Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm
Chương 13: Ảnh đế Nguyễn Đường
Hắn không nhịn được đứng lên, đưa tay sờ trán em trai mình, nghiêm túc hỏi: “Cậu nói cho anh, có phải cậu xảy ra chuyện gì đúng không?”
Hạ Vân Sâm: “…”
Hắn lạnh lùng vỗ bỏ tay anh trai, chỉ vào cánh gà để trong hộp bảo quản, nhàn nhạt nói: “Đây chính là nguyên nhân.”
Khiến người mắc chứng “kén ăn” cũng có thể hưởng thụ được lạc thú khi ăn uống, chỉ với lí do này thôi cũng đủ để thấy được kì tích.
Bên ngoài truyền đến tiếng xe bay, Nhiễm Tinh cười nói: “Ba các con cũng về rồi.” Bà đứng lên. Bước nhanh ra ngoài, trên mặt vẫn còn ý cười không giấu được.
Trong nhà có hai chiến sĩ cấp SS, tuy vinh quang, mà ngũ giác quá mức nhạy cảm khiến họ bỏ lỡ rất nhiều điều hạnh phúc mà người thường nên có, tỉ như trong phương diện ăn uống chẳng hạn, cả nhà bốn người bọn họ chưa từng được ngồi trên cùng một bàn cơm để ăn cơm. Mỗi lần đều là bà và con lớn ngồi dưới ăn, còn chồng bà và con út lại ở trong phòng uống dịch dinh dưỡng.
Lần này cả hai cậu con trai đều mang cánh gà về, mà con út lại còn thích nó đến vậy, vậy tất nhiên chồng bà cũng sẽ không chê.
Bà mở cửa, giúp chồng cởi áo khoác quân phục, sau đó gọi chồng ngồi xuống ăn cơm cùng.
Thấy con út trung thành với dịch dinh dưỡng cũng ngồi đó, Hạ Vĩ Diệp không khỏi nhíu mày, ông đang định từ chối, thì lại ngửi thấy một hương khác hẳn với trước đây.
Rất thơm.
Ánh mắt ông rơi xuống cháo và hộp bảo quản đặt trên bàn.
Hạ Vân Dật kéo ghế đầu bàn ra, cười híp mắt nói: “Ba, cơm hôm nay không giống ngày thường đâu, mau ngồi xuống thử đi nào.” Hắn chỉ vào cánh gà, “Ngay cả A Sâm cũng thích đó.”
“Còn món cháo tôm này, là tôi dựa theo clip để nấu, mùi vị hẳn là cũng không đến nỗi tệ.” Nhiễm Tinh kéo ông ngồi xuống, hôm nay bà nấu cháo theo những gì Nguyễn Đường hướng dẫn khi livestream nấu cháo tôm, bởi vì cách làm có vẻ tương đối đơn giản, cho nên bà thử làm một chút, thoạt nhìn cũng khá thành công. Ngoài ra, bà còn xào một đĩa cải xanh, bữa tối hôm nay có thể nói là khá phong phú.
Nhiễm Tinh múc cho mỗi người một bát cháo, sau đó cho Hạ Vân Sâm cùng Hạ Vĩ Diệp hai chiếc cánh gà.
Hạ Vân Sâm vốn thích tay nghề của Nguyễn Đường, cắn một cái cắn hết nửa cái cánh, thịt gà mềm thơm, nước tương thấm sâu, càng khiến món ăn thêm đậm đà, da gà là ngon nhất, mềm mềm dễ nuốt, vừa vào miệng đã trôi xuống cổ, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nhiều lần.
Lúc này húp thêm một ngụm cháo tôm thơm lừng, mùi trong veo của gạo hòa tan cảm giác dầu mỡ do cánh gà mang đến, cháo ấm theo thực quản trôi xuống dạ dày, trong bụng ấm áp biết bao nhiêu.
Thấy con út ăn say sưa ngon lành, Hạ Vĩ Diệp cũng có mấy phần mong đợi, ông cũng gắp một cái cánh gà lên, đầu tiên là cau mày cắn nhỏ góc cánh một chút, sau đó lông mày giãn ra trong nháy mắt, trong mắt còn có vẻ kinh ngạc khó giấu. Ông còn ăn nhanh hơn cả Hạ Vân Sâm, một miếng là cắn ngập cái cánh, sau đó phun ra một mảnh xương nhỏ.
“Đây là món ăn do đầu bếp hạng sao nào làm vậy?” Ông không nhịn được khen, “Bên hiệp hội từ bao giờ mà có được đầu bếp mới lợi hại như thế?”
Hạ Vân Dật không nhịn được trêu chọc: “Ba, đã bao lâu rồi ba không lên tinh võng? Đây là một streamer ẩm thực làm việc dưới trướng công ty của mẹ, vị tiểu công tử không dính khói bụi trần gian của nhà chúng ta cũng mê mẩn cậu ấy, không chỉ làm người kiểm duyệt giúp người ta, còn ra mặt giúp đỡ nữa.” Hắn nửa cười nửa không cười liếc nhìn em trai.
Hạ Vân Sâm lạnh lùng nhìn hắn, sau đó ra tay nhanh như điện gắp nốt cái cánh cuối cùng.
“Hạ Vân Sâm!” Hạ Vân Dật trợn mắt giận dữ trừng, vô cùng đau đớn nhìn em trai cắn hai miếng là xong cái cánh gà, tiếc hận nói: “Cậu đúng là cái đồ trâu gặm mẫu đơn!”
“Ra mặt, à… Đúng rồi.” Nhiễm Tinh nhìn về phía Hạ Vân Sâm, đặt bát cháo trong tay xuống, nói rằng, “A Sâm, hôm qua con nhờ mẹ điều tra mấy tài khoản kia, mẹ tra được rồi, đều là thủy quân chuyên nghiệp, khuya hôm trước trong tài khoản của họ được chuyển một số tiền lớn, mẹ lần theo đường này điều tra, phát hiện hẳn là người của hiệp hội đầu bếp chủ mưu.”
“Hiệp hội đầu bếp?” Hạ Vân Sâm cau mày.
Nhiễm Tinh lắc đầu, “Tiền gửi đi từ tài khoản người thân của một đầu bếp hạng sao, cũng đang làm việc ở một nhà hàng, bọn họ không có xung đột lợi ích trực tiếp với streamer, cho nên mẹ cảm thấy, hẳn là có người bày mưu tính kế.”
“Mà chắc chắn không phải Cổ hội trưởng làm, ngày hôm nay ông ấy còn liên lạc với hệ thống livestream, muốn mời Nguyễn Đường tham gia hiệp hội đầu bếp, nghe chừng đánh giá rất cao Nguyễn Đường.” Bà lắc đầu một cáu, “Mẹ thấy người khả nghi nhất là Tề Trác, nghe nói tên kia không hài lòng với chức vụ hiện tại.”
Hạ Vân Sâm gật đầu: “Con biết rồi.”
Hạ Vĩ Diệp ngồi bên cạnh bà nhíu mày hỏi, “Hiệp hội đầu bếp? Nhân tài như thế, bọn họ không mời người ta vào, lại còn muốn vùi dập?”
“Người ghen ăn tức ở âu đều là người xoàng xĩnh, huống hồ trong hiệp hội đầu bếp cũng chẳng đoàn kết như người ngoài thấy.” Nhiễm Tinh lắc đầu một cái, “Mẹ thấy lúc trước cậu ấy gặp sự cố khi đóng phim cũng có điều gì đó uẩn khúc.”
Nhớ lại những tư liệu mình đã đọc, lông mày Nhiễm Tinh cũng không nhịn được mà nhíu lại. Bà cũng không cố ý xâm phạm quyền riêng tư đời sống cá nhân của Nguyễn Đường, mà khi Nguyễn Đường đăng kí làm streamer cho hệ thống, tư liệu cá nhân cũng sẽ được gửi đến theo, ngay hôm nay khi hiệp hội đầu bếp liên lạc với Nguyễn Đường thông qua hệ thống livestream, bà cũng thuận theo đọc qua chút.
Nghe thấy hai chữ “đóng phim” và “sự cố”, lông mày Hạ Vân Sâm cũng nhíu lại, hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Chắc hẳn mọi người đều biết ảnh đế Nguyễn Đường chứ? Ảnh đế trẻ nhất trong lịch sử, cậu ấy chính là streamer Nguyễn Đường bây giờ.”
Vốn khi nhìn thấy cái tên này, bà còn tưởng là trùng hợp, dù sao tinh tế có đến mấy chục tỉ người, tìm một người không bị trùng tên còn khó ngang lên trời, chỉ là không ngờ, hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau này, lại là do một người đứng sau.
“Năm năm trước, khi cậu ấy đóng phim thì gặp sự cố, đầu bị thương nặng, hôn mê tròn năm năm, theo ghi chép, cậu ấy vừa xuất viện cách đây không lâu.”
Một người vừa lấy được giải thưởng ảnh đế, một diễn viên trẻ tuổi tương lai xán lạn, nhưng bây giờ không thể không làm streamer ẩm thực để nuôi sống bản thân, hơn nữa lại còn không dám lộ mặt, vực dậy từ dưới vực sâu, người thanh niên này làm Nhiễm Tinh không khỏi có mấy phần thương tiếc.
Hạ Vĩ Diệp nói: “Sao lại xảy ra sự cố?”
“Là khi quay cảnh cơ giáp chiến đấu, cơ giáp đột nhiên nổ tung, cậu ấy không mở được cửa khoang, bị nhốt ở bên trong, mãi đến khi vụ nổ kết thúc mới được người cứu ra.”
“Không mở được cửa khoang?” Hạ Vĩ Diệp nói: “Cơ giáp nào cũng có hệ thống trốn thoát khẩn cấp, tại sao lại xảy ra tình huống như vậy?”
Nhiễm Tinh thở dài: “Cái này cũng là chỗ tôi nghi ngờ. Nhưng chuyện cũng đã qua năm năm, bây giờ cũng không điều tra cho rõ được.”
Hạ Vân Sâm hỏi: “Vậy người thân của cậu ấy thì sao?”
“Trong thông tin cá nhân không có ghi chép về người thân, chắc là không có người nhà.” Nhiễm Tinh có chút thổn thức cảm thán, “Đứa bé này cũng thật khổ, một mình cố gắng, vất vả lắm mới khởi sắc, xảy ra chuyện bất ngờ như vậy lại quay về con số không.”
Hai đứa bé nhà họ Hạ sinh ra đã là rồng phượng giữa loài người, chưa bao giờ phải chịu cảnh thiệt thòi, con cả mưu mô ngang bướng, con út lạnh lùng nghiêm nghị, hai đứa đều không khiến bà phải lo, bây giờ thấy một đứa bé vừa ưu tú vừa ngoan ngoãn như Nguyễn Đường gặp phải chuyện như vậy, làm tình mẹ của Nhiễm Tinh lan tràn.
“Mẹ thấy đứa bé này rất độc lập, nếu thằng bé đến nhà chúng ta thì tốt rồi.” Bà không nhịn được lắc lắc đầu, “Hai anh em các con đều thích xem livestream, thi thoảng tặng quà nhiều thêm chút, mẹ thấy thằng bé mới ra viện, thân thể vẫn còn yếu, đây đang là lúc cần tiền.”
“Vâng.”
Cơm nước xong xuôi, người máy quản gia bắt đầu dọn dẹp, ai nấy đều lên phòng riêng để nghỉ ngơi. Hạ Vân Sâm dựa nửa người vào đầu giường, ngón tay gảy gảy quang não trên cổ tay, trong đầu lại nghĩ bà những gì bà Nhiễm Tinh nói.
Hắn vốn chỉ định giúp Nguyễn Đường xử lí mấy tên anti, trong lúc vô tình lại biết được quá khứ của đối phương, điều này làm hắn có cảm giác xấu hổ như đang dò xét chuyện riêng của người khác, rồi lại không nhịn được mà nghĩ, ẩn sâu phía sau nụ cười của streamer, liệu có điều gì còn đang nằm trong vòng bí mật?
Trước mắt đột nhiên có một ô ánh sáng, Hạ Vân Sâm ngẩn ra, sau mới phát hiện hóa ra trong lúc vô tình mình lại mở trang cá nhân của streamer.
“Nguyễn Đường.” Hắn nghiền ngẫm cái tên này trên đầu lưỡi, cảm giác như ăn một viên thuốc, vỏ ngoài thì ngọt ngào nhưng bên trong lại đắng nghét.
Sao người này lại giấu kĩ như thế? Làm cho hắn không nhịn được, muốn tìm hiểu xem trong viên thuốc này rốt cục có thứ gì.
Nguyễn Đường bắt đầu livestream không lâu, trang cá nhân cũng chỉ có năm video. Hắn xem từ video đầu tiên, không gian trước mắt lập tức biến thành hình dáng của kênh livestream.
Hẳn là Nguyễn Đường mở công năng bảo vệ quyền riêng tư, trừ kệ bếp trước mắt, những thứ khác đều được làm mờ. Từ góc nhìn của hắn vừa hay có thể thấy được một lọn đuôi tóc mềm mại, hẳn là do ánh đèn trong bếp, nên nó ánh lên màu nâu nhàn nhạt.
Lần đầu tiên livestream có rất ít người xem, chỉ có ba người, hắn thấy Nguyễn Đường có hơi không quen mà sửa lại quần áo, xong xuôi mới bắt đầu tự giới thiệu bản thân, cảm thấy cái động tác này ngây ngô khiến người thương yêu.
Tuy rằng không thấy mặt của cậu, nhưng chỉ cần nghe âm thanh trong trẻo dễ chịu này, là có thể tưởng tượng ra một khuôn mặt dịu dàng, trên môi giữ một nét cười ngại ngùng.
Theo góc nhìn của Nguyễn Đường mà góc nhìn của Hạ Vân Sâm cũng thay đổi theo, thấy Nguyễn Đường xử lí nguyên liệu nấu ăn một cách dứt khoát, mở nắp vung, xoay cổ tay, một loạt mảnh cá mỏng tang dồn dập lọt vào trong nồi.
Phần cổ tay lộ ra rất nhỏ, da dẻ trắng như ngọc, dưới ánh đèn lại có cảm giác hết sức trơn mượt, ánh mắt Hạ Vân Sâm dính lên, có hơi không dứt ra được.
Mùi thơm trong kênh livestream càng ngày càng nồng, dù mới ăn cơm tối xong, dạ dày hắn cũng không nhịn được mà kêu hai tiếng ục ục, thế nhưng ánh mắt hắn vẫn cứ dính lên hai cổ tay của người kia.
Cổ tay hơi hơi dùng lực mạnh chút, sẽ có một khối xương tròn tròn nhô ra, ở mu bàn tay thậm chí còn thấy được mạch máu màu xanh nhạt. Ngón tay cầm muôi múc cháo dưới ánh đèn làm người lóa mắt, có đôi lúc còn chẳng biết muôi sứ trắng hay tay kia trắng hơn.
Hắn không khống chế được hầu kết mà để nó lăn một cái.
Hạ Vân Sâm cúi người, có cảm giác như Nguyễn Đường đang đút cho hắn, đầu đến gần muôi cháo, lưỡi cuốn lên một cái, mảnh cá thơm lừng bùng nổ trong khoang miệng.
Nhưng đồ ăn của thế giới dữ liệu bao trùm thì sao có thể nuốt xuống được, hành động như nhìn mơ giải khát càng khiến hắn tràn đầy dục vọng.
Đôi cổ tay trắng nõn kia.
Ánh mắt hắn rơi xuống hai cổ tay trắng như sứ của người thanh niên, không nhịn được đưa tay ra. Tuy chịu sự hạn chế của chức năng bảo vệ quyền riêng tư, không thể có những hành động tiếp xúc tứ chi với streamer, nên đành chỉ có thể hơi hơi nắm hờ, dù vậy cũng đã khiến hắn thỏa mãn.
Hắn nghĩ mà như than thở trong lòng.
Quá gầy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!