Mệnh Hoàng Hậu - Chương 1: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
190


Mệnh Hoàng Hậu


Chương 1: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Buổi trưa ngày mai, Cố Cẩm Nguyên sẽ phải đến Yên kinh, sẽ phải bước vào Ninh Quốc Công phủ.

Ninh Quốc công là cha của nàng, cha ruột.

Nàng lớn đến mười lăm tuổi, còn chưa từng gặp qua vị cha ruột kia.

Năm xưa khi Ninh Quốc Công Cố Du Chính còn là thế tử Ninh Quốc đã từng có hôn ước với đích nữ Tín Dương Hầu phủ Lục Thanh Tụ, sau đó triều đình sinh biến, Tín Dương Hầu phủ bị lưu đầy, Tín Dương Hầu phủ chủ động trả lại canh thiệp, nói thẳng hủy bỏ hôn sự, Ninh Quốc Công cũng ngầm đồng ý.

Thế nhưng khi đó Thế tử Cố Du CHính lại không cam lòng, không nhận canh thiệp, đi ra khỏi nhà, đuổi theo Lục Thanh Tụ đi lưu đầy, cùng nàng thành thân, Lục Thanh Tụ rất nhanh có thai.

Nếu tiếp tục như thế nữa, có lẽ ngược lại sẽ xuất hiện một giai thoại, nhưng không biết vì sao lúc đó xảy ra biến cố gì, sau khi Lục Thanh Tụ có thai không lâu, Cố Du Chính liền trở lại Ninh Quốc Công phủ, vứt bỏ Lục Thanh Tụ.

Trong năm sau khi Cố Du Chính rời đi, Lục Thanh Tụ sinh ra hài tử, đứa nhỏ này chính là Cố Cẩm Nguyên.

Có lẽ sau khi sinh Cố Cẩm Nguyên đã bị tổn thương nguyên khí, có lẽ Lục Thanh Tụ quá mức thương tâm, dù vì lý do gì thì một năm sau khi Cố Du Chính rời đi, Lục Thanh Tụ chết.

Cố Cẩm Nguyên được ngoại tổ mẫu nuôi lớn đến bây giờ, ngoại tổ mẫu qua đời, nàng cũng phải về Yên kinh.

Lúc này ngoài trời còn vương một lớp sương mỏng, cách đó không xa là đê đập, trên đê đập cây liễu phất phơ, tạo thành một tầng u ám trong làn sương, giống như tranh thủy mặc trên giấy tuyên thành.

Xe ngựa lọt vào trong một cái hố, phu xe ở nơi này trông ngựa, hai thị vệ đi tìm người giúp một tay, một bà tử à hai nha hoàn ngồi nghỉ ngơi ở nơi khác.

Cố Cẩm Nguyên ngồi trên tảng đá dưới cây liễu, nắm trong tay cầm một cây dù giấy dầu, nhìn cách đó không xa, trong lòng lại có chút mờ mịt.

Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì, tại sao phụ thân lại vứt bỏ mẫu thân trở về Yên kinh? Vì sao mẫu thân lại chết? Cũng đã qua nhiều năm như vậy rồi, tại sao lại đột nhiên đón mình về Ninh Quốc Công phủ?

Cố Cẩm Nguyên không biết.

Thật ra thì nàng cũng không muốn trở về.

Cho dù không có ngoại tổ mẫu, nàng cũng có thể sống qua ngày trong mấy gian nhà ngói mà ngoại tổ mẫu để lại, nàng còn có thể thỉnh thoảng đến bái tế phần mộ của ngoại tổ mẫu và mẫu thân, thế cũng tốt hơn hôm nay ngàn dặm xa xôi, đi tới nơi xa lạ này.

Nàng nhớ tới trước đó ngoại tổ mẫu đã từng nói, Yên kinh là địa phương tốt, tám phố chín đường, ngựa xe đông đúc, đó là nơi cả ngày xa hoa thượng đẳng, không thể so với nơi hoang vu như Lũng Tây.

Nhưng Cố Cẩm Nguyên lại nghĩ, tám phố chín đường này, gấm hoa cả ngày này thì có gì liên quan đến mình?

Nàng muốn trông coi phần mộ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN