Mỗi Ngày Đều Sẽ Đè Em
Chương 7: Play nhà bếp
Chiều tối Mục Nhiên bị cơn khô nóng trong cơ thể gọi tỉnh, vừa mở mắt đã thấy Cảnh Thiên nằm ngay bên cạnh, cánh tay hữu lực đang vòng qua eo ôm lấy cơ thể trần trụi của cậu, Mục Nhiên khó chịu rục rịch
“Cưng à, em lại phát nứиɠ?” Cảnh Thiên hai mắt vẫn nhắm chặt, giọng nói mới tỉnh ngủ trầm khàn lười biếng
“Cảnh Thiên….em muốn” Mục Nhiên vòng tay qua cổ hắn, kề sát bướm nộn nên đùi hắn cọ cọ, nhẹ giọng nũng nịu
Có hơi giật mình trước sự chủ động của cậu, Cảnh Thiên nhanh chóng lật người đè lên trêи, bàn tay lần xuống cặp đùi non sờ soạng, vuốt ve
“Tiểu Nhiên, em thèm chịch, Hửm?” ɭϊếʍ ɭϊếʍ vành tai nhạy cảm của Mục Nhiên, Cảnh Thiên đưa đầu lưỡi vào bên trong, nhẹ giọng thổi khí
“………”
“Không muốn?” Tay Cảnh Thiên vuốt ve mép bướm sưng sưng nộn thịt, nhợt nhạt chọc vào cái lỗ đang trào ra nước ɖâʍ nóng ấm, một lúc lại có xu hướng muốn rút tay lại
Bị đôi tay kia kϊƈɦ thích, Mục Nhiên dạng rộng hai chân, nghe Cảnh Thiên nói vậy lại sợ hắn rời đi, cơn ham muốn dâng lên, cậu thèm khát càng nhiều vuốt ve, bèn vội vã cầu xin
“Ưm muốn….Thiên aa muốn……chịch em ah…ân…a chịch em đi…ô”
“Nhưng anh đói rồi, muốn em xuống nấu cơm, ăn tối đã” Cảnh Thiên hôn hôn môi Mục Nhiên, tay vừa vuốt vừa nhéo nhéo hột ɭε của cậu
“Ưm ư…. nhưng….. nhưng aaa… em…..muốn…..muốn aaa”
“Ngoan ngoãn nào, vừa nấu cơm vừa chịch không phải sẽ rất kϊƈɦ thích sao, hửm?” Cảnh Thiên bế Mục Nhiên ra khỏi chăn, cả thân hình trần trụi lộ ra, trắng mịn như bạch ngọc, dấu hôn lúc trưa hắn lưu lại vẫn còn, đỏ thẫm khắp nơi phá lệ ɖâʍ ɖu͙ƈ
Cả người Mục Nhiên khô nóng, cậu muốn, sâu bên trong đói khát, rất muốn thứ to lớn dưới háng Cảnh Thiên thúc vào
“Mặc vào đi, không thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nấu cơm đúng không?” Cảnh Thiên đưa ra một cái tạp dề bằng ren trắng, mỏng đến thảm thương, còn khoét lỗ thắt dây khắp nơi, so với không mặc sự ɖâʍ dật chỉ có hơn không có kém
Mục Nhiên bị ɖu͙ƈ vọng, cùng mùi tin tức tố của Cảnh Thiên chi phối, hắn nói gì cũng đều ngoan ngoãn nghe theo, như một sủng vật nghe lời chủ nhân, đem cái tạp dề mặc vào, rồi để hắn bế xuống phòng bếp
“ɭ*и cưng chảy nước thật nhiều, như vậy sao có thể nấu ăn, tôi bịt lại giúp cưng, được chứ?” Cảnh Thiên đem ánh mắt gian tà thả trêи người cậu, cậu cũng ngoan ngoãn khẽ gật đầu
“AAAA……..á á á…..buốt quá á ư Cảnh Thiên anh…… anh nhét gì vào vậy?” Cảnh Thiên ép Mục Nhiên xoay lưng lại, hai tay chống xuống bệ làm bếp, rạng rộng hai chân cậu ra, banh hai mép bướm sang hai bên nhét trái cà tím vừa lấy trong tủ lạnh vào
“Em đoán xem, đoán đúng được thưởng, sai sẽ phạt” ban đầu chỉ định nhét cà tím vào ɭ*и bé, chơi đùa một chút nhưng nghe cậu nói vậy, Cảnh Thiên nổi ác ý, nghĩ ra bài kiểm tra ɖâʍ dật này
“Aaa ô….là gì thế? Ưm….ư lạnh quá, xin anh…..rút…..rút ra đi…..aa ân em không biết, ô đừng đút vào nữa mà ô ô sâu quá aa” cơn nứиɠ tình dồn dập, bên trong cậu rất nóng lại bị một vật lạnh băng nhồi vào, cảm giác rất kì quái, vật kia trơn nhẵn, vừa tròn vừa to, nhồi căng cả miệng lồn
“Là cà tím, cưng đoán không ra, vậy phải phạt” Cảnh Thiên vẫn mạnh tay ấn trái cà tím cỡ bự vào ɭ*и non, nhìn nó ʍút̼ mát đến chảy cả nước
Lấy cái kẹp ti giống lúc trưa nhưng cỡ bự hơn kẹp lên một bên đầu иɦũ ɦσα còn chưa hết sưng sau trận bạo hàng lúc trưa của Mục Nhiên
“Bé ɖâʍ, tôi nhét rau củ vào ɭ*и cho em đoán, em đoán sai tôi sẽ mang một món lên người em, đoán đúng sẽ gỡ xuống, được chứ?” Cảnh Thiên từ đằng sau ɭϊếʍ tuyến thể của cậu, tay vẫn không ngừng hành hạ bé bướm liên tục nhồi vào rút ra trái cà tím
Mục Nhiên quay đầu ra sau, trêи bàn ăn đủ mọi loại đồ chơi người lớn, đeo hết những thứ đó lên người cậu, đút vào cậu, chắc chắn sẽ chết, cậu rùng mình nhìn Cảnh Thiên, ánh mắt sợ hãi, lắc lắc đầu
“Đừng nhìn tôi thế chứ, ngoan nào” nói rồi Cảnh Thiên lấy đồ bịt mắt Mục Nhiên lại, rút cà tím ra, lại nhồi một loại khác vào
“Aaaa…..đừng mà, xin anh….chúng lạnh quá, ahaaaa lạnh quá….. ɭ*и nhỏ aaâ bị đâm…á buốt lắm, ư ô” cậu bị Cảnh Thiên đặt ngồi trêи bàn, sự buốt lạnh tột độ tiếp xúc với mị thịt quá non làm cậu sợ hãi đem hai đùi khép lại nhưng lại bị Cảnh Thiên mạnh bạo banh ra nhét thứ gì đó thuôn dài vào
“Bé ɖâʍ, trong ɭ*и cưng đang ngậm gì?”
“Hô ô ô, là……ư ô là….hức bí ngòi” cố gắng co bóp phác hoạ hình dạng thứ bên trong, thứ kia phần đầu nhỏ càng về sau càng thô hơn
“Sai rồi, là cà rốt” giọng cười dụ hoặc của Cảnh Thiên vang lên, tay ác liệt đâm thụt mấy chục cái, đầu nhọn của cà rốt thúc vào thịt mềm làm Mục Nhiên vừa đau buốt vừa sung sướиɠ
Mục Nhiên cảm thấy đầu иɦũ ɦσα mình lại bị treo thêm một cái kẹp nhũ, иɦũ ɦσα bị chúng kẹp chặt ma sát, bướm ɖâʍ bị nhét cà rốt lạnh đến tê dại, Cảnh Thiên đưa đẩy chơi đùa thêm vài lần liền đem cà rốt rút ra, nhét thứ khác vào tiếp tục kiểm tra khả năng nhận biết rau củ của vợ hắn.
Từng trái tròn nhỏ bị dồn vào trong lỗ bướm, chèn ép hơn 10 trái cũng muốn tràn ra khỏi miệng huyệt, Cảnh Thiên lấy thìa nhét lại vào trong ɭ*и nhỏ đầy chặt cà chua bị chèn ép chảy ra nước
“Bây giờ thì là gì nào?”
“Ô hô….là nho…..nho…..ứ…ư ô….. aaa á”
“Vẫn không đúng, năng lực phân biệt của cưng thật kém” móc cà chua trong ɭ*и xinh ra, Cảnh Thiên đeo lên cổ Mục Nhiên một cái vòng cổ, rồi nhét vật khác vào
Vật trong ɭ*и nhỏ rất to, còn có thứ gì đó nhô lên như gai, lại rất dài, Cảnh Thiên ác ý ma sát nhẹ nhàng để gai nhỏ cọ lên vách thịt: “ưm aa….là mướp đắng”
“Bé cưng, em lại sai rồi, là dưa leo*” Cảnh Thiên ác liệt thọc rút, xoay tròn trái dưa vào sâu trong bé bướm “Nứиɠ đến không phân biệt được gì rồi, hửm?”
“Ưm ứ aaa…….em muốn…aha Thiên làm đi, chịch em ứ ô….khó chịu quá ư ư….đừng nhét chúng vào nữa mà….ô ô”
“Bé hư phải chịu phạt, còn rất nhiều củ quả ɭ*и em chưa nếm qua”
Cứ như vậy ɭ*и sưng đáng thương bị nhét hết cả một bịch to các loại rau củ, mấy thứ được Cảnh Thiên đút vào rồi móc ra nhơ nhớp nước ɖâʍ đều bị hắn để gọn sang một bên, cả người Mục Nhiên sau trò chơi tình thú đã treo đầy những món đồ chơi kϊƈɦ nứиɠ
Mục Nhiên bị ép quỳ gối chống hai tay xuống sàn, trêи cổ đeo một cái vòng giống của thú cưng nuôi trong nhà, hai đầu иɦũ ɦσα có kẹp ti gắn thêm quả chuông lắc lư, chú chim bé nhỏ bị cột chặt ở gốc, không thể bắn ra, trong bướm nộn bị nhét tới 3 trái trứng rung size khủng có trái còn có hạt massage, mức độ rung của chúng là do Cảnh Thiên điều kiển đều rung rất ác, đem Mục Nhiên bị kϊƈɦ thích đến nằm co quắp, thở dốc rêи rỉ trêи sàn, hột ɭε còn bị Cảnh Thiên ác liệt dán lên trứng rung cỡ nhỏ ma sát kịch liệt, ƈúƈ ɦσα bị cắm ƈôи ȶɦịt giả dạng trụ nhìn gần như vuông gắn kèm với một cái đuôi cún vểnh lên, hai ʍôиɠ bị Cảnh Thiên tát đến đỏ ửng, nhưng nãy giờ hắn vẫn chưa hề ȶɦασ cậu, những thứ kia làm cậu rất sướиɠ nhưng cũng không thể làm cậu thoả mãn như hắn, cậu rất thèm muốn con ƈôи ȶɦịt khủng bố đen tím gân guốc kia
“Thiên ư ô….ȶɦασ em đi hức hức…..em ngứa chết mất….aa ô, làm em đi ô ô em muốn tin tức tố của anh…. hức”
“Bảo bối, cưng nhìn xem cưng thật giống một con chó cái động ɖu͙ƈ cầu chủ nhân đến chịch” vuốt ve bờ ʍôиɠ căng mịn, vuốt ve cái đuôi cún thò ra giữa khe ʍôиɠ đẫy đà, lại bế cậu đến trước gương ép cậu nhìn vào “Cưng nên gọi tôi là gì đây?”
“Chủ nhân…..ô a, chủ nhân không muốn em nữa sao, hức hức em thực muốn ân…..ư khó chịu quá hức” nước mắt khi nãy đã ngừng chảy giờ lại trào ra, Mục Nhiên khóc đến lợi hại, Cảnh Thiên lại đau lòng rồi, trêu đùa Mục Nhiên cao trào 2 3 lần, ɭ*и cậu còn chảy rất nhiều nước vương vãi nhơ nhớp trêи bàn ăn chảy xuống ướt hết sàn, Cảnh Thiên đưa tay móc hết trứng rung bên trong ra, vật trêи hột ɭε cũng không giữ lại
“Ngoan nào, cưng thật thơm chủ nhân rất muốn cưng, chỉ mới điều giáo cưng một chốc cưng đã nhung nhớ chim bự của tôi đến vậy sao?” Một chốc của Cảnh Thiên đã kéo dài 2 tiếng, hắn ghé mũi bên cổ cậu cọ cọ ngửi mùi đào chín ngọt ở nơi đó, rất thoả mãn ɭϊếʍ ɭϊếʍ
“Ư…..cho em đi….ha ô….đâm vào đi…nha ư” Mục Nhiên được đáp ứng, ve vẩy ʍôиɠ cầu chịch
Tát ‘bốp bốp’ lên gò ʍôиɠ căng mịn, Cảnh Thiên dùng sức nhét con ƈôи ȶɦịt thô tráng của mình vào cái lỗ đang không ngừng hộc mật ngọt kia, thư thái mà thở dài một hơi
“Hờ——- bảo bối, ʍút̼ vào——– đúng vậy, chặt một chút——— được lắm———-cái ɭ*и thật biết hầu hạ nam nhân” nhẹ nhàng đưa đẩy khẽ vỗ vỗ bờ ʍôиɠ như cổ vũ dần chuyển thành mạnh bạo thúc háng, kể cả tốc độ lẫn lực đạo đều không thể coi thường, hai trái trứng dọng ‘bôm bốp’ vào mép ɭ*и, lông mao thô cứng của Cảnh Thiên ma sát với thịt ɭ*и mỏng căng của Mục Nhiên đến đỏ ửng, đau rát
“Ô hô…..ông xã….từ từ….aha á á chậm thôi ấ aaaa sướиɠ á…sướиɠ chết em mất ấ….aaa ô” Mục Nhiên bị Cảnh Thiên đè lên bàn ăn, hắn nắm eo cậu không thương tiếc mà thúc hùng hục vào ɭ*и, ‘ba ba ba’ âm thanh va chạm thân thể cùng tiếng nước ‘nhóp nhép’ ɖâʍ ɖu͙ƈ vang vọng cả căn phòng
Sau 3 4 lần đổi tư thế, Mục Nhiên hết bị Cảnh Thiên bế bổng ȶɦασ từ phía sau rồi đè lên bàn nắm cổ chân cậu đưa lên cao, banh rộng hai đùi ȶɦασ thật sâu, bắt cậu quỳ gối dưới sàn, từ sau nắm tóc cậu chơi doggy, cao trào nhiều lần cùng với những điểm nhạy cảm không ngừng bị kϊƈɦ thích, Mục Nhiên mệt đến sắp ngất đi nhưng tình triều trong cơ thể vẫn bừng bừng chưa dứt
“Ô a….chồng ơi……ư ưm…sâu….. ấ sâu quá……ô….chồng chơi thật ác…. hức á á á…..ưmmm nữa…..a nữa”
“Như vậy đã ác, tôi còn sợ chưa đủ thoả mãn cái ɭ*и ɖâʍ dật này, ȶɦασ suốt mấy tiếng vẫn chật căng đẫm nước”
“Ứ a……là do…..ô ahaaaa chồng ứ ưm…..chồng ȶɦασ rất ….. sướиɠ a sướиɠ……chết mất lại chạm đến aaaa em chịu không nổi nữa…..”
“Đĩ ɖâʍ, rêи to thật—–” Cảnh Thiên véo hột ɭε Mục Nhiên quát, hắn thực sự chơi rất ác, vừa mạnh bạo vừa dai dẳng, cậu đến thở cũng khó khăn, nhưng có cái còn khó khăn hơn
“Chồng …….aaa dừng…..ô dừng một chút ư ư…….em aha em….”
“Hửm?”
“Em muốn….aaa…..muốn tiểu…..ấ đừng ô làm ơn….aaaa em không….ư không nhịn nổi nữa aaa” Mục Nhiên cầu xin, cậu đã nhịn lâu lắm rồi, nhưng thật sự hắn thúc quá ác, bụng như sắp vỡ ra, thực không nhịn nổi nữa, nếu còn như vậy cậu sợ một chút nữa sẽ ngay trước mắt hắn mất khống chế mà tiểu ra sàn mất
“Trước mặt tôi, em đái——-, còn ít sao?” câu cuối hắn lại ghé sát bên tai cậu thì thầm, âm thanh dụ hoặc trêu chọc lỗ tai, luồng nhiệt khí alpha đầy cưỡng bách siết lấy cậu, như con dã thú đang chơi đùa trước khi tấn công con mồi của nó
“A hưm…..đừng nhéo….. á nhéo nơi đó mà…..ô ô đau quá…aaaa đừng mà, làm ơn…..dừng lại…aaa…. em muốn tiểu”
“Lẳng lơ, sao em cứ như đang câu dẫn tôi vậy, muốn đái cứ đái, tôi không cấm em” Cảnh Thiên giày vò hột ɭε đến sưng đỏ, tốc độ đâm rút càng lúc càng kịch liệt, liên tục nhắm đến cổ t.ử ƈυиɠ non yếu mà thọc vào, con ƈôи ȶɦịt thô tím giã dồn dập vào bướm Mục Nhiên, hươnh gỗ trong tin tức tố đã cực kì nồng, liên tục vỗ về an ủi dòng tin tức tố ngọt lịm đang hỗn loạn của Mục Nhiên
“Thiên… a làm ơn…..á á á đừng mà….rát quá…….sâu aaa….em muốn nát mất………AAAAAAA” sau cú giã chốt hạ, Cảnh Thiên nhắm thẳng cửa t.ử ƈυиɠ của vợ hắn phóng tinh vào, bị dòng tinh đặc sệt nóng bỏng xối xả dội vào nơi mềm yếu nhất, rốt cục Mục Nhiên cũng nhịn không nổi nữa quẫn bách lắc đầu
Vai Mục Nhiên một lần nữa bị Cảnh Thiên cường hãn ghì chặt, tuyến thể cảm nhận được tin tức tố đầy ôn nhu của hắn chảy vào an ủi từng mạch máu, với omega tin tức tố alpha thân cận chính là liều thuốc an ủi tâm tình cùng thoả mãn ɖu͙ƈ vọng tốt nhất, cậu bị cắn một cái tiếp nhận tin tức tố của người thương cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn chảy vào, cả thể xác lẫn tinh thần đều thả lỏng, Mục Nhiên mở miệng rêи lớn, kϊƈɦ thích quá mức làm cậu ngay trong cao triều tiểu ra, cột nước vàng nhạt lẫn cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng nước ɖâʍ từ lỗ ɭ*и ồ ạt phun ra
Mục Nhiên nằm trêи sàn, co giật trong dư vị kɧօáϊ cảm cao triều, ɭ*и nhỏ bị sử dụng suốt hơn 4 tiếng, vừa bị nhét s.εメ toy vừa bị chịch đã đỏ hỏn, sưng lớn no đủ như cái bánh bao, con ƈôи ȶɦịt của chồng cậu đã rút ra, miệng ɭ*и mở rộng như một cái lỗ vừa khít với ƈôи ȶɦịt Cảnh Thiên, giờ vẫn chưa khép lại kịp, không vật ngăn chặn liên tục hộc ra từng dòng hỗn hợp nước tiểu nước ɖâʍ lẫn cả tϊиɦ ɖϊƈh͙, chú chim bé nhỏ phía trước của cậu cũng được hắn tháo bỏ sợi dây cột cho phép phóng thích.
Cảnh đẹp trước mắt rất kϊƈɦ thích, vợ hắn bị hắn ȶɦασ sướиɠ đến co giật trong cao triều, Cảnh Thiên rất hài lòng “Vợ ɖâʍ, em nhìn xem em đái ướt cả sàn rồi, giờ tôi nên phạt thế nào đây?”
“Ư…….Thiên ư…” Mục Nhiên vươn tay đến muốn ôm ôm hắn
Ngay lập tức đem người hãm trong lồng ngực, ôm cả người mềm mại trần trụi vào lòng, s.εメ toy chỉ là vật trợ hứng dùng nhiều đều không tốt, hắn đã gỡ xuống từ lâu, vuốt ve mái tóc ướt mồ hôi của cậu, dịu dàng hôn lên đôi môi sưng đỏ sau cuộc hoan ái nồng nhiệt
“Đùa em thôi, anh cũng không cầm thú đến vậy” khẽ cười hôn trán cậu, bế cậu lên lầu
“Thiên……”
“Hửm?” cúi đầu xuống nhìn thiên hạ trong tay, Cảnh Thiên khẽ đáp
“Em yêu anh” dù cả người đã mỏi rã rời nhưng Mục Nhiên vẫn cố nhướn người hôn lên môi hắn, một cái hôn phớt như chuồn chuồn lướt nước, dịu dàng không chút ɖu͙ƈ vọng
“Anh cũng yêu em” Cảnh Thiên nhìn cậu ôn nhu cười, vui vẻ tiếp nhận lời ngọt ngào từ cậu, nhìn dáng vẻ ngượng ngùng đỏ mặt của cậu, thật khác với người phóng đãng dưới thân cầu hắn khi nãy, vợ hắn vẫn là vợ hắn a, chỉ trong kì phát tình của cậu hắn mới thấy được dánh vẻ kia thôi, bình thường cậu vẫn dễ ngượng ngùng như một chú thỏ con nhát gan vậy, thật làm hắn yêu thương không hết.
Bế Mục Nhiên vào phòng tắm thì cậu đã sớm ngủ mất rồi, Cảnh Thiên vẫn nhẹ nhàng tẩy rửa sạch sẽ cho cậu, tắm xong ôm cậu lên giường lại dùng miệng đút cậu một bịch dịch dinh dưỡng, bôi thuốc giảm đau lên miệng huyệt sưng đỏ, mỗi lần hắn đều tỉ mỉ như vậy, cả gương mặt tràn đầy yêu thương mà chăm sóc cậu, nhìn cậu an ổn ngủ rồi mới đi xuống lầu thu dọn tàn cục rồi nấu tạm chút mì làm bữa tối
Cảnh Thiên làm xong hết cả cũng đã gần 12h đêm, hắn mới lên giường ôm lấy cục cưng của hắn mà chìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ ấm áp mà ngọt ngào
_________________________
Bối: cuối kì rồi mọi người ơi, một đứa ngáo như tuôi suốt ngày ôn thi, cả ngày chạy sml khắp 3 nơi nhà- xe bus- trường, đề cương cũng sắp đè chết tấm thân đáng thương của tuôi rùi, nhìn lượt view cùng vote vẫn từng ngày tăng lên mình rất rất cảm ơn mọi người, hãy tạo động lực để mình viết chương mới, hãy động viên mình nha ❤️ LOVE
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!