Mị Quân - Chương 19: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Mị Quân


Chương 19: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[i]* Bắt đầu từ chương này mình muốn đổi xưng hô của Thẩm Chiêu với Sắt Sắt sang ta – nàng, dù sao tình cảm của Thẩm Chiêu cũng rất rõ ràng rồi, cứ đẻ ta – ngươi mãi cảm thấy có chút xa cách a…[/i]

Trong không gian u tối vắng vẻ, ánh sáng nhu hòa ôn nhuận của dạ minh châu kia thế nhưng có vẻ có chút chói mắt.

Lông mi Sắt Sắt run rẩy, giống như con nai bị dọa cho kinh hãi, hai tròng mắt trừng to, nhìn Thẩm Chiêu, nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần: “A Chiêu, ngươi…… Ngươi vừa rồi nói cái gì?”

Thẩm Chiêu rũ mắt nhìn nàng, trên mặt phủ đầy vẻ thê lương lẫn một tia hỗn loạn yếu ớt. Hắn nhanh chóng đem ánh mắt dời đi, thanh âm nhẹ như gió thoảng: “Sắt Sắt, nàng như vậy là không được, nàng không thể bất động thanh sắc liền muốn đem ta vứt bỏ. Nếu sau này gặp phải cửa ải khó khăn, chúng ta có thể cùng nhau vượt qua. Ta yêu nàng như vậy, yêu hơn tất cả mọi thứ trên đời này, chẳng lẽ ở trong lòng nàng, ta không có một chút giá trị nào sao?”

Sắt Sắt ngửa đầu ngơ ngẩn nhìn hắn.

Thẩm Chiêu khóe môi hơi nhếch lên, treo trên mặt ý cười nhẹ như mây khói, nói: “Không phải nàng đã sớm biết, Cao Sĩ Kiệt cùng Từ Trường Lâm đều là vì Tống cô nương mà đến, vậy nàng đoán xem, Tống cô nương là ai?”

Sắt Sắt không chớp mắt nhìn hắn, hỏi: “Là ai?”

Thẩm Chiêu vươn tay nhẹ xoa cằm nàng, lòng bàn tay sau nhiều năm cầm kiếm luyện võ lưu lại vết chai mỏng, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt cô nương gia non mềm tinh tế, chậm rãi nói: “Sắt Sắt, nàng đến hiện tại vẫn không đoán ra sao? Trên đời này trừ bỏ nàng, còn có người thứ hai đáng giá để ta trù tính như thế, phí nhiều tâm tư như vậy sao?”

Sắt Sắt cảm thấy giống như có một khối đá ầm ầm rơi ở trước mặt, hai tai ù ù, đầu óc rối loạn, không thể tin nổi mà lảo đảo lui về phía sau.

Tô Hợp cũng choáng váng, ngơ ngác nhìn Sắt Sắt, miệng há ra, hồi lâu cũng không khép lại.

Gương mặt Thẩm Chiêu như cũ không có biểu tình mà đi đến trước mặt Sắt Sắt, nói: “Nếu người Cao Sĩ Kiệt cùng Từ Trường Lâm muốn không phải nàng, ta sẽ không quản những việc này. Trên đời này, người có thể làm ta sầu, làm ta sợ, làm ta yêu, làm ta hận chỉ có nàng. Ôn Sắt Sắt, nàng không phải muốn biết ta đến tột cùng giấu diếm nàng cái gì sao? Hiện tại ta nói cho nàng, nàng nghe hiểu chưa? Nàng căn bản không phải họ Ôn, nàng họ Tống, là nữ nhi của thần uy tướng quân Tống Ngọc.”

Sắt Sắt liên tiếp lui mấy bước, đụng phải vách tường thô ráp, lắc đầu: “Không, ta không tin……” Nàng giống người như chết đuối vớ được cọc, run run lặp lại: “Ta tuyệt không tin, chuyện này không có khả năng!”

Thẩm Chiêu cúi đầu nhìn nàng, gằn từng chữ nói: “Năm đó chiến sự binh bại, nàng cho rằng Lê gia sau khi khiến cho Tống gia nhận tội sau có thể cam tâm tình nguyện về hưu sao? Bọn họ trong lòng rất rõ ràng, việc này có chủ mưu khác, đao thương chĩa thẳng về phía Lan Lăng trưởng công chúa.”

“Tuy rằng Lê Uyên chết trận, nhưng uy danh của Lê gia có thừa, mà Lan Lăng công chúa sau khi cùng Lai Dương hầu thành thân liền cùng Bùi Nguyên Hạo tạo nên khoảng cách, tuy rằng không có hoàn toàn cắt đứt quan hệ, nhưng cũng đã sớm không còn là cùng vinh nhục cùng hưởng sống chết cùng nhau. Phụ hoàng đã sớm kiêng kị công chúa nhiếp chính, muốn mượn việc này chèn ép cô cô. Lúc ấy Lan Lăng công chúa có thể nói là địch ở tứ phương, nhưng đó xảy ra một chuyện thay đổi thiên cơ.”

Trong mật thất im ắng, tiếng thở dốc càng ngày càng nhanh hơn.

“Lan Lăng công chúa sau khi cùng Lai Dương hầu thành thân liền có thai nhưng bất hạnh sinh non. Cô cô phong tỏa tin tức với bên ngoài, cũng hướng phụ hoàng đưa ra yêu cầu muốn thu dưỡng hài tử của Tống phu nhân. Không chỉ thu dưỡng, còn phải cho nàng một danh phận. Phụ hoàng đối với Tống gia hổ thẹn, đối với mẫu thân ta yêu thương, cho nên sau khi trên triều xử án Tống gia một lần tru di diệt tộc, hắn cùng Lan Lăng công chúa thực hiện giao dịch.”

Thẩm Chiêu bỗng nhiên

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN