Chương 32 – 33
Rõ ràng chuyện của Triệu Nhất Phàm là do anh giải quyết.
Đúng là Trần Hạo không muốn qua lại với Triệu Nhất Phàm, chỉ định giúp một chút mà thôi, cũng vì nế mặt Mã Hiểu Nam Nhưng bây giờ, hiển nhiên Triệu Nhất Phàm đã hiếu lầm, cô ta tưởng là Trang Cường giúp cô ta, Trang Cường rất giỏi rất cừ gì đó Cuối cùng còn đồng ý tới với Trang Cường nữa Triệu Nhất Phàm rất xinh đẹp, chưa từng yêu đương, rất có khí chất của nữ thần Nếu anh nói anh không hề thích cô gái xinh đẹp như vậy là nói dối Có phải mình nên tìm một cơ hội nói sự thật cho Triệu Nhất Phàm nghe, cho dù cô ta không cảm ơn mình thì chí ít cũng tốt hơn việc quyết định ở bên cạnh người khác chỉ vì hiểu lầm! Trần Hạo thầm nghĩ.
Đoàn người nói nói cười cười lên taxi, đến nhà hàng Minh Hoàng ở phố thương mại Kim Lăng Lễ khai trương của nhà hàng Minh Hoàng tất nhiên sẽ cực kỳ náo nhiệt nhờ mối quan hệ trong giới của cha con nhà họ Trang, Toàn bộ sảnh chính ở lầu một đã chật kín người Những người ra ra vào vào đều là người quyền quý.
“Cậu Trang cừ thật đó! Nhất Phàm, có phải sau này nhà hàng Minh Hoàng của phố thương mại Kim Lãng sẽ thuộc quyền sở hữu của nhà họ Trang không? Tụi em có thể đến chơi thường xuyên không?” Lâm Kiều hỏi “Tất nhiên rồi, cũng không nhìn thứ xem Nhất Phàm nhà ta là ai, châc chân sẽ không hề mới có anh Trang Cường là bỏ bạn bỏ bè ngay, đúng không Nhất Phàm?” Sau khi bước vào, nhóm nữ sinh nhìn khắp nơi, kích động muốn chết “Ừ ừ, tụi mình là chị em mà, tất nhiên là được rồi!” Triệu Nhất Phàm khẽ gật đầu: “Thật ra có vài tin chắc là mọi người chưa biết, nhà hàng Minh Hoàng này không phải hoàn toàn thuộc quyền sở hữu cúa nhà họ Trang!” Nhóm Triệu Nhất Phàm vừa đi dạo trong buổi tiệc, cô ta vừa nói “Cái gì? Không phải đã bị cậu Trang mua rồi hả?” “Không, nhà Trang Cường chỉ mua được quyền quản lý nhà hàng Minh Hoàng mà thôi, người kiếm được tiền thật sự là ông chủ đứng sau phố thương mại Kim Lăng! Bởi vì toàn bộ phố thương mại này đều thuộc quyền sở hữu của ông chủ đó!” Triệu Nhất Phàm nói, sắc mặt cũng thay đổi theo.
“Của riêng một người? Chẳng lẽ không phải do hội thương mại Kim Lăng mở à?” “Mẹ ơi, ai mà không biết dòng tiền trong phố thương mại Kim Lãng nhiều như lũ, còn là trận lũ cứ cuồn cuộn vô tận, báo chí đã từng đãng tin, tổng số tiền trong một ngày của toàn bộ khu phố đã lên đến một trãm triệu, một tháng sẽ là ba tỷ đó!” “Tất nhiên, chỉ riêng nhà hàng Minh Hoàng thôi, lợi nhuận hằng tháng đã là hàng chục triệu tệ, một năm là mấy trăm triệu. Mặc dù sản nghiệp nhà cậu Trang rất mạnh nhưng dòng tiền như thác thế này, đúng là cho không biếu không mà!” Nhóm Lâm Kiều nghe được tin này, sắp bùng nổ rồi Thì ra, phố thương mại Kim Lãng không thuộc quyền quản lý của hội thương mại Kim Lãng mà là do một ông chú lớn tự mở.
Mẹ ơi, giá trị của người này bao nhiêu vậy? “Không được rồi, tớ sắp điên rồi, không biết ông chủ này có con trai không nhỉ.
Nếu như có, giá như tớ mà được kết hôn với anh ấy thì hạnh phúc biết bao!” Nhóm nữ sinh Lâm Kiều đều say như điếu đổ Triệu Nhất Phàm cười khổ lắc đầu: “Trưa nay tớ nghe Trang Cường nói, ông chủ đứng sau là một cặp chị em. Trong đó, ông chủ nam đã chiếm bảy mươi phần trãm toàn bộ sản nghiệp trên danh nghĩa! Nghe người ta nói, mọi người đều gọi anh ấy là cậu Trần! Hình như trưa nay anh ấy có đến Kim Lăng! Rất trẻ nhưng cũng ăn chơi trác táng lắm! Chỉ tiếc là chiều nay nhà Trang Cường mới có được quyền quản lý nên không có duyên được diện kiến anh ấy!” Cô ta thầm nghĩ.
Vị đại gia thần thánh này là người thế nào chứ, sao anh ấy có thể thích những cô gái tầm thường được Thế nhưng, lòng Triệu Nhất Phàm vẫn quan tâm đến vị đại gia thần thánh này nên còn muốn điều tra thử xem, kết quả trên mạng không hề có chút tin tức nào về anh ấy.
Ây dai Trần Hạo đứng bên cạnh nghe, bổng dưng thấy hơi xấu hổ.
Đặc biệt là khi Triệu Nhất Phàm nói, cậu Trần đó còn trẻ nhưng än chơi trác táng lắm Mình có ăn chơi vậy à? Chẳng lẽ, chuyện mình đánh nhóm người Lâm Y Y đã bị người khác hiểu nhầm? Đồng thời, Trần Hạo cũng cảm thấy hơi buồn cười Không biết nếu nhóm Triệu Nhất Phàm, Lâm Kiều biết vị đại gia thần thánh đó là mình, không biết sẽ thế nào nhỉ, ha ha..
“Nhất Phàm, sao cậu đến mà không gọi điện cho tớ!” Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi, Trang Cường mặc quần áo trang trọng, chải chuốt bóng bẩy dẫn theo Lý Hạo đi về phía bên này.
Trang Cường của hôm nay, đúng là đẹp trai chết mất Ít nhất thì trong mắt đám nữ sinh trước mặt là vậy! “Tại tớ nghĩ cậu đang bận xã giao đó mà… Có mệt không?” Triệu Nhất Phàm cười dịu dàng, cô ta chưa bao giờ yêu đương nên nếu bảo cô ta có quan hệ mờ ám với đủ loại nam sinh như Lâm Kiều thì đúng là không làm được.
Cô ta nói một cách ngại ngùng “Bình thường mà! Hôm nay có vài chú đến phố thương mại chúc mừng nên ban nãy tớ sắp xếp chô ngồi cho họ! Nhất Phàm, bây giờ tớ sắp xếp cho các cậu!” Trang Cường cười hãm hở.
Lúc này, anh ta chợt liếc thấy Trân Hạo đang đứng ở đẳng sau Trần Hạo đang dùng tay sờ một con ngựa gỗ trên giá Ngựa gỗ cực kỳ tỉnh xảo, được làm bằng gỗ đàn hương, Trần Hạo vừa nhìn đã thích Nhất thời khá tò mò.
“Ha ha, cái này dễ vỡ lắm, Trần Hạo phải cẩn thận chút nha!” Trang Cường cười mỉa mai.
Giờ đây, trên mặt anh ta nào vẫn còn vẻ xấu hổ khi bị Trần Hạo làm mất mặt ở khu suối nước nóng Nếu có thì cũng là nhờ Trần Hạo cứu con gái của ông lớn Lý Chấn Quốc mà cảm thấy khá ghen tị Nhưng bây giờ thì tốt rồi, xem như nhà mình đã làm thân với Lý Chấn Quốc.
Mà tình nghĩa giữa ông lớn Lý Chấn Quốc và Trần Hạo, xem như đã biến mất sạch sẽ rồi nhí, dù sao người ta cũng đâu thể cảm ơn cả đời Huống chi, Trần Hạo này còn là một thẳng ham hư vinh nữa! “Hừ! Đúng là rẻ tiền thật đó, Trần Hạo, cậu sờ mó linh tinh làm gì thế. Lỡ như cậu làm hư ngựa gỗ như lần trước cậu đã làm hư tranh sơn dầu thì phải làm sao đây? Cậu Trang không nợ nần gì cậu đâu” “Đúng rồi đó, quê một cục, y như Già Lưu đến Đại Quan Viên (*), cái gì cũng muốn nhìn!” (*) Già Lưu đến Đại Quan Viên: nhân vật trong Hồng Lâu Mộng, là bà một nông dân, quê mùa chất phác nhưng tốt bụng, sáng sủa, do có quan hệ xa lắc xa lơ với Giả phủ nên ba lần đến Giả phủ, Đại Quan Viên là một khuôn viên xa hoa, lộng lầy của Giả phủ, điển tích Già Lưu đến Đại Quan Viên tương đương với “nhà quê lên tỉnh” của Việt Nam.
“Đúng là không biết tại sao Nhất Phàm lại gọi Trần Hạo đến, làm mọi người khó chịu quá đi!” Nhất thời, nhóm nữ sinh Lâm Kiều đều trực tiếp thể hiện sự bất mãn Thật ra, sở dĩ bây giờ bọn họ mỉa mai Trần Hạo là vì bọn họ đều biết, cậu Trang không thích Trần Hạo Nếu Trần Hạo có thế làm vừa mắt Trang Cường, thì nhóm Lâm Kiều vẫn nhớ rõ cái tình nghĩa lúc Trần Hạo mời mọi người tham quan khu sơn trang.
Nhưng bây giờ, cậu Trang người ta không thích cậu, lại còn giả vờ ra vẻ trước mặt người ta Bây giờ thì phản tác dụng rồi đó, cậu làm gì sánh bâng cậu Trang? Cho nên, để thể hiện lập trường của mình, mọi người đều công kích Trần Hạo.
Triệu Nhất Phàm chỉ lắc đầu.
Đúng là ban đầu cô ta có suy nghĩ muốn trả thù Trần Hạo nhưng bây giờ, cô ta cảm thấy mình thật buồn cười Sao cô ta cứ canh cánh, để ý đến loại người như vậy chứ, đúng là nực cười! “Mã Hiểu Nam, Trần Huy, sao các cậu cũng đến? Mẹ nó, Trần Hạo, anh mà cũng có thể đến đây à?” Đúng lúc này, một giọng nữ vang lên, có vẻ như rất ngạc nhiên, rất bất ngờ.
Nghe thấy giọng nói này, Trần Hạo chợt ngấng đầu lên, nhìn thấy người đang đi đến là Dương Hạ!
Dương Hạ đang khoác tay Lục Thần một cách thân mật Cô ta ngạc nhiên nhìn nhóm người Trần Hạo, Mã Hiếu Nam Cô ta hoàn toàn không thể ngờ, ở nơi cao cấp thế này mà họ cũng có thể đến à? Trần Hạo nhìn Dương Hạ đeo bạc dát vàng, nghĩ đến cảnh sáng nay đụng phải Lục Thần mua vài thứ cho Dương Hạ, là vì để tham dự lê khai trương của nhà hàng Minh Hoàng Nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc kiêu ngạo của Dương Hạ Trần Hạo nghĩ thầm: Có lẽ tình yêu của Dương Hạ và Lục Thần là tình yêu đích thực Anh của lúc trước chỉ là một công cụ xả nỗi buồn của Dương Hạ mà thôi Nghĩ lại cũng thấy mình thật nực cười, tối qua anh còn lo lắng cho Dương Hạ, mà bây giờ người ta, nào cần Trần Hạo anh phải nhọc lòng đâu “Cậu Trang, không ngờ anh cũng quen với đám người Trần Hạo à?” Lục Thần nói một cách lễ phép kính trọng.
Lợi nhuận của nhà máy nhà Lục Thần thật ra còn chưa bằng da bằng lông của nhà Trang Cường.
Anh ta có thể đến đây là nhờ lúc trước, mẹ của Lục Thần và mẹ của Trang Cường là bạn cùng phòng thời đại học, là chị em thân thiết.
Hơn nữa vẫn luôn giữ liên lạc Cho nên lần này, nhà hàng Minh Hoàng khai trương, Lục Thần nói với mẹ một câu là có tư cách đưa Dương Hạ đến ngay.
“Ha ha, họ là bạn của Nhất Phàm, Lục Thần, họ cũng là bạn của cậu hả?” Trang Cường thờ ơ nói “Đúng vậy cậu Trang, họ học lớp kế bên lớp em!” “Anh Trang Cường, Trần Hạo này là một thẳng nghèo, nơi cao cấp như nhà hàng Minh Hoàng thế này sao anh lại cho anh ta tới vậy, chẳng phải làm giảm giá trị cúa Minh Hoàng rồi sao? Anh nhìn anh ta ấn mặc kìa?” Dương Hạ nhìn Trần Hạo một cách khinh bỉ, nói Cánh tay đang khoác lên người Lục Thần càng thân mật hơn.
Dương Hạ muốn để Trần Hạo nhìn thấy sự phát triển của cô ta sau khi rời xa anh, đến lễ khai trương nhà hàng Minh Hoàng, cô ta cũng có tư cách tham dự Đúng, Trần Hạo anh rất may mắn, trúng được hai trãm nghìn nhưng anh chẳng là cái đinh gì với người ta cả! Mà tất nhiên Trang Cường rất hài lòng với câu nói của Dương Hạ. Anh ta đút túi cười nói “Giảm thì cứ giảm thôi vậy, sang hèn cùng hưởng, đâu thể cái gì cũng xa xỉ được..” “Ha ha ha, cậu Trang đúng là cậu Trang, nói hay thật đó!” “Cậu Trang là người thế nào? Nhưng mà đúng là có lý thật, nếu không có thứ thấp kém, thì sao có thứ xa xỉ được?” “Được rồi được rồi, nói Trần Hạo như vậy cũng đâu hay ho gì đúng không? Mặc dù rất đúng, ha ha ha…” Lần này Dương Hạ lại rất ãn rơ với nhóm người Lâm Kiều, tán thành câu nói của Trang Cường.
Trần Hạo đứng bên cạnh nghe, cảm thấy khá tức giận Lòng thầm nghĩ, chẳng phải các người yêu tiền sao, chờ có cơ hội, ông đây dùng tiên đánh các người phát khóc.
Khụ khụ, ác quá đi! Lúc này, Trang Cường cười tủm tim nhìn về phía Trần Hạo: “Người anh em Trần Hạo, đừng hiếu lầm nhé, ban nãy tớ chỉ nói đùa thôi, cậu sẽ không giận đâu đúng không? Tôi biết mà, chắc chắn cậu sẽ không giận, cậu đâu phải là người nghiêm túc không biết đùa, đúng không? Trần Hạo lạnh lùng nói: “Trang Cường, hôm nay cậu cố ý gây sự đúng không?” Trần Hạo còn tướng Triệu Nhất phàm tìm mình là vì muốn hòa giải mối quan hệ giữa anh và Trang Cường Để quan hệ giữa anh với Trang Cường tốt hơn, dù sao anh cũng đã mời bọn họ đến dùng bữa ở nơi cao cấp nhất trong sơn trang Ít nhất là vậy.
Nhưng bây giờ xem như Trần Hạo đã hiểu, họ cố tình chế giễu anh! “Wow wow wow, còn giận nữa này! Cậu Trang quan tâm đến cậu là phúc phần của cậu rồi, mà còn giận đôi nữa à? Ha ha…” Dương Hạ nhìn mọi người sỉ nhục chê bai Trần Hạo thì cảm thấy rất sảng khoái, lại biết được Trang Cường hơi ghét Trần Hạo thì bắt đầu thể hiện bán thân, ít nhất có thể để lại ấn tượng khá tốt trong lòng cậu Trang “Đừng quậy nữa, Trang Cường, cậu sắp xếp chỗ ngồi ở đâu vậy?” Triệu Nhất Phàm hỏi.
Dù sao cũng là cô ta đưa người ta đến, Dương Hạ chế giễu như thế cũng làm Triệu Nhất Phàm thấy mất mặt.
Suy cho cùng, đánh chó cũng phải biết nhìn mặt chủ chứ? *Ở đây đi, đúng lúc, Lục Thần, Dương Hạ cũng học cùng trường với cậu, ngồi chung nhé!” Trang Cường đưa nhóm người Trần Hạo đến một nơi Sắp xếp cho họ ngồi vào vị trí Lục Thần và Dương Hạ không từ chối mà trái lại còn đi theo họ ngồi chung, bởi vì Dương Hạ thích thể hiện Chí là, Lục Thần và Dương Hạ vừa đến, ngay lập tức, chỗ ngồi có thể chứa được mười lãm người bông trở nên khá chen chúc chật chội Ký túc xá Triệu Nhất Phàm có sáu người, thêm nãm người trong ký túc xá Dương Huy, và còn Mã Hiểu Nam, tổng cộng mười hai người, giờ đây phải thêm Dương Hạ, Lục Thần và một ghế đế Trang Cường có thể ngồi bất cứ lúc nào, vừa vặn! Cho nên xếp đến cuối, không có chỗ cho Trần Hạo.
“Ối! Ngại quá, Trần Hạo không có chỗ hả?” Trang Cường cười lạnh lùng, tỏ ra xin lỗi Lúc này, Dương Huy vội nói: “Lão Trần, hay là cậu đến đây đi, tụi mình ngồi chung!” “Chen chúc không hay lắm đâu, dù sao đây cũng là sảnh chính nhà hàng, có rất nhiều người quyền quỷ, chen chen chúc chúc thì ra thể thống gì.. ” Trang Cường bối rối gãi đầu, thở dài nói: “Tôi nghĩ chỉ bằng thế này đi, vốn dĩ tôi muốn ngồi đây tán gẫu tâm sự với mọi người, sau đó mới lên sân khấu làm lễ, dù sao tôi cũng không ăn. Bây giờ thì, tôi cứ lên thắng sân khấu đi vậy, để Trần Hạo ngồi chỗ của tôi!” “Không được, không được, tuyệt đối không được!” Nhóm Lâm Kiều vội kêu lên: “Nếu vậy thì chẳng phải Trần Hạo sẽ chen giữa em và Nhất Phàm sao, tuyệt đối không được! Hơn nữa, ai đi thì đi chứ anh Trang Cường không được đi đâu, tụi em còn muốn nghe anh nói chuyện, học hỏi thêm kiến thức mà!” Mọi người cậu một câu tôi một câu làm Trân Hạo có hơi lâm vào thế bí Mẹ nó! Món nợ này tính sau nhé Trân Hạo thầm mầng một câu, chuẩn bị đi, để không phải nhìn sắc mặt của họ, làm tâm trạng anh khó chịu Đúng lúc này, giọng của MC vang lên “Yên lặng nào, mọi người giữ yên lặng nào, đêm nay chúng ta…” Lễ khai trương bắt đầu rồi, MC bắt đầu đọc diễn vän, rất nhiều người ngồi ngay ngắn gọn gàng lại, không khí yên tĩnh Chỉ mình Trần Hạo không có chỗ ngồi, đứng một mình lẻ loi, giống như hạc trong bầy gà Tất nhiên cũng thu hút ánh mắt của rất nhiều người “Mẹ ơi, các cậu nhìn xem người đó là ai vậy? Sao vẫn còn đứng thế?” “Phục vụ? Đâu giống đâu, ăn mặc quê mùa như Hai Lúa mà, chẳng lẽ là trà trộn vào đây ăn uống hả?” “Ha ha ha, xấu hổ rồi, không có chỗ ngồi, nhà họ Trang này cũng nực cười thật đó, chuyện long trọng như khai trương mà lại để có người trà trộn vào đây.. ” Rất nhiều người bât đầu anh một câu tôi một câu Đồng thời, trên bàn tiệc gần sân khấu nhất Có một nhóm thanh niên trẻ tuổi cả trai lẫn gái Vị trí này, thông thường là người có thân phận và gia cảnh quyền quý mới có thể ngồi Sảnh làm lễ của nhà hàng Minh Hoàng rất lớn, chỗ nhóm Triệu Nhất Phàm ngồi, mặc dù được đích thân Trang Cường sắp xếp nhưng cũng chỉ có thể xếp ở giữa hoặc đằng sau mà thôi Bởi vậy có thể thấy được, thế lực trong nhà của nhóm thanh niên trẻ tuổi này rất mạnh Trong đó có một cậu thanh niên cười với cậu thanh niên áo trắng: “Anh Phi, chị Y Y, hai người nhìn kìa, hôm nay nhà hàng Minh Hoàng mất mặt rồi! Ha ha! Có người dám trà trộn vào ăn chực!” Ngay sau đó, cậu thanh niên áo trằng ngẩng đầu liếc mắt nhìn, nếu hôm nay nhà hàng Minh Hoàng bị mất mặt, anh ta sẽ rất vui Kết quả vừa nhìn, cậu thanh niên áo trắng giật thót Ngay sau đó, dụi mắt thật mạnh: “Mẹ nó, là cậu Trần đó!” Nghe thấy hai chữ cậu Trần, Lâm Y Y vẫn luôn lạnh nhạt thờ ơ cũng ngấng đầu lên, cô ta kinh ngạc, gương mặt của cậu Trần đã khắc sâu trong lòng Lâm Y Y.
“Là anh ấy thật!” Lâm Y Y lẩm bẩm
Dương Hạ đang khoác tay Lục Thần một cách thân mật Cô ta ngạc nhiên nhìn nhóm người Trần Hạo, Mã Hiếu Nam Cô ta hoàn toàn không thể ngờ, ở nơi cao cấp thế này mà họ cũng có thể đến à? Trần Hạo nhìn Dương Hạ đeo bạc dát vàng, nghĩ đến cảnh sáng nay đụng phải Lục Thần mua vài thứ cho Dương Hạ, là vì để tham dự lê khai trương của nhà hàng Minh Hoàng Nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc kiêu ngạo của Dương Hạ Trần Hạo nghĩ thầm: Có lẽ tình yêu của Dương Hạ và Lục Thần là tình yêu đích thực Anh của lúc trước chỉ là một công cụ xả nỗi buồn của Dương Hạ mà thôi Nghĩ lại cũng thấy mình thật nực cười, tối qua anh còn lo lắng cho Dương Hạ, mà bây giờ người ta, nào cần Trần Hạo anh phải nhọc lòng đâu “Cậu Trang, không ngờ anh cũng quen với đám người Trần Hạo à?” Lục Thần nói một cách lễ phép kính trọng.
Lợi nhuận của nhà máy nhà Lục Thần thật ra còn chưa bằng da bằng lông của nhà Trang Cường.
Anh ta có thể đến đây là nhờ lúc trước, mẹ của Lục Thần và mẹ của Trang Cường là bạn cùng phòng thời đại học, là chị em thân thiết.
Hơn nữa vẫn luôn giữ liên lạc Cho nên lần này, nhà hàng Minh Hoàng khai trương, Lục Thần nói với mẹ một câu là có tư cách đưa Dương Hạ đến ngay.
“Ha ha, họ là bạn của Nhất Phàm, Lục Thần, họ cũng là bạn của cậu hả?” Trang Cường thờ ơ nói “Đúng vậy cậu Trang, họ học lớp kế bên lớp em!” “Anh Trang Cường, Trần Hạo này là một thẳng nghèo, nơi cao cấp như nhà hàng Minh Hoàng thế này sao anh lại cho anh ta tới vậy, chẳng phải làm giảm giá trị cúa Minh Hoàng rồi sao? Anh nhìn anh ta ấn mặc kìa?” Dương Hạ nhìn Trần Hạo một cách khinh bỉ, nói Cánh tay đang khoác lên người Lục Thần càng thân mật hơn.
Dương Hạ muốn để Trần Hạo nhìn thấy sự phát triển của cô ta sau khi rời xa anh, đến lễ khai trương nhà hàng Minh Hoàng, cô ta cũng có tư cách tham dự Đúng, Trần Hạo anh rất may mắn, trúng được hai trãm nghìn nhưng anh chẳng là cái đinh gì với người ta cả! Mà tất nhiên Trang Cường rất hài lòng với câu nói của Dương Hạ. Anh ta đút túi cười nói “Giảm thì cứ giảm thôi vậy, sang hèn cùng hưởng, đâu thể cái gì cũng xa xỉ được..” “Ha ha ha, cậu Trang đúng là cậu Trang, nói hay thật đó!” “Cậu Trang là người thế nào? Nhưng mà đúng là có lý thật, nếu không có thứ thấp kém, thì sao có thứ xa xỉ được?” “Được rồi được rồi, nói Trần Hạo như vậy cũng đâu hay ho gì đúng không? Mặc dù rất đúng, ha ha ha…” Lần này Dương Hạ lại rất ãn rơ với nhóm người Lâm Kiều, tán thành câu nói của Trang Cường.
Trần Hạo đứng bên cạnh nghe, cảm thấy khá tức giận Lòng thầm nghĩ, chẳng phải các người yêu tiền sao, chờ có cơ hội, ông đây dùng tiên đánh các người phát khóc.
Khụ khụ, ác quá đi! Lúc này, Trang Cường cười tủm tim nhìn về phía Trần Hạo: “Người anh em Trần Hạo, đừng hiếu lầm nhé, ban nãy tớ chỉ nói đùa thôi, cậu sẽ không giận đâu đúng không? Tôi biết mà, chắc chắn cậu sẽ không giận, cậu đâu phải là người nghiêm túc không biết đùa, đúng không? Trần Hạo lạnh lùng nói: “Trang Cường, hôm nay cậu cố ý gây sự đúng không?” Trần Hạo còn tướng Triệu Nhất phàm tìm mình là vì muốn hòa giải mối quan hệ giữa anh và Trang Cường Để quan hệ giữa anh với Trang Cường tốt hơn, dù sao anh cũng đã mời bọn họ đến dùng bữa ở nơi cao cấp nhất trong sơn trang Ít nhất là vậy.
Nhưng bây giờ xem như Trần Hạo đã hiểu, họ cố tình chế giễu anh! “Wow wow wow, còn giận nữa này! Cậu Trang quan tâm đến cậu là phúc phần của cậu rồi, mà còn giận đôi nữa à? Ha ha…” Dương Hạ nhìn mọi người sỉ nhục chê bai Trần Hạo thì cảm thấy rất sảng khoái, lại biết được Trang Cường hơi ghét Trần Hạo thì bắt đầu thể hiện bán thân, ít nhất có thể để lại ấn tượng khá tốt trong lòng cậu Trang “Đừng quậy nữa, Trang Cường, cậu sắp xếp chỗ ngồi ở đâu vậy?” Triệu Nhất Phàm hỏi.
Dù sao cũng là cô ta đưa người ta đến, Dương Hạ chế giễu như thế cũng làm Triệu Nhất Phàm thấy mất mặt.
Suy cho cùng, đánh chó cũng phải biết nhìn mặt chủ chứ? *Ở đây đi, đúng lúc, Lục Thần, Dương Hạ cũng học cùng trường với cậu, ngồi chung nhé!” Trang Cường đưa nhóm người Trần Hạo đến một nơi Sắp xếp cho họ ngồi vào vị trí Lục Thần và Dương Hạ không từ chối mà trái lại còn đi theo họ ngồi chung, bởi vì Dương Hạ thích thể hiện Chí là, Lục Thần và Dương Hạ vừa đến, ngay lập tức, chỗ ngồi có thể chứa được mười lãm người bông trở nên khá chen chúc chật chội Ký túc xá Triệu Nhất Phàm có sáu người, thêm nãm người trong ký túc xá Dương Huy, và còn Mã Hiểu Nam, tổng cộng mười hai người, giờ đây phải thêm Dương Hạ, Lục Thần và một ghế đế Trang Cường có thể ngồi bất cứ lúc nào, vừa vặn! Cho nên xếp đến cuối, không có chỗ cho Trần Hạo.
“Ối! Ngại quá, Trần Hạo không có chỗ hả?” Trang Cường cười lạnh lùng, tỏ ra xin lỗi Lúc này, Dương Huy vội nói: “Lão Trần, hay là cậu đến đây đi, tụi mình ngồi chung!” “Chen chúc không hay lắm đâu, dù sao đây cũng là sảnh chính nhà hàng, có rất nhiều người quyền quỷ, chen chen chúc chúc thì ra thể thống gì.. ” Trang Cường bối rối gãi đầu, thở dài nói: “Tôi nghĩ chỉ bằng thế này đi, vốn dĩ tôi muốn ngồi đây tán gẫu tâm sự với mọi người, sau đó mới lên sân khấu làm lễ, dù sao tôi cũng không ăn. Bây giờ thì, tôi cứ lên thắng sân khấu đi vậy, để Trần Hạo ngồi chỗ của tôi!” “Không được, không được, tuyệt đối không được!” Nhóm Lâm Kiều vội kêu lên: “Nếu vậy thì chẳng phải Trần Hạo sẽ chen giữa em và Nhất Phàm sao, tuyệt đối không được! Hơn nữa, ai đi thì đi chứ anh Trang Cường không được đi đâu, tụi em còn muốn nghe anh nói chuyện, học hỏi thêm kiến thức mà!” Mọi người cậu một câu tôi một câu làm Trân Hạo có hơi lâm vào thế bí Mẹ nó! Món nợ này tính sau nhé Trân Hạo thầm mầng một câu, chuẩn bị đi, để không phải nhìn sắc mặt của họ, làm tâm trạng anh khó chịu Đúng lúc này, giọng của MC vang lên “Yên lặng nào, mọi người giữ yên lặng nào, đêm nay chúng ta…” Lễ khai trương bắt đầu rồi, MC bắt đầu đọc diễn vän, rất nhiều người ngồi ngay ngắn gọn gàng lại, không khí yên tĩnh Chỉ mình Trần Hạo không có chỗ ngồi, đứng một mình lẻ loi, giống như hạc trong bầy gà Tất nhiên cũng thu hút ánh mắt của rất nhiều người “Mẹ ơi, các cậu nhìn xem người đó là ai vậy? Sao vẫn còn đứng thế?” “Phục vụ? Đâu giống đâu, ăn mặc quê mùa như Hai Lúa mà, chẳng lẽ là trà trộn vào đây ăn uống hả?” “Ha ha ha, xấu hổ rồi, không có chỗ ngồi, nhà họ Trang này cũng nực cười thật đó, chuyện long trọng như khai trương mà lại để có người trà trộn vào đây.. ” Rất nhiều người bât đầu anh một câu tôi một câu Đồng thời, trên bàn tiệc gần sân khấu nhất Có một nhóm thanh niên trẻ tuổi cả trai lẫn gái Vị trí này, thông thường là người có thân phận và gia cảnh quyền quý mới có thể ngồi Sảnh làm lễ của nhà hàng Minh Hoàng rất lớn, chỗ nhóm Triệu Nhất Phàm ngồi, mặc dù được đích thân Trang Cường sắp xếp nhưng cũng chỉ có thể xếp ở giữa hoặc đằng sau mà thôi Bởi vậy có thể thấy được, thế lực trong nhà của nhóm thanh niên trẻ tuổi này rất mạnh Trong đó có một cậu thanh niên cười với cậu thanh niên áo trắng: “Anh Phi, chị Y Y, hai người nhìn kìa, hôm nay nhà hàng Minh Hoàng mất mặt rồi! Ha ha! Có người dám trà trộn vào ăn chực!” Ngay sau đó, cậu thanh niên áo trằng ngẩng đầu liếc mắt nhìn, nếu hôm nay nhà hàng Minh Hoàng bị mất mặt, anh ta sẽ rất vui Kết quả vừa nhìn, cậu thanh niên áo trắng giật thót Ngay sau đó, dụi mắt thật mạnh: “Mẹ nó, là cậu Trần đó!” Nghe thấy hai chữ cậu Trần, Lâm Y Y vẫn luôn lạnh nhạt thờ ơ cũng ngấng đầu lên, cô ta kinh ngạc, gương mặt của cậu Trần đã khắc sâu trong lòng Lâm Y Y.
“Là anh ấy thật!” Lâm Y Y lẩm bẩm
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!