Mộng Ảo Thần Vực
Chương 4: Thẻ x2 nghịch thiên
Máu, cũng trong nháy mắt đó nhuộm đỏ cả phòng học! Càng chết chính là , một phần học sinh còn lại tranh nhau chạy tới cửa phòng học, hỗn loạn chen lấn vô cùng.
Quá sợ hãi, nàng trốn ở phía dưới bục giảng, nghe những tiếng kêu thảm thiết của học sinh kia, trái tim nàng như muốn nhảy ra, sợ đến nỗi sắc mật trắng bệch. Nhưng không được bao lâu, nàng bị kéo vào một không gian kỳ quái.
Thật vất vả mới tiếp nhận cái trò chơi gọi là Mộng Ảo Thần Vực này, sau đó nàng mang theo tâm tình bất an thấp thỏm đẩy ra cánh cửa, chính thức đăng nhập trò chơi.
Nhưng là không nghĩ tới, vừa mới đi ra, liền không hiểu ra sao mà bị một tên học sinh đột kích bộ ngực của mình! Càng thêm nguy hiểm là, thời điểm mình đẩy người học sinh này, nang căn bản chính là giang rồng ra hai trên cưỡi trên vị trí ấy của người ta a.
Hôm nay Hứa Dương mặc một bộ váy màu trắng, vị trị làn váy rõ ràng đã nứt ra, nói cách khác, địa phương bí ẩn nhất của nàng, chỉ cách một tầng quần lót mỏng manh, đặt bên trên cái ấy người ta a.
Dưới tình huống này, xuất phát từ bản năng nữ tính, Hứa Dương không chút nghĩ ngợi liền hướng về gò má người học sinh này tát tới.
Triệu Nam híp mắt lại, cuộc đời 3 năm game của hắn đã rèn luyện ra phản ứng nhanh chóng cỡ nào? Ngay thời điểm Hứa Dương muốn tát trên mặt mình, đã nhanh chóng đưa tay nắm lại cổ tay của nàng.
“Thả ta ra!”
“Được, ngươi trước hết đứng lên khỏi người ta!”
Đồng thời trong lúc nghe, Hứa Dương cảm thấy rõ ràng chỗ đó tựa hồ phát sinh một chút biến hóa không tốt. Là một người trưởng thành, sao có thể không biết người học sinh này rõ ràng là xuất hiện phản ứng sinh lý? Cảm giác địa phương tư mật đang dần dần bị đồ vật kiên cường đẩy tới, lỗ tai Hứa Dương cơ hồ là một màu đỏ?
nàng vội vã từ trên người Triệu Nam đứng lên, nhưng là vừa mới đứng dậy, liền cảm thấy hạ thể trống trống, váy bị rách của nàng trực tiếp từ giữa hai chân của nàng tuột xuống.
Quần lót màu tím không có nửa phần bảo lưu nào lộ ra ngoài. Lúc này, suy nghĩ muốn chết của Hứa Dương đều có.
“A ——!”
Một giọng thét rít lên, Hứa Dương trực tiếp ngồi xổm trên mặt đất, mang theo tiếng khóc nức nwor nói: “Không nên nhìn!”
Cần phải vậy hay không?
Triệu Nam nhíu n híu mày, kiếp trước hắn đã gặp rất nhiều người chơi nữ, bởi vì khi chiến đấu mà bị phần đông quái vật xé rách trang phục, cũng là chuyện thường xảy ra. Trình độ bại lộ của Hứa Dương thế này, ở trong mắt Triệu Nam giống như là đang mang áo tắm vậy, không có nhiều phân biệt lắm.
“Váy của ngươi đoán chừng không thể mặc tiếp được, trước tiên dugnf cái này che đỡ đi.”
Triệu Nam thở dài, trực tiếp đem áo khoác trên người cởi ra, vứt trên người Hứa Dương.
Hứa Dương thấp giọng nói tiếng cảm tạ, vội vã từ bên hong thắt lại cái áo, sắc mặt đỏ lên đứng dậy.
Sau khi giải quyết chuyện này, Triệu Nam không chút nghĩ ngời liền quay đầu đi. Thời gian gấp đôi kinh nghiệm vẫn còn đang đếm ngược, lãng phí một giây đồng hồ đúng là quá hổ thẹn.
“Chờ một chút, ngươi đi đâu vậy?
“Farm Quái!”
Hứa Dương ngẩn ra, vội vã chạy tới kéo Triệu Nam: “Ngươi điên rồi? Bên ngoài nhiều quái vật như vậy!”
Triệu Nam hơi nhướng mày, quăng tay Hứa Dương ra, trầm giọng nói: “Cho ngươi một lời khuyên, nếu như cảm thấy nguy hiểm thì tận lực trốn ở chỗ này. Chỉ cần sống qua hoàng hôn là ngươi an toàn.”
“Cái gì?”
Không đợi Hứa Dương phản ứng lại, Triệu Nam nhanh chóng hướng về vị trí cửa thang gác chạy tới.
“Lão sư!”
Một tên học sinh lúc này hoàn thành đăng nhập, trong nháy mắt xuát hiện ở bên trong phòng học, sau đó thống khổ kêu lên một tiếng: “Tiểu Lệ chết rồi!”
Vành mắt Hứa Dương đỏ lên, cảm thấy con đường phía trước mờ mịt.
…
Theo thời gian trôi đi, lượng lớn người chơi đã hoàn thành đăng nhập xong xuôi, Triệu Nam muốn farm quái liên tục đã là không thể. Trước mắt hắn cugnx không có người chơi biểu hiện quá mức xuất chúng. Trò chơi vừa mới bắt đầu nếu mà xuất hiện một người đặc biệt như hắn, rất khó không thể để người ta suy nghĩ ra các loại suy đoán.
Triệu Nam cúi đầu, biểu lộ ra dáng vẻ học sinh vừa đăng nhập kia xong, thần sắc có vẻ kinh khủng, nhưng lấy tộ độ vô cùng nhanh hướng về thao trường tới.
Quái vật nơi này so với lớp học càng thêm nhiều hơn, quan trọng nhất chính là, người chơi đăng nhập ở nơi này rất ít.
Sau khi trở thành quái vật, dáng dấp nguyên bản đã thay đổi, bởi vậy coi như là người quen ở trước mắt ngươi, cũng sẽ không nhận ra được đâu.
Cái này có thể là do trò chơi đã thiết kế một điểm phương diện nhân tính hóa này, mới không nhìn thấy tình huống gặp người quen, không do dự dơ lên đồ đao hướng về quái vật.
Thử nghĩ một hồi, nếu như đứng trước mặt ngươi cái quái vật này chính là cha mẹ ngươi, thê tử ngươi, con cái, ngươi vẫn tàn nhẫn hạ sát thủ sao? Tuy rằng ở Triệu Nam xem ra thì hơi có chút lừa mình dối người… Thế nhưng Mộng Ảo Thàn Vực là một thế giới tàn khốc, một trò chơi tàn ác.
Triệu Nam ở trên thao trường đánh quái cũng không dành quá nhiều thời gian, đại khái sau nửa giờ đã bắt đầu có học sinh hoàn thành đăng nhập, tổ chức đoàn người từ địa phương lớp học hướng ra ngoài thăm dò.
Bất đắc dĩ, Triệu nam chỉ có thể lẫn vào đám người,tốc độ giết quái cũng không thể không thả chậm lại.
Mãi cho đến lúc hết thời gian x2, Triệu Nam mới miễn cưỡng tăng đẳng cấp lên 2.
“Đẳng cấp: 2, kinh nghiệm 34/200”
Lúc này, quái vật bên trong trường học phần lớn đã bị người chơi thanh trừ. Trong đó có một vài vị giáo sư vội vã đem học sinh triệu tập, cùng tiếp vào lễ đường bên trong trường học.
Triệu Nam yên lặng ngồi trong góc, bên người đều là tiếng nghị luận bất an, gào khóc kinh hoảng. Mà dáng vẻ trầm mặt như hắn cũng có, vào lúc này, sẻ không có ai đi lưu ý một người trốn trong góc đang làm gì.
Những cô thầy giáo công chức còn sống lúc này tụ ở cùng nhau, ngay ở trên đài chủ tịch lễ đường, không biết đang thương lượng gì đó.
Triệu Nam cũng không có đi lưu ý điều này, bất luận bọn họ suy đoán gì, thời gian vừa đến, sau khi trò chơi mở ra chương mới lần thứ nhất, rất nhiều địa phương không rõ sẽ hiện ra. Nếu là một người có trí lực bình thường, thì sẽ biết mình đã dấn thân vào thế giới như nào, như thế nào mới có thể sinh tồn được.
Hắn cúi đầu, ý niệm xâm nhập vào vòng tay bên tay trái. Bảng nhân vật liền xuất hiện tại trước mặt hắn.
Họ tên: Triệu Nam
Nghề nghiệp: Nhân tộc pháp sư
Đẳng cấp: LV2
Thể chất: 8(10)
Sức mạnh: 7(10)
Tinh thần: 16(10)
Nhanh nhẹn: 6(10)
Khí huyết: 300
Pháp lực: 180
Tình hình sinh mệnh: Hài lòng
Trang bị: Tân Thủ Pháp Trượng [Bạch Sắc] , Nhẫn Nguyên Tố [ Lục Sắc]
Kỹ Năng: Tiểu Hỏa Cầu (LV0, độ thuần thục 121/500)
Vật Phẩm: [Loại Nhỏ] Dược tề khôi phục sinh mệnh X5
Tiền: 5 ngân tệ
Kinh nghiệm: 34/200
Điểm số còn lại có thể phân phối: 4
Sau khi xem xong, sắc mặt Triệu nam không khỏi quái lạ. Những thuộc tính thông tin ở trên đều không có cái nào là không ổn, ngược lại là vô cùng bình thường… Vấn đề còn lại là nằm ở cuối.
Dĩ nhiên là 4 điểm! Hắn rõ ràng nhớ là, người chơi trước cấp 10, mỗi lần thăng cấp chỉ nhận được một điểm thuộc tình. Hiện nay hắn là cấp 2, theo lý thuyết điểm dư của hắn hẳn là 2 điểm mới đúng!
Sao lại như vậy?
Triệu Nam vội vã tra tin tức chiến đấu của bản thân. Hắn nghiêm túc nhìn từng gợi ý của hệ thống, bỗng nhiên ngón tay khẽ chấn động, nhìn dòng thông báo trên bản, hô hấp dần dần bất ổn.
Nơi này có một cái tin tức của hệ thống gợi ý làm cho tim hắn đập nhanh hơn.
“Đinh! Chúc mừng Player Triệu Nam thăng cấp, thu được điểm thuộc tính tự do 1 điểm, nắm giữ thẻ gấp đôi, thêm vào 1 điểm thuộc tính tự do!”
Nắm giữ thẻ gấp đôi…
Lẽ nào…
Triệu Nam nhanh chóng đóng lại bảng nhân vật, ngón tay lần thứu hai chấn động, mở ra hành trang nhân vật.
Ở bên trong cái ba lô rỗng tuếch trước mắt, ngoài trừ 5 bình dược tề ra, thình lình còn có một cái thẻ chiếm ở ngăn thứ nhất ba lô.
“Thẻ gấp đôi: Item đặc thù ẩn giấu duy nhất, đánh chết boss vương giả có xác suất rơi ra. Người nắm giữ ở trong vòng 50 cấp, thăng cấp sẽ thu được khen thưởng gấp đôi điểm thuộc tính tự do.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!