Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn - Chương 40: 40: Ngoại Truyện Nhỏ Dành Tặng Mọi Người
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn


Chương 40: 40: Ngoại Truyện Nhỏ Dành Tặng Mọi Người


(1)
Viên Phỉ Phỉ thích người đàn ông khí phách, đẹp trai, đồng thời còn phải có hương vị đàn ông; ví dụ như ba của cô vậy, vẻ ngoài đẹp trai, lại vì xuất thân là con nhà võ nên toàn thân đều tràn đầy cảm giác an toàn.
Nhưng mà, ba cô cũng có một khuyết điểm rõ ràng: rất cặn bã.

Mẹ Viên chính vì bị ông chọc tức nên con gái cũng chẳng cần, quanh năm suốt tháng sống ở nước ngoài.

Ba Viên cũng vui vì không ai quản mình, ăn chơi đàng điếm, người mẫu mỹ nữ tùy ý.
Tuy rằng tình cảm của hai vợ chồng không tốt nhưng ba Viên thật sự rất thương yêu con gái, sau khi ly thân với mẹ Viên thì ông đi làm phẫu thuật buộc ga-rô luôn, cho nên mấy năm nay mới không xảy ra chuyện gì mà mượn “mượn con trai bức vua thoái vị”.
Có lẽ Viên Phỉ Phỉ ở với ba nên mưa dầm thấm đất, ở phương diện tình cảm khốn nạn không khác gì ba.

Điểm khác là ba cô thích chơi xxoo chứ không thích giao lưu tình cảm.
Mà cô thì ngược lại, thích giao lưu tình cảm chứ không muốn chơi xxoo.
Người ngoại lệ duy nhất chính là Hạ Khiêm.
** Tác giả có lời muốn nói: Bởi vì Hạ Khiêm quá đẹp trai, diện vào lẫn khí chất của anh đều là dáng vẻ mà cô mơ ước, nói trắng ra thì chính là cô bị anh rù quến rồi.
Hai người quen nhau cũng do vô tình, Hạ Khiêm và cô học cùng trường, anh lớn hơn cô hai tuổi.

Khi Viên Phỉ Phỉ học đại học năm nhất thì anh đã đại học năm ba; anh học khoa diễn xuất.

Bởi vì diện mạo và khí chất của anh đều xuất chúng nên ngay khi học năm nhất, anh đã được một bộ phim văn nghệ chọn vào vai nam phụ, cũng coi như có chút tiếng tăm trong giới showbiz.

Có một lần, vì yêu cầu của bộ phim nên Hạ Khiêm phải theo đi theo đoàn làm phim về trường học để lấy bối cảnh, cứ như vậy mà lọt vào tầm ngắm của Viên Phỉ Phỉ.
Hiện tại Lâm Thiên Quất còn dùng câu nói hình dung của Viên Phỉ Phỉ khi lần đầu nhìn thấy Hạ Khiêm để cười nhạo cô nàng.Sao trên đời lại có một anh chàng đẹp trai như này!
Viên Phỉ Phỉ thích Hạ Khiêm, tuy rằng cái thích này là gặp sắc nảy lòng tham.
Cố tình dù bước chân vào giới showbiz, Hạ Khiêm vẫn giữ mình trong sạch, từ trước đến nay đều duy trì khoảng cách với các bạn nữ, các đàn em khóa dưới muốn gặp anh ở trường còn khó, Viên Phỉ Phỉ cũng thế.

Nhưng, Viên Phỉ Phỉ thuận buồm xuôi gió quen rồi, sao có thể lùi bước vì việc nhỏ này?
Cô cực kỳ nhiều mưu mô, vận dụng quan hệ, nhét mình vào đoàn phim nhỏ ấy, thành công diễn chung với Hạ Khiêm.
Cho đến nay, hai người còn có fan CP hay lôi “bằng chứng tình yêu” của họ trong bộ phim đó ra nhai đi nhai lại, xem lại biểu cảm vặn vẹo của Viên Phỉ Phỉ.
Làm một tra nữ chinh chiến lâu năm, Viên Phỉ Phỉ và Hạ Khiêm ở bên nhau cũng như nước chảy thành sông.

Sau khi rinh được Hạ Khiêm, Viên Phỉ Phỉ với anh cũng tình nùng ý mật một khoảng thời gian.
Không thể không nói, Hạ Khiêm thật sự rất ưu tú, lớn lên đẹp trai thì không cần bàn, anh còn rất nỗ lực, tính cách khiêm tốn, điềm đạm săn sóc, ngăn nắp và thích sạch sẽ.

Tuy vì chưa từng yêu đương nên có đôi khi anh sẽ mắc phải sai lầm của thẳng nam, nhưng trong mắt Viên Phỉ Phỉ đang ở thời kỳ cuồng nhiệt của tình yêu thì đều có thể tính là tiểu tình thú đáng yêu.
Khi đó, Viên Phỉ Phỉ nói chuyện với Lâm Thiên Quất thì 10 câu có ít nhất 8 câu nhắc đến Hạ Khiêm.

So với những mối tình trước kia của cô nàng thì cuộc tình này càng giống như lần đầu tiên thực sự yêu đương hơn.
Cho nên, hai người chia tay cũng khá đột ngột.
Đột ngột đến nỗi chỉ mấy ngày trước cô ấy còn tham khảo ý của Lâm Thiên Quất xem nên mua quà sinh nhật gì cho Hạ Khiêm thì ngay sau ngày sinh nhật, Lâm Thiên Quất nghe được tin tức này từ chính miệng cô bạn.

Thế nên cho tới tận bây giờ, Lâm Thiên Quất còn thỉnh thoảng moi dưa cũ này ra gặm hai miếng, hỏi lý do vì sao?
Vì sao ư?
Ngay cả bản thân Viên Phỉ Phỉ cũng muốn hỏi vì sao!
Vì sao lại đau như thế!!
Đúng, không sai, cô với Hạ Khiêm chia tay là bởi lần đầu tiên làm tình quá con mẹ nó đau, như là con sò đang sống bị cạy vỏ, đau đến tê tâm liệt phế, lúc ấy cô đã một chân đá Hạ Khiêm xuống giường.
Khi cô thấy vết máu xuất hiện trên giường thì càng không nhịn được, cả người phát run.

Đột nhiên lúc đó Viên Phỉ Phỉ cảm thấy mình không thích Hạ Khiêm, quen người đàn ông khác, cùng lắm chỉ là nói chuyện yêu đương thôi, tuyệt đối không đến một bước này.
Nhưng ở cùng Hạ Khiêm, cô như bị anh dụ dỗ, không nhịn được mà muốn tiếp xúc thân mật hơn với anh, nhưng nó thống khổ quá.

Cô có tra tư liệu rồi, biết lần đầu tiên sẽ đau, nhưng không ngờ sẽ đau như thế, hơn nữa dựa vào kinh nghiệm mà bạn bè tiết lộ thì chẳng những lần đầu tiên sẽ đâu mà lần thứ hai, lần thứ ba cũng sẽ khó chịu…Chuyện đau như thế cô không muốn làm nữa! Cô không muốn ở bên Hạ Khiêm nữa!
Lý do chia tay của Viên Phỉ Phỉ và Hạ Khiêm thời trẻ măng hề hước như vậy đấy.
Hạ Khiêm đi tìm cô rất nhiều lần, nhưng đều bị Viên Phỉ Phỉ vô tình lướt qua.

Cô vốn là người thường xuyên chia tay, có kinh nghiệm đối phó với bạn trai cũ cứ đòi dây dưa là vô tình nhất.
Sau đó, Hạ Khiêm tốt nghiệp, đi nước ngoài mai danh ẩn tích.
Viên Phỉ Phỉ lại khôi phục sinh hoạt như trước kia.
Mãi đến vài năm sau, Viên Phỉ Phỉ mang theo nghệ sĩ của công ty mình xuất ngoại tham dự lễ trao giải, mới không hẹn mà gặp lại người đàn ông nào đó cũng đi tham dự lễ trao giải.
Chàng trai khiêm tốn ôn hòa năm xưa đã rút đi vẻ ngây ngô, càng trở nên thần bí.

Anh lơ đãng chuyển mắt, cùng Viên Phỉ Phỉ liếc nhau, đôi mắt đen nhánh thâm trầm càng khiến tim người ta đập thình thịch.
Viên Phỉ Phỉ thừa nhận, cô lại bị quyến rũ.
Vẫn muốn ngủ với anh, làm sao đây??

Hiện tại nhớ lại chuyện cũ, Viên Phỉ Phỉ đã biết có gì đó không đúng.

Cô vươn chân dẫm dẫm lên bụng Hạ Khiêm, khó hiểu hỏi: “Không phải năm ấy anh xuất ngoại bồi dưỡng ở Milan sao, hơn nữa anh thuộc giới điện ảnh, đi tham gia lễ trao giải phim truyền hình ở nước M làm gì?”
Hạ Khiếm vốn đang xem văn kiện, nghe vậy thì thong thả nắm lấy bàn chân cô, bình tĩnh không gợn sóng, nói: “Làm gì?”
Anh hừ một tiếng.
“Đương nhiên là đi “làm” em.”

Thời niên thiếu Hạ Khiêm chỉ từng thích một người, nhưng kết quả không mấy tốt đẹp.

Từng có lần anh hoài nghi, phải chăng lần đầu tiên mình biểu hiện không tốt nên mới bị đá hay không.
Sau này anh mới biết không phải anh biểu hiện không tốt.
Mà là kỹ thuật của anh không tốt.
Cho nên, anh đã khổ luyện kỹ thuật, sau đó thực hành những kỹ thuật mình đã khổ luyện trên người người nào đó.
(2) Mộng thai
Trước khi Viên Phỉ Phỉ mang thai thì còn uống rượu suốt đêm với chị em tốt, ngày hôm sau, cô phát hiện mình mang thai.
Nghe nói trước khi phụ nữ mang thai thì sẽ gặp mộng thai, thực ra buổi tối ngày hôm đó cô cũng mơ.
Trong mơ là một mặt cỏ mềm mại, cô ngồi trên mặt cỏ đó, trên bầu trời xuất hiện một đôi mắt nhìn kỹ cô nửa ngày, sau đó đôi mắt ấy lắc lắc.

“Không được, hai người Viên Phỉ Phỉ và Hạ Khiêm khá hợp nuôi bé trai kháu khỉnh…Nghĩ vậy, vẫn là Lâm Thiên Quất và Phó Việt Ninh càng thích hợp hơn.”
Có thể nghe ra đây là một giọng nữ, sau đó Viên Phỉ Phỉ tỉnh.
Sau đó, Viên Phỉ Phỉ sinh con ở bệnh viện, quả nhiên là một bé trai béo nặng, vừa sinh ra đã oa oa khóc lớn, giọng cao như muốn đâm thủng trời.
Viên Phỉ Phỉ lại nghĩ đến giấc mộng này, bèn kể nó cho Lâm Thiên Quất.
“Mộng thai khá chuẩn, nhưng mơ thấy tớ thì đã đành, sao lại có cả cậu?”
Khi đó Lâm Thiên Quất đã mang thai hơn 7 tháng, ngồi ở mép giường trêu đùa bé con, nghe vậy thì cười ha ha: “Chị em được đấy, loại thời điểm ấy cũng không quên mang theo bạn bè.”
Thực ra cô cũng có dự cảm khó hiểu, cảm thấy thai này của mình là con gái.

Quần áo, giường nhỏ, đệm nhỏ, đồ chơi nhỏ ở trong nhà cũng theo bản năng chọn mua nghiêng về kiểu con gái.
Phó Việt Ninh cười cô trọng nữ khinh nam, vạn nhất là con trai thì chắc chắn con sẽ nói cô bất công, nên vì ngừa vạn nhất, mua một ít đồ dùng cho bé trai nữa.
Viên Phỉ Phỉ hỏi: “Ngày dự sinh của cậu là khi nào? Đặt tên chưa?” Cô vui đùa: “Không thì chúng ta thương lượng lấy cái tên cặp nhé, Thanh Mai Trúc Mã khá tốt nha.”
“Vậy có lẽ cậu phải thất vọng rồi.” Lâm Thiên Quất nói: “Bọn tớ đã bàn với người nhà, gọi là Quả Cam Nhỏ.”
Vốn muốn gọi là Quả Quýt Nhỏ, nhưng sau đó cô với Phó Việt Ninh cẩn thận bàn bạc, không bằng gọi là Quả Cam Nhỏ, bởi vì theo sơ đồ quan hệ gia tộc quả quýt nào đó ở trên mạng, quả cam có quan hệ với quả chanh, lại có quan hệ với quả quýt, nếu đặt tên như thế thì có thể chứng tỏ người một nhà bọn họ rất thân mật!
(**) Tên nữ chính là 林千橘, có chữ Quất 橘(quýt), tên nam chính là 傅越宁, chữ Ninh 宁 trong từ 柠檬 (quả chanh).
Viên Phỉ Phỉ tiếc nuối nói: “Vậy nhà các cậu đúng là “gia đình ê răng”.”
Lâm Thiên Quất bật cười, “…”Gia đình ê răng” là cái quỷ gì thế!”
Nhưng nói xong, cô chợt nhận ra, quả quýt, quả, chanh và quả cam thật đúng là “gia đình ê răng” thật.
Cô nhoẻn miệng cười, vuốt ve cái bụng.
Ngoài cửa sổ trời xanh mây trắng, thế giới an bình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN