-Truyện được đăng tải bởi TRUYEN-NET.COM. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ!!
Chương 116.
Nghĩ xem hai trăm triệu tệ này phải tiêu như thế nào đây? Trần Hạo còn thật sự nghĩ ra một ý tướng.
Này đều nhờ lúc trước trong một lần trò chuyện với Tô Tử Nguyệt anh ngẫu.
nhiên phát hiện ra.
Đó là một bức ảnh Tò Tử Nguyệt đã từng đăng lên trang cá nhân, có thể xem như là một trong những nội dung ít ỏi trên trang cá nhân của cô ấy.
Lẩy bối cánh ở trước một ngọn núi lớn.
Nguyên cá một ngọn núi to lớn, cây cối rậm rạp, thiên nhiên có cá cảnh núi xanh nước trong đặc biệt đẹp.
Lúc đó Trần Hạo còn chọc cô ấy rằng đáy là bức tranh thiếu nữ bên núi xanh.
Nói chung là khá có ấn tượng.
‘Đồng thời Tô Tứ Nguyệt lúc ấy cũng kể cho Trần Hạo nghe một chút Về câu chuyện liên quan đến mảnh đất đó, Tô Tứ Nguyệt lớn lên ở trại tré mồ côi, sau được nhận nuôi, cô ấy sống cùng với cha mẹ nuôi ở thôn dưới chân núi.
Đáng tiếc sau này cha mẹ nuôi gặp tai nạn xe cộ mà qua đời, cô ấy mới rời khỏi chốn này lang thang kháp nơi để kiểm sống.
Trần Hạo ngồi xuống vỗ đùi cái đét Nồi gì thì nói bản thân mình sớm muộn cũng phái đầu tư một cái gì đó, vừa hay ngọn núi này còn chưa bị khai phá, không biết mình dựa vào địa hình tự nhiên ở đây mà tạo ra một sơn trang giải trí thì sao nhí? Nghĩ đến đó lập tức gọi điện cho Tỏ Tử Nguyệt.
Tô Tử Nguyệt ban đầu vô cùng ngạc nhiên, nhưng lúc sau lại nói một cách chắc chân, nơi đó phong cánh rất đẹp, đẹp mê người, đặc biệt là khi đứng từ trên đỉnh núi nhìn xuống.
Nói đến mức Trần Hạo rục rịch không thôi Liền nhờ Tỏ Tử Nguyệt xem ngày mai có thời gian nào rảnh, hai người đến tận nơi xem xét thực địa.
‘Vẫn chưa xong, Trần Hạo liền tay gọi điện thoại cho Lý Chấn Quốc, để ông ấy chuẩn bị tất cả tài liệu liên quan về ngọn núi cùng với phương hướng đầu tư cơ bản ngay trong tối nay.
Đây có thể nói là lần đầu tiên trên mặt ý nghĩa anh thực sự muổn đầu tư.
nghiêm túc vào một dự án nào đó, dĩ nhiên không tính lần trước bới một phút cao hứng mà đầu tư vào ứng dụng livestream Đồng Thành.
Cho dủ bán thân Trần Hạo hay là Lý Chấn Quốc đều khá là coi trọng.
Sau khi thương lượng xong mọi chuyện, Trần Hạo lại có cảm giác máu nóng trong người sôi trào, lại vì vậy mà ngủ không yên giấc.
Nếu đã phiền não đến mất ngú, chỉ bằng đi ngâm nước nóng cho thư giãn.
Trần Hạo nhanh chóng bật dây khỏi giường đi ra ngoài.
Lúc này công việc của mấy người Triệu Tử Hưng đã xong xuôi hết cả.
Sơn trang trở nên yên tĩnh đi nhiều.
So sánh ra, chỗ suối nước nóng lại càng vâng lặng tĩnh mịch Trần Hạo đã biết bơi từ trước, vừa đến nơi liền vội vã thay đồ bơi, anh lấy đà bật nháy rồi tựa như mũi tên lao thẳng xuống nước Cơ hồ là trong nháy mắt khi Trần Hạo lao xuống nước.
Ngay giữa suối nước nóng, một người đẹp tóc dài mặc bikini hai mảnh gợi cảm.
đứng lên từ trong nước, cô nàng hất ngược mái tóc cúa mình, mái tóc dài vẽ ra một đường cong xinh đẹp nấm lại phía sau phần lưng của cô gái.
Mà từ chỗ cửa ra vào cũng có mấy người đang chạy chậm tiến về đây.
Một người phụ nữ, đi theo sau là bốn người vệ sĩ.
“Các anh thật không cẩn thận, công ty đưa các anh nhiều tiền như vậy là để luôn luôn theo sát bảo vệ cô Thẩm Thiên Nhị, kết quả thì hay rồi, các anh lại để cô ấy một mình ở đây ngâm mình” “Các anh thật đáng chết, không biết bọn paparazi hiện bất chấp tìm mọi cách đế có thể chụp được cõ Thiên Nhi rồi tung tin đồn nhảm tạo scandal hay sao!” “Vâng vâng vâng, chúng tôi đều biết sai rồi chị Hồng, nhưng mà nơi này là sơn trang suối nước nóng mà, có paparazi nào lại dám to gan như vậy chữ?” “Nói nhiều! Nói chung chúng ta đều phải tận chức tận trách với công việc của mình, cô Thiên Nhi còn có một hợp đồng điện ảnh quan trọng trong tay, nhỡ mà có sai lầm gi, giết hết mấy người cũng không đền nổi đảu!” Chị Hồng hùng hùng hổ hổ đi đến.
Lúc này Thẩm Thiên Nhỉ cũng đã ngâm mình xong.
Hoàn thành xong phần diễn hôm nay tại Kim Lãng, một mình trong phòng cám thấy quá ngột ngạt, lại còn phải hai tư giờ duy trì mấy cái hình tượng này nọ, Thẩm Thiên Nhi nghe nói sơn trang suối nước nóng này rất nối tiểng, vậy mới từ chối yêu cầu muốn mang mình về phòng tâm sự xuyên đêm của một đại gia mà tới nơi này tầm suối nước nóng, “Chị Hồng, là em kêu bọn họ đi ra ngoài! Em chí là đi đến ngâm suối nước nóng một xíu mà thôi, được rồi, mấy người không có việc gì đặc biệt nữa thì ra chỗ núi giả phía ngoài suối nước nóng chờ đi, em phải đi thay quần áo nữa!” Thẩm Thiên Nhi lạnh lùng nói một câu.
Mấy tên vệ sĩ nhìn đến cơ thể sexy của Thẩm Thiên Nhị, tất cả đều không khỏi nuốt một ngụm nước dãi thèm thuồng.
Cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đi ra ngoài theo lời cô nàng Người đại diện của cô nàng lập tức cầm theo áo tâm màu trảng tiến lên phía trước “Trời a, thật không hiểu phía công ty nghĩ như thế nào, mỗi ngày bị mấy tên kinh.
tởm này theo chân, làm em ngứa mắt muốn chết!” “Ha ha, sao nào, chị xem phải để cậu Trần của Kim Lăng theo nâng váy cho em thì em mới hết ngửa mât khó chịu đúng không?” . Chị Hồng cười nói “Haizzz, nhắc đến cậu Trần em lại đau lòng, hôm nay cố ÿ tới một chuyển, vốn cho rằng có thể được nhin thấy cậu Trần, hừ, kết quả là phí công diễn cả ngày trời, cậu Trần vốn dĩ không hề tới!” “Lễ nào đây là lí do em mặc bộ bikini tam giác quyến rũ này tới đây tấm suối nước nóng? Em cũng không sợ bị người khác chụp được, em mặc bộ đồ quá mát mé rồi đẩy! Đã là ngôi sao hạng A rồi, em có thể để ý một chút hay không?” Chị Hồng bất đắc dĩ cười khổ.
“XI, công tác an ninh của sơn trang suối nước nóng nổi tiếng vậy mà, giờ em không chỉ muổn mặc bikini thôi đâu, em còn muốn nude toàn thân mà bơi trong này đấy!” Miệng nói, tay cúa Thẩm Thiên Nhi còn nghịch ngợm với ra phía sau lưng định cởi dây áo tắm.
“Phù! Tôi không nhịn nổi nữa!” Đúng lúc này, bồng nhiên có một giọng nói vang lên từ dưới nước.
Trần Hạo đứng bật dậy khói suối nước, đồng thời miệng thở hắt ra từng hơi thật lớn.
An Hai người phụ nữ đồng thời phát ra tiếng thét chói tai Sợ đến mức giật lùi ra phía sau.
Thật ra thì lúc Trần Hạo vừa lao xuống đã ngay lập tức nhìn thấy bóng hình xinh.
đẹp cúa Thẩm Thiên Nhi in dưới đáy nước.
Bởi đồ bơi của cô nàng thật sự là quá quả nhỏ.
Làm Trần Hạo nhớ tới Quách Tử đã từng nói một câu thế này: Áo tầm thời xưa, vạch áo ra mới thấy được mông, áo tầm thời nay á, vạch mông ra thì mới nhìn thấy vải.
Trần Hạo cứ tưởng cô gái này không mặc gì trên người.
Làm anh vì bất ngờ mà uống luôn một ngụm nước suối Vậy mới tò mò lộ ra khỏi mặt nước nửa cái đầu nghe ngóng xem là ai.
Mới nhận ra cô nàng là một ngôi sao, Thẩm Thiên Nhi, người đạo gần đây võ cùng nổi tiếng.
Nghĩ đến chắc là hôm nay được mời tới sơn trang diễn xuất.
‘Vốn Trần Hạo luôn trốn ở trong nước, định đợi đến lúc cõ nàng ngõi sao rời đi thì mình mới chui ra ngoài.
Không ngờ tâng người bình thường luôn tỏ ra đoan trang hiền thục như Thẩm Thiên Nhi lại có một mặt như vậy, còn muốn thoát y bơi lội Suýt thì cới sạch rồi.
Đến lúc này vì sợ gây ra hiếu lầm, Trần Hạo mới nhanh chóng nhảy ra khỏi mặt nước.
“Đmt Anh anh anh ở đây từ bao giờ há?” Thẩm Thiên Nhi lấy tay che phần thân dưới của mình, đồ bơi vừa rồi đã bị cô ta mở ra một nứa, giờ vât véo như chực rớt, cô ta xấu hổ mà lấy tay che chân.
Đồng thời giận dữ mà thét lên.
“Trời ạ, chị đã nói mà Thiên Nhi, dặn em phải thật cẩn thận, tên này chắc chắn là một tên biển thái đến chụp trộm, em bị hắn ta nhìn hết sạch rồi!” Chị Hồng cũng sốt sảng.
Nhanh nhẹn với lấy chiếc áo choàng tầm che khuất cơ thể của Thẩm Thiên Nhi “Nhanh tay nhanh chân mặc quần áo vào cho tôi!” Tính tình của Thẩm Thiên Nhi cũng không vừa, cô ta chỉ mặt Trần Hạo mà.
chửi. Tay còn nhặt lên một cục đá to.
“Đừng nóng đừng nóng, để tôi, tôi lập tức đi lên!” Lúc trước Trần Hạo có xem qua bộ phim truyền hình có Thẩm Thiên Nhi làm diễn viên, nhưng hiện thực và trên phim sao lại khác nhau một trời một vực như vậy? Hơn nữa này cũng quá trùng hợp, sớm biết Thẩm Thiên Nhi sẽ đến đây tắm, bản thân dù thế nào cũng không nhảy xuống.
“Cô Thiên Nhị, tôi là fan của cô.
Trần Hạo vội vàng giái thích, nhưng còn chưa dứt lời đã cảm giác được một.
dòng chất lỏng nóng hổi tuôn ra từ trong mũi. Còn có vị ngọt Cháy máu mũi rồi! *Ðm, anh còn đám nói mình không có nhìn lén” Chị Hồng nhìn cảnh này đến choáng váng.
‘ÁI Chị Hồng, chị mau nhìn chỗ đó của hắn tai” Thẩm Thiên Nhi lại chú ý tới một vài chỉ tiết khác.
Cô ta chí ngón tay vào Trần Hạo.
‘Vữa nhìn xuống bên dưới liền thấy nơi đó của Trần Hạo phinh phinh lên.
Khuôn mặt của cả hai người phụ nữ thoáng chốc đỏ bừng.
“Đệch, từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên nhìn thấy kẻ biến thái như hẳn ta, a a a, phát lên mất thôi! Bảo vệt Bảo vệ đầu!” Thẩm Thiên Nhi nôn nóng đến nhảy dựng lên.
Trần Hạo cũng thật không biết làm sao.
‘Đệch, hôm nay thể diện tám đời cũng mất hết cá rồi.
Anh cũng không muốn như vậy mà, nhưng mọi người đều không nghĩ đến sao, ‘cô nàng Thẩm Thiên Nhi này da dẻ nõn nà, vóc đáng bốc lửa, đặc biệt là vừa rồi bikini của cô ả vắt hờ trên người như thế chực rơi xuống, chính là loại cảm giác nứa kín nửa hớ đó.
Là người bình thường đều sẽ không chịu nổi mà.
Lúc này, ba bốn tên vệ sĩ đã vọt vào bên trong…
Ba mẹ của Trịnh Duyệt cũng hoàn toàn sững sờ.
‘Vừa nấy còn mở miệng mảng người ta là tên nghèo kiết xác, còn bảo người ta tránh xa con gái mình ra, chẳng trách người ta nói trong mắt người ta bọn họ mới chính là những kẻ nghèo kiết xác.
Chẳng phái thế sao! “Bịp bip!” Trần Hạo bẩm còi, khởi động xe, chậm chạp rời khỏi bãi đỗ.
Lúc đi ngang qua bên cạnh Giang Vi Vị, Trần Hạo không thèm liếc nhìn cô ta lấy một cái, cho dù lúc này Giang Vi Vi vô cùng hi vọng Trần Hạo có thể nhìn cô ta một cái, hoặc mắng cô ta một câu, hay tát một cái cũng được.
Nhưng lại không có, Trần Hạo hoàn toàn không đếm xia đến.
Còn Trần Hạo thì sao, giúp Trịnh Duyệt giúp đến đáy là đú rồi Anh đạp chân ga, lái xe ra khói bãi đỗ.
Kiểu vả vào mật mà không có chút âm thanh nào thế này còn đã hơn kiểu khoe.
khoang thể hiện nhiều.
Trần Hạo lười nhìn biểu cảm của bọn họ.
“Cậu ta là câu ấm nhà nào vậy chứ?” Lúc này Giang Tứ Kiều nuốt một ngụm nước bọt.
Giang Vi Vi hoàn toàn suy sụp, bất lực, đầu trống rồng, câu hỏi này cô ta cũng không trá lời được.
Nói thật, vừa nãy cô ta có một loại kich động, đó là không cần mật mũi gì nữa, chứ bổ nhào ra mà xin lỗi Trần Hạo, để cậu ta tha lỗi cho mình, dù gì thì cậu ta có tiền mà, có thể mọi người không biết lúc Trăn Hạo lên xe đẹp trai biết chừng nào! Thậm chí cô ta còn muốn chụp lại chiếc xe này để mọi người trong trường đều.
biết đây là xe của Trần Hạo.
Giống như là thể hiện vậy.
Nhưng Giang Vi Vi cũng bình tĩnh lại Mày ngu sao Giang Vi Vi? Nếu cá trường đều biết thân phận của Trần Hạo vậy.
thì còn có phần cho mày à? íu mọi người đều biết Trần Hạo ngầu như vậy, thì người đầu tiên bị vả vào mặt chính là Giang Vi Vi mày đấy.
Cho nên Vi Vi ả, mày phải cố lên! Chẳng phải có rất nhiều chuyện tình đều bắt đầu từ mâu thuần cúa nam nữ chính đó sao? Trong lúc đang lơ mơ thì một giọng nói không ngừng nhác nhở Giang Vi Vi Những người khác cũng muốn biết thân phận của Trần Hạo, cho nên đều nhìn về phía Trịnh Duyệt Trịnh Duyệt chí lâc đầu nói: “Mọi người đừng hỏi con, con chẳng biết gì đâu! Con thực sự không biết gì hết” Lại nói đến Trần Hạo.
Lúc này đã hơi muộn rồi Hơn bảy giờ, anh gửi tin nhân cho Tô Tứ Nguyệt, sau khi chắc chân rằng Tiểu Dĩnh không sao, đang nghỉ ngơi rồi Trần Hạo mới chuẩn bị về kí túc xá ngủ.
Lúc này điện thoại lại vang lên Là Lý Chấn Quốc tìm anh.
Có việc gi mà tìm minh giờ này nhỉ? “Cậu Trần, cậu đang ở đâu? Giờ này rồi mà còn gọi cho cậu quả thực là không.
phái phép!” “Ừ, chuấn bị lái xe về trường, có chuyện gì vậy anh Chấn Quốc?” “Khụ khụ, là thế này, chẳng phải tôi đã từ chức Giám đốc điều hành Tập đoàn Thương mại Kim Lăng rồi đó sao, bây giờ chủ tịch Trần Hiểu nói, cử một Giám đốc điều hành mới đến, ông ẩy là bạn của tôi rất nhiều năm rồi, tên là Triệu Tử Hưng, tối nay ông ấy sẽ đến nhậm chức” “Em biết rồi, trước đáy chị có nói với em!” “Cho nên ý của ông ấy là muốn đến thăm hỏi cậu, bảo tôi liên lạc với cậu!” Trần Hạo nghe, thấy người này rất biết dựa giầm quan hệ đấy.
Việc đầu tiên sau khi xuống máy bay là đến gặp mình.
Quả nhiên, người của chị chẳng có ai bình thường.
“Hỏi thăm em? Đi đâu hỏi thăm chứ? Thế này di, anh sắp xếp để tối nay em về sơn trang suối nước nóng đi! Gặp nhau ở sơn trang!” “Vâng cậu Trần!” Sau khi cúp điện thoại, Trần Hạo quay đầu xe chạy thắng về sơn trang.
Anh cũng không biết người đàn ông tên Triệu Tử Hưng này, nhưng mà người ta đã muốn thăm hỏi mình rồi, mà mình còn ra vẻ, chị Trần Hiếu thì có thế làm được, chứ Trần Hạo anh thực sự rất ngại.
Gập mặt ãn một bữa cơm cũng chẳng có gì.
Không lâu sau đã đến sơn trang rồi. Bây giờ sơn trang suối nước nóng đang tổ chức hoạt động, mục đích là để chào đón vị Giám đốc điều hành mới Triệu Tử Hưng này.
Mặc dù đã rất muộn rồi nhưng bên trong sơn trang vẫn thắp sáng đèn.
Có rất nhiều cậu ẩm nhà giàu đi lại bên trong.
Trần Hạo đến cổng, nhìn thôi là đủ rồi.
Anh dứt khoát lái xe vòng ra phía sau, rồi vào trong bãng lối đi VIP.
Đến phòng họp riêng của minh.
Lúc này, Lý Chấn Quốc và một người đàn ông trung niên đã cung kính đứng trước cửa.
Chỉ có hai người bọn họ.
Đó chắc hẳn là Triệu Tử Hưng.
‘Vẻ ngoài của ông ta trong rất ổn định và thành thục, nhưng nhìn vào ánh mắt thì Trần Hạo lại có cám giác châc là kiểu người này làm việc tương đổi mạnh bạo.
“Câu Trần!” Lý Chấn Quốc cung kính gọi.
“Triệu Tứ Hưng xin chào cậu Trần!” Triệu Tử Hưng kinh cẩn cúi đầu.
“Chào ông, Tổng Giám đốc Triệu! Đừng khách sáo, chúng ta vào trong nói chuyện!” Trần Hạo cười.
‘Sau khi chào hỏi đơn giản, Triệu Tứ Hưng mới bắt đầu giới thiệu về mình và nói về một số kế hoạch phát triển Tập đoàn Thương mại Kim Lãng trong tương lai.
Khá là sáng tạo, đương nhiên cũng đú bá đạo, gần như lật đổ mô hình trước đây của Lý Chẩn Quốc.
Trong công việc có vẻ như không giữ cho Lý Chấn Quốc chút thể hiện nào.
“Phái rồi cậu Trần, tôi nghe Chấn Quốc nói gần đây cậu mới mua một căn biệt thự Vân Đỉnh? Cậu vẫn chưa tiến hành tu sửa nhỉ? Trần Hạo gật đầu.
“Khụ khu, cậu Trần, trước khi tôi vào giới kinh doanh, tôi đã từng đi tu nghiệp ở châu Âu về mảng trang trí thiết kế chuyên nghiệp, cậu xem có thể giao cho tôi việc tu sửa trang trí lại biệt thự Văn Đỉnh không, tôi đảm báo sẽ làm cho cậu Trần hài lòng!” Triệu Tử Hưng cung kính cười.
“Cạch!” Lần này, Lý Chấn Quốc không nhịn được nữa, cốc trà phát ra tiếng.
trước đã rồi nói , dự tính mười ngày “Giám đốc Triệu, ông vừa mới tới vân chưa quen việc, tìm sau, hơn nữa việc tu sửa nhà cúa cậu Trần tôi đã bắt đầu rỉ nữa sẽ xong thỏi, ông đừng lo lắng về việc đó làm gì!” Mẹ kiếp, dắn ông đến gặp cậu Trần đã là nế mặt ông lắm rồi, vừa đến đã muốn giành việc của mình trước, đây chẳng phải quá đáng sao? “Giám đốc Lý, mười ngày sao? Nếu là tôi, nội trong năm ngày thôi thì đã tu sửa xong biệt thự rồi, cũng không làm chậm trễ việc vào ở cúa cậu Trần!” Triệu Tử Hưng phản bác lại.
“Nội trong năm ngày? Giám đốc Triệu, có khả năng này sao?” Trần Hạo cười.
“Tôi dám ký giấy đảm bảo, nếu trong năm ngày mà cậu Trần vẫn chưa vào ở.
được, tôi sẽ lập tức nộp đơn từ chức lên tổng công ty!” Triệu Tử Hưng đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc.
Làm như vậy thì Trần Hạo cũng rất ngại.
Dù sao cũng chỉ là tu sửa, giao cho ai cũng như nhau cá.
Thêm nữa lúc này Lý Chấn Quốc ngạc nhiên không dám phán bác lại, ông ấy cũng chẳng dám ký giấy đảm bảo như vậy.
Hơn nữa, mình ghen tức cái gì chứ, Triệu Tử Hưng ông có thân thiết với cậu Trần hơn nữa, thì có thế thân với cậu Trần được như minh sao? Việc này giao cho Triệu Tử Hưng làm.
Sau khi nói chuyện xong, Triệu Tử Hưng phải ra ngoài để xã giao với một sổ khách mời, Trần Hạo không đi mà vào phòng ngú của sơn trang nghí ngơi “Được đấy Tổng Giám đốc Triệu, phong cách làm việc vẫn như trước đây, dám liều dám đánh, điểm này tôi rất khâm phục ông. Nhưng tôi phải nhắc ông một câu, ở Kim Lãng, nhất là cư xử với cậu Trần, nhất định phải làm việc cho cẩn thận, phải biết là bây giờ vân chưa công bố thân phận của cậu Trần ra ngoài, tôi nhắc cho ông như vậy!” “Việc này tôi rõ, ngoài tôi ra, những người mà tôi dẫn theo gần như không ai biết thân phận của cậu Trần, tôi cũng không nói với bà nhà tôi. Tôi biết vì chuyện thân phận của cậu Trần bị lộ suýt nữa bị hại đã khiến cho Giám đốc Lý đây suýt bị tổng công ty sa thải, tôi sẽ không phạm phải sai lầm như vậy đâu, ha hat” Triệu Tử Hưng cười nhạt.
Lý Chấn Quốc chỉ hít vào một hơi, đây quả thực là việc đau đớn nhất trong lòng ông, nhất thời lơ là khiến cho Trần Hạo suýt chút nữa là bị Ninh Phàm hại. Nghĩ lại vẫn thấy đáng sợ.
Sau khi Trần Hạo nghỉ ngơi thì anh cũng không ngủ, đang suy nghĩ thì chị gọi điện đến.
“Mẹ kiếp, chỉ còn hai ngày nữa thôi, em đang làm gì vậy hả? Việc chị giao cho.
em em đã làm xong hay chưa, sao vẫn còn chưa tiêu hai trãm triệu nữa? Em muốn hại chết chị có đúng không hả?” Tiếng gào cúa chị làm cho Trần Hạo giật cá mình.
Lúc này mới đột nhiên nhớ ra, mình mua nhà chí mới tiêu có tám trãm triệu, vẫn còn hai trăm triệu chưa tiêu hết…
“Phải làm sao đáy? Tiêu thế nào bảy giờ? Gấp chết mất!” Đêm nay Trần Hạo mất ngủ! Cho đến rạng sáng mới có một ý tưởng mới…