Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm - Chương 105: Chẳng muốn nổi tiếng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
23


Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm


Chương 105: Chẳng muốn nổi tiếng


Sau khi cuộc thi tìm kiếm đầu bếp mới kết thúc, độ nổi tiếng của năm người đứng đầu vọt lên nhanh chóng, không chỉ vào được hiệp hội đầu bếp mà còn có rất nhiều nhà hàng cao cấp đưa ra cành ô liu mời mọc họ về. Nhà Thi Minh Húc khá có điều kiện nên hình như anh định mở một nhà hàng riêng, quan hệ của anh với Tào Tuấn khá tốt cho nên cả hai cùng bắt tay gầy dựng sự nghiệp. Gia cảnh Tra Phán Phán bình thường nhưng Cổ hội trưởng muốn nhận cô làm học trò, ông muốn tận tình chỉ dạy để cô có thể trở thành người nối nghiệp xuất sắc. Trần Nguyên Võ và Ngô An Dân chấp nhận lời mời của nhà hàng Hoa Hồng về làm bếp trưởng cho họ.

Cuộc thi đấu này cũng là nguyên nhân chính thúc đẩy động lực tìm tòi đổi mới của những người yêu thích ẩm thực, họ hận không thể nghĩ ra được một trăm cách làm từ một loại nguyên liệu, có thể nói là một cú hích lớn cho nền ẩm thực đế quốc phát triển và đạt đúng được mục tiêu ban đầu khi cuộc thi này được tổ chức. Đồng thời nó cũng đưa danh tiếng Nguyễn Đường lên một tầm cao mới, giờ đây khi nhắc đến ẩm thực người ta sẽ nhớ đến Nguyễn Đường như một danh từ đại diện, tất cả đều thấy anh vừa có năng lực vừa có ý tưởng đột phá, có thể nói anh chính là người đứng đầu của nền ẩm thực đế quốc.

Các bên hệ thống livestream cũng thu được một nguồn lợi cực lớn thông qua cuộc thi này, xem tình hình có lẽ năm sau chắc chắn sẽ tổ chức thêm mùa đấu thứ hai.

Nói tóm lại, giải tìm kiếm đầu bếp mới mùa đầu tiên có một kết thúc hết sức tốt đẹp.

Mà khi cuộc đấu kết thúc người vui nhất ở đây không ai khác chính là Hạ Vân Sâm và Nguyễn Vũ, cuối cùng Nguyễn Đường mới có thể hết bận có thời gian ở nhà làm bạn với hai người họ.

Nguyễn Vũ vẫn chỉ là trẻ con, ở nhà một mình suốt thì cũng buồn, có người máy thông minh Tiểu Bạch ở đó thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì nguy hiểm nhưng có người thật làm bạn cảm giác vẫn tốt hơn nhiều. Hạ Vân Sâm cũng thế, bởi Nguyễn Đường phải chuẩn bị cho vòng chung kết cuộc thi đầu bếp nên cực kỳ bận, hắn thì phải tới quân bộ làm việc, hai người phải nói là đầu tắt mặt tối chẳng gặp được nhau.

Mới vừa thiết lập quan hệ yêu đương còn chưa qua thời kỳ nồng nhiệt hai người đã bận như vậy, quả thực cực kỳ ấm ức trong lòng.

Mãi mới chờ được cuộc thi tìm kiếm đầu bếp mới kết thúc, bây giờ Nguyễn Đường chẳng cần phải ra ngoài nữa, ngày ngày ở nhà phát trực tiếp nên Hạ Vân Sâm cuối cùng cũng được thỏa lòng mong nhớ.

Vừa hết giờ làm việc là hắn lái xe bay tới trước nhà Nguyễn Đường, Nguyễn Đường đã lưu thông tin sinh học của hắn vào hệ thống gia đình nên hắn cũng có thể ra vào tự do như chủ nhân của ngôi nhà này.

Vừa bước vào đã ngửi thấy mùi cơm nước nhẹ nhàng, một bóng người quen thuộc đứng làm đồ trong bếp, cảnh tượng y như ngày đầu họ gặp nhau.

Tiểu biệt còn thắng tân hôn chứ nói gì đến những người mới yêu nhau như bọn họ. Mãi mới có cơ hội thân thiết với người yêu làm cả hai có chút sốt sắng.

Hạ Vân Sâm vào bếp, ngón tay chạm nhẹ lên vai Nguyễn Đường, cảm nhận được xúc cảm nhẹ nhàng nơi đầu ngón tay mới từ từ ôm lấy Nguyễn Đường đặt cằm lên vai anh.

“Đường Đường.”

Hắn ho nhẹ một tiếng sửa xưng hô.

Tuy bình thường khán giả sẽ gọi anh như thế lúc livestream nhưng ở đây là bị Hạ Vân Sâm ghé tai gọi nhỏ, âm thanh trầm trầm nhẹ nhàng của Hạ Vân Sâm truyền đến làm Nguyễn Đường cảm thấy đỏ hết cả mặt.

“Hả…” Nguyễn Đường trả lời một cách rất nhẹ thì nghe Hạ Vân Sâm hỏi tiếp, “Đang làm món gì ngon vậy em?”

“Tiểu Vũ bảo tối muốn ăn cá kho với tôm chiên nên em đang làm, anh có món nào muốn ăn không?”

Hạ Vân Sâm cười khẽ: “Em làm món nào anh cũng thích hết.”

Nguyễn Đường nhịn không nổi đỏ hết cả mặt, đẩy nhẹ hắn một cái xong lẩm bẩm “Sao tự nhiên dẻo miệng quá vậy?”

“Không hề.” Hạ Vân Sâm giơ hai tay lên, “Anh nói thật mà.”

Hắn hôn nhẹ lên mặt Nguyễn Đường mấy cái, lỗ tai Nguyễn Đường thì đỏ rực hết cả lên rồi, anh né sang một bên bưng tai tránh khỏi ngực hắn, nói lảng: “Chú dì tối có về ăn cơm không? Hay là qua nhà em luôn đi.”

Hạ Vân Sâm trả lời không hề do dự: “Được đó.”

Thực ra hắn muốn giới thiệu Nguyễn Đường là bạn trai hắn cho cha mẹ với anh từ lâu lắm rồi, dù Nguyễn Đường có mấy lần qua nhà họ Hạ ăn cơm, gặp người lớn rồi thiết lập quan hệ tốt đẹp xong từ đời tám hoánh nào rồi nhưng đó mới là bạn bè bình thường thôi. Hắn muốn giới thiệu lần nữa thân phận bạn trai của Nguyễn Đường với mọi người cơ.

Hôm nay là một cơ hội tốt.

Hạ Vân Sâm thật lòng muốn sống cùng Nguyễn Đường đến hết đời nên cực kỳ nóng lòng muốn thông báo cho người nhà biết tin này.

Hắn còn tiện hỏi Hạ Vân Dật xem có chỗ nào thích hợp để hẹn hò không, dầu gì hai người họ cũng là người yêu, cần phải ra ngoài hẹn hò rồi trải qua thời gian riêng tư với nhau như những cặp đôi bình thường khác mới đúng bài.

Hạ Vân Sâm hỏi: “Tiểu Vũ đâu?”

Thằng nhóc thối này năng động cực kỳ, hơn nữa lại còn quấn người, cả ngày ríu ra ríu rít, mới vào không nghe thấy tiếng nhóc con nên có hơi chút không quen.

Nguyễn Đường nói: “Nhóc con nằm trong khoang chữa bệnh, Tiểu Bạch đang ở cạnh.”

“Thế lại vừa hay.” Hạ Vân Sâm cười xong chỉnh độ lửa của bếp sang nhiệt độ thấp, xong xuôi hắn quay người trong lòng lại hôn lên đôi mềm nhẹ.

“Á…” Mới đầu Nguyễn Đường còn bất ngờ nhưng chẳng mấy chốc đã nhẹ nhàng thả lỏng cơ thể hưởng thụ nụ hôn mềm mại của Hạ Vân Sâm, hai người giao hòa hơi thở, trao đổi nước bọt. Hạ Vân Sâm cảm thấy Nguyễn Đường như một viên kẹo ngọt ngào ăn mãi không chán, ngọt đến tận xương khiến hắn chỉ muốn nhai nuốt xuống bụng.

Hai người kia hôn lâu đến nỗi mãi khi có tiếng bước chân từ cầu thang truyền đến mới tách ra.

“Anh ơi em tới nè.” Nguyễn Vũ lao vào bếp như một viên đạn pháo, đâm vào l*иg ngực Nguyễn Đường xong mắt lấp lánh nhìn Hạ Vân Sâm: “Anh Sâm cũng ở đây ạ?”

Hạ Vân Sâm cười nói: “Ừ, chào em.”

Nguyễn Đường vội vàng bế nhóc lên, hôn nhẹ lên khuôn mặt phúng phính trẻ con một cái, “Đói không? Cơm sắp được rồi, chờ xíu nữa sẽ có đồ ngon cho em ăn nha.”

“Dạ.” Nhóc gật đầu thật mạnh chúi vào hõm vai anh trai, đôi mắt long lanh to trong nhìn chằm chằm mặt anh xong tò mò hỏi: “Anh ơi sao miệng anh đỏ thế.”

“Khụ khụ.” Nguyễn Đường bị nhóc con hỏi giật cả mình, xém chút bị sặc nước bọt, đành phải trả lời hết sức qua loa, “À vừa nãy anh nếm thử đồ ăn đó, là đồ cay nên vậy.”

“Ồ…” Nguyễn Vũ kéo dài giọng, “Anh hai ăn vụng, xấu hổ xấu hổ nè.”

“Thằng nhóc thối này, dám chê anh hả?” Nguyễn Đường giả vờ tức giận cù léc Nguyễn Vũ.

Nhóc con cười thở không ra hơi, giãy dụa vặn vẹo trong ngực Nguyễn Đường như một nhóc sâu tằm béo trắng.

“Anh dẫn Tiểu Vũ ra ngoài chơi, em nấu ăn tiếp đi.” Hạ Vân Sâm cười cười nhấc bổng nhóc con lên dẫn ra phòng khách.

Vợ chồng Hạ Vĩ Diệp Nhiễm Tinh và Hạ Vân Dật sau khi nhận được tin nhắn của Hạ Vân Sâm thì lái xe thẳng qua nhà Nguyễn Đường.

Bởi vì tối có khá nhiều người đến ăn cơm nên Nguyễn Đường cố tình làm nhiều đồ ăn một chút, trừ tôm chiên và cá kho cho Tiểu Vũ thì Nguyễn Đường còn làm bò sốt cay mà Hạ Vân Sâm thích, thịt kho tàu cho Hạ Vân Dật, Nhiễm Tinh thích ăn nhạt nên Nguyễn Đường làm gà dầu hành, Hạ Vĩ Diệp thích hải sản nên Nguyễn Đường làm cua xào cay, món cuối là canh rau, phối hợp với cơm trắng thơm lừng cứ phải gọi là cực kỳ phong phú.

Tất nhiên không thể chê được khả năng nấu nướng của Nguyễn Đường nên ai nấy đều ăn no căng cả bụng quét sạch đồ ăn không chừa lại dù chỉ một chút.

Cơm no rượu say xong là căng da bụng chùng da mắt không muốn di chuyển, tất cả ngồi lên sô pha nghỉ ngơi còn riêng Hạ Vân Dật thì thả lỏng người vùi mình vào tận sâu ghế.

Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường cùng ngồi trên sô pha, hai bàn tay cách nhau rất gần, Hạ Vân Sâm nắm tay anh giơ lên, trịnh trọng nói: “Cha, mẹ, anh hai, con và Nguyễn Đường chính thức trở thành một đôi.”

Hắn biết đột ngột công bố mối quan hệ của mình và Nguyễn Đường sẽ khiến người thân bất ngờ nên cố tình chờ đến khi ăn cơm xong mới nói, hi vọng họ đủ thời gian để chuẩn bị sẵn sàng.

Nguyễn Đường ngồi cạnh Hạ Vân Sâm, hai tay anh siết lại, phải nói là cực kỳ căng thẳng.

Không ngờ phản ứng của ba người lại vô cùng bình tĩnh, chỉ “ồ” một tiếng, riêng Hạ Vân Dật có nể tỉnh còn vỗ tay cái “độp” xong nói “Chúc mừng.”

Hai người quay qua nhìn nhau, Hạ Vân Sâm hỏi: “Mọi người… Không ai ngạc nhiên ạ?”

Hắn vừa mới dứt lời ba người mới có biểu cảm kinh ngạc, Hạ Vân Dật cạn lời: “Lẽ nào cậu cảm thấy mình giấu tâm tư rất kĩ à?”

Hạ Vân Sâm: “…”

“Cậu quan tâm đến Đường Đường như vậy, có lúc còn đích thân đi xử lý công chuyện cho thằng bé, hở tí là chạy sang ăn ké cơm, cậu đã từng thân mật tới mức vậy với bạn bè bình thường bao giờ chưa?… À quên cậu làm gì có bạn.” Hạ Vân Dật tổng kết lại, “Nói chung là bạn bè là nam bình thường không dính lấy nhau như thế, tất cả mọi người nhìn ra cậu có ý đồ với Đường Đường lâu rồi.”

“Có điều không ngờ nhất là cả hai cậu đều sở hữu chỉ số EQ đi vào lòng đất như thế.” Hắn lắc lắc đầu chẹp miệng một cái.

Hạ Vân Sâm, Nguyễn Đường: “…”

“Thằng nhóc, nhất định coi phải đối xử tốt với Đường Đường đó, nếu dám bắt nạt thằng bé thì đừng trách mẹ đánh cho một trận.” Nhiễm Tinh cũng uy hϊếp ông con mình, sau đó dịu dàng nói với Nguyễn Đường: “Đường Đường cứ coi dì là mẹ nhé, nếu Hạ Vân Sâm bắt nạt con thì con nói với mẹ, nhà ta không sợ cái thằng ranh này.”

Hạ Vân Sâm: “…”

Giữa hắn và Nguyễn Đường thì ai mới là con ruột vậy?

Hạ Vĩ Diệp trực tiếp hơn, “Hai đứa cũng lớn hết cả rồi, năm sau chuẩn bị lễ cưới là vừa đẹp.”

Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường lại cạn lời thêm lần nữa, hai người mới xác định quan hệ đã thảo luận sang chuyện kết hôn có hơi nhanh quá thì phải.

Có mà nói gì thì nói, cả hai đã đạt được mục đích mình muốn rồi.

Hai người chả biết nói gì tiễn người nhà ra về, Hạ Vân Sâm cũng định đi nhưng bị Hạ Vân Dật ấn vào trong, “Chẳng phải hai đứa mới gặp thôi à? Ở đây ngủ một đêm đi.”

“Chuyện này…” Hạ Vân Sâm ngượng, mới ở bên nhau đã ở cùng nhau có phải hơi nhanh quá không?

Hạ Vân Dật nhìn ông em trai già đầu còn ngượng chép miệng một cái, xoa cánh tay nổi đầy da gà bảo: “Hai đứa cũng chả phải mởi ở cùng chỗ lần đầu.”

Cũng đúng nhỉ.

Hạ Vân Sâm im lặng coi như chấp nhận, sau đó thừa dịp Nguyễn Đường đưa Nguyễn Vũ đi tắm nói nhỏ với ông anh mình: “Anh, anh có chỗ nào hẹn hò hợp lý giới thiệu em với.”

Lịch sử tình trường của Hạ Vân Dật phong phú hơn Hạ Vân Sâm rất nhiều, thân và viện trưởng viện khoa học lại còn đẹp trai, tính cách hướng ngoại nên được rất nhiều người thích, nếu không phải bị cuồng công việc thì khéo khi lại thành lãng tử số một đế quốc. Lúc còn đi học hắn có rất nhiều người theo đuổi, hắn cũng ỡm ờ qua một vài mối tình, có nắm tay nhưng cũng không tiến xa hơn, sau này vào viện khoa học thì cắm đầu vào làm việc nhưng chung quy lại thì vẫn có kinh nghiệm hơn ông em ngốc rất nhiều.

Hạ Vân Dật nói: “Sao? Muốn ra ngoài hẹn hò?”

Hạ Vân Sâm gật đầu.

“Muốn hẹn kiểu mấy tiếng đồng hồ thôi hay muốn trải qua thế giới hai người.”

“Ờm… Thế giới hai người đi.” Hạ Vân Sâm bổ sung thêm, “Nói chung tốt nhất là có thể nấu ăn được, tránh cho livestream thường ngày của em ấy bị đứt đoạn.”

Phát trực tiếp nấu ăn dầu gì cũng là công việc của Nguyễn Đường, ngưng thời gian dài thì ngay cả Nguyễn Đường cũng không nhịn được chứ nói gì đến khán giả.

Hạ Vân Sâm suy nghĩ một chốc rồi cười rộ lên hết sức xấu xa.

“Nhắc mới nhớ, thực ra anh đây có chỗ hợp với hai đứa lắm, mà chắc chắn là Đường Đường sẽ thích.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN