Mệnh Hoàng Hậu - Chương 36: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Mệnh Hoàng Hậu


Chương 36: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thái tử ngẩng đầu nhìn sang, nữ nhân này trước đây chưa từng biết điều, lời hắn nói, nàng nói đã biết.

“Thế nào, bây giờ lại nghe lời như vậy?” Hắn lạnh nhạt hỏi nàng, trong giọng nói có chút trào phúng đắc ý.

“Điện hạ nói được là được, Điện hạ cũng đã cứu tính mạng của ta, đương nhiên ta phải nghe theo Điện hạ.” Cố Cẩm Nguyên vẻ mặt chân thành, nàng cũng không phải người không biết suy nghĩ, tuy thỉnh thoảng Thái tử nói chuyện không đúng lắm, nhưng hắn một mực giúp mình.

Hắn đút cho mình máu hươu cứu mamngj, hắn không để mình chạm vào bọc hành lý có thể mang độc mà đích thân lấy đồ ăn cho mình, hắn một đường che chở cho mình, hắn đem áo choàng bọc mình, lại mạo hiểm ở trong đám rắn độc lấy bọc hành lý.

Thậm chí vừa rồi hắn lấy vòng tay trên mình, cũng khiến cho Cố Cẩm Nguyên cảm thấy, hắn thật sự vô cùng tốt với mình.

Mặc dù trong lời nói của hắn có chút lạnh nhạt, cũng không có ý tốt, nhưng Cố Cẩm Nguyên cho là mình có thể xem nhẹ những thứ kia.

Thái tử nhìn nàng, im lặng một lúc, giơ tay lên, chạm vào gương mặt của nàng.

Nàng cũng không động, mặc cho hắn sờ.

Tay của hắn lành lạnh, cứ như vậy chạm vào mặt nàng, nàng lại cảm thấy một cảm giác nóng bỏng quen thuộc, thậm chí cảm thấy giống như đã từng có người chạm vào mình như vậy.

Đột nhiên nàng nhìn về phía hắn, cẩn thận nhìn hắn.

Trước kia nàng chưa từng biết hắn.

Vừa lúc đó Thái tử thu tay về.

Cố Cẩm Nguyên nói không ra cảm nhận trong lòng, nàng có chút buồn vô cớ.

Trong lòng có chút xao động khó hiểu, hi vọng hắn có thểm chạm vào mình nhiều hơn, thậm chí nàng nhớ tới cảm giác lúc hắn hôn lên nốt ruồi nhỏ của mình, lại giống như hồn bị hút đi.

Cố Cẩm Nguyên khẽ nắm chặt tay, che giấu cảm giác tê dài trong lòng bàn tay.

Tại sao nàng có thể như vậy, đột nhiên cảm thấy lúc này mình lại kỳ lạ như thế.

“Ngươi uống máu hươu.” Thái tử giống như nhìn thấu tâm tư của nàng, nói.

Cố Cẩm Nguyên nghe xong, giật mình, đúng rồi, máu hươu.

Uống máu hươu, khí huyết xao động, mới có thể bị nam nhân kia dễ dàng chạm vào như vậy, liền khó có thể nhịn tê dại.

Cố Cẩm Nguyên theo bản năng lùi một bước, nàng ý thức được, tình huống hiện tại của mình không phải quá bình thường, bây giờ chỉ cần nam nhân chạm một cái thôi nàng liền theo.

Thái tử lại ở phía sau, cầm tay của nàng, nâng niu mười đầu ngón tay trong lòng bàn tay.

Mười đầu ngón tay giống như gọt, hôm nay lại mang theo vết trầy, còn có hai móng tay bị gãy.

Móng tay của nàng nhìn vô cùng tốt, mềm mại, nhỏ bé chọc người.

Thái tử thả mười ngón tay vào trong lòng bàn tay, cẩn thận nhìn, sau đó trong tay hắn liền có một con dao nhỏ.

Cố Cẩm Nguyên rụt tay trở về, hắn muốn làm gì?

Thái tử lại nắm chặt một ngón tay, sau đó lạnh nhạt liếc nàng, cái nhìn kia có ý cảnh cáo.

Muốn… Cắt đứt ngón tay của nàng?

Sau lưng Cố Cẩm Nguyên lập tức rét run.

Nhưng đúng lúc đó, Thái tử lại dùng con dao nhỏ cắt móng tay cho nàng.

Kỹ thuật dùng dao của hắn cực kỳ giỏi, móng tay dài của Cố Cẩm Nguyên được hắn cắt vài cái, liền cắt thành vòng cung hoàn mỹ, mà lại chỉ để lại chút dư âm, nhìn qua lại cực kỳ ổn.

Móng tay ngắn như vậy, nàng có lăn qua lăn lại, cũng không sợ bị gãy móng tay nữa.

Cố Cẩm Nguyên khẽ thở ra, trong lòng lại có chút cảm động, nàng cứ như vậy nhìn Thái tử giúp nàng cái này, giúp nàng cái kia.

Nàng nghe ngoại tổ mẫu nói qua, những quý nhân trong cung, hàng ngày thay quần áo tắm gội, búi tóc và nhiều loại khác, kể cả tu bổ móng tay, đều sẽ có cung nhân hầ hạ, mình vốn không cần phải động vào một đầu ngón tay, nhưng hiện tại, vị Thái tử này lại giúp nàng cắt móng tay.

Điều này làm cho nàng có chút thụ sủng nhược kinh, lại có chút không lý giải được.

Lúc móng tay của nàng được cắt xong, Thái tử thả tay của nàng ra.

Cố Cẩm Nguyên khẽ nói: “Điện hạ, ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?”

Thái tử thu con dao lại: “Nói.”

Cố Cẩm Nguyên: “Ngươi vừa gặp đã yêu ta sao?”

Nếu như không phải như vậy, Cố Cẩm Nguyên thật sự không cách nào hiểu được.

Trước đó nàng đã cho rằng, Thái tử nhất định là lợi dụng nàng, mới không giải thích được quấn lấy mình, về sau nàng lại nghĩ, ban đầu Thái tử có mưu đồ, sau lại mê luyến mình, bắt đầu ham muốn khuôn mặt của mình.

Nhưng hiện tại, nàng cảm thấy tất cả những gì mình suy đoán đều sai rồi.

Nàng không tin một nam nhân tôn quý, lại có bản lĩnh, đột nhiên mê luyến mình đến tình trạng này.

Cho nên hắn nhất định là vừa gặp đã thích mình, mới dây dưa nhiều với mình như vậy.

Nhưng nghĩ lại, hắn cũng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN