Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng - Chương 57: Họp báo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
37


Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng


Chương 57: Họp báo


Đúng lúc này Hoàng Thế Minh cùng một số cổ đông bước tới, dáng vẻ của ông ta vô cùng bình thản, sâu trong ánh mắt vẫn chưa thể che giấu hết được tia đắc ý bên trong.

Tô Đồ Lang Quân nhạy cảm nhận ra được điều này, nếu là thời điểm lúc trước khi được thông báo sự việc Châu Nghệ Hưng xảy ra chuyện trong quán bar kia, cậu cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng hiện tại nhìn thấy Hoàng Thế Minh cố tình dẫn theo các cổ đông khác đến, lại thấy dáng vẻ của ông ta bây giờ, cậu có thể khẳng định chắc chắn rằng Hoàng Thế Minh đứng sau những chuyện kia.

“Trưởng phòng Trịnh, người đại diện đã đến đủ cả hay chưa, sắp tới giờ bọn họ lên trả lời phỏng vấn rồi đó”

Trưởng phòng chiến lược Trịnh Tử Đức nghe được liền cảm thấy có chút lúng túng, dáng vẻ không thể nào bình thản giống như Tô Đồ Lang Quân coi như không có chuyện gì xảy ra được. Trinh Tử Đức đưa mắt liếc nhìn sang Tô Đồ Lang Quân ý muốn hỏi cậu nên giải quyết chuyện này ra sao:

“Chuyện này…”

Tô Đồ Lang Quân cuối cùng cũng lên tiếng, mang sự thật nói ra nhưng trong lời nói cũng không đề cập tới quá nhiều vấn đề quan trọng, chỉ coi như là tóm tắt lại sự việc không đáng để bận tâm kia bằng một câu ngắn gọn nhất vậy:

“Châu Nghệ Hưng không còn thích hợp là gương mặt đại diện nữa, phía bên công ty giải trí Đại Quang cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng sau chuyện này”

Một lời này của Tô Đồ Lang Quân liền khiến cho những cổ đông trong công ty bắt đầu nhíu mày bàn tán, Hoàng Thế Minh cũng phối hợp, mang gương mặt bất ngờ cùng lo lắng hướng cậu hỏi:

“Như vậy là sao, tại sao sự việc quan trong như vậy mà không có ai thông báo cho chúng tôi biết”

Tô Đồ Lang Quân khẽ mỉm cười:

“Thật là ngại quá, bởi vì dự án lần này là do Hoàng phó tổng toàn quyền quyết định cho nên Trịnh trưởng phòng hẳn là chỉ thông báo cho một mình Hoàng phó tổng…” Nói đến đây Tô Đồ Lang Quân liền quay lại phía sau nói với trưởng phòng chiến lược một câu: “Trịnh trưởng phòng sau này cũng cần lưu ý, mang thông tin truyền đạt đến mọi người đầy đủ, tránh cho những người khác trong công ty phải lo lắng”

Trưởng phòng chiến lược nghe vậy liền mỉm cười cúi đầu:

“Đúng đúng, lần này là do tôi tác trách, quên mất không thông báo đến mọi người”

Một lời này của Tô Đồ Lang Quân ngầm nói rằng dự án lần này do Hoàng Thế Vinh toàn quyền xử lý, những người khác không phải việc của mình thì cũng đừng nên nhúng tay vào làm gì. Hoàng Thế Minh đương nhiên là hiểu ý của cậu, hơn nữa nhóm cổ đông phía sau cũng đã tự mình im lặng không tiếp tục bàn tán nữa, chỉ có điều sự việc lần này diễn ra bất ngờ như thế, Hoàng Thế Minh không tin bọn họ trong thời gian ngắn như vậy tìm ra được hướng giải quyết:

“Như vậy không biết đã tìm được người thay thế hay chưa, người đại diện chính cho tổ hợp này phải là nam, vì tổ hợp xây dựng lên chủ yếu đánh đến đối tượng những người đàn ông thành đạt. Tôi cũng muốn xem qua gương mặt đại diện có thích hợp hay là không?”

Tô Đồ Lang Quân cúi đầu nhìn chiếc đồng hồ hiệu Hublot đắt tiền trên tay mình một cái rồi ngẩng đầu đối diện với Hoàng Thế Minh, nụ cười khách sáo vừa rồi đã thu lại, ánh mắt của cậu trầm xuống không có bất cứ một tia sợ hãi nào mà đáp thế này:

“Đến giờ rồi, Hoàng giám đốc xuống dưới khán đài ngồi đợi không phải là tận mắt nhìn thấy rồi hay sao”

Hoàng Thế Minh nhìn chằm chằm Tô Đồ Lang Quân một lúc, không khí xung quanh cũng giống như ngưng đọng, ai lấy chú ý một chút đều có thể nhận ra được hai người bọn họ không mấy thân thiện. Chẳng biết qua bao lâu Hoàng Thế Minh vẫn là người phải xoay người rời đi trước:

“Như vậy tôi liền trở về chỗ của mình nhìn xem”

Nhóm người Hoàng Thế Minh rời đi rồi, trưởng phòng chiến lược liền nhỏ giọng hỏi Tô Đồ Lang Quân:

“Lang Quân, chuyện tiếp theo nên làm thế nào?”

Tô Đồ Lang Quân quay sang phía trưởng phòng chiến lược, nghiêm túc phân phó công việc cho ông ta:

“Trước mắt tạm thời không thể mang video hình chụp của Châu Nghệ Hưng và Diêu Tịnh Tuyết lên công chiếu nữa. Nhóm người hâm mộ của Châu Nghệ Hưng hôm nay tới đây cũng cho người kín đáo mời bọn họ quay trở về. Còn có một số nhà báo do công ty giải trí Đại Quang mời tới cũng cần phải xử lý ổn thỏa, tuyệt đối không được để cho bọn họ nhắc đến cái tên Châu Nghệ Hưng trong buổi họp báo ngày hôm nay”

Trưởng phòng chiến lược vô cùng cẩn thận ghi nhớ, sau khi nghe xong những lời Tô Đồ Lang Quân phân phó xong mới hỏi:

“Như vậy chuyện người thay thế tính thế nào, không thể để cô gái kia là người đại diện chính được, đối tượng mà chúng ta hướng đến không phải là phụ nữ”

Tô Đồ Lang Quân không trả lời câu hỏi kia của trường phòng chiến lược, ánh mắt nghiêm túc chiếu thẳng lên người ông ta trầm giọng nhắc nhở thêm một câu:

“Đừng quên thông báo với người dẫn chương trình, một lát nữa nói anh ta đừng đọc tên của những người đại diện, chỉ cần nói mời lên sân khấu gương mặt quảng bá là được rồi”

Trưởng phòng chiến lược hiện tại có cảm giác vô cùng áp lực, ở trong thời tiết lạnh giá của mùa đông như thế này, mồ hôi trên trán thay nhau lấm tấm xuất hiện rõ ràng. Ông ta vội vã xoay người rời đi, ngay lập tức chỉ định một số người đi lo liệu ổn thỏa các công việc mà Tô Đồ Lang Quân vừa nói.

Hôm nay Tô Đồ Lang Quân mặc trên mình một bộ suit màu xanh coban, chúng được đặt may theo số đo chuẩn xác trên người cậu tại tiệm may âu phục nổi tiếng trong thành phố. Người chính tay thiết kế ra bộ trang phục này là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng người Anh Pierre Lauren, từ phần ve áo, đường xẻ, các chi tiết cổ tay hay gấu áo thậm chí là sáu hàng cúc phía trước kia cũng được tỉ mỉ lựa chọn cẩn thận.

Tô Đồ Lang Quân vốn yêu thích sự hoàn hảo và nghiêm chỉnh, khoác trên mình bộ suit đắt tiền này càng làm tôn thêm dáng vẻ giống như một doanh nhân thành đạt. Đôi chân dài thẳng tắp mang trên đó đôi giày da màu nâu của một thương hiệu nổi tiếng nhưng không mấy được ưa chuộng lắm trong nước vì giá thành của nó rất cao, rất hiếm người lại chịu bỏ ra một con số lớn như vậy để mua một đôi giày.

Con người này vốn luôn không có ý định che giấu sự giàu sang bằng việc khoác trên người những bộ trang phục đắt giá, nhưng lại không hề gặp phải tình trạng lố lăng của một người cố tình muốn tỏ ra có tiền. Mọi chi tiết đều được Tô Đồ Lang Quân phối hợp một cách tỉ mỉ vô cùng ăn ý, người ngoài nhìn vào đều có thể nhận ra đó là một thiếu gia nhà giàu vô cùng lịch thiệp và phong nhã.

Kể từ sau lần gặp nhau tại thang máy ở dưới Hoàng thị, Tô Đồ Lang Quân và Diêu Tịnh Tuyết vẫn chưa nói với nhau bất cứ một lời nào, mà nói đúng ra rằng bọn họ cũng không có cơ hội chạm mặt nhau.

Tô Đồ Lang Quân nhìn thấy Diêu Tịnh Tuyết đứng ở bên cạnh khán đài đang đợi đến lượt mình tiến lên sân khấu, cậu chậm rãi bước tới chỗ đó, im lặng đứng ở bên cạnh cô ta không nói lời nào.

Diêu Tịnh Tuyết dù không nhìn nhưng cũng biết được người đứng cạnh mình là ai. Từ sau vụ việc năm đó Diêu thị liền biết mất trong giới kinh doanh, Diêu Tịnh Tuyết phải chuyển nhà về quê sinh sống, 5 năm trước ba mẹ của cô đều đã qua đời vì tuổi già, cô được một người bạn giới thiệu vào giới giải trí, kể từ đó liền theo đến tận bây giờ.

Hợp đồng lần này là do quản lý của cô mang về, khi nhìn thấy cái tên Hoàng thị cô cũng ngờ ngợ đoán ra rằng công ty đó liên quan đến Hoàng Thế Vinh. Quả thật Diêu Tịnh Tuyết cũng đoán ra mình có thể gặp lại hắn, nhưng lại không hề nghĩ tới Tô Đồ Lang Quân thế nhưng còn theo hắn đến tận công ty làm việc.

Từ sau lần ba cô đến tận trường học cúi đầu xin lỗi với Tô Đồ Lang Quân, cô liền biết được thế lực phía sau cậu lớn đến như thế nào, vốn tưởng Tô Đồ Lang Quân phải ở Tô thị làm việc, thật không ngờ tới người đàn ông xảo quyệt kia lại chạy tới bám chặt bên người Hoàng Thế Vinh đến mức này.

Đứng ở dưới mái hiên của người ta không thể không tự mình cúi đầu, Diêu Tịnh Tuyết ở trong giới giải trí 5 năm đương nhiên nắm được rõ đạo lý đó, thế cho nên lúc này cô liền quay sang bên cạnh Tô Đồ Lang Quân mở miệng nói trước:

“Trái đất thật tròn, không ngờ có thể trùng hợp gặp lại anh ở đây”

Tô Đồ Lang Quân thẳng tắp nhìn về phía sân khấu, nơi vẫn đang diễn ra cuộc phóng vấn của các nhà báo với Hoàng Thế Vinh:

“Cũng không thể gọi là trùng hợp, trước khi ký kết hợp đồng cô hẳn là đã biết đối tượng hợp tác với mình là ai. Hơn nữa những điều khoản bên tôi đưa ra có một vài điều gây bất lợi cho cô, cô vẫn có thể đồng ý đặt bút ký mà”

Một lời này của Tô Đồ Lang Quân chẳng khác gì thâm nhập được vào nội tâm sâu kín của Diêu Tịnh Tuyệt, quả thật trong điều khoản mà Hoàng thị đưa ra có một số điều không hoàn toàn hợp lý, nhưng Diêu Tịnh Tuyết khi ấy vì muốn gặp lại Hoàng Thế Vinh cho nên đã hướng người quản lý của mình nhanh chóng ký hợp đồng này:

“Hoàng thị đối với tôi có ý nghĩa rất lớn, nó có thể giúp tôi nổi tiếng, vài điều trong hợp đồng tính ra cũng không đáng kể tới”

Tô Đồ Lang Quân quay sang bên cạnh nhìn Diêu Tịnh Tuyết, cậu thờ ơ bỏ lại một câu:

“Là thế sao, hy vọng giống như lời cô nói”

Diêu Tịnh Tuyết chuyển ánh mắt nhìn sang hướng khác, chậm rãi nói thế này:

“Cậu vốn là thái tử của Tô gia, hẳn là sẽ không vì chuyện lúc trước mà làm khó tôi”

Tô Đồ Lang Quân đột nhiên kéo lấy tay của Diêu Tịnh Tuyết khoác lên cánh tay mình:

“Đúng vậy, tôi sẽ không tự nhiên hãm hại người khác, trừ khi là người khác có ý đồ xấu trước mà thôi”

Người dẫn chương trình thông báo tiếp theo là sự xuất hiện của hai gương mặt đại diện cho tổ hợp khu vui chơi giải trí dành cho giới thượng lưu lần này. Diêu Tịnh Tuyết vẫn còn chưa thôi bất ngờ khi hiện tại mình đang khoác tay Tô Đồ Lang Quân bước ra bên ngoài khán đài, ngay cả Hoàng Thế Vinh vừa mới xuống dưới hàng ghế dành cho lãnh đạo cấp cao trong công ty ngồi cũng phải mở lớn hai mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN