Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật - Chương 7: Rốt cuộc mình kêu ai là cục cưng vậy?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật


Chương 7: Rốt cuộc mình kêu ai là cục cưng vậy?


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit & Beta: NiMi

Trong một lúc tiếp nhận quá nhiều thông tin, Cố Vị sợ tới mức làm rơi hạt dưa đầy đất.

“Em trai đừng kích động.” Lạc Thần Hiên nói, “Ngồi đó đi, để anh dọn cho.”

Cố Vị nhìn chằm chằm ba tin nhắn trên wechat, do dự một chút, lựa chọn trả lời Trì Vân Khai trước. 

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Bánh trung thu, ý của anh là, học sinh tiểu học kia không add wechat em?

[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: Ừ, chắc là không add đâu, avatar của cậu ta là một chậu xương rồng bà, tên là gì ấy để anh nghĩ lại xem.

[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: À, tên nick là “Thời gian đã trôi qua sẽ không thể quay lại”.

[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: [ danh thiếp ]

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]:…

Cố Vị: “…”

Tốt tính như Cố Vị bây giờ cũng thấy giận sôi cả máu ——

Trì Vân Khai bảo hình một chậu xương rồng bà là một avatar trẻ con ấu trĩ?

Rõ là kiểu hình đại diện mấy cán bộ già về hưu hay dùng, Trì Vân Khai nghĩ gì mà bảo người ta là học sinh tiểu học ấu trĩ???.

Lại còn mẹ nó “thời gian đã trôi qua sẽ không thể quay lại”.

Mở trang cá nhân xem, tiểu sử vỏn vẹn một câu “Cuồn cuộn Trường Giang đông thệ thủy”.

Má, học sinh tiểu học sống triết học như thế này, Trì Vân Khai kiếm đâu ra vậy

Người khó hiểu ở đây kỳ thật là vị rapper nhà mình ấy.

Cố Vị xoa xoa đôi mắt, tiếp tục tự hỏi.

Hiện tại vấn đề là, xương rồng bà thì không thấy đâu, nhưng lại đến một Pikachu, còn cùng cậu hàn huyên nhiệt tình cả đêm.

Vậy Pikachu rốt cuộc là ai?

Rốt cuộc cậu đang chăm sóc vị khách nào vậy, còn tri tri kỷ kỷ mà gọi người ta là cục cưng nữa chứ.

Đột nhiên cậu có dự cảm chẳng lành.

Cố Vị cần phải biết rốt cuộc cậu đã kêu ai là cục cưng.

Cố Vị rời khỏi khung chat với Trì Vân Khai, mở khung chat với baba cậu.

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Tâm tình trầm trọng.jpg.

tâm tình trầm trọng

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Ba, ba gửi danh thiếp người kia cho con xem một chút.

[ Cố Thải ]: Hả?

[ Cố Thải ]: Đợi ba đi hỏi dì Tống nha.

[ Cố Thải ]: [ danh thiếp ] 

Cố Vị: “…”

Nhìn danh thiếp ba cậu gửi tới, hình ảnh chú Pikachu chói mù mắt, bên cạnh là ba chữ to, Mười Vạn Vôn.

Cố Vị cảm thấy mình sắp tắt thở đến nơi.

Nếu người cậu add không phải học sinh tiểu học kia mà là đối tượng đính hôn của cậu, vậy đêm hôm đó hai người rốt cuộc ông nói gà bà nói vịt cái gì vậy trời.

Cố Vị khóc không ra nước mắt.

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Không phải con đã nói với ba là con không thể yêu đương sao.

[ Cố Thải ]: Con nói khi nào?

Haiz…Con ma men này vốn không nhớ gì cả.

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Thôi, vậy ba nói cho con người đó tên là gì? 

Cố Vị quyết định phải nhanh chóng xin lỗi người ta thôi.

[ Cố Thải ]: Hê hê, lần này ba nhớ rõ nha.

[ Cố Thải ]: Tên là Giang Tầm, trước đó mới giành giải quán quân thế giới đó, con hẳn cũng biết đó, ba thấy thanh niên bây giờ đều rất thích cậu ta. 

[ Cố Thải ]: Mà con bị sao thế, tên người ta còn chưa biết đã cùng nhau lên hot search, ba vừa mới nghe dì Tống bảo hai đứa cùng lên hot search kìa.

[ Cố Thải ]: Thế nào, có phải Giang Tầm cũng không tồi chứ?

[ Cố Thải ]: Con trai? Đâu rồi? 

[ Cố Thải ]: Con đứa nhỏ này, đang nói chuyện lại đâu rồi.

Cố Vị: “…”

Cố Vị: “…”

Cái quỷ gì vậy?

Giang Tầm? 

Người mình kêu là cục cưng là Giang Tầm?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN