Một Chữ Đợi - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2114


Một Chữ Đợi


Phần 5


Cánh cổng mở ra vài con sói ra cổng hú lên như chào đón…chiếc xe đi xuống lòng đất…tôi ôm miệng khi dưới lòng đất thật sự giống như một biệt phủ biệt lập với thế giới bên ngoài…nó giống với nơi ở của các vua chúa phong kiến thời xưa với dòng nước uốn lượn khắp phủ,hoa ở đây lại rất đẹp và tươi tốt ở dưới mặt đất nhưng bầu trời của họ vẫn nhìn rõ…lẽ nào bao quanh phủ là những ngọn núi còn họ là ở giữa những ngọn núi này…

Vài người phụ nữ đứng chờ sẵn bên cửa xe ô tô…

Đàn ông: cô ấy là tú nữ mới do chính phu nhân chọn nên sẽ được đặc cách vào thẳng top 4

Tôi: Nghe giống như đi thi hoa hậu vậy

-Cô đã bước vào đây tức là chủ nhân của tôi,chúc mừng tiểu chủ đã lọt top 4…(họ ném hoa vào người tôi)

Một người phụ nữ mặc bộ váy hoa lá cành đính kim tuyến khắp người trông có vẻ phô trương đi ra cười lớn “ ha ha ha ha”

Tôi tròn mắt nhìn ,người đàn ông đón tôi đến đây thở dài

Đàn ông: phu nhân ,cô ấy mới đến phải giữ uy nghiêm chứ ạ

Phu nhân: Uy với chả nghiêm,cậu cũng nói dối hộ ta còn gì…

-Chuyện này xin phu nhân hãy giữ kín đừng làm khó tiểu nhân

-Được rồi ,chuyện cậu giúp ta thì ta sẽ nhớ…

Tôi: Cho cháu hỏi cô là

Phu nhân: Ta là cô ruột của chủ nhân tộc sói và là phó chủ nhân của phủ sói

-Phó chủ nhân

-Phải…lại ta bảo ( nắm lấy tay tôi rất thân thiện)

Người phụ nữ này đưa tôi về nơi bà ở,rát vàng đầy chỗ ở ngay cả chiếc ghế hay giường nằm…kẻ hầu người hạ phải trên chục người …họ có vẻ rất giàu có…

Phu nhân: Cho ta biết con quen cháu của ta thế nào nào

-Cháu k hiểu,anh ta gọi cháu đến đây đúng k ạ

Bà phu nhân cười hô hô như đánh lảng chuyện

-Chẳng biết nó có nhớ mặt cháu không chứ đừng nói là nó bảo thu nhận cháu về làm vợ ,cái thằng cháu mất dậy

-Là sao ạ

-Cô hỏi này…bố cháu đã bị lệnh khai trừ,mà trong giới xã hội đen lệnh khai trừ chỉ có chết k ai thu hồi lệnh đó lại được

-Vậy phải sao hả cô,cô giúp cháu với

-Cô đã giúp cháu bằng cách loan tin rằng bố cháu có thể làm thông gia vs tộc sói nên tạm thời an toàn…cô đã giúp cháu đổi lại cháu phải giúp cô

-Khoan đã,tại sao cô lại giúp cháu…cháu và cô k hề quen nhau

-Nhưng cháu quen cháu cô vậy là đủ…gia đình cô chia làm hai phe phái,một là chú của nó nữa,hắn và cô đã từ nhau vì lòng dạ của hắn rất độc ác ,hắn luôn gieo cái ác vào lòng của thằng bé…giờ đây hắn còn đưa tú nữ bên ngoài vào để mồi chài để dùng mỹ nhân kế để làm điện hạ nao lòng

-Anh ta là người tham sắc vậy ạ

-Không,nó k thích đàn bà

Câu nói của bà cô trái ý với lời trước khiến tôi bật cười

-Anh ta k thích đàn bà thì cô lo gì bị mỹ nhân kế

-Lo chứ,chỉ cần người đàn bà đó có thai với điện hạ là hắn sẽ dc làm thừa tướng

-Dù sao đó cũng là anh của cô ,làm thừa tướng thì có sao đâu ạ,mà …mà thừa tướng ,đây là đâu vậy ( tôi hoang mang)

-Đây nói đúng hơn là Hoàng Cung của Vua sói…

Tôi cười ngặt nghẹo,ôm bụng cười đến chảy nước mắt

-Ơ con bé điên này,cháu cười cái gì

-Buồn…cháu buồn cười quá…cháu thì làm sao quen vua của tộc sói được

-Thế người đàn ông đeo mặt nạ đó là ai người cứu cháu mà cháu quên à

-Theo bố cháu nói là bề trên gì đó cơ mà

-Đấy là tên gọi của giang hồ bên ngoài thôi mấy cái thằng tòm tem ý tuổi gì nhắc đến cháu ta…chúng còn chả bh thấy nó nữa là,đến ta 1 năm thấy được cùng lắm là 5-6 lần

-Sao lại vậy ạ

-Nó thi thoảng đi ngao du bên ngoài ,chính vì nó đi nên mới gặp cháu đấy…

-Nếu kp a ta gọi thì cháu cũng xin phép về học còn nhiều việc ạ

-Còn bố cháu,cháu k nghĩ đến bố mình sao …( đánh tâm lý Thu) chỉ cần cháu sinh con cho tộc sói vinh hoa phú quý ăn cả đời,chỉ cần sinh con xong cháu có thể ra đi ta muốn cháu toàn tâm toàn ý theo ý cô…cô chỉ có thể tin ở cháu

-Cháu xin lỗi nhưng anh ta có lẽ cũng sẽ k thích cháu đâu

-Thích hay k thật sự k quan trọng,quan trọng là lúc tắt đèn vẫn ấy ấy là dc ( bà cô nháy mắt)

-Cháu chỉ muốn có cuộc sống bình thường,anh ta cũng nói rằng đừng đến tìm anh ta nữa…cháu cũng k muốn gặp lại nữa

-Cháu nói thật lòng không

-Thật lòng ạ

-Vậy cứ ở lại đây một đêm đi ,ngày mai rồi trả lời ta…

-Cái này…

-Cứ ở lại đi …

Cả đêm tôi chẳng thể ngủ,tôi thấy mệt mỏi và sợ hãi cái không khí âm u nơi này…trời đổ cơn mưa…tôi đang định đóng cửa sổ thì thấy bên lùm cây chiếc mặt nạ thằng hề lộ sau lùm cây khiến tôi giật mình…” ôi mẹ ơi”

Tôi dụi mắt nhìn ra thì k thấy đâu nữa…quay ra sau thì cánh cửa mở toang ra gió hun hút…anh ta đứng ở cửa phía sau là 7 con sói…

Tôi: Anh khoẻ không

-Rời khỏi đây đi…

-Anh hết đau rồi chứ,tôi rất vui khi gặp lại anh…thật sự đấy

-Cô đã từng hỏi rằng có phải tôi là kẻ sát nhân sát hại chị của bạn cô

-Tôi tin là k phải,xin lỗi vì đã nghi ngờ anh

-Phải…tôi đã giết chết cô ta…là chính tay tôi làm

-Tại sao? Tại sao anh lại làm thế

-Giết người chẳng cần lý do là phong cách của tôi

Tôi thấy sợ những lời anh ta nói…

Tôi: Tôi sẽ k bao giờ gặp lại anh nữa ,đến cuối cùng hoá ra lại là sự thật

-Xung quanh cô toàn kẻ giết người ví dụ như bố cô chẳng hạn,ông ta còn giết cả trẻ con…

-Không…không đúng bố tôi k giết trẻ em

Anh ta cười sau lớp mặt nạ…

-Hắn dùng những đồng tiền đấy để nuôi cô khôn lớn đấy…

-Đừng nói nữa ( tôi ôm đầu) k phải…bố k giết trẻ em,tôi k dc nuôi lớn bằng những đồng tiền ấy…k phải tôi…

-Tôi hối hận vì đã gặp anh…tất cả các người đều là lũ sát nhân

Chú sói nhe răng khi tôi phản bác lại chủ nhân của nó…

-Mau đi đi…

Tôi bước qua cánh cửa đi qua anh ta …tôi nhanh tay giật chiếc mặt nạ ra nhìn khiến anh ta k kịp phản ứng…gương mặt đó dưới trời mưa…đôi môi đỏ ,sống mũi cao anh ta rất đẹp trai lai cả tây và á…

-Tôi thấy mặt anh có lẽ sẽ bị giết nhỉ…làm ơn giết chết tôi đi…hãy giết tôi và chẳng hề có lý do như anh giết chị Linh,kẻ sát nhân…

Anh ta thay đổi sắc mặt vẻ mặt và có vẻ bình thản…tay anh ta sờ lên má tôi…

-Nhiều khi cái chết lại là quá dễ dàng…

Anh ta bế bổng tôi vào phòng…ném xuống giường…tôi sợ hãi khi thấy anh ta cởi bỏ áo…

-Anh làm gì vậy…tránh xa tôi ra ( tôi lùi lại hét lên)

-Nay tôi say rồi,tôi cần xả và cô là người tôi chọn,phải thấy may mắn vì điều này…

-Tôi cầu xin anh,tôi thậm chí còn chưa biết thế nào là quan hệ nam nữ

-Vậy để tôi dậy

-Không…

Anh ta vồ vào tôi giữ chặt hai tay tôi mặc cho tôi khóc dẫy dụa…

-Cô tới đây để lấy lòng tôi còn gì…cô có muốn bố của mình giống chị Linh đó k,hắn xứng đáng bị vậy mà…

Tôi bật khóc mếu máo rồi lắc đầu

-Anh k thiếu đàn bà,đừng chà đạp lên tôi ,tôi ghê tởm con người như anh

-Ghê tởm ???vậy bây giờ mới là mở màn thôi

Anh ta kéo chân tôi xuống vén váy tôi lên tôi giữ tay

-Đừng…

-5p nữa ra cổng nhận xác bố đi

-Anh đừng ép tôi

-Ta thích ép…

Tôi khóc rồi tự tay cởi áo,tự tay tụt váy của mình…tôi co người lại lấy hai tay che ngực

Vua: Có vẻ hấp dẫn rồi nhỉ…

-Anh hãy làm ơn sau đêm nay chúng ta đừng gặp lại nữa,coi như tội lỗi bố tôi gây ra từ giờ tôi sẽ gánh chịu…

-Là tự cô tìm tới

-K phải tôi mà …

Tôi đang nói anh ta hôn thẳng lên môi…bả vai anh ta to lớn ôm trọn tôi nhỏ bé trong lòng…

Vua: Hôn lại đi đừng có cứng đờ ra như thế

-Tôi chưa có kinh nghiệm

-Nếu cô có kinh nghiệm ta đã giết chết cả nhà cô rồi

Tôi k hiểu lời anh ta nói chỉ làm theo một cách vụng về…tôi thấy rất nhục nhã vì phải làm theo lời hắn…anh ta tóm gáy tôi nhấc lên rồi hôn tôi rất ngọt ngào…mọi chuyện đến quá nhanh ngoài sức tưởng tượng của tôi…Tôi nhăn mặt khóc vì quá đau

-Đau quá …đau lắm…k chịu được đâu

-Đúng là trẻ con…( anh ta lắc đầu)

-K lẽ đau không được kêu ,tôi k chịu được

Anh ta mạnh hơn cho đến khi phá được trinh của tôi anh ta vẻ mặt rất thoả mãn…tôi cứ như kẻ mất hồn mặc cho anh ta làm gì thì làm …thân thể đau đớn còn anh ta như con thú…vò xé thể xác của tôi…đến khi thấy bình minh chiếu vào anh ta vẫn đang ở trên bụng tôi…

Tôi: Đủ chưa…anh thoả mãn chưa,nếu đủ rồi tôi có thể ra về chưa…

-Chưa đủ…ta muốn ngươi làm nô lệ tình dục cho ta suốt đời…cả cuộc đời này…

-Tôi sẽ tự vẫn

-Cô biến mất thì bố mẹ cô sẽ chết k có chỗ chôn,nhớ lời tôi…

Anh ta rút ra rồi cười nhếch mồm…bỏ mặc tôi nằm trên giường đau đớn một mình…nô lệ tình dục…rốt cuộc tôi đã làm điều gì sai mà khiến anh ta nổi giận như vậy…

Vua ra ngoài cửa bà cô ngạc nhiên

Cô: Điện hạ

-Ta rất hài lòng vì sự trung thành của cô…

-Ngài làm gì con bé rồi…

Vua đi vụt qua không trả lời…cô vội vã vào mở cửa thấy Thu co ro ở góc giường đang hoảng loạn…

Cô: Ôi trời…

Tôi: Làm ơn cho cháu về nhà với…làm ơn đi cô

Tôi khóc hét lên cô ôm lấy tôi

Cô: Ta xin lỗi cháu,ta k nghĩ chuyện lại đến mức này…

-Hắn nói muốn cháu làm nô lệ tình dục cho hắn,cô làm ơn cho cháu về nhà đi…làm ơn đi cô…

Lời nói hoảng loạn của cô gái mới lớn khiến người cô xót xa…ngài ấy chắc chắn say nên mới như vậy nhưng chuyện ép làm nô lệ tình dục thì là lần đầu tiên ta thấy….


– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN