa , giờ thì sao còn mặt mũi mà quay lại? Bà ủ rũ mặ mày không nói gì nữa chỉ hí hửng mừng thầm khi bố mẹ Vương Hinh muôn phần đau đớn. Còn về Bá Bá hầu như không quen nên chẳng có gì phải buồn cả..

Bá Bá hôn mê bất tỉnh toàn thân cắm đầy ống, bác sĩ nói nhanh chóng làm phẫu thuật nếu không Bá Bá sẽ mất mạng, mà dù có làm phẫu thuật khả năng sống sót của Bá Bá cũng không cao. mẹ Đại Lâm chẳng còn đồng nào cả, bà thương lường với bố Đại Lâm bán ngôi nhà này đi làm phẫu thuật cho Bá Bá. Bố Đại Lâm lớn tiếng chửi bới, suýt nữa thì đánh bà, chửi bà là người làm bại hoại gia đình, là mối hiểm hoạ của nhà họ Tôn Bố Đại Lâm chừng mắt thề rằng nếu mẹ Đại Lâm bán nhà thì ông sẽ liều chết với bà, khiến mẹ Đại Lâm sợ quá không dám hé răng. Lúc sau bố Đại Lâm vè nhà lén giấu giấy tò nhà đi, đến khi mẹ Đại Lâm lén tìm giấy tờ nhà thì không tìm thấy nữa.

Mẹ Đại Lâm ngồi khoác cạn nước mắt, giờ bà đang ngồi đờ đãn trên bậc thềm ngoài bệnh viện mặc cho gió thu thổi tung tóc bà. Mấy h đồng hồ trôi qua mẹ Đại Lâm dường như già đi mười tuổi thân thể cũng gầy khô đi nhiều. Bà mặc cho mẹ Bá Bá chửi bới nhiếc móc, bà vẫn lặng thinh như thể bà đã rời khỏi thế giới này. Dương như chỉ dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy bà đang già đi từng chút một. Giờ đây bà khônng giống mẹ Đại Lâm ghê gớm chua ngoa lúc trứoc nữa mà trông giống như người cao tuổi bước ra từ bách tuế lão nhân đường.

Bố mẹ Bá Bá khóc lóc thảm thiết trách mẹ Đại Lâm ăn no rảnh chuyện chọc ngoáy vào chuyện nhá người khác làm hại Bá Bá đòi mẹ Đại Lâm đền mạng.. Khóc lóc cuối cùng lại kêu gào sẽ kiện bố Vương Hinh đên chết để bố Vương Hinh bồi thường 5 triệu tệ, số tiền này không chia cho mẹ Đại Lâm một xu nào cả.

Mẹ Đại Lâm như thể không nghe thấy gì vẫn già nua với môtj tốc độ đáng kinh ngạc.Gió thu lạnh loẽ vãn vô tình cào cấu vào thân thể đã trở nên khô gầy như tờ giấy của bà.

Bố mẹ Bá Bá chửi đủ rồi khoảng nửa đêm mới ra về. Mẹ Đại Lâm vẫn không nhúc nhích ngồi im bên ngoài bệnh viện. Mấy cô y tá bệnh viện vẫn liên tục khuyên mẹ Đại Lâm về nghỉ ngơi, bên ngoài gió to nhưng mẹ Đại Lâm vẫn ngồi như không nghe thấy gì.

Đại Lâm cũng trở về nàh rồi, mặc kệ mẹ anh ngồi cô độc một mình ngoài bênh viện. Tình cảm của Đại Lâm và Bá Bá rất sâu đậm. Bá Bá bị thương nặng là sự đả kích rất lớn đối với anh

, anh hận Vương Hinh ra tay quá tàn nhẫn, hận Trương Tú Tú rỗi hơi gọi ba người họ đến dẫn đến sự thê thảm của Bá Bá hôm nay. Anh không muốn thừa nhận thực ra người anh hận nhất chính là mẹ anh.

Hình tượng người mẹ anh kính yêu từ nhỏ giờ đây đã trở nên mơ hồ khiến anh căm ghét. Từ ngày mẹ Thuý Thuý qua đời anh thà ngồi đợi chờ ở khu nhà Thuý Thuý đến đêm cũng không về nhà. Anh không muốn thấy khuôn mặt khắc ngiệt toan tính của mẹ càng không muốn thấy cái miệng mỏng của bà lảm nhảm cả ngày, nội dung đeuf giông y như nhau nào là ông chồng không kíêm được tiền, con cai nhà ai kiếm được nhiều tiền mang về cho mẹ bao nhiêu là đồ, người phụ nữ nào không có tài cán chi suốt ngày ninhj bợ lãnh đạo để đượ món hời béo bở, người phụ nữ nào không bằng bà mà hưởng nhiều phúc lợi trong đơn vị. một lần Đại Lâm không chịu nổi liền hét lên với bà: Được rồi tiền lương của con trong tay mẹ, mẹ muốn mua gì thì mua mẹ còn cằn nhẵn gì nữa.Con dâu mẹ cũng bị đánh cho chạy mất, mà còn chửi chêt mẹ cô ấy, cô ấy quay lại mà nhìn mặt mẹ thì con đi đầu xuống đất” Mẹ Đại Lâm rơi nước mẳ chửi anh bẩt hiếu rồi đạp cửa ra ngoài, mặc kệ bà. Mệ Đại Lâm đã hại chết mẹ Thuý thuý rồi lại vội vàng giới thiệu mai mòi để bố Thuý Thuý tái hôn, bây h hay rồi gián tiếp hại Bá Bá.

Đại Lâm không còn cảm thấy mẹ anh là người vị đại nữa, thực ra nhìn thật kĩ bà là một bà già chuyên toan tính nhỏ mọn giữa chốn đô thành. Bất kì một người con trai nào cũng không muốn thừa nhận mẹ mình tôn kính nhất là loại người này. Nhưng sự thật đã bày ra trước mắt không thể biện giải không thể phản bác được. hôm nay Đại Lâm nghe thấy câu chửi mẹ anh anh không hề nghì đen chuyện can ngăn mà trong đầu chỉ có 1 chữ :đáng đời

Sự việc diễn biến đến nước này, thật vô cùng bi thảm! Nguyên nhân khởi nguồn từ sự tham lam vô sỉ của mẹ anh. Đại Lâm vô cùng căm giận mẹ anh chỉ là không thừa nhận thôi, vì thừa nhận có nghĩa là anh bât hiếu

Đêm xuống không bóng người, mẹ Đại Lâm vẫn một mình ngồi bên cạnh Bá Bá , khóc đến khô nước mắt chỉ là không kìm nổi sự thổn thức.Từ nhỏ đến lớn Bá Bá giống như con đẻ của bà đã thân thiêế đến độ không thể tách rời, hôm nay Bá Bá ra nông nỗi này mẹ Đại Lâm dường như đã chết, cả thế giới đang rời khỏi bà, sự tuỵệt tình của chồng bà với bà và Bá Bá, nỗi căm hận trong mắt con trai, trên thế giới này chỉ có Bá Bá còn yêu bà , quan tâm đến bà. Nhưng hôm nay Bá Bá thay bà gánh kiếp nạn này, tạo thành hậu quả đau thương này. Bá Bá chịu tội thay bà. Mẹ Đại Lâm hận người nằm trên giường bệnh lúc này không phải là bà. Bà muốn khóc mà không khóc nổi. Liên tục lấy tay đấm mạnh vào ngực mình, hận một nỗi không thể moi tim ra.[

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN