Một chục câu truyện kinh dị. - Đi đêm...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
232


Một chục câu truyện kinh dị.


Đi đêm...


Câu chuyện tôi sắp kể dưới đây có lẽ sẽ có vài bạn không tin nhưng đây lại là câu chuyện có thật.
“Đi đêm có ngày gặp ma.” Chắc hẳn trong chúng ta chẳng ai xa lạ gì với câu nói này đâu nhỉ??? Đây là câu nói điển hình của từng bậc phụ huynh mỗi khi con họ đi chơi đêm.
Bạn tôi, có lẽ nó sẽ chẳng thể quên được cái đêm đó bởi tôi đã thấy được đôi mắt sợ hãi của nó khi kể lại câu chuyện này cho tôi nghe:
“Hôm đó vì là ngày nghỉ nên tôi có thể xả street sau những kì thi mệt mỏi. Tối hôm đó, tôi xin bố mẹ sang nhà bạn chơi và về rất muộn, phải công nhận là tôi gan thật!!! Thân là con gái mà đi chơi tới tận 2h sáng mới chịu về.
Trên đường về, vì khá tối và đèn đường cũng đã tắt nên tôi cũng chẳng nhìn rõ mọi thứ cho lắm. Tôi cũng khá là sợ vì nghe nói đường này rất nhiều gã nghiện ma túy hay qua lại vào ban đêm. Lúc đó tôi đã làm một điều hết sức ngu ngốc, đó là cố gắng hát thật to bài nhạc mà tôi yêu thích nhất, cứ tưởng là hát to lên sẽ đỡ sợ hơn nhưng chẳng hiểu sao càng hát tôi lại càng cảm thấy ớn lạnh.
Đến gần đoạn ngã tư bỗng tôi thấy thấp thoáng bóng dáng của một người phụ nữ có mái tóc ngắn, đầu đội nón lá, trên người mặc một bộ đầm màu đen đang đi khập khiễng về phía trước, tôi còn nghe được tiếng khóc thút thít của người đó nữa:
-“Hư hư….”
Đang định toan chạy lại hỏi thăm nhưng không hiểu tôi lại có cảm giác ghê sợ người phụ nữ ấy. Thế là tôi vòng ngược xe lại và quyết định đi con đường khác.
Mọi chuyện những tưởng sẽ rất bình thường cho đến khi tôi có cảm giác rằng có ai đó đang nhìn tôi từ phía sau, tôi quay người lại thì chẳng thấy ai cả. Đến đoạn đường là một dãy nhà san sát nhau kéo dài, tôi bỗng thấy nổi hết cả da gà khi nghe bên tai có tiếng gì đó rất quen thuộc:
-“Hư hư….”
Tôi quay đầu lại thì chẳng thấy ai, nhưng cho đến khi tôi nhìn lên nóc nhà của những dãy nhà san sát nhau thì tôi mới kinh hãi khi thấy một người phụ nữ tóc ngắn đội nón lá, mặc đầm đen đang nhảy từ nóc nhà này sang nóc nhà khác, cái đầu bà ta bị quẹo sang một bên trông thật đáng sợ, và có lẽ hình như bà ta đang đuổi theo tôi.
Vì quá kinh hãi trước cảnh tượng đó, tôi liền rồ ga phóng xe thật nhanh để về tới nhà nhưng bên tai tôi vẫn nghe rõ tiếng thủ thỉ:
-“Hư hư….đau quá…đau quá…chân tôi đau quá…”
Cứ như thế người phụ nữ đó vẫn đuổi theo tôi cho đến khi tôi gần về đến nhà thì bà ta bỗng biến mất, tiếng thủ thỉ bên tai cũng đã chẳng còn.
Dừng xe ngay trước cổng, tôi thất thanh gọi bố mẹ ra mở cổng. Mẹ tôi mở cửa ra và lấy chìa khóa mở cổng cho tôi, miệng thì càu nhàu:” Về khuya thì ở lại nhà bạn ngủ đi, cứ gọi như thế nhỡ hàng xóm nghe được người ta lại quở trách nữa”.
Bố tôi lúc đó cũng đi ra dắt xe vào cho tôi, ông chỉ nói: ” Vào mà ngủ nhanh đi không mẹ mày lại càu nhàu nữa.”
Tôi đứng chôn chân một chỗ, có khi nào là do lúc nãy tôi buồn ngủ quá nên ảo giác không??? Chắc là vậy rồi.
Tôi bước vào nhà, mẹ tôi chuẩn bị đóng cửa thì tôi lại nghe thấy tiếng:
-“Hư hư…”
Tôi giật mình quay phắt lại, khi cánh cửa chưa đóng lại thì tôi đã kịp nhìn ra bên ngoài cổng, tôi thấy bóng dáng của một người phụ nữ tóc ngắn đội nón lá mặc chiếc đầm đen đang ngồi trên cổng và đung đưa chân, đôi mắt bà ta lúc đó đỏ rực như lửa, đầu thì quẹo sang một bên và nhìn tôi cười. Rầm, lúc đó cánh cửa cũng đã đóng lại.”
Tôi rùng mình ớn lạnh từng cơn khi nghe nó kể xong. Tôi có khuyên nó là nên nói với bố mẹ mời thầy về vì cái thứ nó nhìn thấy có thể đã là quỷ rồi chứ không còn là ma nữa, nó bảo là nó có nói nhưng họ không tin bởi vì lúc đó bố mẹ nó chẳng nghe thấy và chẳng nhìn thấy gì cả, với lại sau chuyện tối hôm đó nó cũng chẳng gặp thêm vấn đề gì cả, chẳng có dấu hiệu bị phá hay bị ám nên nó nghĩ chắc tại nó đi chơi đêm nên bị hù để không đi nữa thôi, và chuyện đó xảy ra cũng cách đây hơn 1 năm rồi, tôi dám chắc là bây giờ nó không dám đi chơi về muộn nữa đâu.
To be continue
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN