Trên giá cuối cùng của sân thi đấu xếp đầy gia vị, trong đó có không ít loại dùng để khử tanh như hành, gừng, tỏi và rượu vàng.
Bởi lúc trước chưa có rượu gia vị nên Nguyễn Đường đã dùng hành gừng làm chất khử tanh, cũng vì chuyện này mà có khá nhiều thí sinh học theo thói quen khi ấy của anh, bóp hành gừng thành nước rồi bôi lên thịt nhằm khử mùi. Chỉ có một số ít người là ướp thịt với rượu để làm sạch và tăng hương vị.
Nguyễn Đường chú ý tới một cô gái tên là Tra Phán Phán, tuy làm không nhanh nhưng cách làm rất mới lạ, tỉ như cô đã khía một vài đường lên chân vịt để khi nấu gia vị ngấm vào ngon hơn, đồng thời cô cũng cẩn thận lấy sạch lớp mỡ vịt dưới da, hiển nhiên cô cũng biết mỡ chính là tác nhân gây nên mùi hôi cho thịt vịt.
Đợi đến khi cô gái sơ chế xong thì các thí sinh khác đã cho thịt vào nồi hầm được một lúc rồi. Nhưng Tra Phán Phán cũng chẳng vội, cô bình tĩnh cho chân vịt sơ chế hoàn hảo vào nồi, thêm hành, gừng, muối, đun bằng lửa lớn hớt sạch bọt rồi mới chuyển sang lửa nhỏ để hầm.
Các thí sinh tham gia đều phải dùng nồi thường để nấu nên không hề có hiện tượng lấy nồi áp suất nhằm mục đích gian lận, có rất nhiều người ném vịt vào nồi đun sôi là xong, riêng cô gái này lại khác, cô dùng một tấm khăn sạch bọc lại kẽ hở quanh nắp nồi, cố gắng dùng hết những gì có trong khả năng để giữ nhiệt tập trung vào nồi hầm, làm như thế có thể khiến thịt vịt mềm ra nhưng không mất vị.
Nguyễn Đường gật nhẹ đầu, cảm thấy cô gái này là một hạt giống tốt.
Quả nhiên, thời gian hoàn thành lâu nhưng hương vị lại thành công nhất, toàn bộ mười giám khảo tạm thời đều chọn bát canh của cô, Phán Phán xuất sắc nhận được toàn bộ phiếu thông qua.
Ngoài ra có sáu tư thí sinh không đạt được một nửa số phiếu tán thành nên rơi vào vòng nguy hiểm. Vòng nguy hiểm chính là lúc các giám khảo chính tự mình đánh giá chất lượng canh của họ và quyết định họ đi hay ở. Thực ra dựa theo quy định đấu vòng loại thì cần phải loại bảy hai người cho nên loại trực tiếp sáu tư người này cũng được.
Sáu tư thí sinh đứng trong vòng nguy hiểm nhìn chăm chăm ba vị giám khảo, hi vọng họ có thể nương tay. Mà cũng không loại trừ khả năng trong số những thí sinh này có tiềm lực, trong tương lai vẫn còn không gian để phát triển.
Vừa nãy ba giám khảo tận mắt quan sát họ nấu ăn nên vẫn còn ấn tượng, Cát lão và Nguyễn Đường mỗi người giữ lại bảy tuyển thủ, bảy người này có người kiến thức cơ sở vững chắc nhưng trong quá trình nấu ăn lại mắc lỗi, có người lại rất sáng dạ nhưng kiến thức cơ bản lại bất ổn, Nguyễn Đường cảm thấy có thể cho nhóm thí sinh này thêm một cơ hội nữa.
Lúc này trên sân đấu còn lại một trăm hai hai người, nói cách khác vẫn còn hai mươi hai người nữa bị loại, tình hình của mười bốn thí sinh mới quay lại cõi chết lại một lần nữa rơi vào nguy hiểm.
“Sau đây chúng ta sẽ tiến hành phần thi cuối cùng chính là phối hợp nguyên liệu nấu ăn.” Cát lão vừa dứt tiếng thì một nhóm robot thông minh mang một loạt hộp gỗ tới trước mặt các thí sinh.
“Trong những chiếc hộp bí mật này có chứa rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, hi vọng mọi người có thể dựa vào vốn kiến thức của bản thân để kết hợp chúng tạo nên một sản phẩm đặc biệt, đương nhiên, hương vị chính là nguyên tắc cơ bản.” Nguyễn Đường dừng vài giây nhìn biểu cảm sốt sắng của mọi người, anh đốt thêm một cây đuốc, “Vòng thi cuối này có một ưu tiên nho nhỏ cho ba người đứng đầu – đó là ba người sẽ có quyền ưu tiên lựa chọn nguyên liệu ở vòng sau.”
Nghe thấy phần thưởng đó, đôi mắt của các tuyển thủ sáng bừng lên, được lựa chọn nguyên liệu cho vòng sau là ưu thế cực kỳ lớn. Không chừng chỉ với chút đặc quyền đó thôi là ăn chắc vé thắng vòng tiếp theo.
Mà cùng lúc đó áp lực nặng như núi cũng đè lên vai họ.
Bởi thời gian có hạn nên vòng này chủ yếu là khảo sát kiến thức về các nguyên liệu nấu ăn và năng lực phối hợp thực phẩm của các thí sinh, trong thời gian có hạn tạo nên một món ăn mới thì khâu chọn nguyên liệu là một thử thách khó nhằn và cực kỳ quan trọng.
Các thí sinh lần lượt mở hộp, bên trong có chứa dâu tây, sữa, thịt thăn heo, đậu hà lan, trứng, ớt, tiêu, hành tây và mướp đắng. Lúc thấy các thực phẩm trong hộp có không ít thí sinh làm ra biểu cảm nghiêm trọng. Kỳ thực các nguyên liệu này không khó phối hợp, kết hợp chút xíu là ra một món đơn giản, nhưng cái quan trọng ở đây là hai từ “đặc biệt” mà Cát lão đã nhấn mạnh.
Muốn dùng mấy món cơ bản như trứng xào mướp đắng, thịt xào ớt hay sữa dâu để qua cửa là chuyện không thể.
Mọi người bắt đầu vò đầu bứt tai, tập trung nghĩ xem nên phối hợp các nguyên liệu này như thế nào mới thích hợp.
Cơ mà những người này đều là nhân tài bộc lộ tài năng từ trăm vạn người dự thi, chắc chắn sẽ không bối rối quá lâu, chẳng mấy chốc họ bắt đầu hành động.
Tra Phán Phán có biểu hiện rất tốt trong phần thi này, cô đánh tan trứng trộn cùng với đậu hà lan, thịt thái hạt lựu, hành và ớt xanh thái nhỏ, thêm chút tiêu và xịt tương cà để làm thành món trứng cuộn thơm ngon sắc màu, nhìn rất ngon mắt kíƈɦ ŧɦíƈɦ sự thèm ăn của mọi người.
Trứng cuộn được mang lên bàn giám khảo chỉ với vài giây để vô số khán giả và ba vị giám khảo thưởng thức đánh giá. Nguyễn Đường cắt một miếng nhỏ cho vào miệng, trứng gà mềm thơm, hỗn hợp bên trong tròn vị kết hợp tương cà chua ngọt, khá là ngon và thích hợp để ăn sáng.
Đúng như dự đoán, món trứng cuộn này mang đến cho Tra Phán Phán số điểm rất khả quan trên tinh võng.
Ngoài Tra Phán Phán ra thì những thí sinh khác cũng có biểu hiện tốt, có người tham khảo cách làm món ớt xanh nhồi thịt của Nguyễn Đường khi trước rồi lấy ớt làm lọ chứa, cho trứng đánh tan hòa cùng thịt băm vào, để lên bếp hấp chín và khi lấy ra thêm gia vị. Trứng hấp thấm vị ngọt của ớt xanh cùng với thịt mặn tươi ngon, vị cực kỳ ổn, món này cũng nhận được điểm cao nên thuận lợi qua cửa.
Có người băm thịt ép thành miếng chiên lên rồi phủ trên trứng đánh tan hấp, lại phủ thêm mấy quả dâu nữa, nhìn chỗ phối hợp này có vẻ không hợp ai ngờ lại hợp không tưởng, chúng tạo ra phản ứng hóa học khá độc đáo nên cũng thu được không ít phiếu tán thành.
Trong số các tuyển thủ có một loại chính là “thiên tài”, họ cực kỳ thông minh làm ra món dâu dầm tiêu, thịt nấu trong sữa, khá giống với hàng độc quyền nhà ăn ngày xưa, không nghi ngờ chút nào, những người đó bị loại trực tiếp không khoan nhượng.
Mà nhiều người vẫn bị giam trong tư tưởng cố hữu, chỉ làm ra những món bình thường như kết hợp trứng, dâu, sữa, xào ra mấy món đơn giản từ mướp đắng trứng gà và thịt, so với những người can đảm làm món mới thì món của họ tầm thường hơn rất nhiều.
Không tệ, nhưng cũng không có gì đặc sắc.
Những người này hiển nhiên nằm trong số lọt vào vòng nguy hiểm, cần ba vị giám khảo quyết định họ đi hay ở.
Sau khi Cổ hội trưởng, Cát lão và Nguyễn Đường thưởng thức món ăn cộng với kết hợp các biểu hiện ở những phần thi trước của bọn họ thì lần này quyết định loại hai hai người.
Dù bị loại nhưng Nguyễn Đường vẫn đưa ra lời khuyên tùy thuộc vào tình hình của từng thì sinh, tuy nó khá là kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến bọn họ thất vọng những cũng có không ít người tiếp thu ý kiến, siết chặt tay thề thốt “Lần thi sau, nhất định tôi sẽ vào vòng chung kết.”
“Cố lên.”
Tạm biệt các tuyển thủ bị loại, vòng đấu loại trực tiếp đến đây là kết thúc mỹ mãn, một trăm người ở lại sẽ tiếp tục bước vào tứ kết, Cổ hội trưởng lớn giọng tuyên bố: “Chúc mừng các thí sinh có mặt ở đây đã vượt qua vòng loại trực tiếp, ba ngày sau chúng ta sẽ tiếp tục vòng đấu tứ kết, hi vọng mọi người có thể dùng hết khả năng của bản thân để hoàn thành phần thi. Còn về ba người đứng đầu của vòng cuối hôm nay sẽ được công bố vào đầu phần thi tiếp theo.”
“Dạ.”
Mọi người trong sân đấu đồng thanh đáp lại cực kỳ khí thế.
Sau khi các thí sinh đi hết, ba vị giám khảo mới ở lại bàn bạc và chọn ra ba người xuất sắc nhất.
Cổ hội trưởng cười híp mắt nhìn Cát lão và Nguyễn Đường hỏi: “Thế nào? Giải thi đấu này giúp chúng ta gặt được rất nhiều nhân tài đúng không?”
Nguyễn Đường gật đầu, “Cháu thấy cô gái tên Tra Phán Phán có khả năng tư duy tốt, cũng dám thử cái mới.”
Biểu hiện qua ba vòng thi của Tra Phán Phán rất tốt, cả Cổ hội trưởng và Cát lão đều có ấn tượng với cô cho nên hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Nguyễn Đường.
Cát lão nói: “Còn có Tào Tuấn và Thi Minh Húc, hai người này nắm rất vững kiến thức cơ bản, tuy vòng ba không xuất sắc lắm nhưng cũng là một hạt giống tốt.
Rất hiển nhiên, ba người họ chính là ba người đứng đầu trong vòng thi này.
Mục đích của cuộc thi này là để lựa chọn và bồi dưỡng nhân tài, họ rất mong chờ các thí sinh có thể có những bước tiến trưởng thành trong các vòng thi tiếp theo. Cái làm họ vui mừng nhất là, trong số một trăm thí sinh còn lại tuy đầu bếp chuyên nghiệp vẫn giữ số đông mà vẫn còn đến hai mươi ba người nghiệp dư, hơn nữa trong số đó có không ít người mang dòng suy nghĩ mới lạ như Tra Phán Phán.
Điều nay có nghĩa rằng nấu ăn đã không còn nằm trên “thần đàn” đế quốc, giờ đây nó thẩm thấu vào đời sống dân sinh, người người ai nấy đều nấu được, ai cũng có thể trở thành nhà ẩm thực.
Tuy ngày đó còn rất xa xôi nhưng họ cũng đã nhìn thấy được ánh rạng đông của một nền ẩm thực phồn vinh.