Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng
Chương 54: Bạn học cũ
Dự án tổ hợp khu vui chơi giải trí dành cho giới thượng lưu không phải là phải xây dựng lại hoàn toàn mà là tu sửa cải tiến lại từ một nhà thầu trước đó không còn đủ tiền lực để theo tiếp. Khu vui chơi này không phải là do Hoàng thị đứng ra đảm nhận việc thi công xây dựng cho một chủ đầu tư khác, mà là do Hoàng thị tự mình thầu, tự mình sở hữu, là chuỗi dự án đầu tiền từ trước đến nay Hoàng thị đảm nhận việc xây dựng cùng đi vào phát triển hoạt động, chính vì thế đây được coi là một dự án lớn quan trọng có thể thu vời lợi nhuận cực kỳ cao, hoặc đủ làm cho Hoàng thi tổn thất nặng nề.
Thời gian ba tháng tu sửa, Hoàng Thế Vinh gặp một chút trục trặc về nguyên liệu xây dựng như thép không đạt chuẩn, gạch không đúng kích thước, cũng không rõ vì sao rất nhiều lần bị cơ quan có thẩm quyền sờ gáy đến kiểm tra như vậy, những mỗi lần họ tới kiểm tra đều không phát hiện ra bất cứ sai sót gì. Tô Đồ Lang Quân mỗi lần như thế chỉ im lặng đứng ở một bên quan sát sắc mặt vặn vẹo khó coi của Âu Tịnh Vân rồi nhếch mép mỉm cười.
Những tài liệu quan trọng liên quan đến dự án, Tô Đồ Lang Quân đều đích thân mang đến tận tay cho Hoàng Thế Vinh, ngồi ở một bên đợi hắn xem xét quyết định ký vào những giấy tờ kia, cậu lại mang xuống phòng tự mình bảo quản. Tô Đồ Lang Quân làm việc không hề có bất cứ một sơ hở nào, hơn nữa cũng nắm rõ được trong công ty có những người nào cần đề phòng cho nên cả một quá trình đó Âu Tịnh Vân không hề lấy được bất cứ thông tin cơ mật nào cả.
Thời điểm quảng bá cũng sắp đi vào thực hiện, Hoàng thị dự định sẽ quảng bá tổ hợp vui chơi dành cho giới thượng lưu này trước tết khoảng một tháng. Hoàng Thế Vinh và Tô Đồ Lang Quân chọn ra được hai người mẫu quảng bá vừa ý, đều là người của công ty giải trí Đại Quang, một cặp nam nữ sắp trình diện công chúng là nam ca sĩ Châu Nghệ Hiên cùng nữ diễn viên Angel. Chỉ có điều đến cuối cùng nữ diễn viên Angel kia do lịch làm việc quá mức dày đặc trước khi xuất hiện trước công chúng nên không có cách nào làm gương mặt đại diện cho Hoàng thị được, đến cuối cùng người trong phòng chiến lược đều thống nhất chọn một nữ diễn viên hạng C của công ty giải trí Úc Thanh.
Vì người đại diện quảng bá chính là nhân vật nam cho nên Hoàng Thế Vinh và Tô Đồ Lang Quân cũng không quá chú trọng đến nhân vật nữ kia, bọn họ quyết đinh giao cho trưởng phòng chiến lược tự quyết định. Ngày hôm đó Tô Đồ Lang Quân nhận đồ ở dưới sảnh liền tình cờ bắt gặp một cô gái trẻ cùng trưởng phòng chiến lược đứng đợi thang máy, Tô Đồ Lang Quân lúc đó cũng không để ý lắm nhưng khi nhìn thấy cô gái kia bỏ mắt kính râm ra, ánh mắt mang theo tia bất ngờ nhìn về phía mình, cậu liền dừng lại, thì ra đối phương là người quen trước đây.
Trưởng phòng chiến lược biết Tô Đồ Lang Quân được Hoàng tổng trọng dụng nên thái độ đối với cậu cũng rất khác, hiện tại đứng đối diện liền mỉm cười giới thiệu cô gái đứng bên cạnh mình với cậu:
“Lang Quân, đây là cô Diêu, nữ diễn viên sẽ là gương mặt quảng bá cho chúng ta”
Tô Đồ Lang Quân nhìn tới cô gái đối diện, thời gian trôi qua cũng phải tới trên dưới 5 năm rồi, đường nét trên gương mặt tuy rằng đã thay đổi nhưng cũng không quá khó để nhận ra được đối phương là ai. Tô Đồ Lang Quân cảm thấy trái đất đúng là tròn thật, oan gia thì ngõ hẹp, câu này nói thật sự không sai chút nào.
…
Buổi trưa hôm ấy Tô Đồ Lang Quân ở trên văn phòng của Hoàng Thế Vinh chậm rãi mang từng khay đồ ăn nóng sốt bỏ ra trên bàn, ngày hôm nay có trứng chiên, thịt chân giò hầm, bắp cải xào cà rốt cùng một bát canh giá đỗ. Hoàng Thế Vinh nhìn một bàn đồ ăn đặc sắc như vậy liền cảm thấy vô cùng vui vẻ, một trong số những việc mang lại niềm vui cho hắn chính là được ăn đồ ăn mà Tô Đồ Lang Quân làm.
Lúc đang ăn cơm, Tô Đồ Lang Quân liền nhắc đến chuyện ngày hôm nay ở dưới sảnh mình gặp người quen cho Hoàng Thế Vinh biết:
“Tiểu Vinh, cậu có biết diễn viên ở công ty giải trí Úc Thanh sắp tới chúng ta sẽ ký hợp đồng là ai hay không?”
Hoàng Thế Vinh cũng không quá để ý đến việc chọn người làm gương mặt quảng bá cho lắm, dù sao việc này hắn cũng giao cho phòng chiến lược toàn quyền quyết định rồi:
“Tớ chưa xem qua, sao thế có vấn đề gì sao?”
Tô Đồ Lang Quân nhìn Hoàng Thế Vinh, hắn vẫn đang mang một dáng vẻ ăn cơm rất ngon miệng:
“Hôm nay tớ tình cờ gặp người đó dưới sảnh, cô ấy họ Diêu”
Hoàng Thế Vinh ừ một tiếng:
“Cậu thấy thế nào?”
Tô Đồ Lang Quân chậm rãi đáp thế này:
“Thì ra cô ấy là bạn học cũ của chúng ta”
Hoàng Thế Vinh hả một tiếng, ngẩng đầu nhìn Tô Đồ Lang Quân:
“Bạn học cũ sao, ai vậy?”
Tô Đồ Lang Quân không đáp lời, chăm chú nhìn Hoàng Thế Vinh giống như là muốn nói hắn tự mình đoán. Trong trí nhớ của hắn, bạn học cũ mang họ Diêu hình như chỉ có một, hơn nữa cô gái này trước đây còn đối với Tô Đồ Lang Quân gây thương tổn. Hắn nhíu mày, có điểm không vui khi nghĩ đến chuyện lúc trước:
“Diêu Tịnh Tuyết?”
Tô Đồ Lang Quân gật đầu:
“Cậu đoán đúng rồi”
Hoàng Thế Vinh cũng không cần suy nghĩ gì thêm nữa trực tiếp nói ra một câu thế này:
“Đổi người”
Tô Đô Lang Quân lúc này liền mỉm cười, chỉ là cậu đang muốn thử hắn một chút mà thôi, nếu như đã là oan gia tự mình tìm đến thì cậu cũng sẽ không lựa chọn việc trốn tránh. Mọi chuyện trước đây chỉ là quá khứ, Diêu Tịnh Tuyết lúc trưởng thành có thể sẽ biết nhìn xa trông rộng hơn, nếu như cô ta mang theo thành ý chỉ muốn làm việc mà không mơ tưởng chuyện gì khác, cậu cũng sẽ không chủ động đi gây chuyện với cô ta:
“Không cần đổi, chuyện trước đây cũng là do suy nghĩ chưa trưởng thành, chúng ta đừng lẫn lộn vào công việc. Trưởng phòng đích thân lựa chọn được cô ấy, có lẽ cũng là do cô ấy thật sự có tố chất phù hợp, hơn nữa tớ cũng xem qua hợp đồng rồi, một số điều khoản khó chấp nhận bên chúng ta đưa ra thì phía bên cô ấy cũng đều đồng ý ký kết rồi”
Hoàng Thế Vinh nhíu mày:
“Nhưng mà Quân Quân, cô ấy trước đây từng làm cậu bị thương”
Tô Đồ Lang Quân cúi đầu tiếp tục ăn cơm:
“Tớ cũng quên rồi”.
…
Dự án quan trọng lần này có Tô Đồ Lang Quân phụ giúp, Âu Tịnh Vân căn bản không thể tìm ra được một chút cơ hội để hành động sao chép những tài liệu quan trọng mang cho Lý Thanh Nghị nữa. Mấy ngày gần đây cô liên tục bị Lý Thanh Nghị uy hiếp muốn phanh phui mọi chuyện, ông ta đều nói cô cố tình trì hoãn thời gian không muốn nghe theo sự sắp xếp của ông ta nữa, nếu như cô trong ngày hôm nay không đưa cho ông ta một chút thông tin gì nhất định ông ta sẽ không để cho cô yên.
Âu Tịnh Vân bị dồn vào bước đường cùng, cả ngày hôm đó đều thấp thỏm lo sợ không thể tập trung làm việc. Cô nhân lúc Hoàng Thế Vinh ra ngoài liền vội mở cửa phòng làm việc của hắn tiến vào, bởi vì hôm nay Hoàng Thế Vinh và Tô Đồ Lang Quân đi làm sớm cho nên cô không hề biết Tô Đồ Lang Quân ngay từ buổi sáng đã ở trong phòng Hoàng Thế Vinh, chính vì thế khi cô nhìn thấy Hoàng Thế Vinh rời khỏi phòng liền ngay lập tức muốn tiến vào trong đánh cắp tài liệu.
Tô Đồ Lang Quân vốn định rời đi, nhưng khi đứng trước cánh cửa phòng liền thấy tay nắm cửa chậm rãi di chuyển, cậu im lặng đứng tránh sang một bên.
Âu Tịnh Vân không phát giác ra trong phòng còn có người, bước chân nhanh chóng tiền về phía trước bàn làm việc của Hoàng Thế Vinh, hướng máy tính của hắn ấn loạn một hồi cũng không thể mở lên được vì có mật khẩu. Âu Tịnh Vân không mở được máy tính liền chuyển hướng lục lọi các văn kiện trên bàn, không cần biết những văn kiện kia có quan trọng hay không cô liền đưa máy điện thoại ra chụp.
Tô Đồ Lang Quân lười biếng, lưng tựa vào bức tường, hai tay khoanh ở trước ngực lên tiếng:
“Tôi có bản mềm đó, hay là để tôi trực tiếp gửi cho cô đi”
Âu Tịnh Vân đột nhiên nghe thấy tiếng nói liền hốt hoảng mở lớn hai mắt lùi về phía sau một bước, ánh mắt kia không che giấu được tia sợ hãi nhìn về phía Tô Đồ Lang Quân:
“Anh… anh vào đây từ lúc nào?”
Khóe miệng của Tô Đồ Lang Quân khẽ nhếch lên, dáng vẻ giống như là đã nhìn thấu mọi việc:
“Tối thứ bảy nào đó, tôi tình cờ đi ngang qua nhà hàng nổi tiếng ở đường Triều Dương, bắt gặp cô cùng giám đốc kinh doanh Trương thị Đàm Tùng ngồi ăn tối. Tôi vốn là định bước tới chào hỏi nhưng nhìn thấy Lý Thanh Nghị cũng ở đó, cho nên chỉ âm thầm đứng ở một bên đưa điện thoại lên chụp lại vài tấm mà thôi”
Âu Tịnh Vân sợ hãi, giọng nói cũng lộ rõ tia run rẩy bên trong:
“Anh nhìn nhầm rồi, tối thứ bảy tuần trước tôi không có ở thành phố”
Tô Đồ Lang Quân khẽ mỉm cười:
“Tôi cũng không nói là tối thứ bảy tuần trước, cô vì sao lại biết hay vậy?”
Âu Tịnh Vân biết mình bị lừa, vội vã muốn rời khỏi phòng làm việc nhưng lại bị giọng nói nguy hiểm kia của Tô Đồ Lang Quân kéo lại:
“Tôi có quen một luật sư, anh ta nói nếu như phạm tội tiết lộ thông tin cơ mật, tùy vào mức độ nặng nhẹ, hình như lúc đó anh ta nói chỉ phải ngồi tù nhiều nhất 10 năm thôi thì phải”
Âu Tịnh Vân trợn trắng hai mắt dừng bước quay lại phía sau nhìn tới Tô Đồ Lang Quân:
“Anh nói lời này với tôi là có ý gì?”
Tô Đồ Lang Quân thu lại nụ cười, thay vào đó là gương mặt lạnh lùng mang theo tia uy hiếp đáng sợ, đôi mắt sắc lạnh bắn thẳng về phía Âu Tịnh Vân, giọng nói cậu trầm xuống:
“Đêm hôm đó ở trong khách sạn, cô cùng ba cô gái khác phục vụ Đàm Tùng rất tận tình nhỉ”
Âu Tịnh Vân nghe được lời này liền triệt để kinh hãi, cô lùi lại phía sau đến khi lưng chạm vào bức tường lãnh lẽo kia liền giật mình, ấp úng nửa ngày mới nói ra được một câu:
“Anh muốn gì?”
Tô Đồ Lang Quân im lặng, sự im lặng đáng sợ bao trùm cả căn phòng, giống như lưỡi đao sắc bén trao liệng trong không trung chỉ chực chờ lấy mạng người khác bất cứ lúc nào:
“Lần đầu tiên là ở bên ngoài văn phòng này, lần thứ hai là ở trong bữa tiệc đó, bây giờ tôi hỏi cô, còn muốn ôm mộng tưởng làm phượng hoàng nữa hay không?”
Âu Tịnh Vân nghe được lời này, trong lòng trào lên cảm xúc chua xót cùng phẫn nỗ. Tô Đồ Lang Quân cũng không muốn tốn nhiều thời gian nữa, trực tiếp lên tiếng:
“Trở về nói với Lý Thanh Nghị, Tiểu Vinh đang cần một số lượng lớn thép phi 32, cho dù là bất cứ giá nào cũng sẽ thu mua, nếu như Lý Thanh Nghị hỏi lý do vì sao, cô chỉ cần nói quá trình thi công đang gặp vấn đề, cần gấp số thép này nếu không sẽ khiến công ty tổn thất nặng nề”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!