Mèo con, em chết chắc! - Chương 20:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Mèo con, em chết chắc!


Chương 20:


Misao vừa bước tới cửa nhà, liền thấy mấy quả đầu quen quen…nếu cô nhớ không nhầm thì là bọn cho vay nặng lãi. Cô đứng trước cửa nhà, nhìn vào nhà với đôi mắt hỏi: “Chuyện gì đây?” thì Mao lập tức chạy ra ngoài, nói với giọng đều đều:

– Cha lại mất việc rồi chị hai.

“Lần thứ 2 trong tuần” cô thở dài. Đóng tập lại, cô nhìn cha cô đang ngồi ủ rũ trong góc. Nếu không nhầm thì cô đã bị bọn cho vay nặng lãi viếng nhà hết 4-5 lần, đồ đạc trong nhà cứ thoải mái vào tay họ. Suốt rồi mẹ cô muốn li dị với cha cô cho rảnh nợ.

– Lần này lại việc gì nữa đấy, cha? – cô hỏi.

– Cha trót đầu tư vào dự án kia và…blah blah… – cha cô khóc sướt mướt.

Tóm lại là dự án “lợi nhuận tiền triệu” mà cha cô đầu tư vào không thành công, nên bị đuổi việc, thậm chí còn phải bồi thường cho công ty, bắt buộc cha cô phải mượn tiền gấp để trả…để rồi mọi chuyện thành như thế này đây. Cô nhìn 1 chút, rồi quay sang hỏi Mao:

– Mẹ đâu rồi?

– Mẹ dọn khỏi nhà đi về ngoại, em cũng bị mẹ bắt theo đây. – Mao chỉ đống đồ mà mẹ cô dọn ra.

– Misao con! Đừng rời khỏi cha mà con!! – ông già ôm lấy chân con gái mình, khóc lóc nài nỉ.

Cô nhìn cha cô, nhìn lại căn nhà của cô sắp bị rơi vào bàn tay ngu ngốc của cha cô, cô thở dài, đắn đo:

– Con sẽ ở lại, Mao, đi với mẹ đi em. – Misao xoa đầu Mao, đẩy con bé đi.

– Chị hai…chị cũng đi đi, em thấy căn nhà này cũng sẽ bị thế chấp thôi.

– Chị không thể đứng yên nhìn nhà mình thành ổ của bọn cho vay nặng lãi được.

Misao đã quyết thì sẽ làm, Mao cũng thấy, nên con bé cười, không cản cô nữa. Cha cô khóc sướt mướt ôm con gái mình, cô quay phắt lại, nói với khuôn mặt cứng đơ giận dữ:

– Không còn cách nào nên cha gọi anh hai về phải không?

– À…Kazuo-kun đấy à? – cha cô qua loa – Cha sợ…à cha sợ con cũng bỏ đi theo mẹ, nên…

– Làm ơn sau này quyết định việc gì thì cân nhắc kỹ đi, cha. – cô nổi điên lên.

– …A….được…

“Thảo nào…đáng lẽ anh hai giờ phải ở Mỹ rồi, chỉ có cha gọi thì anh ấy mới phóng như bay về thôi.” cô suy nghĩ, tìm cách nào để không thế chấp căn nhà mà vẫn trả được tiền cho bọn cho thuê nặng lãi.

Tia sáng tốt nhất ở đây là: Akira Tatsuki.

Nhưng thật tệ, cô không nghĩ tới anh chàng….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN