Miền Tây Kinh Dị Ký
Phần 11
Mọi người chưa kịp phản ứng thì người đó đã đỡ thằng Chúc dậy . Thằng Chúc tỉnh bơ như không có gì xảy ra , còn ông thầy pháp dỏm thì sùi bọt mép nằm dưới đất . Dân định đập ông ta một trận vì tội lừa dối nhưng người đàn ông nọ đã ngăn lại rồi thả ông ta đi . Ngừoi đàn ông này nước da trắng , còn trẻ nhưng để râu dài và mảnh như các đạo sĩ . Tóc búi củ hành , mặc một bộ bà ba đen , lời nói nhỏ nhẹ nhưng đầy uy lực :
– Thằng nhỏ này bị Thần Vòng nó ám nặng quá rồi .v
Ông đi tới banh cổ Chúc ra , vết bớt ngày càng to . Ông ta nói :
– Để như vầy là thằng nhỏ nó chết , rồi nó sẽ về kéo cả xóm này theo …
Mọi người trong xóm lúc này đã tụ tập lại , nghe vậy thì hoang mang tột độ .
Vào lúc này thì ở miệt An Giang , Châu Đốc có nổi lên những ông đạo . Như ông Đạo Đất , Đạo Hổ . Họ dùng huyền thuật của mình để chiêu nạp tín đồ để chống Pháp . Có vị thì khi xông trận liền đọc bùa , đấm đá không biết đau . Có vị thì luyện được sợi dây cà tha , đeo trong người dao chém không đứt . Tuy nhiên những cuộc khởi nghĩa này đa phần đều bị thất bại thảm hại . Nhưng lòng tin và sự kính trọng của người dân dành cho các ông đạo là không thay đổi . Vì ngoài chiêu mộ nghĩa quân , họ còn chia cho người dân lương thực , cướp phú tế bần . Và còn ra tay bốc thuốc chữa bệnh mà không lấy tiền .
Bởi vậy nên khi người đạo sĩ này giới thiệu mình là một trong những truyền nhân của ông Đạo Hổ thì ai nấy cũng đều kính nể .
Ông ta bế thằng Chúc vào nhà , móc trong túi ra một lọ kim sơn . Vẽ nhiều chữ nguệch ngoạc lên những thanh tre trên giường rồi đặt Chúc nằm xuống . Xong đâu đó , ông cắt tay của Chúc lấy máu , nhỏ vào một chén rượu mà ông kêu ông Ba Phương đem lên . Sau đó cắt tay nhỏ máu của mình vào . Rồi ra vườn đốt ba cây nhang , đưa cái chén lên ngang đầu khấn vái .
Lập tức thằng Chúc trong nhà cựa quậy dữ dội . Cổ họng của nó phát ra những tiếng ẹ ẹ ẹ như đang bị người ta bóp cổ . Nhưng rồi một điều kỳ lạ đã xảy ra . Vết bầm đen loang quanh cổ của Chúc đang từ từ mờ dần . Và người dân bên ngoài đang quan sát vị đạo sĩ thì cả kinh khi thấy cổ ông ta đang dần dần ửng đỏ rồi tím lại . Có thể hình dung nó giống như vết đỏ bầm như khi ta cạo gió . Mồ hôi rịn ra trên trán của vị đạo sĩ , cổ họng ông ta rít lên từng hồi .
Thoáng thấy mặt ông ta ửng đỏ lên rồi dường như cố sức . Ông nói :
– Nước … Cho tôi nước ..
* Ghi chú : gọi ông ở đây với ý kính trọng , chứ tuổi thực của ông chỉ chừng ngoài ba mươi .
Người dân lật đật đem nước lại cho ông uống . Vừa kề cái gáo tới miệng vị đạo sĩ . Ông ta đã uống ừng ực . Bỗng nhiên khi vừa uống cạn gáo nước mưa đó , mắt ông đạo nổi gân đỏ . Khuôn mặt biến đổi kinh dị rồi phun ra một luồng máu đen , ngã vật xuống . Cái chén ông cầm vỡ toang , vết bầm từ từ biến mất . Và trong nhà , cổ thằng Chúc cũng đỏ đậm trở lại .
Vị đạo sĩ kia bị cứng khẩu , mà cũng quên không nhắc trước . Cho nên khi múc nước , có dính một con lăng quăng . Bởi thế nên vị đạo sĩ đang vận hết định lực bị phá phép , mạch máu căng cứng bị vỡ ra mà chết .
Vì vô tình có một người lạ chết ở đây , khiến cho chính quyền xuống kiếm chuyện .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!