Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật - Chương 92: Phiên ngoại 2: Ăn ý thì phải từ từ bồi dưỡng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật


Chương 92: Phiên ngoại 2: Ăn ý thì phải từ từ bồi dưỡng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit & Beta: NiMi

Chiến đội TMW ngày càng nổi tiếng, người ủng hộ càng ngày càng nhiều, trong kỳ chuyển nhượng được rất nhiều tuyển thủ để mắt tới, TMW nghiễm nhiên trở thành câu lạc bộ chiêu mộ được nhiều tuyển thủ nhất trong mỗi kỳ chuyển nhượng.

Tuyển thủ Sunny của TMW bớt chút thời gian livestream, vừa online liền nhận được một đống câu hỏi của cư dân mạng.

Cư dân mạng: “Vì sao mọi người ai cũng muốn gia nhập TMW, tôi cảm thấy không chỉ riêng tuyển thủ, mà ở các mảng tuyển dụng khác bên TMW cũng rất được hoan nghênh.”

Sunny: “Bởi vì phúc lợi đãi ngộ của chúng tôi vô cùng tốt.”

Cư dân mạng: “Có thể nói cụ thể hơn không? Tôi muốn biết nó tốt như thế?”

“Được chứ.” Sunny thoải mái dựa vào ghế, “Ngoại trừ tiền lương, tiền thưởng, bọn tôi còn có những phúc lợi khác, Vị Vị đại ngôn cái thì thì Giang Tầm liền mua cho chúng tôi cái đó, mỗi người một phần, đồ trang điểm nè, đồ ăn vặt nè,… bọn tôi luôn không thiếu mấy thứ đó.”

Cư dân mạng: “……”

Xem ra nghe đồn đúng là thật, tình cảm của Giang Tầm và Cố Vị vẫn đang vô cùng tốt.

Dịch Tình khoe phúc lợi nhà mình xong thì mở nhóm hậu viện hội Nhím nhỏ ra.

@ Bánh Tuyết nhà Nhím nhỏ: Tình nhãi con đến đây

@ Nhím nhỏ mau lớn lên: Mới xem cô livestream khoe đồ, tui nhìn mà thèm, tại sao lúc trước không theo nghiệp esport chứ.

@ Chuông gió nhà Nhím nhỏ: Mỗi ngày hỏi một lần, hai người họ đã đi đăng kí chưa?

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: Tui nghĩ cũng sắp rồi ấy, bộ phim điện ảnh kia sắp công chiếu rồi, Vị Vị còn đang bận, xong đợt này có lẽ sẽ nhanh lãnh chứng thôi!

@ Bánh Tuyết nhà Nhím nhỏ: Trong nhóm có tay trong thật tiện quá, online chờ một cái hôn lễ, em trai của chúng ta bây giờ thật nổi tiếng, bận đến mức chân không chạm đất, giờ tui bắt đầu thấy thương Giang Tầm rồi.

*

Cố Vị mới kết thúc một cảnh diễn, Giang Tầm đến đón cậu, lúc cậu lên xe mới phát hiện Giang Tầm còn ôm cả MVP theo.

“Mang nó đi chích ngừa.” Giang Tầm đưa MVP cho Cố Vị, “Tiêm xong còn đang cáu kỉnh đây, mặt mày tiu nghỉu.”

Cố Vị xoa xoa đầy MVP, sau khi yên vị mới phát hiện người lái xa lại là Giang Ảnh.

“Không để ý đến tui, tui mới quay xong nên tiện đường qua đón luôn.” Giang Ảnh vừa đạp chân ga vừa thuận tay bật nhạc lên, “Hai người cứ nói chuyện đi, để cho hai người cảm nhận kỹ thuật lái xe của tui.”

Sự thật chứng minh thực sự không thể cảm nhận được!

Nửa giờ sau, Giang Tầm nhìn sắc mặt Cố Vị dần chuyển xấu hơn, MVP yếu ớt kêu vài tiếng, “Mau xuống xe, để anh lên lái.”

Giang Ảnh đỗ xe ở ven đường, sau đó chuyển xuống ghế sau.

“Cậu đã lấy bằng được bao lâu rồi?” Cố Vị bình tĩnh lại, chần chờ một lát mới hỏi.

“Hơn một tháng á.” Giang Ảnh nói, “Thi ba lần mới qua, khó chết đi đuọc.”

Cố Vị: “……”

Nhóm chat của T.ATW gần đây đổi tên thành [Bọn tôi buồn ngủ quá], lúc Cố Vị online thì thấy Thạch Hân Ngôn chia sẻ một tin tức.

[Stone]: Xem cái này nè.

[Stone]: 【 SHOCK, có người ở sân bay chụp được Tưởng Ân Nguyên, da dẻ sắc mặt đều rất kém, đầu tóc cũng có vẻ lâu rồi chưa tu sửa.】

[Stone]: 【 Người đã từng dựa vào sao chép và cắn ngược người khác – Tưởng Ân Nguyên giờ ra sao?】

[ Kiên trì đợi bánh trung thu ]: Tuyệt vời, xứng đáng, rất vui mừng, xin cảm ơn.

[ Phó Chỉ ]: Bình thường mà, cậu ta giờ không có tài nguyên, cũng không được đơn phương chấm dứt hợp đồng trước hạn, trước đó cũng không có tác phẩm nổi bật, fans thì cũng tan dần rồi.

[ Mặt trời sáng sớm ]: Nói thật, cho dù bây giờ cậu ta thành như thế nhưng tui vẫn muốn nhốt cậu ta trong WC đánh cho một trận.

[ Kiên trì đợi bánh trung thu]: +1

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Các anh à, xin các anh hãy bảo vệ tuyệt đối nhóm chat này, đừng bao giờ để người đại diện nhìn thấy. Hàm hàm đỏ mặt.jpg

[Stone]: Sợ cái gì, cái nhóm nhỏ này không có tố chất đâu chỉ ngày một ngày hai đâu.

“Tin này chụp được khi nào?” Giang Ảnh liếc thấy tin nhắn trên màn hình điện thoại của Cố Vị, mở laptop của mình ra, “Tui cho cậu xem cái mới nhất.”

Giang Tầm: “……”

Cố Vị nhìn Giang Ảnh mở máy, click mở folder Tưởng Ân Nguyên.

“Ngày trước còn có folder của cậu cơ, nhưng mà bị Giang Tầm xoá hết đi rồi.”

“Trên này là mấy cái scandal của Tưởng Ân Nguyên trên weibo…” Cố Vị thấy trong folder này có nhiều cái nhìn rất quen.

“Đều là tui khổ cực tích cóp đó.” Giang Ảnh nói.

“Có vài thứ không hay ho gì, đừng cho Vị Vị xem.” Giang Tầm vừa lái xe vừa nói.

Giang Ảnh à một tiếng, tiếp tục sửa lại folder của mình, đem một đoạn video nào đó kéo vào folder khác.

“Thích Trục?” Cố Vị nhìn thấy tên folder, “Con trai của Thích đạo diễn đúng không? Tôi từng gặp một lần rồi.”

(Spoil: Thích Trục là CP của Giang Ảnh trong một truyện khác của cùng tác giả)

“Có phải bên ngoài trông đặc biệt lạnh lùng đúng không?” Giang Ảnh nói.

Cố Vị: “…… Cũng không quen lắm.”

“Bây giờ cậu nổi tiếng quá rồi, tui không làm gì được cậu nữa.” Giang Ảnh thở dài, “Cậu và Giang Tầm bao lâu rồi chưa gặp nhau?”

“Ba tháng rồi.” Cố Vị nói.

“Minh tinh yêu đương thực là khó khăn mà, bao lâu mới có thể gặp nhau một lần.” Giang Ảnh cảm khái, “Nếu tui mà tìm đối tượng yêu đương, tui chắc chắn sẽ không tìm người trong giới.”

Cố Vị cũng cảm thấy gần đây mình quá bận rộn, nhiều lúc chỉ có trò chuyện qua video với Giang Tầm, chuyện tay trong tay chung sống với nhau gần như chỉ có thể tồn tại trong siêu thoại CP mà thôi.

“Tui mà yêu đương thì chắc chắn sẽ nhanh hơn hai người.” Giang Ảnh vừa vuốt vuốt MVP vừa nói, “Yêu nhau bao lâu rồi còn chưa lãnh chứng, tổ chức hôn lễ nữa.”

“Vị Vị, mang chứng minh thư không?” Giang Tầm đột nhiên nói.

“A?” Cố Vị ngẩng đầu, “Có mang ạ.”

Xe ngừng ở bên ngoài Cục Dân Chính thành phố H.

Giang Ảnh: “!!!”

Cố Vị: “???”

“Nhưng em không mang sổ hộ khẩu.” Cố Vị nói.

“Ở chỗ anh, mấy hôm trước anh hỏi ba em rồi, xuống xe đi”. Giang Tầm không chút do dự tháo dây an toàn đi xuống.

“Hai người đi đi.” Giang Ảnh sáng mắt, “Em không đi đâu, em ở đây trông xe cho.”

Giang Tầm nắm tay Cố Vị, hai người sóng vai đi vào đại sảnh, Giang Ảnh đằng sau vội vàng lấy điện thoại ra chụp ảnh up Weibo.

@ Giang Ảnh KANI: Tin tức độc nhất vô nhị!! Mọi người tự xem đi. Giang Tầm và Tiểu Vị Lai của anh ta. Tình yêu.jpg

[ Ảnh chụp ]

Khu bình luận điên rồi, Weibo trong phút chốc bỗng sôi trào.

Fans CP “Nại nhân Tầm Vị” thì thế này:

[ A a a a Vị Vị và Giang Tầm cuối cùng cũng lãnh chứng rồi sao! Tui chờ ngày này đã lâu. ]

[ Bọn họ xứng quá, trời sinh một đôi. ]

[ Yên tâm rồi, cuối cùng tui có thể yên tâm rồi, yên tâm đi ngủ một giấc đây.]

Nhóm Nhím nhỏ thì thế này:

[ Chúc phúc Vị Vị, bách niên hảo hợp ha ha ha. ]

[@ Giang Tầm, bọn tôi đem Vị Vị giao cho anh. ]

[ Muốn xem ảnh cưới của em trai nhà mình. ]

Nhóm phóng viên giải trí chuyên săn tin độc nhất cũng phát điên rồi!!!

[??? wtf, chúng tôi ngồi xổm ở Cục Dân Chính cả ngày cả đêm, vì sao tốc độ của cậu ta còn nhanh chúng tôi chứ????]

[ Vì sao cậu cứ luôn cướp bát cơm của chúng tôi! ]

[ Ngài có nghĩ đến việc đổi nghề không? Sáu hiểm nhất kim, lại còn không phải đóng phim nữa. ]

Nhóm Tiễn Ảnh thì thế này:

[ Thật xin lỗi, chúng tôi lại không cẩn thận thả Tiểu Ảnh ra ngoài. ]

[ Thật xin lỗi, lại đoạt bát cơm của các vị rồi. ]

[ Má? Tui đang đu idol nào thế này, sao nghiệp vụ của cậu còn nhanh hơn cả paparazzi thế. ]

Không lâu sau, Giang Tầm up một tấm ảnh tag Cố Vị.

@TMW-Xun: @T.ATW- Cố Vị, Tôi. [ ảnh chụp ]

Bình luận Weibo đều là những lời chúc phúc.

[ Mấy em gái chuyên giục hôn thất nghiệp rồi, chúc hai người vui vẻ vui vẻ nha]

[ Thất nghiệp cái gì, bọn tui giờ giục hôn lễ, tui tò mò hôn lễ họ sẽ mời những ai]

[Chờ đội hình hôn lễ nè, ha ha ha tại sao tui còn kích động hơn lúc đài Dừa công bố danh sách khách mời chứ!]

*

Năm mới, Giang Tầm và Cố Vị cùng đi xem bộ điện ảnh mà Cố Vị đã dành nửa năm tâm huyết cho nó.

Mới mùng một đầu năm rạp chiếu phim đã ngồi kín người, hai người đeo mũ khẩu trang ngồi khuất trong góc tối.

Phim còn chưa chiếu, chỗ ngồi bên trái trống không, Cố Vị nghĩ một hồi quyết định lấy điện thoại ra nhắn tin cho Giang Tầm.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Không biết em diễn có tốt không, hồi hộp quá!

[ Chồng ]: Anh thấy không có vấn đề gì đâu, anh nghe mấy cô gái xung quanh đều nói đến xem phim vì em.

[ Yêu tui thì cho tui thu]: Nhưng mà cảnh của em không nhiều lắm, lo lắng lo lắng!

[ Chồng]: Em vẫn hồi hộp à?

Cố Vị quay đầu lại: “Vâng?”

“Anh nói cho em chuyện này để em bớt hồi hộp nha.” Giang Tầm tìm một tấm ảnh trên điện thoại, cúi đầu tiến đến bên tai Cố Vị, “Tối nay có muốn thử không?”

Cố Vị không nghĩ tới anh đột nhiên tung chiêu này, suýt chút nữa thì ném điện thoại của Giang Tầm đi.

Lúc cậu chỉ biết hai người yêu sau sẽ ở bên nhau thôi, nhưng lại không biết phương thức ở bên nhau còn nhiều loại thế này.

“Cái này không khó đâu.” Giang Tầm nói.

“Không được……” Cố Vị trốn tránh, nhỏ giọng nói, “Đau lắm.”

“Ai nói em thế.” Giang Tầm không tin, “Vị Vị mềm như vậy, tuyệt đối làm được.”

“Nhưng mà……” Cố Vị thực ra rất là dễ thuyết phục.

“Tiểu Vị Lai, em nói một câu dễ nghe có được không.” Giang Tầm thúc giục, “Anh đảm bảo sẽ nhẹ nhàng, sẽ không bắt nạt em như lần trước.”

Nói đến lần trước Cố Vị lại đỏ mặt, cũng may trong rạp tắt đèn, không ai thấy được vẻ mặt của cậu.

Giang Tầm thích nghe gì nhỉ?.

Nhân lúc phim còn chưa chiếu, Cố Vị bắt đầu tự hỏi

Giang Tầm để ảnh đại diện là Pikachu, nhạc chuông là tiếng Pikachu, ba năm trước còn đeo móc khoá Pikachu.

Cố Vị: “!”

“Giấy kết hôn cũng lãnh rồi, em còn lăn tăn cái gì?” Phim bắt đầu chiếu, Giang Tầm lại nhỏ giọng nói.

Cố Vị dịch về phía Giang Tầm một chút, một tay vòng ra sau đầu Giang Tầm, học theo bộ dáng của Giang Tầm khi hôn mình nhẹ nhàng hôn lên má Giang Tầm một cái.

Hô hấp Giang Tầm nhanh hơn, thúc giục cậu: “Giờ em nên gọi anh là gì?”

Cố Vị khẽ cắn môi, hạ quyết tâm học theo tiếng nhạc chuông của Giang Tầm: “Pika pikachu~~”

Giang Tầm: “……”

Cố Vị: “?”

Không đúng sao?

“Xem phim đi.” Giang Tầm tách Cố Vị ra, ấn cậu ngồi nghiêm chỉnh trên ghế: “Tối về xử lý em sau.”

Cố Vị vứt hết mấy vấn đề người xem có thích nhân vật của cậu không hay cậu đóng đạt hay không ra sau đầu, ngồi xem phim trong lo sợ, chỉ sợ Giang Tầm còn giận mang cậu về nhà mất.

“Toàn bộ phim không có một cảnh nào không đáng giá, kỹ năng diễn xuất của Cố Vị kỹ quá kinh diễm, tràn đầy tiên khí.” Giang Tầm nằm trên giường, một tay nâng Cố Vị một tay cầm điện thoại đọc bình luận của cư dân mạng.

“Cố Vị làm tốt quá, bình thường không nhìn ra idol lưu lượng cũng có thể diễn được phim điện ảnh như thế này.”

“Phim điện ảnh toàn các diễn viên tuyến đầu, hy vọng Cố Vị sau này có thể có thêm nhiều tác phẩm xuất sắc hơn.”

“Chính thức thành fans, kiểu nhân vật thê mỹ thế này cảm giác rất có hồn, thần tượng nhỏ này quả thực là tiền đồ vô lượng.” Giang Tầm vừa đọc vừa đè Cố Vị lại không cho động đậy, “Thần tượng nhỏ có thích không?”

Thần tượng nhỏ tiên khí đầy mình đang không có sức lực ngồi khoá bên hông Giang Tầm, không có nói gì, chỉ run run thay cho câu trả lời.

“Nên gọi anh là gì nhỉ?” Giang Tầm kiểm tra thành quả dạy dỗ đêm nay của mình.

“Chồng à……” Cố Vị xoa xoa mắt, “Em mệt… đừng bắt nạt em nữa được không?”

Từ rạp chiếu phim trở về Giang Tầm liền bắt đầu, giờ trên người cậu không chỗ nào là không nhức mỏi, đôi mắt vẫn còn đỏ ửng đây.

Giang Tầm đặc biệt quan tâm vấn đề này, chỉ vì một xưng hô mà lăn lộn cậu cả buổi tối.

Từ khi lãnh chứng đến nay, chỉ cần Cố Vị lệch sóng với Giang Tầm thôi thì nhất định sẽ bị Giang Tầm xách về từ từ “dạy dỗ”.

“Được rồi.” Giang Tầm bỏ điện thoại xuống, trên điện thoại còn đang phát một video trên weibo, là đạo diễn tiếp nhận phỏng vấn khen ngợi diễn xuất của Cố Vị, Giang Tầm ôm lấy eo Cố Vị, thừa dịp Cố Vị không để ôm người ngã xuống giường.

“Tiểu Vị Lai, ăn ý thì cứ chậm rãi bồi dưỡng, cho nên bồi dưỡng xong thì em có thể ngủ tiếp rồi.” Giang Tầm nói.

Cố Vị không biết mình kêu xưng hô kia bao nhiêu lần Giang Tầm mới chịu buông tha cho cậu.

Lúc Giang Tầm thu dọn đồ đạc, một hộp thuốc trong ngăn kéo lăn ra rơi trên đất.

“Cái đó…… bỏ đi.” Cố Vị mệt không mở nổi mắt, cậu đã lâu lắm không cần dùng đến thuốc đó để dễ ngủ nữa, “Hết hạn rồi.”

“Anh biết rồi.” Giang Tầm vung tay, hộp thuốc trên không trung vẽ ra một được cong, cuối cùng dừng lại trong thùng rác, “Ngủ đi.”

Cố Vị nghe tiếng hộp rơi trong thùng rác, cười cười ngủ thiếp đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN