Mối Tình Đầu Của Siêu Sao
Chương 73: Diễn phim
“Đối với vị khách mời sắp lên sân khấu, đạo diễn bảo Âm Âm giới thiệu sẽ thích hợp hơn. Thật ra tôi cũng không hiểu lắm.” Lâm Vũ Tường vừa nhìn vào tờ kịch bản vừa trêu.
Anh ấy vừa dứt lời, bên dưới khán đài lập tức vang lên tràng vỗ tay như sấm.
Hôm nay là ngày ghi hình đầu tiên sau khi “Giọng ca đẹp nhất” hot, không chỉ khán đài không còn lấy một chỗ trống mà ngay cả mọi ngóc ngách ở trường quay cũng chật ních vì nhân viên của đài kéo tới xem.
Báo chí xưng tụng fans của Burning trải rộng khắp toàn cầu, tuy có hơi khoa trương nhưng đúng là fans của Burning rất đông và đa dạng tầng lớp, bao gồm đủ mọi ngành nghề, kể cả tinh anh của xã hội. Quan trọng nhất là Burning cũng làm dậy sóng chính trong giới giải trí, có rất nhiều nghệ sĩ và nhân viên hậu trường là fans của họ.
Vì “Giọng ca đẹp nhất” phải quay toàn cảnh nên nhân viên của đài không thể đứng gần để xem, vì thế ai cũng nắm lấy cơ hội đi xem Thẩm Gia Thụy quay chương trình “Nào ta cùng cười”.
Đáng tiếc vé hôm nay quá hiếm, nếu là trước đây, họ có thể ngồi ở bên trong xem rồi.
Lúc này, chương trình đã bắt đầu được gần một tiếng, đã giới thiệu xong ba nghệ sĩ có chút tiếng tăm. Bình thường mọi người sẽ vui vẻ cổ vũ, nhưng hôm nay có Thẩm Gia Thụy tham gia, mà nhân vật chính mãi chưa xuất hiện nên khán giả hơi sốt ruột, mong muốn có thể gọi được người ấy thông qua tiếng hét của mình.
Người còn chưa xuất hiện mà không khí trường quay đã rất nóng, đạo diễn cho camera quay toàn bộ thính phòng, từ khán đài cho đến quần chúng ăn dưa chen chúc ngoài cửa, các MC cũng không ngại làm trò, thấy camera lia tới mình, họ cũng bắt đầu gào rú làm khán giả cười ồ.
Tống Viễn Hàng cười nói: “Xem ra không cần giới thiệu, tất cả đều đoán được là ai rồi.”
“A a a a a a a a a a….” Tiếng hét như muốn bật tung nóc nhà.
“Không dài dòng nữa, cùng vỗ tay nhiệt liệt chào mừng siêu sao của ban nhạc Burning, trưởng nhóm Thẩm Gia Thụy!!!”
Trong tiếng vỗ tay vang lên không dứt, sân khấu đổi ánh đèn, tiếng nhạc vang lên, mọi người trên sân khấu lặng lẽ lùi về phía sau. Thang được chậm rãi hạ xuống, người đàn ông mặc áo len cao cổ và áo khoác dạ dần dần xuất hiện trong tầm mắt của khán giả. Trong chớp mắt, tiếng vỗ tay biến thành tiếng hét vang trời.
Nếu không phải đang ghi hình, chắc chắn Ngôn Sơ Âm sẽ bịt tai lại, tiếng hét to đến mức làm cô hơi đau màng nhĩ.
Ngôn Sơ Âm có thể hiểu được sự kích động của khán giả trường quay vì lúc nhìn thấy tạo hình hôm nay của Thẩm Gia Thụy, cô cũng thoáng sững người, mới mấy ngày không gặp, tóc Thẩm Gia Thụy đã được nhuộm lại màu đen.
Vì phát hành album mới nên thời gian này Thẩm Gia Thụy đã đổi sang tạo hình mới, tóc nhuộm màu nâu nhạt, phần tóc mái buông rũ trông trẻ hơn rất nhiều. Trong MV đóng cùng Mộc Phỉ, anh mặc áo sơ mi trắng trông càng giống chàng thiếu niên đang độ đôi mươi, do vậy mới có người cảm thấy anh và Mộc Phỉ rất xứng đôi vừa lứa.
Hôm nay anh chải ngược tóc mái để lộ vầng trán rộng, mái tóc đen càng tôn lên làn da trắng mịn, trên sống mũi là đôi kính gọng vàng. Hình như đây là lần đầu tiên anh thử tạo hình lạnh lùng, tránh xa dục vọng như thế này.
Thẩm Gia Thụy mới bước xuống khỏi thang, khán giả lập tức nổ tung, Ngôn Sơ Âm còn nghe được tiếng hét “Đẹp trai quá!” của mấy cô gái. Tiếng reo hò và la hét bao trùm khắp trường quay, xem ra tạo hình mới của nam thần đã tiếp thêm rất nhiều năng lượng cho các fangirl.
Tuy khán giả đang vô cùng kích động nhưng Thẩm Gia Thụy chỉ mới ra hiệu là họ lập tức ngoan ngoãn trật tự, chờ trường quay yên tĩnh, Thẩm Gia Thụy mới bắt đầu hát.
Đây là ca khúc trong album mới của Thẩm Gia Thụy, mặc dù không phải là bài hát chủ đề nhưng có rất nhiều người ở trường quay hát theo.
Vốn dĩ Ngôn Sơ Âm rất thích nghe nhạc của Burning, nhưng kể từ khi biết mình xuyên vào truyện tranh, cô không có tâm trạng đâu mà thưởng thức âm nhạc của Thẩm Gia Thụy, vì vậy cô không thuộc bất cứ bài hát nào trong album mới của anh nhưng vẫn giả vờ hòa theo điệu nhạc cùng các MC khác.
Màn trình diễn kết thúc, MC lên sân khấu, bắt đầu làm quen và giới thiệu khách mời.
Nội dung trò chuyện chủ yếu xoay quanh theo ba đề tài, thứ nhất là cảm nhận của Thẩm Gia Thụy khi tham gia “Giọng ca đẹp nhất”, thứ hai là tour diễn cuối năm, cuối cùng là quan hệ giữa anh và Ngôn Sơ Âm. Kể từ khi Thẩm Gia Thụy nói anh và Ngôn Sơ Âm là bạn học cấp ba, mọi người càng hiếu kỳ về thời đi học của anh và cũng rất quan tâm đến quan hệ của hai người khi còn là học sinh.
Ngoài việc chú trọng đến đề tài thứ nhất vì nhằm mục đích tuyên truyền, đạo diễn muốn khai thác đề tài thứ ba vì đây là chủ đề đang rất được quan tâm trên mạng, có nhiều tiềm năng để tạo tin bùng nổ, còn về tour diễn của Thẩm Gia Thụy thì chỉ nhằm mục đích tuyên truyền giúp anh thôi, chẳng có gì đáng nói.
Có điều Ngôn Sơ Âm có quan hệ rất tốt với các đồng nghiệp, cho dù không biết ẩn tình bên trong, Lâm Vũ Tường và Tống Viễn Hàng cũng biết rõ cô không thích nói về vấn đề đó nên mọi người tung hứng mấy câu rồi chuyển đề tài.
Tất nhiên, khi tiến vào trò chơi, mọi người không có cách nào giúp Ngôn Sơ Âm được nữa.
Trò chơi hôm nay là “Đương nhiên”, quy tắc rất đơn giản, bất kể đối phương hỏi gì, bạn phải trả lời là “Đương nhiên”, sau đó sẽ hỏi ngược lại đối phương, đối phương cũng phải trả lời “Đương nhiên”, ai không trả lời như vậy là sẽ thua.
Trò này được du nhập từ nước ngoài, mấy năm gần đây rất được ưa chuộng trên các chương trình giải trí. Mỗi lần “Nào ta cùng cười” chơi trò này, phản ứng của khán giả đều rất tốt, dần dần, nó trở thành một trong những trò chơi chủ chốt của chương trình.
Là MC, Ngôn Sơ Âm chơi trò này khá giỏi, trò này không khó, hầu hết là khảo nghiệm khả năng phản xạ của người chơi, người chơi phải đối đáp trôi chảy, nếu trả lời chậm thì sẽ thua cuộc.
Năng lực phản xạ của Ngôn Sơ Âm tương đối ổn, danh hiệu “át chủ bài” của cô không phải tự nhiên mà có, hôm nay quả thực đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, sau đó bất cẩn lọt vào vòng đối đầu với Thẩm Gia Thụy.
Thẩm Gia Thụy ít tham gia chương trình giải trí không có nghĩa là anh không am hiểu các trò chơi được ưa chuộng, hơn nữa trò này tương đối công bằng, tuy MC có lợi thế nhanh mồm nhanh miệng nhưng lợi thế đó cũng không quá rõ ràng, chỉ cần bị đối thủ nhìn chằm chằm là sẽ trở nên lúng túng. Do đó, bằng thực lực của mình, Thẩm Gia Thụy đã tiến vào trận chung kết gặp Ngôn Sơ Âm.
Các MC hào hứng, gọi trận chung kết là trận “Quyết chiến”, sau đó lại bảo Ngôn Sơ Âm nhất định phải dùng toàn lực đối phó để không làm mất thể diện của các MC.
Ngôn Sơ Âm: …
Nói nghe hay ghê, sao các anh không vào chung kết đi?
Ngôn Sơ Âm lo lắng nhất là diễn phim cùng Thẩm Gia Thụy, cứ nghĩ đến cảnh cô và anh đóng vai đôi tình nhân gương vỡ lại lành là cô cảm thấy áp lực vô cùng, nhưng cô hoàn toàn không ngờ mình lại họa vô đơn chí, chưa gì mà đã đối mặt chính diện với Thẩm Gia Thụy rồi, hơn hết là cô chẳng thể làm gì khác ngoài việc khóc không ra nước mắt bước ra khỏi hàng.
Đúng vậy, trò chơi này yêu cầu hai người phải đứng đối mặt nhau, hơn nữa còn nhìn thẳng vào nhau, rất dễ gây ngượng ngùng.
Lâm Vũ Tường hô bắt đầu, đề nghị khách mời ra chiêu trước nhưng Thẩm Gia Thụy ga-lăng nhường phụ nữ, vậy nên Ngôn Sơ Âm mở đầu, tự thấy mình tương đối nhẹ tay: “Tối qua anh xem phim kinh dị sợ phát khóc đúng không?”
Thẩm Gia Thụy trả lời “Đương nhiên” bằng vẻ mặt không chút cảm xúc, mọi người ở trường quay đã bắt đầu ôm bụng cười, tính ra thì Thẩm Gia Thụy mới thật sự ôn hòa, “Anh dạy em đánh đàn guitar, em trả lại hết cho anh rồi đúng không?”
“Đương nhiên.” Ngôn Sơ Âm dễ dàng đối đáp, “Thật không phải với thầy Thẩm, có đứa học trò như em, thầy tự hào lắm đúng không ạ?”
Thẩm Gia Thụy nhướn môi nhưng vẫn làm mặt lạnh, “Đương nhiên, da mặt em dày lên từ bao giờ thế?”
“Đương nhiên”. Mấy câu hỏi của Thẩm Gia Thụy quá trẻ con, Ngôn Sơ Âm dần thả lỏng, cười hỏi ngược lại, “Vẫn thua xa thầy đúng không ạ?”
Trong lúc trò chơi lên cao trào, Thẩm Gia Thụy đột nhiên không biết ngượng mồm hỏi một câu: “Nghe nói em yêu thầm anh đã lâu, tại sao lại không dám biểu lộ?”
Ngôn Sơ Âm nhất thời ngớ ra, bật thốt: “Gì vậy anh hai?”
Trường quay vang lên tiếng vỗ tay như sấm, ai cũng hoan hô chúc mừng Thẩm Gia Thụy giành chiến thắng, riêng Triệu Tử Phi cười nghiêng ngả, “Âm Âm, không ngờ cậu lại thua ở câu đơn giản này, ha ha ha ha, cười chết tôi rồi.”
Ngôn Sơ Âm tối sầm mặt, sao cô biết Thẩm Gia Thụy lại mặt dày đến cỡ đó chứ, khi bạn trai cũ thứ n hỏi có phải cô yêu thầm anh hay không, phản xạ đầu tiên của cô là phủ nhận. Trong lúc nguy hiểm như vậy, ai mà nhớ là mình đang chơi trò chơi?
Người thua cuộc sầm sì, người thắng cuộc cũng chẳng vui vẻ gì, có điều Thẩm Gia Thụy luôn như vậy, hôm nay là đã tích cực phối hợp lắm rồi nên dù lúc này trông anh như đang cười giễu cũng chẳng ai nghĩ nhiều.
Kết thúc hai trò chơi, mọi người tiến vào trò chơi cuối cùng. Tên chính thức của trò chơi là “Diễn lại đoạn phim”, mặc dù đã có sắp xếp nhưng Lâm Vũ Tường vẫn giả vờ cho rút thăm, một khách mời sẽ chung đội với một MC, vừa khéo chia làm bốn đội.
Triệu Tử Phi rút được cảnh phim tình cảm sướt mướt, Tống Viễn Hàng rút được cảnh phim hài kinh điển, Lâm Vũ Tường là cảnh phim hành động, Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy có thể được xưng là phái văn nghệ, hai người không thể hài hước như ba tổ kia, nếu cố tình diễn hài thì sẽ càng thêm gượng ép. Vì vậy, kịch bản yêu cầu họ không cần gây cười, chỉ cần diễn theo đúng cảnh phim là được.
Ngôn Sơ Âm là nhân vật chính của đoạn quảng cáo, lại có thời gian chuẩn bị lâu nên nhanh chóng nhập vai, cầm đạo cụ “camera” quay khắp nơi, “chướng ngại vật” duy nhất là người qua đường Triệu Tử Phi cứ thỉnh thoảng tiến tới trước camera tạo dáng làm Ngôn Sơ Âm phải vất vả nhịn cười.
Cho đến khi Thẩm Gia Thụy tiến lên theo kịch bản, đứng đằng sau Ngôn Sơ Âm từ từ vươn hai tay ra, sau đó Ngôn Sơ Âm gần như rơi vào lòng anh. Lòng bàn tay ấm áp của anh áp lên mu bàn tay cô, khuôn mặt anh kề sát bên má cô, mùi nước hoa của anh bao trùm cô. Ngôn Sơ Âm thoáng run rẩy, trong khoảnh khắc cô quay đầu lại và rơi vào đôi mắt sâu thẳm của Thẩm Gia Thụy, cô suýt quên luôn lời thoại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!