MỘT ĐỜI CHỒNG - Chap 11: 1 Đời Chồng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1737


MỘT ĐỜI CHỒNG


Chap 11: 1 Đời Chồng


Thời gian ở cạnh nhau giữa tôi và hắn là nỗi nhục nhã nhất mà đời tôi gặp phải…thanh xuân của tôi dù còn rất dài nhưng chặng đường đầu tiên về tình yêu mà hắn dậy cho tôi đã khiến tôi…cô gái 1 đời chồng có lẽ cả đời sẽ k dám yêu ai nữa…
Tại Khách sạn Quân bước ra khỏi nhà tắm không thấy Phương …anh ta ngó xung quanh phòng đều không thấy…nghĩ Phương ngại xấu hổ đi ra ngoài nên Quân lên giường đắp chăn nằm rồi nhắm mắt ngủ…đến sẩm tối anh ta mở mắt rồi bật dậy vẫn thấy Phương chưa về…anh ta thở dài rồi xuống quầy lễ tân hỏi không ai biết…anh ta chạy ra bãi biển cũng không thấy …dưới ánh chiều tà hoàng hôn Quân chợt thấy có gì đó không ổn …” Cô ta đi đâu mà lâu vậy chứ” ( Lo lắng)…
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi làm đau và thương 1 người,trên tay tôi con dao dính máu vẫn đó còn tôi…tôi buông thõng con dao rơi xuống sàn
Quản Lý: Để tôi báo cảnh sát
Văn: Thằng ngu mày muốn làm chuyện bé xé ra to à,mai các tin tức sẽ đưa tin tao bị vợ cũ đâm thì còn mặt mũi nào nữa…
Quản Lý: Vâng vậy phải làm sao
Văn: Đưa tao đi viện còn sao nữa ( Tôi chạy tới túm áo văn)
Tôi: Con của tao mộ con của tao đang ở đâu ,nói ngay ( tôi nhặt con dao định đâm hắn tóm lấy tay cầm dao)
Văn: Tao k bh để mày biết ,con điếm ( tôi lục túi hắn lấy điện thoại nhìn lại địa điểm chụp bức ảnh có trong máy …tôi cố mím môi khi nhìn lại bức ảnh)
Tôi: Cứ báo cảnh sát đi tao sẽ nói vs họ mày đòi cưỡng hiếp tao sẽ cho sự nghiệp của mày tan biến…
Văn: Mày điên rồi à( hắn máu chảy nhiều hơn tôi quay đi bước đi trong ánh chiều tà …ra đến cổng tôi bất giác chạy chân trần …chạy trên con đường ven biển xinh đẹp này…)
Quản Ly: Sao k bắt cô ta
Văn: Con chó chết tao quá coi thường nó rồi…đau quá lái xe nhanh lên…
Quân đang hoà vào dòng người tìm Phương anh ta thở dốc mồ hôi nhễ nhại…điện thoại trong túi reo lên…
Thu Ngọc: Là em đây anh ,anh ổn k
_Anh ổn ( Quân đảo mắt tìm Phương trong dòng người) có vc gì k?
_Em nhớ anh chỉ vậy thôi …( Quân đổi sắc mặt)
_Nếu gọi để nói như vậy thì đừng nên gọi
_Anh k nhớ em chút nào sao Kevin
_Nhớ cũng chẳng thể làm gì cả em hiểu chưa ,anh cúp máy đây ( cúp máy Thu Ngọc ngồi nhìn bó hoa héo cô ta cất trong ngăn tủ)
Thu Ngọc: Anh chưa bh cúp máy trước cả …vì cô ta sao,em muốn biết nó là ai ???là ai mà dc phép ở bên anh …
Tôi chạy như kẻ bị đuổi ,tôi nhớ lại ngày tôi bụng to đi bộ,ăn món bổ do mẹ nấu bổ cho thai nhi,rồi cái ngày con sinh ra khi tôi đưa cho mẹ để đi,cái ngày định mệnh đó hắn đã nhẫn tâm sát hại đi người cho anh ta tất cả mà k cần gì…đối vs hắn tôi còn chẳng bằng người dưng,hắn lợi dụng và chà đạp lên tất cả ngay cả đứa con tôi sinh ra …tôi chạy tới đồn cảnh sát và trình báo…
Tôi: Anh công an ơi làm ơn cứu tôi với …
Công an: Cô cứ bình tĩnh đi ạ…
_Tôi bị chồng cũ của mình cưỡng bức và để phòng vệ tôi đã đâm hắn ta…( tôi nắm chặt tay đi trước hắn 1 bước)
Tại bệnh viện
Văn: Cũng may k bị sâu chỉ khâu là xong,con chó cái ý k ngờ nó thay đổi đến vậy
Quản Lý: Có báo cảnh sát k ạ
_Báo cảnh sát thì tao thiệt sao mày ngu thế ,tao nổi tiếng còn nó chẳng mất gì???
_Chồng cô ta là Kevin smit cơ mà
_Chắc cặp với thằng đó thôi vợ gì chứ???( Văn chợt nghĩ Kevin nói là vợ)
Văn: Được đấy nếu báo cảnh sát vụ này tiếng tăm của tao sẽ càng nổi,vợ của siêu sao như hắn lại có qua lại với tao…để chưng tỏ sức hút của tao k thua kém hắn…( Dt quản lý reo)
Quản Lý: K xong rồi sếp ơi ,cô ta đã báo cảnh sát rồi
_Là sao tự nó chui đầu vào rọ sao…à không chết tiệt nó muốn vu vạ cho tao trước,tại sao tao k nghĩ ra cơ chứ…con khốn kiếp…mau đi ngăn chặn thông tin đi,nếu bh tao có nói ra nó đâm tao thì cũng là do phòng vệ và tao vẫn phải bị tội,con khốn nạn…lo lót đi …
Tôi trở về bước đi nặng trĩu,có lẽ do hắn có quen biết khá lớn vì đang là người có tiền nên sự việc từ có lại hoá thành không có…cảnh sát nghĩ tôi bị hoang tưởng khi hắn nói k có gặp tôi và cũng k bị thương…tôi bước ra bên bờ biển nhìn hoàng hôn lặn xuống chân núi,sự thật luôn bị danh tiếng và đồng tiền có thể vùi lấp ( tôi bỏ dây chun buộc tóc của con gái mà tôi vẫn hay mang theo trong ví ,tôi nắm lấy và hét) a a a a a a a a a ( Mn xung quanh chỉ trỏ)…
Quân đứng ngay phía sau lưng Phương anh ta lặng yên nhìn…bước tới gần hơn rồi ôm cổ Phương từ phía sau…
Quân: Nỗi đau nào cũng sẽ qua tôi kb cô đang phải gánh chịu điều gì nhưng cái gì đã qua hãy cứ để nó qua đi…( tôi quay lại máu trên áo tôi dính Quân đổi sắc mặt) cô sao vậy???
_Tôi kết hôn khi 23 tuổi khi còn sinh viên tôi luôn tự nói vs bản thân sau này nhất định phải lấy dc người mà bản thân tôi yêu,tôi đã làm được rồi hắn đã làm tim tôi rung động tôi đã tự coi sự rung động đó là tình yêu,để rồi đưa con quỷ đó hắn đang tâm phá hoại cuộc đời tôi,định giết tôi và giờ hắn giết cả con của tôi…tôi có 1 đời chồng như vậy đấy ( Quân ngạc nhiên thương cho Phương anh ta với tay ôm Phương vào lòng)
Quân: Sẽ qua thôi ,tôi hứa mọi chuyện sẽ qua…( Tôi gật rồi như đã lâu lắm rồi lòng tôi mới có cảm giác được che chở đến thế này )
Phương: Hắn nhất định phải trả giá …
Sau khi trở về khách sạn Quân vẫn luôn nắm lấy tay tôi…
Tôi: Chắc anh nghĩ tôi trình bày lắm phải không,hoặc như là tôi đang mua sự đồng cảm từ anh,anh nghĩ vz k?
_Dù có là thế nào thì tôi vẫn sẽ giúp đỡ cô
_Tại sao
_Vì cô là vợ của tôi
_Đồ điên chúng ta kết hôn giả mà
_Trong 3 tháng khi chưa ra toà thì chúng ta vẫn là vk ck hợp pháp…( anh ta dơ nhẫn cưới)
_Nói gì nghe kiểu ngôn tinh vậy,vậy tôi hôn anh là hợp pháp ( tôi buột miệng rồi ngại quay đi anh ta vẫn nắm tay…tôi cứ đi theo sau nhìn bàn tay của người chồng giả này…anh ta đôi lúc cũng thật khó hiểu)…Quân này tôi muốn tới nơi con tôi chôn,tôi tìm ra nơi hắn chôn rồi
_Tôi thấy trước cô rồi
_Là sao ?( tôi ôm miệng ngạc nhiên)
_Con của cô ở đâu sẽ lại trở về đó ,khi nào quay về tôi sẽ dắt cô đến gặp con của mình…( anh ta đã tìm con cho tôi…anh ta để ý đến việc của mình) giờ thì đi ăn thôi tôi đói rồi vì cô mà tôi đi 1 vòng luôn đấy ( Quân lầm bầm tôi nắm chặt tay Quân hơn)
_Cám ơn đã mang con của em về nhé anh xã ( Quân cười sướng nhưng cố cứng rắn anh ta đi trước cười tủm)…
Tại Hà Lan…
Key …quản lý của Kevin đang dọn dẹp nhà cho Kevin…” Số tôi khổ thế đấy kiêm đủ mọi việc bao gồm cả ô xin)
Robin: Chai rượu này ngon thật sao mọi lần nó mời mình đều không để ý đến chai này nhỉ…
Key: Ơ này sao dạo này anh hay say xỉn vậy…
Robin: Key này cậu tôi và Kevin đều lớn lên bên nhau nếu giả xử có 1 ngày tôi và Kevin phải đối đầu nhau cậu sẽ đứng về phía của ai?
Key: Đừng có điên đi ,Kevin là cậu chủ tôi,gia đình tôi truyền đời làm nô bộc cho nhà Smit còn cậu thì lại là bạn tôi cả hai đều quan trọng mà sao cậu nói vậy?
Robin: K có gì dạo gần đây bố tôi đang ép tôi làm vài điều tôi k thích…ông ấy đã lấy Thu Ngọc người yêu của cháu mình cô ta thậm chí còn kém tuổi tôi,cứ nghĩ đến cô ta là tôi thấy ghê sợ,người phụ nữ đó yêu Kevin hơn cả bản thân cô ta,vì sao cô ta lại lấy bố của tôi và làm tổn thương Kevin đến bây giờ tôi vẫn chưa biết vì sao?
Key: Cô ta rất giỏi vì thế ngay khi cậu Kevin muốn kết hôn vs cô gái người Việt đó tôi đã đồng ý hai tay ,tôi kb kết cục sẽ ra sao nhưng tôi tin rằng cô ấy sẽ 1 phần nào làm Kevin hạn chế tiếp xúc vs Thu Ngọc…
Robin: Rốt cuộc cô ta muốn gì bố tôi và Bố Kevin cực kì ghét và kị nhau còn tôi và Kevin lại làm bạn,đôi khi nghĩ sao cuộc đời éo le đến vậy…
Key: Éo le gì đi cho chó ăn đi ngồi đấy mà éo le…à uông hai ly rượu vui lòng để lại cho cậu chủ nhà tôi 10 ngàn đô
Robin: Mày muốn chết à Key ( nhẩy ra bóp cổ Key hai người đua nhau)…à kb hắn có xơi múi cô gái ấy k nhỉ ( Key vỗ trán)
Key: Xơ hay k kệ ngta dô duyên …( Hai người họ đùa nhau chú chó rich nằm bên cửa thở dài)…
Tại cây cầu thơ mộng giữa lòng thủ đô Amsterdam của Hà Lan …bố của Kevin đứng đó nhìn xuống bên dưới nơi du khách đang trèo thuyền đi vãn cảnh thành phố…thuyền cập bến ông ta thấy 1 người phụ nữ vui vẻ cười rạng ngời bên dưới đang tiễn khách …ông ta lặng nhìn rồi bất chợt người phụ nữ đó ngẩng lên nhìn ông ta rồi vẫy…
Bố Kevin: Cô vẫy tôi à
_Đúng rồi k anh thì ai ( Bố kevin gật ậm uk đám xã hội đen đứng vây quanh bảo vệ ông ta định đi theo)
Bố Kevin: Tao sẽ đi 1 mình ( đám người cúi đầu ông ta bước xuống nơi có chiếc thuyền)
_Sao ông đi lâu vậy ,già rồi có lẽ chậm chạp hay là đi xuống đây dốc quá có bậc mà ( ông ta k kịp nói vì thấy nói nhiều quá)
_Cô quen tôi không?
_Tất nhiên là k?
_Vậy sao lại gọi tôi xuống
_Tôi vẫy thôi mà tự ông xuống đấy chứ ( Bố kevin tức cố nuốt xuống họng rồi bước lên thuyền) ông tính đi dạo à…vậy ông đi thuyền khác đi tôi hết giờ làm rồi tôi còn phải đi bán hoa ( Ông ta nhìn tên trên thẻ Vũ Xuân Liên người Việt…)
_Cô là gái bán hoa
_Đúng vậy tôi làm thêm đủ nghề miễn sao kiếm được tiền,gia đình tôi mới sang đây sinh sống nên cũng bỡ ngỡ…
_1 đêm cô bán dc bao nhiêu tiền
_Tôi á chắc độ 100-200 đô thôi có lẽ là người mới nên đắt hàng…vậy chào nha ( Vẫy tay cười như đúng rồi xong lên xe đạp phóng đi)..
Bố Kevin đi lên trên bờ đi dạo dưới hàng cây ông ta thấy có người mời mua hoa…
_Hoa đi mua hoa đi anh gì ơi ( ông ta quay lại là cô gái khi nãy …bảo vệ ông ta ra đuổi )
Vệ sỹ: Lùi lại cấm đến gần …( Bố kevin thấy vẻ mặt buồn của cô ấy liền vẫy tay)
Bố Kevin: Lại đây
Liên: Không bán nữa thường thì người như ông cũng chẳng mua hoa làm gì? ( Liên là dì ruột của Phương).
Bố Kevin: Hoá ra cô bán hoa này sao ( Ông ta cười phá lên nghĩ Liên làm gái mại dâm)
Liên: Đúng là điên
Bố Kevin: Tôi sẽ mua hết chỗ hoa đấy
Liên: Không bán ( Nói dõng dạc rồi quay đi khiến bố Kevin xấu hổ vs vệ sỹ xung quanh)…
Bố kevin: Ơ…tôi mua thât mà…này…
Tại Đà Nẵng ,Việt Nam…
Tôi cùng Quân ăn tối rồi đi dạo trên phố hội an …tôi đau chân rồi nhìn Quân…
Quân: K cần nhìn đừng mơ…tôi k cõng cô đâu…
_Tôi rã rời chân tay rồi k đi nổi nữa
_Cô lười không chịu vận động thì bảo sao chả mệt…cố gắng đi …( tôi ngồi bịch xuống)
_Tôi k đi dc nữa thật đấy ( Quân thở dài rồi ngồi xuống Tôi cười rồi quàng tay vào cổ để Quân cõng)…ăn cái kia đi tôi thấy ngon
_Tôi no lắm rồi cô ăn liên mồm vậy
_Tôi cần phải béo
_Béo làm gì gầy k đẹp hơn à
_Béo để còn trả thù ( Quân đang cười anh ta im lặng rồi trùng giọng)
_Đừng nghĩ đến trả thù mà hãy đưa sự việc ra trước ánh sáng,báo thù câu đó k hợp khi dc nói ra từ cô đâu ( anh ta vòng tay lên vuốt tóc) đã có tôi rồi,tôi sẽ giúp cô trừng trị hắn,tội ác nào rồi cũng sẽ có ngày đưa ra ánh sáng ,đừng để vì kẻ như hắn mà đánh mất chính mình ( tôi ôm chặt cổ hơn)
_Vâng
_Tự dưng ngoan thế ( Quân cười rồi cứ thế cõng tôi đi trên con phố cổ rợp bóng đèn lồng…tôi cầm gậy chụp ảnh hai chúng tôi cười rạng ngời đủ tư thế)…
Văn ngồi trong xe nhìn Phương bên ngoài anh ta đấm tay vào ghế
Văn: Tao đang đau mà còn phải cố nhịn đây con chó cái…xem mày cười vui vẻ được bao lâu…
Quản Lý: Tôi đã gửi tờ giấy đến khách sạn nơi hắn ở rồi việc cô ta từng có con và ck sẽ khiến đàn ông chán ngay thôi.
Văn: Để xem khi biết mày có 1 đời ck rồi thì cái thằng kia nó có còn thèm mày nữa k,hắn chỉ vui chơi vs mày thôi con khốn ạ…khi hắn vứt bỏ mày tao sẽ dẫm nát mày như nát 1 con kiến…
Tối về khách sạn thấy Quân đang đọc cái gì đó từ lễ tân đưa lên ,anh ta cười đến sặc sụa tôi phải lấy nước cho anh ta uống cho đỡ sặc,cười đến chảy nước mắt…
Tôi: Ơ anh sao thế có gì mà đáng cười vậy…
Quân: K có gì cô k cần biết ( anh ta vò giấy ném vào sọt rác) ngủ thôi ( anh ta cởi bỏ áo …cởi trần tôi quay mặt đi nằm giường bên cạnh…sao hắn tự nhiên như thế nhỉ tôi quay sang nhìn anh ta còn cởi bỏ toàn bộ chỉ mặc quần trong tôi nhìn từ sau lưng anh ta xăm hình 1 phụ nữ đang rơi nước mắt tay cầm bông hoa tú cầu rất đẹp …( anh ta quay sang nhìn tôi khiến tôi giật mình)
Quân: Cô đang nhìn trộm
_K tôi chỉ là nhìn hình xăm đó thôi chứ k có gì ,rất đẹp ( tôi cười nhạt) đó là bạn gái của anh à…cô gái xăm trên lưng đó
_Đó là mẹ tôi ( tôi xua tay)
_Cứ đùa
_Cô thích ngắm đằng trước hay sau để tôi biết ( tôi thấy anh ta mặc xịp quần đùi rồi là nhìn đằng trước còn kinh hơn sau)
_Bệnh hoạn ( tôi ném gối sang…Quân cười rồi nói sau lưng Phương)
_Ngủ ngon ( Kevin tắt đèn bên ngoài những ánh sao bên bầu trời đêm đang soi sáng cho đôi tình nhân trẻ …định mệnh đang xảy ra)
Tại Hà Lan…
Liên: Chị ơi thằng Nam nó báo cưới thôi mà,trai lớn lấy vợ là bt mà,thế mà cũng bỏ ăn…( Mẹ Phương hùng hục đi ra)
Mẹ P: À thế sao cô lớn rồi mà k lấy ck đi
_Em mới 35 tuổi mà chị,em là út ít nhất nhà lấy làm gì sớm ( Gõ đầu)
_Út ít này…mong có ai đấy rước cô đi cho nhẹ nợ
_Lại đuổi em rồi em nguyện giữ khí tiết đến hết đời
_Cút ngay ( Liên ăn vội rồi ra khỏi nhà đi làm)
Đến chỗ trèo thuyền Liên vui vẻ đón vị khách đầu tiên bước lên thuyền
Liên: Xin chào quý khách ( là bố kevin) là ông à
_Tôi thì sao ???
_Có cả vệ sỹ như ông thì đi thuyền làm gì
_cô là người Việt
_Đúng vậy gái Việt xinh nhìn phát biết ngay ( Bố Kevin đứng người vì kb nói thế nào)
_ Tôi là nick ( Liên thấy ngại khi tự nhiên ông ta giới thiệu)
_Ông đang gạ tình tôi đúng k
_Sao cơ???
_Gạ tình ý ( đánh vần)
_Tôi k có ý đó ( ông ta đứng dậy rồi mất thăng bằng ngã nhào xuống sông)
_Ơ …( Liên hoảng hốt gọi người rồi thấy Nick từ dưới sông chồi lên)
_Mát …sảng khoái quá đã lâu rồi không thấy sảng khoái thế này…này cô làm nhân viên thuyền mà khách ngã k xuống cứu là sao hả
_Tôi…tôi kb bơi …( Bố kevin ngẩn người trước người phụ nữ ngây ngô trc mặt)…
Tôi trở về quê nhà thấy mộ con ở vị trí cũ…tôi nhìn Quân mà nước mắt lưng tròng cảm động…
Quân: Tới vs con của cô đi …( tôi chạy nhanh tới trc mộ rồi tay cầm bông hoa cắm lên đó và áp má lên mộ)
Tôi: Con về rồi …mẹ hứa sẽ k để con phải đi đâu nữa đâu ,mẹ hứa vs con nhất định đấy,thỏ của mẹ ( tôi rơi nc mắt trên mộ) mẹ nhớ con ,ngày nào cũng nhớ về con,mẹ chỉ còn biết làm vậy thôi con à…mẹ yêu con gái của mẹ…mẹ và chú kia sẽ đưa sự việc ra ánh sáng…mẹ sẽ sống thật tốt và nhất định lần tới khi về trước mặt con mẹ sẽ thật hạnh phúc,k khóc nữa…mẹ chỉ khóc nốt lần này thôi…( Quân đi ra đặt 1 hộp chun buộc tóc lên trên mộ)
Quân: Chú nhờ người mua vì kb con thích màu gì nên chú mua đủ 7 màu rồi,chú là người sẽ giúp cháu đòi lại công bằng…chú hứa đấy…( tôi cười nhẹ vs Quân trc mộ con)
Chúng tôi trở về Hà Lan do 3 ngày nữa Kevin phải thi đấu…
Kevin: Tôi đã nhờ người thu thập lại việc ở bên đó ngày bé Thỏ mất,sẽ mất chút thời gian và khi chuyển mộ con của cô đi tôi bắt buộc phải nhờ sự can thiệp bên phap y để có bằng chứng vc bé thỏ bị sát hại…cô k trách tôi chứ
_Không,sao tôi có thể trách anh được ,anh chính là người giúp đỡ bé Thỏ,bé Thỏ sẽ hiểu ???
_Vậy tốt rồi ( vào nhà thang máy mở ra pháo bắn hết vào tôi)
Key: Chào mừng đôi uyên ương trẻ đã trở về kì trăng mật thế nào ???sắp có bây bi luôn chứ ( tôi đá chân Key)
Tôi: bây cái đầu anh ý…chúng tôi đâu phải vợ chồng…
Kevin lên phòng anh ta thấy tin của Thu Ngọc
“ Nếu anh về rồi thì gặp nhau đi em k muốn lên đó “….( Kevin thở dài thay đồ rồi đi xuống)
Tôi: Hôm nay tôi nấu canh chua nhé
Kevin: Uk tôi chưa ăn món ý bao giờ
_Vậy để tôi cho anh thử xem tay nghề
_Tôi có việc phải ra ngoài lát nữa gặp lại ( Kevin vào thang máy nhìn tôi cười nhẹ…tôi ôm cổ rich)
_Chúng ta dọn nhà nào ( tôi bật nhạc rồi buộc cao tóc…thấy con đã trở về lòng tôi k còn gì để buồn nữa…anh ta nói đúng hắn k xứng đáng để mình buồn và nhất định phải đưa hắn ra ánh sáng…tôi nhún nhẩy với cây chổi lau nhà Rich chạy quanh nhà vẫy đuôi)…
Kevin lái xe đi anh ta bật camera ở nhà lên thấy Phương đang hát hò,nhún nhẩy …Kevin cười tươi khi thấy dáng vẻ của Phương…anh ta nhớ lại nụ hôn giữa bãi biển rồi vừa cười vừa buồn …tâm trạng lắng xuống …( Key gọi)
Key: Tôi đã cho người tìm hiểu sự việc sẽ nhanh chóng dc giải quyết ,còn về Văn thì hắn là kẻ khá lanh lọc,khi xưa hắn lừa Phương chu cấp về kinh tế cho hắn ,lợi dụng xong hắn liền sát hại cô ấy và con tàn nhẫn giết chết con của hắn…
Kevin: Hắn có phải con người k vậy,hắn nên gia nhập Mafia dưới chướng ông già tao mới đúng…
Key: Tôi nghe xong cũng ức ý,nhưng cô ấy vs cậu chỉ là giả sao cậu phải giúp nhiệt tình vậy
_Làm việc của mày đi ( Kevin cúp máy đến nhà hàng)…
Thu Ngọc: Em gọi sẵn món anh thích rồi
Kevin: Anh nghĩ nên nói rõ ràng rồi chúng ta hạn chết hết mức có thể tránh gặp nhau…
_Vì chú của anh
_Tất nhiên và vì chính em nữa,anh k muốn em bị có bất kì vấn đề gì hết
_Để đánh lạc hướng chồng em nên anh đã phải lấy cô ta phải k?
_Em nghĩ xa rồi ( Kevin ấp úng)
_Em biết anh rất yêu em và em cũng vậy,em đã nói hãy chờ em cho đến 1 ngày em sẽ nói cho anh vì sao em lấy ông ta…( Cầm tay Kevin rồi ôm chầm lấy Kevin) em mãi mãi yêu anh chỉ anh mà thôi,em kb việc anh lấy cô gái đó vì sao nhưng em biết k có tình yêu …
_Em thật sự nhớ anh…rất nhớ anh …anh là tất cả khoảng trời trong em…( Với tay Hôn Kevin họ ôm hôn nhau Kevin Bế Thu Ngọc lên vào phòng phía trong …họ âu yếm dằng xé nhau và bắt đầu quan hệ )…em thạt sự yêu anh Kevin à …
Tôi nấu cơm xong rồi gọi anh ta đến 6 cuộc anh ta vẫn k nghe máy…tôi nhìn rich…rich kêu vẫy đuôi bên chân tôi “ Anh ta sao rồi mãi k về nhỉ…chắc bận gì đó vậy tao cho mày ăn trước vậy”…tôi ngồi chờ đến 10h ngủ gật trên bàn vẫn k thấy anh ta về…tôi cất đồ ăn vào hộp rồi cho vào tủ…lòng lo lắng kb anh ta có chuyện gì?
Kevin dậy mở mắt nhìn 10h vội vã mặc quần áo …
Thu Ngọc: Anh sao vậy hnay ông ta đi Mỹ rồi hiện tại k có nhà,em có thể ở bên anh được…đêm nay cứ ở đây anh nhé …
_Anh phải về rồi ,anh sẽ gọi cho em sau
_Kìa anh đã lâu chúng ta k dc bên nhau rồi mà,anh nỡ bỏ em lại sao ( nũng nịu Kevin lăn tăn Thu Ngọc trèo vào lòng khi không mặc gì ôm hôn Kevin)…
Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy nhìn quanh nhà vẫn k thấy anh ta về…tôi lo lắng gọi cho KeY
Key: Ngta xin nghỉ vài ngày k dc ư
_À k tôi hỏi chút vc thôi Kevin đi từ hqua chưa về tôi lo quá,gọi thì anh ấy k nghe máy kb tn nữa
_Cậu ấy chắc nhậu nhẹt vs bạn bè rồi say ngủ luôn nhà bạn chắc k sao đâu
_Vậy thì tôi yên tâm…( tôi vừa cúp máy thì thấy Kevin bước vào nhìn thấy tôi anh ta cười rạng rỡ)
Kevin: Dậy sớm vậy…
_Anh say rượu à để tôi đi pha trà gừng ( tôi vội vã đi pha trà Kevin cầm rồi cười nhạt) hqua k về nên tôi lo…
_Sợ tôi bị cưỡng hiếp à,hay bị cạm bẫy dụ dỗ bên ngoài ( Anh ta trêu cứ ngồi sát gần tôi hơi thở gần nhau khiến tôi ngại)
_Anh thì ai dụ dỗ dc (Kevin tu hết cốc nc gừng)
_Hôm nay phải đi mua đồ cô cpi đi lát chúng ta sẽ mua đồ đi biếu sinh nhật
_Ai vậy?
_Bà nội tôi ( tôi khựng lại )…ôi mỏi quá tắm cái đã …( Tôi chạy vội đi thay đồ mà Key căn dặn khi nào có cv gì mặc bộ này…1 bộ váy xoè 7 sắc cầu vồng…mặc lên như 1 con hề)
Kevin đi ra tôi xoay 1 vòng
_Thế nào đẹp k ( Kevin tay vẫn đang lau đầu anh ta phá lên cười)
_Cô bị điên rồi sao có thể mặc bộ đó được…
_Key dặn tôi mà
_Tên bê đê ý á ( Anh ta cười lớn hơn)
_Cười gì k thích thì tôi đi thay có sao đâu???
_Cô mở cái tủ kia ra đi đồ trong ý là của cô…( tôi mở ra váy áo và phụ kiện túi sách hàng hiệu loá cả mắt tôi)
_Tôi k hợp với mấy mẫu này lắm
_Cô thích là dc k cần quá chải chuốt cứ đơn giản tô chút son là dc rồi ( sờ lên môi tôi …anh ta rất tự nhiên)
Đến trung tâm thương mại anh ta đưa cho tôi chiếc kính giống vs của anh ta
Kevin: Đeo vào để đỡ ngại khi mn nhìn ( anh ta nắm tay tôi bước vào mn ồ lên …giám đốc trung tâm xin chữ kí và chụp hình …nhân tiện mấy hãng đồng hồ cũng nhờ anh ta cầm đeo thử để chụp ảnh)…trong lúc chờ đợi tôi thấy 1 chiếc khăn quàng cổ màu bã trầu rất đẹp…tôi mua chiếc khăn để tặng bà anh ta…bà rất quan tâm tới tôi,rất ân cần…
Kevin: chọn cho tôi chiếc dây nào đơn giản cho người 80 tuổi ( anh ta chọn dây có vẻ đắt tiền) lại đây tôi thấy đôi giầy kia hợp vs cô đấy ( anh ta kéo tay rồi tháo giầy cho tôi để thử nhân viên bán hàng trầm trò hét ầm lên)
_Tôi tự tháo dc
_Tôi là ck cô mà có vc nhỏ này tôi làm dc ( Tôi cười tủm rồi khi Kevin đi vào chân tôi xoa đầu anh ta)
_Cám ơn nhiều
_Này đừng có xoa đầu chứ ( chúng tôi đùa nhau tranh luận)…Đến khi ra thanh toán tiền Kevin để điện thoại bên cạnh tôi…
_Quên đồ này ( tin nhắn hiện lên anh ta lưu là 1 nửa” Đêm qua là đêm em hạnh phúc nhất trong thời gian qua,em vẫn nhớ từng hơi thở của anh lúc ôm em ,giờ em về rồi vẫn cứ như mình đang mơ có anh ở bên vậy,em yêu anh 1 nửa đời em ạ”…
Kevin: Xong rồi đi thôi
_Anh để quên máy ( thấy tin nhắn Kevin nhìn sang tôi rồi cho máy vào túi ấp úng)
_Về chuẩn bị đi thôi ( từ lúc lên xe tôi k nói câu gì xe tới lâu đài Smit)…
Tại dòng sống tại Thủ Đô Amsterdam
Bố Kevin: Nay tôi phải về sớm
_Vâng tôi cũng đỡ chèo mỏi tay ( Bố Kevin cười)
_Tôi boa cho cô hậu hĩnh rồi còn than gì
_Cũng tạm thôi…mà sao nay phải về sớm vậy
_Nay sinh nhật mẹ tôi…
_Vậy sao ,vậy chờ tôi chút ( Chạy đi mang 1 bó hoa to) tặng mẹ anh giúp tôi dù kb là ai nhưng cứ cắm trong nhà anh là dc …nếu anh thấy k đẹp có thể vứt đi ( tại thấy k phản ứng gì)
_Vứt sao dc tôi sẽ chuyển ( ôm bó hoa)
_Vậy tốt rồi
_Cô về sớm đi có làm cũng k có khách đâu
_Sao lại thế ạ
_Vì tôi mua cô rồi ( họ nhìn nhau trên chiếc thuyền)…
Tại lâu đài Smit
Kevin: Sao cô k nói gì?
_Tôi đâu phải người nói nhiều ( Kevin giật mình )
_Cô k nói nhiều thì ai nói nhiều nữa ( đùa đùa)
Tôi chợt nhận ra tôi đâu phải là gì,mình k có quyền giận dỗi như vậy,anh ta có thể bất kì cô bạn gái nào nếu muốn…
Bà: Cháu dâu đến rồi nào lại đây cắm cho bà bó hoa tú cầu đó đi,bố của Kevin mang về nói là phải cắm giữa sảnh…
Kevin: Bà ( thơm má) mừng sinh nhật bà
Tôi: Chúc mừng sinh nhật bà ạ
Bà: Ở đây gọi là sinh nhật ở nc con thì chắc k đâu nhỉ
_Dạ chỉ tổ chức thượng thọ năm/ lần nhưng cũng làm to lắm ạ ( bà xoa đầu bố Kevin đi ra)
Bố: Đến rồi à Kevin lại đây bố giới thiệu con vs chủ tịch…
Tôi thấy Thu Ngọc đi cùng Robin…
Robin: Hello Phương ( ôm thơm má tôi) cô khoẻ k trăng mật tuyệt vời chứ
_Tuyệt lắm
Thu Ngọc: Cháu thay mặt cho chồng anh ấy bận cv nên k thể đến mong bác thứ lỗi
Bà: Đến là tốt rồi k qtrong…kể cả cháu k đến cũng dc mà k cũng dc ( có vẻ bà đay nghiến)
Tiệc bắt đầu các ca sỹ hát vang các khách mời nói chuyện rôm rả …
Bố Kevin: Cám ơn quý vị đã đến bữa tiệc nhỏ này chung vui với gia đình,con người k gì bằng sức khoẻ và tôi hạnh phúc nhất là vẫn còn có mẹ ( mn vỗ tay còn Kevin ngồi cạnh tôi mặt lầm lỳ …anh ta đứng dậy tức gì đó)
Bà: Kệ nó đi thằng bé k có mẹ nên nghe bố nó nói vậy nó tức thôi…người mẹ ruột thật ra đã chết nhưng ta và bố nó quyết định nói là bỏ đi…ta k muốn nó đi hận bố của mình,trên danh nghĩa Kevin là con của ả kia ( chỉ phu nhân) con trai ta chưa bh yêu ai ngoài mẹ Kevin nó cũng chung tình nhưng Kevin k hiểu cho bố nó ,vs cương vị như bố nó cần phải có 1 người vợ mang danh dễ bề hậu thuẫn…
_Vì thế nên Kevin trên giấy tờ là con của phu nhân
_Đúng vậy sự hiện diện của mẹ ruột thằng bé chỉ vài người biết…( tôi thấy pháo hoa bắn lên)
_Ô con có cái này tặng bà
_Gì vậy con
_Để con ra xe lấy ( tôi đứng dậy chạy thật nhanh đi ra xe tôi thấy trong xe Kevin và Thu Ngọc họ đang hôn nhau say đắm Kevin thấy tôi đứng trước đầu xe anh ta vội vã cởi bỏ nụ hôn đó rồi mở cửa xe)
Kevin: Sao cô lại ra đây
_Tôi đến lấy hộp quà ( Thu Ngọc nhìn tôi rồi nhếch mồm …tôi mở cửa xe phía sau lây hộp quà)
Thu Ngọc: Cô thấy rồi chứ ,anh ây cho cô bao nhiêu tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế…
_Nếu tôi là cô thì ra khỏi xe trước đi khi tôi còn đủ bình tĩnh …
Kevin: Phương…
Tôi: Cứ tiếp tục đi chúng ta vốn là giả tôi k sốc đâu …đêm qua anh chẳng say chỉ tiéc tôi mất công lo lắng ,có lẽ phí hoài rồi ( tôi vỗ vai Kevin rồi bước đi nhưng tại sao bc chân hôm nay nặng trĩu và buồn đến vậy…tôi rơi nc mắt rồi gạt đi ngẩng cao đầu bước vào bên trong lâu đài)…
Kevin đóng sầm cửa xe tức tối
Thu Ngọc: Tại sao anh lại cáu chứ cô ta đâu là gì?
_Không là gì đối vs em mà thôi ( kevin chạy theo Phương)
_Ý anh là sao Kevin …chết tiệt con nhỏ đó k ổn rồi…k thể để nó bên anh ấy quá lâu
Tôi tặng bà khăn rồi chào bà ra về
Bà: Sao về sớm vậy ngủ lại cũng dc mà con
_Con hơi mệt ah
_Hay nghén ( tôi xua tay)
_Dạ k đâu cháu mệt thôi
_Uk vậy nghỉ ngơi đi cuối tuần bà tới chơi
_Dạ ( Tôi quay đi ra bên ngoài đi bộ Kevin lấy xe đuổi theo phía sau)
Kevin: Lên xe đi
_Tôi muốn đi 1 mình k muốn phiền đến vc anh và cô gái ấy
_Cô làm phiền rồi đó thôi ( anh ta nói làm tôi tức thêm)
_Vậy tôi hứa sẽ k làm phiền nữa
_Lên xe đi ( anh ta phanh két xe đi xuống kéo tay tôi) tôi nói cô lên xe cơ mà
_K lên thì sao
_Cô ăn nói vs tôi nvay mà dc à
_Tại sao k?
_Cô tức tôi chứ gì?tại sao ? vì tôi hôn cô gái khác à,vậy thì tôi nói cho cô biết cô và tôi chỉ là giả,đừng đem tình cảm của cô dành cho tôi áp đặt lên rằng tôi là ck thực sự của cô,tôi kp chúng ta chẳng là gì cả ( Kevin nói lớn tức giận rồi thấy Phương đổi sắc mặt …anh ta trùng xuống vì biết nói sai)
_Anh yêu rồi phải không?vậy đã bh anh yêu chậm lại 1 chút để cảm nhận tình yêu thật sự chưa?đúng vậy chúng ta chẳng là gì cả ,tôi sẽ k đợi anh nữa,cũng k mong là gì của anh cả vì như anh nói chúng ta chẳng là gì cả ( Tôi bước qua anh ta mà ngẩng cao đầu)
Robin: Sao đứng đây vậy ( tôi lên xe Robin)
Tôi: Làm ơn đi đi Robin
Robin: Uk nhưng …( Thấy tôi mắt đỏ anh ta k hỏi thêm)
Kevin nhìn xe Robin chở Phương đi anh ta đấm tay vào nóc xe ô tô…mình điên rồi nói gì vậy…( anh ta ôm đầu ân hận vì nói ra những lời k thật lòng)…
Tôi có trái tim rất dễ rung động nhưng đồng nghía với việc tôi luôn ghi nhớ lại tất cả tổn thương vào nơi đó…1 nửa trái tim của tôi khép lại khi con tôi mất cứ ngỡ nửa còn lại sẽ sáng hơn nhưng có lẽ không,nó lại đang dần đóng lại…( Điện thoại tôi reo lên)
Thu Ngọc: Mày nhanh chóng cút ra khỏi nhà anh Kevin tao sẽ cho mày 1 khoản xứng đáng
_Kevin là cái mỏ mà đào mãi cũng sẽ k hết thì tại sao tôi phải ôm 1 đống tiền xu trong khi vàng đang bầy trc mắt…( tôi cúp máy)…
Trời đổ cơn mưa…đúng là thanh xuân như 1 cơn mưa rào …kẻ nào ướt kẻ đó dại khờ….
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN