Mối Tình Đầu Của Giáo Bá
Chương 13
Bình thường các cô rất ít khi ra ngoài ăn bởi vì nhà ăn của trường rất ngon, nhưng cũng sẽ không có món ăn tối như các quán ăn ở ngoài kia.
Vừa mới ra khỏi lớp, cô gái đi ở phía trước liền xoay người, hưng phấn hỏi: “Cậu có phải là Weibo tên Trà Trà kia không?”
Ngu Trà hỏi lại: “Cái gì?”
Sao cậu ấy lại biết cô là người đó?
Cô gái vội vã mở di dộng ra, đăng nhập vào Weibo rồi nói: “Cậu xem, chính là cái Weibo này này, cậu với cô gái trong hình giống y như đúc, định vị lại ở Nhất Trung Ninh Thành, trường của chúng ta cũng không có người sinh đôi với cậu nha.”
Cô không nghĩ đến nhanh như vậy mà cô đã bị phát hiện rồi.
Vốn là bạn học trong lớp định đến tiết tự học tối rồi đến lớp năm xem thử, kết quả vừa mới xuống lầu lại gặp được Ngu Trà.
Trong lòng Ngu Trà cả kinh, phát hiện mình không có tắt định vị.
Cô cứ như vậy mà bại lộ rồi!
Chẳng lẽ truyện tranh kia của cô cũng bị tất cả mọi người thấy được rồi?
“Đúng rồi, khi nào truyện tranh của cậu mới có chương mới vậy?” Cô gái lại hỏi: “Tớ đã theo dõi rồi, cậu hãy vẽ nhanh một chút nha.”
Ngu Trà nghi ngờ nhìn cô.
Sao lại giống với cảm giác không hỏi trước Lục Dĩ Hoài, chẳng lẽ do cô đánh số quá dày nên các cô ấy không có thấy số ư?
Có điều như thế cũng tốt.
Ngu Trà nói: “Tớ sẽ cố gắng, cảm ơn cậu.”
Cô nhanh chóng đăng nhập Weibo của mình, xoá cái định vị kia đi. Mặc dù có chút trễ nhưng dù sao thì vẫn tốt hơn là để đó.
Sau khi cô gái ấy đi nơi khác thì lại có người khác đến đây dò hỏi.
Mãi cho đến khi đi đến phía ngoài của quán ăn, các cô mới ngồi xuống.
Lâm Thu Thu nói: “Có phải mấy người đó đến hỏi cậu chuyện Weibo Trà Trà kia không, xem ra bọn họ cũng rất quan tâm đến cậu.”
Ngu Trà vẫn đang nghĩ thầm chuyện của Lục Dĩ Hoài trong lòng, hỏi: “Tớ hỏi các cậu chuyện này, mấy người Lục Dĩ Hoài có chơi Weibo không?”
“Chắc không chơi đâu,” Thượng Thần nghĩ, “Nếu có chơi thì phỏng chừng mấy cô gái trong trường đã sớm hỏi thăm được ID Weibo của cậu ấy rồi, nhưng mà hơn hai năm nay tớ chưa từng nghe nói Lục Dĩ Hoài chơi Weibo.”
Đương nhiên cũng có thể là người khác hỏi thăm không được.
Một nửa người trong trường học có chơi Weibo còn nửa kia thì lại không, người quan tâm việc này cũng chỉ có một nửa người cho nên qua mấy ngày nữa bọn họ sẽ quên mất.
Nhận lấy ánh mắt của vài người, rất nhanh Ngu Trà đã ăn xong.
Ba người trực tiếp quay về phòng học, kết quả không nghĩ đến có một vài người đi rồi lại đến, ẩn hiện ở trước cửa lớp năm.
Bạn học trong lớp tập trung lại chỗ này rồi nói: “Lần này Ngu Trà đúng là nổi tiếng, cậu xem bạn học nam kia đi, cậu ta đi ngang qua lớp mình mười lần rồi!”
Ngu Trà: “…”
Cũng may không biết lần thứ mười một bạn nam kia đã nhìn thấy cái gì, sắc mặt đã tái nhợt rồi cũng nhanh chóng bỏ đi.
Lâm Thu Thu đang nói chuyện phiếm với mấy bạn tốt ở lớp khác, đột nhiên nhận được một liên kết của Weibo —– [là Trà Trà vừa mới nổi tiếng lên kia, có quá khứ đen tối cực nhiều!]
Xém chút nữa cô đã làm rơi điện thoại, “Trà Trà, cậu xem người này là ai vậy, người này gửi bài nói quá khứ đen tối đây, cậu có cái quá khứ đen tối nào vậy ta?”
Ngu Trà nói: “Tớ cũng muốn biết lắm.”
Lâm Thu Thu chia sẻ liên kết cho mấy người trong diễn đàn.
Bài viết Weibo này được đăng hơn mười phút trước, tuy rằng lượt chia sẻ chỉ mới hai nghìn người nhưng bình luận đã vượt qua mười nghìn, cũng không biết sao lại có nhiều người mọc lên như vậy.
Blogger này là một blogger biết cách ẩn giấu, nội dung bài đăng đều do người khác gửi đến, người gửi bài đánh số dày đặc, sau đó còn gửi thêm một bức ảnh Ngu Trà đang đi bộ.
“Gửi bài: Hôm nay vừa mới có một Trà Trà nổi tiếng trên Weibo, người đó học ở trường của chúng tôi. Bình thường đều ra vẻ giả tạo, chúng tôi đều biết cô ta không giống như trong ảnh chụp, lại còn có rất nhiều quá khứ đen tối.”
Bức ảnh là nội dung của người gửi bài, là ảnh chụp màn hình lại.
Lúc chiều tốt xấu gì bức ảnh của Ngu Trà cũng lên hot search hai ba giờ đồng hồ, rất nhiều cư dân mạng trên Weibo đều biết “Trà Trà” là ai, nhìn thấy bài bóc phốt này liền cực kỳ kích động bình luận và chia sẻ đi.
Mọi người muốn nhìn để bàn tán, đều có ham muốn cá nhân mà dòm ngó.
Lâm Thu Thu xem nội dung của ảnh: “Nói là cậu hút máu trong nhà, chính là một con sâu hút máu, chỉ biết giả vờ giả vịt. Ngày thường hay quát mắng chị gái mình… người gửi bài này chắc là Ngu Minh Nhã ấy nhỉ?”
“Ha ha ha ha ha.” Thượng Thần không nhịn được cười, “Đúng đúng đúng, Ngu Minh Nhã rất phù hợp để gửi bài này.”
Các cô đều biết bộ mặt thật của Ngu Minh Nhã.
Lâm Thu thu lại đọc tiếp: “Cái này còn nói cậu quyến rũ nam thần của trường học, người ta tàn tật cậu cũng không buông tha, nhưng thật ra là để ý tiền của người ta, là một cô gái hám giàu… người này gửi bài có ý gì thế?”
Cô xem đều thấy giận.
Hơn nữa tấm ảnh kia vừa nhìn là biết chụp trộm, cũng không biết là cố ý hay không mà kỹ thuật chụp ảnh cực kém, làm cho người ta trở nên thấp đi, một mét sáu bị chụp thành một mét rưỡi, nhưng khuôn mặt ấy vẫn tinh xảo.
Ngu Trà không nghĩ đến sẽ có loại bài viết như thế.
Cô hỏi: “Nội dung này có thể báo cáo được không?”
Lâm Thu Thu mở bình luận ra, đột nhiên sắc mặt lại trở nên kỳ quái, “Ha ha ha ha ha, cậu xem bình luận đang nói cái gì này.”
Một nửa bình luận đều đang nói đến tấm hình đẹp nằm ở bình luận cuối cùng, không có chỉnh sửa qua, giống y như đúc với bức ảnh kia.
Còn có người mắng tại sao người gửi bài lại cố ý làm cho người ta thấp đi.
Có điều có một bình luận được đứng đầu bài viết: [Nghe nói cô ta có một người chị gái, người đó mới thật sự là một nữ thần, người đẹp lại tốt bụng mà hơn nữa còn là học bá.]
Rất nhanh Weibo của Ngu Minh Nhã đã được phát hiện.
Vốn dĩ bài viết nói về cô kết quả là Ngu Minh Nhã có thêm fans, nếu như trong này không có cố ý, cô thật sự không tin.
Ngu Trà nhíu mày.
Bài Weibo này còn liên quan đến Lục Dĩ Hoài.
Ngu Trà gửi riêng một tin nhắn cho đối phương, nhưng không nghĩ đến cô mới gửi tin nhắn được một phút liền phát hiện cô đã bị kéo vào danh sách đen.
“Mẹ nó, tên blogger này cố ý đúng không?” Lâm Thu Thu vỗ bàn một cái, “Lại còn đăng một bài Weibo đá xéo cậu nữa!”
– —– [Người nào đó gửi tin nhắn riêng nói tôi cắt xén nội dung không đúng sự thật, tôi nghĩ thử xem thì thấy không có gì là không thật nha, phỏng chừng là tôi sắp bị tố cáo rồi đúng không?]
“Cái này là chột dạ rồi này.”
“Dù sao người ta cũng muốn đi vào nhà có quyền thế nên cũng không để cái loại quá khứ đen tối này tồn tại, bằng không sẽ bị hẫng mất.”
“Có thể nhìn chị gái của mình mà học tập một chút được không?”
“Tôi đã làm fans của chị gái, có đứa em gái như thế khiến người ta cảm thấy thật buồn nôn.”
Mặc dù Lâm Thu Thu không có nghe Ngu Trà nhắc đến chuyện liên quan đến nhà họ Ngu và cô nhưng cái gì tối thiểu thì cô cũng biết. Đến nhà họ Lục cũng là nhà họ Ngu đưa cô đến vì để thay thế cho Ngu Minh Nhã, cái này nói cô hám giàu thì đầu cô cũng sẽ biết cười.
Cô tức giận lên Weibo cãi nhau với bọn họ.
Kết quả là lúc bị bôi đen đến đỉnh điểm, trái lại bọn cư dân mạng đã bị mắng cảm thấy chuyện này là sự thật nên lại bắt đầu bàn luận sôi nổi, hoài nghi cô là tài khoản phụ của Trà Trà.
Ngu trà an ủi nói: “Không sao đâu, tớ không có bước chân vào giới giải trí.”
Lâm Thu Thu nói: “Vậy thì cũng không nên để người ta mắng chửi như thế chứ, tớ còn cảm thấy oan ức thay cậu, còn cái gì mà nữ thần Ngu Minh Nhã, nghe mà mắc ói.”
Ngu Trà khẽ mỉm cười, “Đừng nóng vội.”
–
Qua cuộc ầm ĩ như thế, hơn nữa còn có tài khoản marketing.
Ngu Minh Nhã trực tiếp được đẩy lên hot search của Weibo.
Lúc Ngu Trà đăng nhập vào có lên hot search để xem thử thì phát hiện cái hot search thứ năm có liên quan đến Ngu Minh Nhã, vừa mở ra thì thấy đều là mấy tài khoản marketing đăng bài với nội dung ——
[Bát quái giới điện ảnh và truyền hình: Một khi website bộ phim vườn trường “Thanh Xuân Mười Tám Tuổi” một khi được ra mắt thì lượt click đã hơn một trăm triệu, làm cho hình ảnh của nữ chính Ngu Minh Nhã tốt lên. Theo như tiểu biên biết, Ngu Minh Nhã vẫn còn đang học lớp mười hai nhưng thật sự là một học bá, đi thi đấu cũng nhận được giải thưởng. #hình ảnh #hình ảnh #hình ảnh]
Mới vừa bôi đen mà chị ta đã bắt đầu thiết lập lại hình ảnh cho bản thân mình rồi?
Ngu Trà không nghĩ đến Ngu Minh Nhã lại thiếu kiên nhẫn đến thế.
Có thể là thấy cô lên hot search nên tức giận.
Đời trước mãi cho đến giai đoạn giữa, Ngu Minh Nhã mới mua hot search cho mình để nhiều người qua đường nghĩ là trong lúc lơ đãng mới bị lộ ra, vì thế thiện cảm càng ngày càng nhiều.
Ngu Trà ấn vào liên kết đi đến Weibo của Ngu Minh Nhã.
Lúc trưa nay Ngu Minh Nhã đã đăng một bài Weibo: “Cảm ơn mọi người đã chống đỡ giúp tôi, chuyện của em gái tôi sẽ chú ý. Là một người học sinh, Minh Nhã sẽ không lơ là thành tích của mình, nhất định trong kỳ thi tháng này phải tiếp tục nằm trong mười vị trí đầu #hình ảnh.”
Trong bức ảnh là cô ta đang cầm sách rồi tự chụp một nửa mặt, khung cảnh là ở trong phòng học, Ngu Minh Nhã mặc đồng phục và xoã tóc, có ánh đèn hơn nữa còn sử dụng filter, thoạt nhìn thì giống như là nữ thần của vườn trường.
Bình luận đều là cổ vũ —–
“Bảo bối Ngu Minh Nhã thật là ưu tú, thật thương em phải quản một đứa em gái như thế.”
“Không nghĩ đến tôi lại làm fans của một học bá!”
“Đây mới là học bá thật, chứ có người cứ giả vờ giả vịt làm tôi lười mắng chửi.”
“Minh Nhã cũng thật là xinh đẹp, đây là mối tình đầu nha, cười lên thật là dịu dàng quá đi à a a a!”
“…”
Ngu Trà xem xong liền rời khỏi đó.
Bây giờ thiết lập hình ảnh hoàn mỹ như thế, sau này sẽ càng té xuống thảm hại.
Đời trước Ngu Minh Nhã thừa dịp Lục Dĩ Hoài không có ở nhà đã xông vào nhà họ Lục, lừa gạt cô ra ngoài. Đến nay cô vẫn nhớ đến những cái đau đớn kia trên cơ thể của mình.
Làm lại một lần nữa, cô sẽ không làm một con người đơn thuần ngu ngốc nữa.
–
Trước khi bắt đầu tiết tự học buổi tối, Ngu Trà đi ra ngoài lấy nước.
Bên ngoài phòng lấy nước có mấy cô gái đang đứng cầm ly nước nói chuyện phiếm. Hơn nữa vừa lúc lại nói đến chuyện hôm nay của Ngu Trà, bọn họ cũng đều nhìn thấy ở Weibo.
“Loại gửi bài này có thật có giả, nhưng tất cả cũng không thể là giả, không phải là lần trước Ngu Trà đi ăn cơm với Lục Dĩ Hoài sao —–“
Cô gái bị đụng một cái, mắt lại liếc nhìn về phía ngu trà đang ôm bình nước đứng đó, biểu cảm vẫn lạnh nhạt như là không thèm để ý đến bọn họ, cho nên cô ta liền ngậm miệng lại.
Là cô gái cột tóc đuôi ngựa, lúc đi ra ngoài thì kéo Ngu Trà lại, không nhịn được nói: “Ôi Ngu Trà, trên Weibo nói là thật sao? Cậu được nhà họ Ngu nhận nuôi mà còn không biết cảm ơn, không biết xấu hổ mà vu vạ hút máu nhà họ à?”
Ngu Trà xoay người: “Không liên quan gì đến cậu.”
“Sao lại không liên quan cơ chứ.” Cô gái tóc đuôi ngựa nghĩ đến nội dung của bài viết kia: “Còn nữa sao cậu lại có liên quan đến Lục Dĩ Hoài, loại người như cậu có thể chạm đến cậu ấy sao?”
Cô ta nghĩ đến lần trước Lục Dĩ Hoài vì bảo vệ Ngu Trà mà trực tiếp cho Đường Hiểu Thanh xin nghỉ cuốn gói về nhà, đố kị trong lòng giống như là cỏ dại, rất nhanh đã mọc nhiều lên.
Cô ta lạnh giọng hỏi: “Cậu ở nhà họ Lục đúng không?”
Ngu Trà nói: “Tôi ở đâu thì mắc mớ gì phải nói với cậu.”
Cô gái tóc đuôi ngựa còn muốn nói cái gì thì cô gái bên cạnh đã nhắc nhở: “Cậu chớ đừng đắc tội với người của Lục Dĩ Hoài, chuyện của Đường Hiểu Thanh cậu đã quên rồi sao? Còn có lời đồn trước cửa trường học kia….”
Vừa nói vậy có mấy người đã sợ hãi, chuyện lúc trước bọn họ cũng đã thấy qua, hơn nữa còn nghe nói ném đi chìa khoá của Ngu Minh Nhã rồi phát giận ở trong lớp.
Tuy rằng không biết có liên quan đến Ngu Trà hay không nhưng bọn họ lại liên tưởng đến phương diện phía trên.
Bởi vậy, Ngu Trà giống như đã trở thành người không thể tới gần được.
Thấy bọn họ vì sự tưởng tượng của mình mà mặt đã trắng bệch, Ngu Trà thẳng thắn nói: “Đừng nên nghe gió mà biến thành mưa.”
Cô lấy nước xong, lúc trước khi đi còn nghe được tiếng thở dài của bọn họ.
Hẳn là sợ cô đi cáo trạng rồi.
Ngu Trà nghĩ lúc về lớp nên hỏi Lâm Thu Thu một chút, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì mà làm cho người ta kiêng kị cô như thế, chẳng lẽ là Lục Dĩ Hoài làm cái gì rồi sao?
Còn chưa đi đến cửaphòng học, Lâm Thu Thu đã nhanh chóng nhào tới: “Trà Trà, Lục Dĩ Hoài cậu ấy—-“
Lời của edit: Lục Lục như thế nào vậy ta?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!