Mối Hận - Chương 18: Dấn thân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Mối Hận


Chương 18: Dấn thân


Sáng hôm sau, khi Melanie và Erik vẫn còn đang ngủ trong phòng thì Yvans gõ cửa phòng của họ. Melanie ngồi dậy và đi ra mở cửa.Thấy cô, Yvans không vội nói gì luôn mà ngó vào xem Erik đã dậy hay chưa. Khi thấy anh vẫn còn ngủ trên giường anh ta mới thở phào một cái rồi khe khẽ nói.

“Có người tìm cô kìa?”

“Ai thế?”

“Lily”

“Anh bảo chị ấy chờ tôi một chút tôi sẽ ra ngay”

Nói rồi Melanie đóng cửa lại. Cánh cửa vừa đóng cũng là lúc Erik ngồi dậy. Anh không nói gì mà chỉ nhìn cô. Melanie gật đầu với anh một cái. Cô chải lại tóc, buộc gọn lên rồi đi ra ngoài.

Lily ngồi ở chiếc ghế nhựa kê bên ngoài hiên nhà. Cô ta có mái tóc nâu được làm xoăn cầu kỳ và giờ đang được buộc túm lên. Cô ta mặc một chiếc váy liền thân màu be với cổ được khoét sâu làm lộ ra bộ ngực đồ sộ của mình. Lily không xinh đẹp, dáng người cũng hơi xồ xề bởi cô ta đã qua hai lần chửa đẻ nhưng bù lại cô ta có đôi mắt gợi tình và bộ ngực khủng. Đó là thứ thu hút cánh đàn ông. Hai đứa con của Lily, một đứa đã theo chồng cũ của cô ta thoát ly ra khỏi cái làng nghèo khổ này còn đứa còn lại, mười sáu tuổi thì theo nghiệp của mẹ. Hôm qua khi cô ta nói với Melanie chuyện này cô thấy gương mặt Lily vô cùng bình thản. Cô không thể tưởng tượng nổi một người mẹ lại có thể để con gái mình trở thành gái điếm mà không chút cắn rứt nào. Hoặc giả cô ta cũng đã từng cắn rứt nhưng tiền bạc, những bộ váy đẹp, những thứ đồ trang sức đắt tiền và cả đống mỹ phẩm cao cấp khiến sự cắn rứt của cô ta nhanh chóng biến mất. Melanie không biết và cũng không muốn biết

“Ôi Melanie, chị chờ em mãi! Hôm nay chị đến mang cho em mấy món quà nho nhỏ. Chị hy vọng em sẽ thích”

“Dạ”

Melanie mỉm cười rồi ngồi xuống cạnh Lily. Cô ta mở túi xách ra và lấy mấy thứ đồ bên trong ra. Đó là một lọ kem dưỡng da, một thỏi son màu đỏ tươi và một lọ nước hoa nhỏ có hình bông hoa lan. Melanie tỏ ra sung sướng khi nhìn thấy những thứ mà Lily mang đến. Cô mở lọ nước hoa ra và hít hà mùi hương của nó. Cô cầm thỏi son và quẹt thử một chút lên mu bàn tay của mình. Rồi Melanie nhìn Lily bằng ánh mắt đầy sự hâm mộ.

“Đẹp quá! Những thứ này chị tặng em thật sao?”

“Đương nhiên rồi”

“Từ ngày lấy chồng đến giờ em không biết mỹ phẩm là cái gì luôn”

“Chị còn mấy bộ váy đẹp lắm. Em có rảnh không thì qua chỗ chị thử, nếu mặc vừa thì đem về”

“Thật ạ”. Melanie thích thú reo lên. “Vậy chị chờ em một chút để em cất mấy cái này rồi đi với chị”

Melanie quay lại phòng để cất đồ. Erik vẫn nằm trên giường, khi cô vào anh không nhìn cô mà chỉ nhìn chằm chằm lên trần nhà loang lổ. Khi cô đi ra, Erik chỉ nói.

“Chúc may mắn”

Cánh cửa đóng lại và Melanie đi cùng Lily đến căn nhà của cô ta ở bìa rừng. Một căn nhà hoàn toàn khác biệt với những căn nhà lụp xụp, tồi tàn trong làng. Căn nhà được xây bằng ghạch, được trát xi măng và quét vôi cẩn thận, trước hiên nhà còn có một vườn hoa nhỏ và một xích đu sắt. Khi cô bước vào trong thì có bốn cô gái đang ngồi ở phòng khách đánh bài. Họ chỉ mặc áo ngủ mỏng manh, mặt không trang điểm. Nhìn thấy Melanie bước vào, họ ngừng chơi để quan sát và đánh giá cô. Một cô gái mặc váy ngủ màu đỏ ghé vào tai cô bên cạnh thì thầm gì đó rồi cả hai cười phá lên. Nghe thấy tiếng cười Lily quay lại và lườm bọn họ. Mấy cô gái im bặt và lại quay về với ván bài của mình.

Lên tầng hai Melanie đã có cơ hội gặp mặt cô con gái của Lily. Đó là một cô gái mười bảy tuổi có gương mặt y hệt mẹ nhưng trẻ hơn. So với dáng người thấp và có phần xồ xề của bà mẹ thì cô bé này cao hơn nhiều.

“Mới hả mẹ?”. Cô bé hỏi.

“Lin, lấy cho mẹ mấy bộ váy con không mặc nữa rồi mang sang phòng mẹ”

“Rồi”

Lily dẫn Melanie vào phòng của cô ta. Giữa phòng là một chiếc giường khổng lồ với đệm và chăn lông màu đỏ cùng vô số số gối lông vũ. Trên mặt đất vứt vương vãi mấy bộ váy, đồ lót gợi cảm, bao cao su và có cả một hộp thuốc kích dục nữa. Quanh phòng treo đầy những bức ảnh các cô gái khỏa thân trong tư thế khiêu dâm. Melanie cảm thấy không thoải mái trong căn phòng này. Nếu có thể cô hy vọng mình có thể tưới xăng và châm lửa đốt sạch chỗ này.

Lily nghĩ cô ngượng ngùng vì những bức ảnh treo trên phòng nên vui vẻ vỗ vai Melanie và nói.

“Kìa, gái có chồng rồi mà vẫn ngượng khi thấy mấy bức ảnh này sao? Mình phải bạo dạn lên thì đàn ông mới thích”

Không phải theo kiểu này. Melanie nghĩ. Một lát sau cô con gái của Lily bước vào với vài bộ váy trên tay. Kiểu dáng của nó giống như kiểu mà Lily đang mặc trên người. Melanie nói cô sẽ vào trong nhà tắm để thay đồ dù Lily nói cô cứ thay luôn ở đây cũng được vì dù sao trong phòng toàn phụ nữ nên chẳng có gì mà ngại cả. Nhưng Melanie không đồng ý, cô mang mấy bộ váy vào trong phòng tắm, chọn đại một bộ và mặc nó lên người. Đây là lần thứ hai Melanie mặc váy. Lần đầu tiên gắn với một kỷ niệm đẹp và ngọt ngào của cô. Còn lần này. Melanie bật cười khi thấy mình trong gương. Váy chưa bao giờ là thứ hợp với cô đặc biệt là khi Chris không đứng bên cạnh. Trông cô mặc váy thật thiếu tự nhiên. Melanie đẩy cửa phòng tắm bước ra. Hai mẹ con Lily quan sát cô một lát. Họ không nói gì nhưng biểu hiện trên gương mặt họ cho thấy họ hơi thất vọng khi thấy Melanie trong bộ váy này.

“Bộ váy…không hợp với tôi đúng không?”

“Chỉ vì chị không có ngực thôi”. Lin trả lời “Đừng lo, kiếm mấy cái áo lót có miếng độn dày một chút là ổn ngay thôi. Hơn nữa lúc lên giường chẳng ai quan tâm đến chị mặc gì đâu”

Melanie cố để không nhíu mày. Thật khó chấp nhận một cô gái mười bảy tuổi nói những điều này với điệu bộ sành sỏi đến như vậy. Bên ngoài bỗng có tiếng động cơ ô tô. Lily chạy đến đầu giường và mở cửa sổ. Melanie cũng làm như tò mò mà đi theo sau chị ta. Dưới sân, một chiếc ô tô quân sự màu xanh đang đỗ, ba tên khủng bố từ trong xe bước ra và ngay sau đó cô thấy mấy cô gái ban nãy đang chơi bài ở phòng khác ùa ra ôm lấy họ và cười nói.

“Hai chị em ở đây nói chuyện nhé! Mẹ xuống nhà một tẹo”

Nói rồi Lily vội đi xuống dưới nhà. Chỉ một lát sau cô đã thấy chị ta trong tay với một tên khủng bố cùng điệu bộ lả lơi hết sức. Chị ta thì thầm nói gì đó với tên kia rồi gã ngẩng đầu lên và nhìn thấy Melanie. Cô vội giả vờ xấu hổ rụt đầu vào bên trong. Lin đứng bên cạnh trông thấy vậy liền bật cười.

“Chị cứ như gái trinh lần đầu được trai nhìn ấy”

Melanie bỏ qua câu nhận xét của cô bé. Cô hỏi lại.

“Họ thường xuyên đến đây lắm à?”

“Hầu như ngày nào cũng có người xuống dưới này”

“Đều là mấy người này á?”

“Không, chị hâm à? Họ chia nhau để xuống. Trên ấy đông đàn ông lắm”

“Họ làm gì trên đó vậy?”

“Nghe họ nói thì là khai thác kim cương. Dân vùng này đúng khổ, sống ngay cạnh kho báu mà không biết để người ta chiếm mất”

“Họ chỉ xuống đây thôi à? Có bao giờ em và mẹ hoặc mấy người khác được lên đấy không?”

“Thi thoảng họ muốn chơi lớn thì tất cả mọi người đều lên trên đó”

Melanie không hỏi thêm nữa. Cái từ “chơi lớn” đủ để cô hiểu họ lên đó làm gì. Đột nhiên cô nhớ đến Chris và công việc của anh. Điều đó khiến cô cảm thấy buồn. Giờ cô đã hiểu hơn cảm giác của anh về những năm tháng đó.

Melanie và Lin đều im lặng. Cô nhớ về một người thân yêu đã khuất còn Lin cô bé ấy lại tưởng là Melanie đang đấu tranh tư tưởng để xem có đi theo con đường của mình không vậy nên cô bé không nói gì cả. Một lúc sau Lily quay lại phòng, thấy cả hai im lặng chị tay lấy làm lạ. Chị ta toan nói gì đó nhưng Lin nháy mắt ra hiệu rồi hai mẹ con rời phòng để không gian riêng cho Melanie.

Chỉ còn lại mình cô trong căn phòng rộng lớn. Melanie nhìn những thứ xung quanh mình và cô cảm thấy kinh tởm chúng. Hẳn trước khi Chris cũng từng có cảm giác như cô lúc lúc này. Và vì họ đã chọn con đường này nên họ không thể lùi bước được. Cảm xúc cá nhân của bản thân lúc này không bằng rất nhiều người đang chịu khổ trên kia. Melanie nhớ đến Erik và gia đình của anh. Họ chỉ là một trong vô vàn những nạn nhân đang chịu đau khổ vì đám người trên kia. Cô và Chris đều hy vọng sẽ có càng ít người phải chịu đựng như họ. Vậy nên anh đã hy sinh thân mình. Còn cô… Cô cũng vậy.

Melanie mở cửa phòng ra. Lily và Lin không có ở ngoài như cô nghĩ. Cô đi xuống dưới nhà và thấy hai mẹ con chị ta đang ngồi ở phòng khách bên cạnh là mấy cô gái khác. Xung quanh họ là mấy thứ bánh trái ngon lành, những thứ mà người dân trong làng có mơ cũng không có mà ăn.

“Melanie xuống đây ăn chút này! Có mấy loại bánh ngon lắm”

Cô làm bộ háo hứng xà xuống ngồi cạnh họ và ăn ngấu nghiến một chiếc bánh socola.

“Thế nào Melanie, cô quyết định chưa? Đừng có nghe mấy bà già trong làng ăn nói lung tung”.Lily lại tiếp tục thuyết phục. “Cô xem xem ở trong cái làng ấy thì đào đâu ra quần áo đẹp rồi đồ ăn ngon như thế này? Cô định cứ đi theo hầu cái thằng vừa bất tài lại vừa vũ phu ấy để rồi lỡ mất tuổi xuân của mình à?”

Melanie không trả lời nhưng hơi khẽ gật đầu.Lily biết sắp thuyết phục được cô rồi. Chị ta nháy mắt với con gái để cô bé tiếp lời.

“Chị xem chị lấy chồng có mấy năm mà bị hành hạ ra cái bộ dạng như thế nào đây? Về đây với mọi người chỉ độ một tháng là lại xinh đẹp như xưa ngay. Chị nhìn bọn em xem”

“Chị biết…nhưng mà chồng chị…”

“Chồng cô ấy à”. Một cô gái tiếp lời. “Chồng cô so làm sao được với mấy người ở trên kia. Họ đều võ nghệ đầy người. Nếu chồng cô mà dám làm gì cứ nói với họ đảm bảo họ sẽ trừng trị anh ta một trận ra trò để anh ta sau này không dám đánh cô nữa”

“Vậy…vậy để tôi về thu dọn ít đồ đã”

“Lin con đưa chị ấy về nhà lấy đồ đi”

Vậy là Melanie cùng Lin trở về nhà Yvans để cô lấy đồ. Trên đường đi Lin không ngừng nói về sự sung sướng trong cuộc sống của họ và Melanie đôi khi cũng hùa theo. Về đến nơi họ thấy Erik đang ngồi hút thuốc ngoài hiên. Vừa thấy nhau Melanie nhanh chóng ra hiệu cho anh bắt đầu diễn kịch. Erik ngay lập tức lao đến chỗ Melanie và Lin và quát ầm lên.

“Cô đi đâu mà giờ này mới mò mặt về?”

Melanie giả vờ sợ hãi nhìn Lin và cô bé hất hàm nói với Erik.

“Đi đâu không cần anh phải quan tâm”

“Con ranh còn này mày là đứa nào mà chõ mồm vào chuyện của tao. Tôi hỏi cô đi đâu mà giờ này mới vác mặt về?”

Melanie không trả lời mà đi thẳng vào trong phòng. Erik đi theo sau. Cô vào trước, anh vào sau và sập cửa thật mạnh.

“Mày câm hả? Tao nói mà mày không trả lời? Mày muốn ăn đòn”

“Tôi sẽ đến đó ngay hôm nay. Hơi nhanh so với chúng ta trù liệu”

“Mày đi theo con bé đấy làm gì hả?”

“Tôi sẽ tìm cách có thể lên trên khu mỏ nhanh nhất có thể”

“Tao là chồng mày cơ mà? Tao ở đâu thì mày phải ở đấy”

“Anh ở lại phụ trách liên lạc với Ian và do thám con đường bọn chúng vận chuyển hàng đi. Tôi sẽ thông tin cho anh ngay khi biết được điều gì mới”

“Mày đi theo bọn nó để làm điếm à?”

“Điếm cũng được miễn là có tiền, có cái ăn cái mặc. Tôi không muốn đi theo anh chịu khổ nữa”

“Chúc may mắn! Tôi sẽ tìm cách để chúng không tổn hại gì đến cô. Vì cô. Vì bọn trẻ nhà tôi và vì cả anh ấy ở trên trời nữa”

Melanie mỉm cười với anh trước khi làm bộ chạy trốn ra khỏi căn phòng và Erik vờ như điên cuồng đuổi theo để chửi mắng. Cô trốn sau lưng Lin và cô bé nhìn Erik đầy thách thức.

“Anh thử làm gì chúng tôi xem có còn sống được qua tối nay không?”

Erik dừng lại và nhìn cả hai bằng ánh mắt hằn học. Lin cười đầy ngạo mạn và kéo tay Melanie dắt đi. Cô đi theo Lin và không ngoảnh đầu lại. Cô biết nếu quay đầu nhìn lại cô sẽ thấy Erik vẫn còn đứng đó và nhìn cô bằng ánh mắt đầy lo lắng.

Cô là một người lính. Chỉ tiến. Không lùi.

~ Hết~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN