Mệnh Hoàng Hậu
Chương 8: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Lan Phức nghiến răng nghiến lợi: “Ta vốn dĩ ngày ngày đều dùng phấn hoa đào, cũng không thấy vấn đề gì, nhưng trước đó ở chỗ tỷ tỷ, ta hỏi tỷ tỷ dùng phấn hoa đào như thế nào, làm sao mặt càng ngày càng mịn màng, càng thêm đẹp hơn ngày xưa, kết quả tỷ tỷ liền nói cho ta biết, là do dùng nhiều.”
Cố Cẩm Nguyên nghe xong lời này, ngẩng đầu lên: “Vậy có gì sai? Muội muội tới hỏi ta, ta đúng là dùng nhiều, dĩ nhiên là nói với muội muội như vậy, chẳng lẽ cái ấy cũng sai sao, ta có giấu diếm gì muội muội sao?”
Mọi người thấy Cố Lan Phức nói như vậy, liền hiểu được lời này khó mà giải thích, vừa nhìn vẻ mặt oan ức vô tội của Cố Cẩm Nguyên, vừa dễ dàng đối với người ngây thơ không biết này, không khỏi âm thầm cảm thấy Cố Lan Phức quá mức khinh người.
Cố Lan Phức nghe nàng nói như vậy, giọng căm hận nói: “Ta hỏi nàng, nàng nói với ta là dùng nhiều, sau khi trở về ta liền làm theo, kết quả lại thành ra như vậy! Trên đời này nào lại có chuyện trùng hợp như vậy, chắc nàng biết rõ, dùng nhiều phấn hoa đào sẽ trúng độc, nên mới nói cho ta biết, là cố ý muốn hại ta!”
Lời vừa nói ra, ngay cả huynh đệ ruột thịt Cố Trường Tín của Cố Lan Phức cũng không khỏi nhíu mày: “Lan Phức, muội nói lời này không đúng rồi, dùng nhiều phấn hoa đào làm sao vậy được?”
Hồ Chỉ Vân càng nghiến răng nghiến lợi: “Lan Phức, con đang bị bênh, tâm thần có chút không yên rồi, nói bậy bạ gì vậy? Phấn hoa đào này, là do nhà cậu con đưa tới, người người đều dùng, làm sao có thể trúng độc?”
Những người khác đều không nói lời nào, nhưng trong lòng cũng nghĩ như vậy, thậm chí nghĩ, Cố Lan Phức này, không phải bị tâm thần chứ, lời ngu xuẩn vậy mà cũng nói được.
Cố Du Chính một mực trầm mặc cuối cùng cũng lên tiếng: “Lan Phức, ý ngươi là dùng nhiều phấn hoa đào này, sẽ trúng độc?”
Cố Lan Phức bị mẫu thân và ca ca của mình nghi ngờ, trong lòng càng thêm cực kỳ ủy khuất, phải biết nàng ta từ nhỏ đã được sủng ái yêu thương, đâu từng chịu qua ủy khuất như vậy, hôm nay lại nghe phụ thân mình hỏi, bỗng nhiên nước mắt chảy xuống, nàng ta khó nói với Cố Du Chính: “Phụ thân, Lý ngự ý đã nói, nói bệnh của con là do phấn hoa đào gây ra, muốn con cách xa phấn hoa đào, con liền khỏi hẳn, thật sự là rất rốt, đây không phải là do trong phấn hoa đào có gì đó hại con sao? Chỉ có điều từ trước đến giờ còn đều dùng ít, chưa từng ảnh hưởng gì, đều là tỷ tỷ, bảo con dùng nhiều, quả nhiên khiến cho con bị bệnh, là do tỷ tỷ hại con!”
Hồ Chỉ Vân ở bên cạnh tức giận đến mức run rẩy.
Sao bà ta lại sinh ra một nữ nhi như vậy, cho dù phấn hoa đào có vấn đề, ngươi cũng không thể nói, đây chính là nhà ngoại ngươi cho, nếu thật sự có cái gì, không nói trong lòng Cố Du Chính kiêng kị và băn khoăn, là nhà ngoại của mình, đến lúc đó chỉ sợ cũng vì vậy mà không thoải mái, từ nay về sau ai dám tặng đồ cho ngươi nữa?
Cho dù ngươi hoài nghi Cố Cẩm Nguyên, dù Cố Cẩm Nguyên mượn phấn hoa đào hại ngươi, ngươi cũng phải nhịn!
Nhưng rõ ràng Cố Lan Phức không muốn nhịn, nàng ta lau nước mắt nói: “Phụ thân, tỷ tỷ sợ là hiểu được một ý y thuật, vừa thấy phấn hoa đào này cũng biết có vấn đề, cố ý bảo ta dùng nhiều!”
Cố Cẩm Nguyên nghe vậy, nhưng nàng ngay cả khóc cũng chưa từng, nàng than khẽ một tiếng, lúc sau mới lạnh nhạt nói: “Muội muội, nếu muội nói như vậy, còn không bằng nói, là tỷ nửa đêm trà trộn vào phòng muội, hạ độc muội, như vậy chẳng phải là càng thấu đáo hơn sao? Cần gì phải dùng những lời này để hãm hại ta?”
Bên trong lời của nàng, là một loại đau thương lạnh nhạt, làm cho người ta cảm thấy, nàng là thật sự bị muội muội làm cho bị tổn thương như vậy.
Cố Lan Phức nhớ tới
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!