Bởi vì vừa nãy Tô Đồng Hân còn bảo anh là bạn trai của cô.
Trần Hạo côn không hèn mọn tới nõi được làm một người bạn trai giả liền mừng thầm trong lòng, Chỗ này có chút kỳ lạ chính là nói Trần Hạo có chút tình cảm đối với cô ấy, lại làm bạn trai giả của cô ấy một thời gian ngắn ngủi.
Nội tâm cả hai lúc này rất mâu thuẫn, nói vui thì cũng không hẳn là vui, mà cũng không cỏ cảm giác bị người khác lợi dụng.
Nói tóm lại, tâm trạng bây giờ của Trần Hạo là như vậy.
“Trần Hạo, thực xin lồi, vừa rồi… Bởi vì tớ nhất thời nóng vội, vậy nên mới nói rằng cậu là bạn trai của tớ, cũng chưa hói ý kiển cậu!” -Tô Đồng Hân hơi xấu hổ.
“Không sao, như vậy chẳng phải là rất tốt sao, thế diện của cậu cũng được bảo.
vệ, hơn nữa tớ còn được làm bạn trai của cô gái vô củng xinh đẹp như cậu gần một tiếng đồng hồ màt” Trần Hạo cười khổ.
‘Tô Đồng Hân trợn mắt “Trần Hạo, từ khi nào mà cậu đã học theo bọn con trai mồm mép lươn lẹo vậy, tớ ghét nhất chính là kiểu con trai nói lời đường mật đấy!” *Nói vậy là bây giờ cậu cũng chán ghét bộ dạng giảo hoạt của tớ sao?” Dạo gần đây dường như anh thay đổi một cách võ tri vô giác, Trần Hạo bây giờ nói chuyện cảng lúc cảng lớn mật, không cỏn câu nệ tiểu tiết như xưa.
*Hữ, tuy rằng tớ chán ghét những kiểu con trai kia, như tớ không ghét những lời đường mật của cậu, muốn ghét cũng không thể ghét được!” Lời này nói ra khiến trong lòng Trần Hạo càng sung sướng.
“Nhưng Trần Hạo, tớ cảm thấy cậu có gì đó gạt tớ, Giang Thành kia, vừa nhìn đã biết không phái người tầm thường, tại sao anh ta lại đối xử với cậu cung kính vậy? Không, không hẳn là cung kính, thậm chí đến mức nịnh bợ như vậy?” Tô Đồng Hân không nhịn được, cô cảm thấy Trần Hạo càng ngày càng khiến.
cho người khác cỏ cảm giác nhìn không thấu.
Thực ra đây cũng chính là nguyên nhân tại sao cuối cùng Trần Hạo lại add ‘wechat Giang Thành.
Toàn bộ quá trình nói chuyện phiếm, chỉ cần bản thân không đề cập tới, anh ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện anh đã mua Raventon.
Khiến Trần Hạo cảm thấy anh ta rất được việc, điểm này Trần Hạo cũng đã học.
hỏi được.
Anh liền cười nói: “Lúc nãy tớ đã nói rồi, tớ chính là cậu ấm nhà giảu, bởi vì tớ.
không muốn mất đi cuộc sống bây giờ cùng bạn bè, vì vậy tớ mới luôn sống một cách bần cùng như này, Giang Thành lễ phép với tớ cũng là điều đương nhiên!”
*Phì phi!” Tô Đồng Hân nở nụ cười: “Trần Hạo, tớ phát hiện càng ngày cậu nói dối cảng tệ, mở miệng không có lời nào là thật, có điều cậu không muốn nói thật tớ, tớ cũng sẽ không ép cậu nữa, tớ phải về kí túc xá rồi, cậu Trần, bây giờ.
cậu cũng học lái xe rồi, hy vọng cậu nhanh chóng mua một chiếc xe, sau đồ chở tớ đi hồng gió vài vòng! Tô Đồng Hân nháy mắt, vờ tó ra sùng bái “Yên tâm, nhất định sẽ chớ cậu đi vài vòng hồng gió!” Tuy rằng biết Tô Đồng Hân không tin, nhưng Trần Hạo vẫn gặt đầu, nói thật, anh hy vọng sẽ sớm có bằng lải, sau đó có thể thoải mái lái xe.
Sau khi chảo tạm biệt Tô Đồng Hân, Trần Hạo liền trở về ký túc xá.
“Mẹ nó, lão Trần, xảy ra chuyện gì thế? Điện thoại vân luôn tât máy không thể.
liên lạc được!” ‘Vừa về đến nơi, Dương Huy đã lập tức oán giận nói.
Lúe này cá đầm đều rất bận, vội vội vàng vàng thay quần áo, tựa như đang sửa soạn để đi xem mắt vậy.
“Sáng nay lúc đi ra khỏi cửa điện thoại cũng sắp hết pin, lúc thì cũng phải tắt máy, vừa tồi mới mở ngưồn để add wechat chưa được một lúc thì sập ngưồn rồi” Trần Hạo mang máy đi sạc điện, cười bất đâc dĩ: ‘Anh Huy, Lý Duê, các cậu đang tính đi đâu à?” *Nếu không phái đang đợi cậu, bọn tớ đã đi luôn từ sáng rồi, nhanh lên Lão.
Trần, mau thay bộ quần áo khác, bọn tớ xuống dưới trước đợi cậu!” Lý Duệ phun một ngụm nước bọt, rồi nhìn gương vuốt vuốt mái tóc của mình.
“Sao thế, gì mà thần bí vậy?” Trần Hạo lấy làm hứng thú.
“He he, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà, cậu ấy nói, muốn giới thiệu cho chúng ta vài đối tượng, bao gồm cả cậu nữa, hôm nay là ngày trọng đại có khá năng sẽ là ngày mà tất cả anh em chúng ta cùng thoát ế đấy!” Lý Duệ cười tươi như hoa nở, hẳn là vô cùng vui sướng.
“Ha ha, thế thì chúc mừng các cậu, có điều tớ.
“Không đi tớ sẽ đánh chết cậu!” Chưa đợi Trần Hạo nói hết, cả đám đã bổ nhào về phía Trần Hạo, “Đi đi đi, tớ có nói là tớ sẽ không đi đâu!” Trần Hạo cười khổ.
Anh vốn đĩ muốn nghỉ ngơi một chút.
Ngay sau đó, bất đắc dĩ cùng bọn Dương Huy đi đến buổi tiệc sinh nhật của Từ Hà.
Buổi tiệc được tổ chức tại một nơi được gọi là trang viên Mai Lâm.
Phong cách làng quê.
Đối với những việc như nấu nướng dã ngoại, tụ họp ãn uống ngắm cảnh, tính ra cũng là một quán ăn không tồi -Tuy rằng chỗ này rất mộc mạc gián dị, thể nhưng dưới chân núi lại có rất nhiều Xe của hội nhà giàu.
Hiến nhiên là rất được lòng những kẻ tai ‘ĩnh, thứ hai chính là rất có cảm giác! mặt lớn, thứ nhất đây là một nơi yên.
Cảm giác quay trở về nông thôn.
“Dương Huy, Trần Hạo, bên này!” Đám người Trần Hạo vừa mới xuống xe, bọn Từ Hà đã đứng chờ sẵn ở cửa, vẫy tay về phía Dương Huy.
Đường như hội bạn ký túc xá của Từ Hà đều có mặt ở đây, còn có thêm cả mấy cô gái trẻ đẹp, chắc hẳn đều là bạn học của Từ Hà.
Bọn họ cũng nhìn về phía Trần Hạo.
Dù sao thì trước đó, Từ Hà cũng đã nói cho bọn họ biết, toàn bộ bạn bè thân thiết ở ký túc xá của Dương Huy đều sẽ đến.
Hơn nữa còn đặc biệt nhật mạnh, tất cả đều độc thân.
Đúng lúc đảm bạn của Từ Hà cũng đều đang độc thần.
Chính vì vậy mục đính chính của những cô gái chàng trai tới đây là hy vọng hôm nay có thể kiếm được một người để phó thác bản thân!
“Trần Hạo, cậu mau qua đây!” Bên cạnh Từ Hà, Triệu Nhất Phàm vuốt nhẹ vài sợi tóc, nhẹ nhàng nói với Trần Hạo…
Giờ Triệu Nhất Phàm chỉ cần nhìn Trần Hạo thôi cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Dù sao thì trước đây ai là người luôn xem thường Trần Hạo? Chính là Triệ Nhất Phàm.
Kẻ từng bị mình giễu cợt mỉa mai, lúc nảy đây rất có khả năng lại là một cậu ấm.
Mạng lưới địa vị trong xã hội này luôn rất phức tạp khó lưỡng.
Nói tóm lại, Trần Hạo có thể là một nhân vật không hề đơn giản.
Triệu Nhất Phàm nhanh trí muốn tiếp cận lấy lòng anh.
*Ừm, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà à?” Trần Hạo cười cười Anh không phải một kế thù dai, hơn nữa đánh kế chạy đi, không ai đánh người chạy lại.
Từ Hà và Dương Huy nhìn hai người bọn họ, cả hai nháy mắt ra hiệu, xem ra là ©ó ý muốn tác hợp.
Ngay sau đỏ mọi người được mời vào phòng riêng trong sơn trang.
Lúc sắp xếp chỗ ngồi, tất nhiên là Dương Huy và Từ Hà đã bàn bạc từ trước, cổ ý để Triệu Nhất Phàm ngồi kế bên Trần Hạo.
‘Còn về bọn Lý Duệ, cũng chia ra ngồi cạnh các bạn nữ, thuận tiện giao lưu tìm hiểu.
“Đúng rồi, Lâm Kiều đâu?” Lý Duệ nhìn xung quanh một lúc không thấy bóng đáng Lâm Kiều liền thắc mắc.
“Kiều Kiều đi chơi với bạn trai rồi, đi suốt từ sáng đến giờ, em ấy nói chúng ta không cần chờ, lát nữa em ấy sẽ về, còn nói muốn cho chúng ta biết một bất ngờ tây trời nữa đó!” Từ Hà vui vẻ đáp.
‘Cô ta cố ý nhắc đến chuyện Lâm Kiều có bạn trai, Dương Huy đã tiết lộ từ trước.
với cô ta về việc Lý Duệ có cảm tình với Lâm Kiều.
Nhưng Lâm Kiều này, nói gi thì nói cũng có chút thế lực..
Hơn nữa, cô ta đã có bạn trai rồi, vừa hay cũng có thể cảnh báo trước với Lý “
Duệ một tiểng.
Lý Duệ ủ rũ ừ một tiếng.
Không khí liền trở nên ngượng ngùng Triệu Nhất Phàm cười nói: ‘Con bé Lâm Kiều này từ khi đi theo Hứa Nam cảng ngày cảng kín tiếng, hôm qua đã nói sẽ cho chúng ta biết tin động trời, đến bây giờ vẫn chưa thấy đâu” Dứt lời cô ta nhìn về phía Trần Hạo vẫn luôn im lặng: *Đúng rồi Trần Hạo, cậu có.
biết Lâm Kiều yêu Hứa Nam lớp cậu chưa?” “Tôi biết” Đương nhiên là Trần Hạo biết, hôm đó côn suýt nữa thì xáy ra ẩu đả.
Hứa Nam giống như kẻ thủ không đội trời chung của anh, có điều hôm đó có.
quá nhiều người, Trần Hạo không tiện đối đầu.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, sau này nhất định phải cho tên Hửa Nam này một trận.
Nếu không anh ta sẽ như loài ruồi nhặng vo ve trước mặt mình.
Cứ thẳng tay mà đập thì xong rồi! Chẳng bao lâu sau, rượu và thức ăn đã được mang lên.
Triệu Nhất Phàm hôm nay tỏ vé dịu dàng khác với thường ngày, liên tục gắp đồ ăn cho Trần Hạo, đặc biệt chọn những món Trần Hạo thích nhất.
Thật ra cũng khiển Trần Hạo có chút cảm động.
Trước kia luôn bị người ta coi thường, đến cả Triệu Nhất Phàm cũng không ít lần khinh rẻ anh, nhưng bây giờ cô ta đổi xử tốt với anh như vậy, Trần Hạo đúng.
là không thế hận nổi.
Mọi người ở đây đều là cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, xem ra hôm nay sẽ có ít nhất là một cặp thành đôi, đó chính là Triệu Nhất Phàm và Trần Hạo.
Hơn nữa Triệu Nhất Phàm là một nữ thần đấy nhé, thế này là có ý chủ động theo đuổi ả! “Chị em thân yêu, thật xin lỗi, bọn em đến muộn rồi!” Đột nhiên lúc này cửa phòng mở ra, Lâm Kiều và Hứa Nam, phía sau còn có thêm một người nữa xem chừng độ hai mươi lãm tuổi đi cùng, ba người củng nhau bước vào.
Lâm Kiều vừa đi vừa nói to.
“Kiều Kiều, mọi người đang chờ đẩy, sao giờ mới đến? Hứa Nam cũng đến à? Còn người này là?” Từ Hà nhìn anh chàng đẹp trai phía sau hai người.
*À, đây là anh họ của Hứa Nam, anh Hứa Siêu, nhà làm kinh doanh. Vốn là ba người chúng em cũng nhau ra ngoài chơi, anh ấy thấy bọn em vội đi nên đã lái xe chớ bọn em đến đây!” Lâm Kiều cười nói.
“Chảo mọi người, trước kia tôi từng học tại đại học Giang Nam, mới tốt nghiệp được hai nãm, cũng xem như là bạn bè củng trang lứa, ha ha, tôi chỉ chở em trai với bạn gái của em ấy đến thôi, mọi người tiếp tục chơi vui vẻ, tôi Về trước, sau này có gì cần nhờ tới cứ tự nhiên!’ Hứa Siêu cười, lắc chia khoá chiếc Maseratt trong tay.
*Nếu đã là anh của Kiều Kiều, anh Hứa Siêu khoan đi vội, dù sao trong này vẫn còn chỗ màt” Từ Hà lễ phép mời.
‘Để anh ta cứ như vậy mà ra về sẽ ánh hướng đến mặt mũi cúa Lãm Kiều, dũ gì cũng là chị em cùng ký túc xá, dù sao cũng không thiếu cái chén đôi đũa.
“Như vậy không tiện lầm nhỉ!” “Không sao đâu, anh cứ ngồi đi, hơn nữa hôm nay em muổn công bổ tin động trời, anh không ở đây thì làm sao công bổ được!” Lâm Kiều mỉm cười, ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo, nhìn phía chỗ ngồi của Trần Hạo, ‘Vẻ mặt cô ta ngạo nghễ hả hê.
*Kiều Kiều, rốt cuộc là tin tức động trời gì? Em còn giấu kĩ làm gì, mau nói đi” “Đúng đúng, là chuyện gì thế?” Đám người không giấu nổi sự tờ mò, Trần Hạo vừa bắt gặp ánh mật của Lâm Kiều, lập tức hiểu được một phần.
Hữi Gì mà tin vui động trời chứ, chẳng phải là muốn lật tẩy anh sao? “Đương nhiên là ngay bây giờ em sẽ nói cho mọi người biết!” Lâm Kiều cười đắc ý, Hứa Nam ngồi bên cạnh cũng lạnh lùng liếc Trần Hạo.
“Anh tránh đường cho tôi!” Lâm Kiều thẳng tay đánh mạnh vào đầu Trần Hạo mà bước qua.
Hết nói nổi, con nhóc này chán sống rồi! Trần Hạo đứng bật dậy, trừng mắt với Lâm Kiều.
‘Xem kia, không thèm kêu một tiếng lại còn dám lườm mình sao? “Còn dám nhìn? Tên nhu nhược, vô dụng, cặn bã! Anh nhìn gì?” Lâm Kiều khoanh tay, bây giờ cô ta đang vô củng đắc ý.
Trần Hạo anh rất ngầu chứ gì? Trước đây Trần Hạo anh khiến chúng tôi mất hết mật mũi trước mặt anh chứ: gi Còn nữa còn nữa, ngày trước Lâm Kiều tôi thật sự còn cảm thấy anh ngầu lòi, nịnh bợ anh đủ kiểu, cuối cùng lại bị anh ngó lơ, anh chê tôi chứ gì? Ha ha.
Cũng chính vì lý do đó mà Lâm Kiều luôn cảm thấy tức giận.
Mãi cho đến thời gian trước, để trả thủ Trần Hạo, Lam Kiều đặc biệt muốn.
thông đồng với đối thủ của Trần Hạo, thế là tìm đến Hứa Nam.
Về lại ngày hôm trước, cô ta phát hiện ra Trần Hạo vốn không phải cậu ẩm nhà.
giàu hay gì hết, mà anh chính là một tên trai bao, đáng khinh! Hứa Nam đã trưng cầu ý kiến của hai người cũng đã nhìn thấu tình hình lúc đó là Vương Dương và Giang Vị Vi, Hơn nữa còn phát hiện Trần Hạo không chỉ là trai bao của Trịnh Duyệt, nhân.
viên tiếp tân của câu lạc bộ suối nước nóng, mà còn là trai bao của một cô chủ lớn! Bây giờ có tiền sẽ điều khiển được đàn öng, nhiều phụ nữ có tiền thích những chàng trai điện mạo tuấn tú và thật thả như Trần Hạo cũng không phải là điều.
Cũng nhau tấn công kilạ.
Nhưng mà Trần Hạo anh lấy những thứ đó để diễn ngầu thì không đúng rồi! “Kiều Kiều, em làm cái gì vậy?” Không chờ Từ Hà lên tiếng, Triệu Nhất Phàm đã hoang mang đứng lên.
“Kia, chị Nhất Phàm, chị còn lên tiếng vì anh ta, lí do em đánh Trần Hạo, không.
vì điều gì khác, mà chính là vì chị đó! Chị là người bị Trần Hạo lừa gạt thảm nhất trước mặt mọi người!!” Lâm Kiều tức tối dậm chân.
“Em nói cái gì?” “Trần Hạo, anh ta, anh ta, không phải là cậu Trần như chúng ta nghĩ, mà là một thẳng trai bao, anh ta được đàn bà nuôi dưỡng, mà bọn đàn bà đồ không chỉ đưa rước anh ta, còn cho anh ta tiền thỏa thích mua sâm!” “Còn có một người, chính là tiếp tăn của câu lạc bộ suối nước nóng, nếu không phải như vậy, sao anh ta có thể đưa chúng ta vào sơn trang suối nước nóng?” Lâm Kiều nói liền một hơi những gì mình đã tận mắt chứng kiến, kết hợp với những gì bản thân suy đoán.
Mọi người nghe xong, tất thảy đều ngẩn ra, nhin Trần Hạo một cách khó tin, “Tôi có thể làm chứng, tôi đã theo đuổi cô Trịnh Duyệt kia, cô ta quan hệ rất tộng ở Kim Lãng của chúng ta, quen biết rất nhiều õng chủ lớn. Tôi không sợ mọi người chê cười nên sẽ nói thẳng luôn, sở dĩ tôi gấp rút theo đuổi Trịnh Duyệt, là vì nhìn ra được giá trị của cô ta có thể giúp cho sự nghiệp của tôi thăng tiến!” “Nhưng thật không ngờ, Trần Hạo lại được Trịnh Duyệt bao nuôi, hơn nữa nghe Hứa Nam và phó chủ tịch hội sinh viên Vương Dương nói, những người bao nuôi Trần Hạo, ngoài Trịnh Duyệt ra còn có một nữ chủ tịch trẻ tuổi của một chuỗi cửa hàng đã từng tặng rất nhiều đồ cho Trần Hạo!” Hứa Siêu cười khẩy, bấy giờ đang đứng lên trình bày.
“Chuyện này sao có thế? Sao có thể như vậy?” Triệu Nhất Phàm không thể tin nổi.
Đám con gái cũng bàng hoàng, không biết phải làm sao.
Dù sao bọn họ cũng đều cho rằng Trần Hạo là một cậu ẩm bí ẩn, tuy biết rằng bán thân không thể sánh ngang Triệu Nhất Phàm, nhưng mỗi người đều âm thầm đối chọi với nhau.
Rốt cuộc bây giờ sự thật mới vỡ lẽ, không khí bao trùm sự ngượng ngập khó tả.
“Chuyện mua quần áo ấy, tối có thể lâm chứng!” Bồng nhiên lúc này một cô gái đứng lên.
Người đứng lên, là Từ Hà phút này, lòng cô ta rối bời ‘Cô ta chỉ biết Trần Hạo là anh em tốt của Dương Huy.
Nhưng mà, cô ta tuyệt đối không ngờ Trần Hạo lại giấu kỹ như vậy, hoặc có thể nói là lừa đối bọn họ lâu đến thế.
‘Cho nên, cô ta cảm thấy cô ta nên nói ra một chuyện mà mình đã biết.
Mà chuyện này, là Dương Huy nói cho cô ta nghe.
“Có một người phụ nữ đã mua quần áo cho Trần Hạo, hơn nữa còn tiêu hơn một trăm nghìn, những thứ mà tớ đang mặc cũng là người phụ nữ đó đưa cho Trần Hạo, sau đó Trần Hạo cho Dương Huy!” “Từ Hã, cậu nói gì đó!” Dương Huy sốt ruột.
Nói thật, lúc trước Dương Huy đã từng đủa với Từ Hà như vậy.
Nói người anh em Tiần Hạo của mình rất có duyên với phụ nữ, muốn mua cái gì thì mua cái đó, còn mua không chớp mắt, hừ hữ, chẳng lẽ lão Trần được bao nuôi, tớ cũng muốn được bao nuôi.
‘Cậu dám không, nếu có cô gái nào tốt với cậu như vậy, tớ sẽ thiến cậu! Lúc đó Tử Hạ tức giặn, mắng Đây chỉ là những lời nói đùa, chẳng ai nghĩ nó là thật.
Nhưng bây giờ, cộng với những chuyện trong quá khứ, hơn nữa có một vài chuyện Lâm Kiều còn tận mắt chứng kiến nên Từ Hà đã tin là thật.
Trân Hạo được bao nuôi! Dương Huy sợ Trần Hạo sẽ trở thành tấm bia cho mọi người chỉ trích, vội vã ngăn Từ Hà lại, đừng ấn nói lung tung! “Hứ hứ, Nhất Phàm, em đâu lữa chị đâu đúng không, hơn một trăm nghìn đấy, xài tiền như nước, đó là chưa nói đến lúc trước Trần Hạo còn mua sắm linh.
tính, túi xách ba trăm sáu mươi nghìn, không biết là được người phụ nữ nào.
cho nữa!” “Mà Trần Hạo đã làm gì với số tiền đó? Anh ta muốn tán Triệu Nhất Phàm chị,