MỘT ĐỜI CHỒNG - Chap 13: 1 Đời Chồng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1889


MỘT ĐỜI CHỒNG


Chap 13: 1 Đời Chồng


Nắm tay! bàn tay của người đối diện nắm lấy tay mình…1 là người đàn ông của cuộc đời,hai là chẳng là gì cả…giá như khi Văn nắm lấy tay tôi,tôi sẽ chọn cách thư 2 chẳng là gì thì sẽ k lỡ dở 1 đời đến như vậy,tôi hối hận vì chính bản thân mình lựa chọn dẫn đến việc mất con và liên luỵ đến người sinh ra mình…1 lần nữa có người nắm lấy tay tôi,liệu rằng tôi có nên lựa chọn cách mà tôi đã bỏ qua “ chẳng là gì cả “ có lẽ như vậy sẽ tốt hơn,tôi sợ bản thân mình sẽ rung động!
Kevin: Em đừng đi,tôi cần em…!( tôi gạt tay)
_Chúng ta chẳng là gì cả,thứ tình cảm hiện tại anh dành cho tôi chỉ là lòng tham của 1 người đàn ông ,anh muốn có tất cả nhưng anh quên rằng chúng ta chỉ là giả,đừng biến nó thành thật,tôi xin lỗi vì nụ hôn khi ở Việt Nam,tôi nghĩ có lẽ nụ hôn đó khiến anh hiểu lầm gì rồi ( tôi quay đi)
Kevin: Nếu có thể tôi cũng muốn tự hỏi rằng đối vs tôi em là gì?em nói đúng chẳng là gì sẽ tốt hơn! ( tôi và Kevin hai người quay hai hướng lòng tôi nặng trĩu,đôi mắt đỏ vì thấy buồn)…
Kevin bàn tay đầy máu đi lạnh nhạt từng bước vào thang máy ,anh ta ấn thang máy rồi nhắm mắt thở dài…
Tại Việt Nam…
Văn chuẩn bị cho chuyến lưu diễn Hà Lan…
Mẹ Văn: Mẹ xin ít bùa yểm cho con rồi
Văn: Lắm chuyện người sống còn chả sợ,cứ đi sợ 1 đứa trẻ đã chết
Mẹ Văn: Mẹ thấy bất an lắm con ạ,mẹ chỉ còn mình con…
Văn: Mẹ cứ nghỉ ngơi hoặc đi du lịch đâu đó đừng nghĩ đến chuyện của con nữa,con tự biết cách!
Quản Lý: Sao anh k chọn Đức mà lại chọn Hà Lan
Văn: Tao sang đó tiện còn gặp người quen …( anh ta nhếch mồm)…
Tại lâu đài Smit
Phu Nhân ( mẹ kế Kevin) bê ly trà lên phòng cho chồng,đến gần cửa phòng thấy bên trong Nick( bố Kevin) đang nói chuyện điện thoại…
Nick: Em đừng làm nữa ,anh biết em là cô gái mạnh mẽ muốn tự lập nhưng anh muốn là người lo cho em…hôm nay anh bận nên có lẽ k đến bán hàng cùng em được ,ngày mai gặp em!…( Phu nhân đứng bên ngoài nắm chặt khay bê trà,vẻ tức giận đến rung ly trà và tiến vào phòng)
Phu nhân: Anh gọi cho ai vậy ( Nick đổi sắc mặt )
_Em k cần biết…
_Tại sao em lại không cần biết ( Nick choàng áo đi qua Phu nhân ôm từ sau) em chờ anh đã lâu lắm rồi,cũng chấp nhận tất cả ,kể cả việc phải công nhận Kevin là con mình khi mà em kp là người sinh ra nó…( Nik gạt tay)
_Vậy thì đừng công nhận nữa,tôi còn cần cô để Kevin ra bên ngoài dc gọi là có mẹ,nếu cô muốn bây giờ có thể ra đi.
_Đừng đối xử vs em như vậy mà Nick ,tội của em chỉ vì quá yêu anh nên em mới…
_Mới làm cho mẹ Kevin người mà tôi yêu chết,cô ấy nằm ở đây của tôi còn cô chẳng là gì cả ( Bước thẳng đi Phu Nhân hét ầm lên)
_Đừng đối xử vs em nvay mà Nick…em sẽ gạt bỏ mọi con đàn bà bên anh,chúng chỉ vì tiền mà thôi…( gọi điện) tôi cần bắt 1 người hãy bắt cô ta đến trước mặt tôi ngay…
Tại nhà Phương
Mẹ: Túi đồ này là tn?
_Mẹ con muốn về nhà
Nam: Để anh sách đồ cho
Mẹ: Để đấy thằng Nam cấm động vào
Tôi: Sao vậy mẹ!
Mẹ: Con gái đi lấy ck là đi ,kp cứ giận dỗi là bỏ vè nhà mẹ đẻ,rồi ck con sẽ nghĩ thế nào,vk ck nào chẳng có xích mích,về đi mẹ k chứa…
_Kìa mẹ…
Mẹ: Về ngay nếu k đừng nhìn mặt mẹ…
Nam: thôi về đi vậy
Tôi: Mẹ cứ như con là bát nc đổ đi rồi ấy
Mẹ: Đổ mấy lần rồi mà vẫn về ,lần này đổ hẳn cho dứt điểm ( tôi bật cười)
_Mẹ cứ như con bị hủi k bằng…Dì đâu mẹ
Mẹ: Đi làm rồi dạo này thấy yêu đời hơn kb có ai theo đuổi chưa
Tôi: Dì xinh mà mẹ,chỉ là dì tính tình hơi cộc cằn
Nam: Em thì khác quá nhỉ thôi về đi k trời mưa đấy …( tôi thở dài lại lủi thủi sách đồ ra ngoài)
Nam gọi điện cho Kevin…
Nam: Mẹ vs anh đuổi nó về rồi đấy
Kevin: Vâng ( cúp máy gọi cho Phương rồi lại thôi cứ ấn gọi rồi lại thôi ,thang máy mở ra Thu Ngọc bước lên)…để đấy rồi về đi
Ngọc: Anh đang làm tổn thương em đấy Kevin ,anh đang thay lòng…em khẳng định
Kevin: Đúng vậy lòng anh đang thay đổi thì sao ( Thu Ngọc hất ly rượu trên bàn)
Ngọc: Anh có biết em vì anh mà làm tất cả hay không Kevin,chỉ vài tháng anh đã thay lòng,tại sao anh k thay lòng sớm hơn đi…
Kevin: Kp sớm hay k sớm mà là anh đã gặp được người anh thích…
Ngọc: Thích và yêu là khác nhau Kevin nhìn vào mắt em đi ( Nắm tay Kevin)
Kevin: Thích rồi sẽ yêu chúng ta kết thúc đi,hãy kết thúc hẳn đi đừng khiến anh mãi trong cái vòng luẩn quẩn đó nữa…
Ngọc: Anh có biết hậu quả khi anh nói nvay là sao k?
Kevin: Anh chấp nhận mọi hậu quả…
Ngọc: Được nhưng em k đồng ý,hãy suy nghi kĩ đi Kevin tất cả chỉ là thoáng qua,cô ta đang lừa anh…( Thang máy mở ra Bà của Kevin thấy Ngọc đang ôm ấp níu kéo)
Bà: Cô đang làm cái trò gì vậy bỏ tay khỏi người cháu tôi…( thấy Ngọc sợ khi thấy bà Kevin) cô là loại đàn bà trơ trẽn nhất mà tôi từng biết,cô yêu cháu tôi từ khi chỉ là cô người mẫu quèn làm việc ở các shop thời trang vậy mà khi cô làm 1 siêu mẫu nổi tiếng cô lại lấy chú của người cô yêu,người nâng đỡ cô để có ngày hôm nay,cô là thứ đàn bà lăng loàn,ra khỏi nhà ngay trước khi cháu dâu tôi về…
Kevin: Bà bình tĩnh nào…
Bà: Ra khỏi đây ( Thu Ngọc nắm chặt tay quay đi cô ta vào thang máy đấm mạnh vào tấm gương trong thang máy)
Ngọc: Anh k bh có thể bỏ dc em ,con đó nó đang lừa anh?nó chưa hy sinh vì anh cái gì cả …tại sao em phải nhường nó…tại sao?
Tôi sách đồ trên phố thấy dì đang bán hoa cùng đồ lưu niệm trên phố,dì luôn nở nụ cười tươi như hoa…tôi đứng bên đường vẫy tay dì…
_Dì ơi …( Dì cười rồi vẫy sang)
Dì: Qua đây đi dì cho con cái này ( Tôi kéo vali đi sang thấy 1 chiếc xe đỗ lại bên đường che mất Dì khiến tôi bị khuất..tôi chạy nhanh sang thấy 1 người đàn ông họ đeo khăn đen bịt mặt và dường như chụp thuốc mê Dì…Dì ngất lịm trên tay hắn…tôi vội hét lên)
_Các người là ai vậy?mau thả dì ấy ra ( thấy tôi hét lớn 1 tên ra bịt khăn vào mồm tôi rồi kéo lên xe)
Tên A: Mày điên à sao lại bắt nó
Tên B: Mày k thấy nó hét lên à…nhanh gọn đi thằng ngu…( tôi dẫy dụa rồi thấy đôi mắt nặng trĩu xuống và lịm dần chỉ kịp nắm lấy bàn tay Dì)…
Tại toà nhà 80 tầng…
Bà kevin: Cháu là kẻ ngu hay ngốc vậy?cô gái đó có xứng đáng k?nếu vợ cháu biết sẽ thế nào?
Kevin:Cô ấy thừa biết rồi,cháu lúc này k muốn nghĩ gì nữa…
Bà: Im mồm,con Ngọc đó nó bỏ bùa gì mà cháu si mê nó đến như vậy…
Kevin: Cô ấy là người vực cháu dậy khi cháu suy sụp nhất,cô ấy luôn ở bên cháu khi cháu cần…cháu trong lòng thật sự đã yêu cô ấy rất sâu đậm…
_Vậy còn vợ cháu thì sao,cháu k yêu con bé vậy cháu lấy nó về để làm gì,để dày vò con bé hay để vỗ ngưc rằng cháu có thể yêu cũng có thể bồ bịch vs bất kì cô gái nào …( Kevin lặng yên)
Kevin: Lúc này cháu k muốn suy nghĩ về đàn bà nữa ,cháu cảm giác với Thu Ngọc mãi mãi k thay đổi
_Cháu chắc chắn về lời cháu nói chứ
_Cháu chắc chắn ,chỉ là trong lòng cháu hiện tại…( bà ngắt lời)
_Hiện tại cháu đang chú ý đến vợ của mình hơn đúng k?
_Có thể ở gần nhau nên cháu có chút phát sinh tình cảm nhưng đó là tình thương và cháu chắc chắn kp tình yêu…
_Đôi mắt cháu đang nói với bà rằng cháu nói dối…sự lựa chọn mãi là ở cháu,cháu chỉ có thể chọn 1 trong hai hoặc là k ai cả…đừng cư xử như trẻ con,khi cháu đã lấy ai đó cháu phải có trách nhiệm bảo vệ và che chở cho con bé,nó là đứa trẻ ngoan,cháu hãy suy nghĩ về lựa chọn của mình,đuổi theo con đàn bà đã ruồng bỏ cháu hay là đi tìm thứ tình cảm mà cháu gọi là thương ,quyết định vẫn là ở cháu ( bà quay đi trong giận giữ)…
Trời đổ cơn mưa Kevin thở dài rồi nhìn chiếc nhẫn trên bàn…Kevin nhớ tới bàn tay anh ta nắm lấy tay Phương đi trên bãi biển,nụ cười và cái ôm từ phía sau ,cùng ngắm ánh hoàng hôn…anh ta cũng nghĩ tới Ngọc kỉ niệm đón đưa Ngọc đi học…Kevin đang rối bời tâm trí…sét đánh mạnh loé lên khiến chú chó rich sợ hãi chui xuống chân chủ…
Kevin: Tao kp là kẻ tham lam,tao k muốn đi vào vết xe đổ của bố mình ,lấy 1 người nhưng lại yêu 1 người,lúc đầu tao cũng nghĩ rằng lấy Phương về để che đậy tin đồn giữa tao và Thu Ngọc,tao vì bảo vệ Thu Ngọc đã lấy Phương để làm lá chắn,tất cả đều đi đúng ý tao nhưng tại sao lòng tao lại rối bời,lần đầu tiên tao muốn chia tay cô gái mà tao yêu suốt 7 năm qua…tao lo sợ cô ấy tổn thương ,lo sợ khi cô ấy muốn rời đi,lo sợ rằng k còn dc thấy nụ cười ấy,7 năm và 3 tháng khoảng cách quá lớn nhưng hiện tại …( tiếng nói lên)
Key: Hiện tại cậu thích Phương rồi,đó là sự thật,cô ấy k đáng để cậu làm tổn thương…
Kevin: Đúng vậy chỉ là thích kp yêu…kp yêu( lầm bầm tự biện hộ rồi chạy đi tìm Phương)
Key: Này tay cậu chảy máu kìa ( Kevin chạy quay lại đeo chiếc nhẫn cưới vào tay rồi nắm chặt chiếc nhẫn của Phương vào thang máy) chúc may mắn…( Key nhìn Kevin rồi cười tươi)…
Tôi mơ màng thấy tiếng hét của Dì…vội choàng mở mắt…tôi bị trói tay và chân …miệng cũng bị bịt khăn…tôi thấy Dì bị treo lơ lửng người đầy máu…tôi trợn ngược mắt lên đến k thể ngạc nhiên hơn dc…tôi kêu ú ớ hét trong chiéc khăn bịt miệng…
Dì: Các người nhận lầm người rồi thả cháu tôi ra đi…
Tên A: Con khốn kiếp ( họ quật Dì bằng dây điện máu từ vết cũ tứa ra tôi khóc dẫy dụa nhìn dì)
Dì: Thả cháu tôi đi ( người phụ nữ ngồi sau tấm mành nói lớn lên)
Phu nhân: Im miệng đi con điếm,mày có biết việc qua lại vs ck người khác hậu quả ra sao k?
Dì: Tôi k hiểu chị nói gì cả?
Phu nhân: Nick…anh ấy là ck của tao,và mày đã khiến anh ấy lạnh nhạt vs tao ( tôi thấy Dì đổi sắc mặt)
Dì: Tôi k quen ai tên Nick cả
Phu nhân: Đánh nó ( họ quật dì còn tôi khóc lăn lộn trên sàn )
Tên A: Còn đứa cháu cô ta thì sao ạ ( bị che bởi 1 cái thùng tôn to nên phu nhân k thấy tôi)
Phu nhân: Để cho nó thấy Dì nó là 1 con khốn cướp chồng và hậu quả của việc cướp chồng,hiếp dâm nó để dì nó thấy …( Dì hét lên)
Dì: K dc các người k dc phép,k dc động đến con bé ( Hai người đàn ông kéo tôi ra…tôi giẫy dụa Dì hét đến khàn tiếng) nếu chúng mày động vào nó tao thề sẽ chết cùng chúng mày,ai làm người đó chịu,cháu tao k liên quan gỉ cả
Phu nhân: Vậy mày thừa nhận quen ck tao rồi chứ ( Dì khóc) đúng là kb tự lượng sức mình…
Tại Ngã tư phố nơi Dì Liên bán đồ…
Nick đứng cầm chiếc ô đen dưới trời mưa rồi nhìn đồng hồ…
Thư kí : Cô ấy cũng chưa về nhà…
Nick: Cô ấy kp là người bỏ đồ trên phố rồi đi lâu như vậy,có vấn đề gì rồi dò số điện thoại xem đang ở đâu
Thư kí: Tôi vừa báo dò thì báo điện thoại dưới sông…tôi cảm giác có gì đó k ổn?
Nick: Cậu cũng nghĩ vậy sao?( Nick nhìn trời mưa dưới ánh đèn lo lắng)…
Kevin lái xe dưới trời mưa
Nam: Nó về lâu rồi mà chắc đi đâu đó thôi ,cũng k có chỗ để đi mà tính nó tiết kiệm sẽ k thuê phòng đâu,cứ về nhà đi
_Vâng làm phiền rồi ( Kevin lái xe đi gọi điện cho Phương chuông đổ)…mau bắt máy đi…
Hai tên đàn ông kéo quần tôi chúng định hiếp dâm tôi ngay trước măt dì
Dì: Tôi phải làm gì thì cô mới tha cho,làm ơn con bé là tất cả vs tôi…
Phu nhân: Quá muộn rồi tao muốn mày ghi nhớ viêc mày làm sẽ hậu quả đến thế nào
Dì: Nếu mày động đến nó mày sẽ hối hận
Phu nhân: Chờ xem
Tôi bị bịt mồm k thể thốt nên lời,chỉ biết dẫy dụa trên sàn nhà…điện thoại từ túi quần tôi rung tuột xuống ,họ kéo tôi sát ra chỗ Dì…( Phu nhân quay đi thấy trên nền điện thoại rung hiện chữ Kevin và nền ảnh cưới của chúng tôi)
Phu nhân: Khoan …khoan đã ( giọng run run k dám quay lại) bỏ khăn trong miệng nó ra ( họ vừa kéo khăn ra tôi hét lên)
Tôi:Buông tao ra mấy thằng khốn ( Phu nhân nhận ra giọng bà ta liền bước đi thẳng) rút lui…nhanh…( Họ tự nhiên rút đi tôi vội vã đứng dậy tháo trói tay cho Dì…Dì người đầy máu bật khóc lớn)
Dì: Dì xin lỗi con ( nhìn áo tôi bị rách) dì thật sự xin lỗi con…
_Con k sao đâu Dì…để con dưa Dì đi viện…( tôi dìu Di bắt xe tới viện)…
Cổ ,tay của tôi đều có những vết xước do dẫy dụa…tôi ngồi bịch ngoài hành lang nghĩ đến Dì mà lòng thấy đau đớn xót xa…( Dt thoại tôi vẫn reo là Kevin…tôi gạt nghe)
Kevin: Cô đang ở đâu vậy,tôi đang ở siêu thị cô ăn gì để tôi mua về nấu…( tôi rơi nc mắt vô thức) này tôi hỏi sao k nói…
_Kevin à ( tôi bật khóc lớn) phải làm sao đây ,tôi phải thế nào đây ( Kevin đang nhặt đồ bỏ vào xe đẩy chợt dừng lại khi thấy Phương khóc lớn)
_Cô đang ở đâu ( Bỏ lại xe vội vã chạy ra bãi xe)
_Tôi đang ở bệnh viện…( Kevin nhấn ga phóng đi)…hãy giúp tôi…
10p sau Kevin chạy dọc hành lang bệnh viện…anh ta lo lắng cố gắng đi khi mn nhận ra anh ta là siêu sao…họ ầm ĩ bàn tán xôn xao…anh ta chợt dừng lại trước cửa phòng cấp cứu khi thấy chiếc áo Phương đang mặc đầy máu…Kevin lặng lẽ ngồi cạnh…
Tôi: Dì ấy nếu có bị sao chắc tôi ,chắc tôi…( Nấc k nói nên lời Kevin choàng tay vào vai ôm lấy Phương)
Kevin: Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?( thấy cô và tay Phương xước xát) cô hãy đi khử trùng vết thương đi tôi sẽ ra xe lấy tạm áo sơ mi của tôi cho cô mặc…( phóng viên nhanh chóng ập tới khiến tôi sợ hãi)
Phóng Viên: Kevin Smit bà xã anh vừa trải qua tai nạn phải k ạ
Kevin: Lúc này tôi sẽ k nói bất cứ điều gì ( ôm tôi đi qua nói giọng trùng xuống khiến phóng viên e ngại)…
Tại lâu đài Smit…
Phu nhân trở về đã thấy Nick chờ sẵn ở sảnh
Phu nhân: Anh chưa đi nghỉ sao?
_Hãy cầu nguyện rằng cô ấy không sao bởi vì nếu cô ấy có bất kì chuyện gì thì cô sẽ vĩnh viễn k dc bước chân vào nơi này nửa bước ( Nick đã biết)
_Em k hiểu anh nói gì?
_Cô k hiểu cũng dc chẳng sao ,quản gia P nhốt cô ta lại k có lệnh của tôi k dc cho cô ta ra ngoài …
_Anh điên rồi anh lại đi giam cầm em hay sao
_Tôi sẽ không giam cầm người phụ nữ của mình( ý nói phu nhân kp ng pnu của ông ta)
Nick bước lên xe ông ta vội vã tới bệnh viện…tới nơi thấy Liên nằm trên giường với nhiều vết thương trên cơ thể…Liên mở mắt…
Nick: Em tỉnh rồi sao? (sờ lên má)
_Đừng động vào tôi…( Nick vội dừng tay) chúng ta kết thúc đi…
_Chuyện đó anh đã giải quyết sẽ k có chuyện này lần nữa…
_Chúng ta kết thúc đi,ông hiểu lời tôi nói k??? họ định hiếp dâm cháu gái tôi ngay trước mặt tôi,rốt cuộc ông là ai?ông là 1 người quá nguy hiểm ,đừng mang điều đó áp đặt lên tôi,tôi cũng chỉ như bao người bình thường khác,ông có thể có hàng trăm cô gái trẻ đẹp,chỉ cần người đó kp là tôi là đủ…( Nick k nói thêm câu gì ông ta lặng lẽ quay ra cửa)
Nick: Nghỉ ngơi đi ,nói nhiều là bệnh của em đấy …( Bước đi thẳng khuôn mặt u sầu còn Liên lấy tay bịt miệng để tiếng khóc k phát ra)…
Liên: Mình k yêu…yêu là cái quái gì???…
Tôi thấy Kevin tỏ ra lo lắng khi bác sỹ chăm vết thương,y tá cứ mải nhìn anh ta…
Tôi: Kevin anh ra ngoài đi
Y tá: Đứng đó dc mà k sao đâu
Tôi: Anh cứ ra ngoài đi
Kevin: Anh chờ em bên ngoài…
Kevin đi ra đến cổng viện thấy bố đẻ mình bước lên xe ,anh ta khó hiểu …
Kevin: Ông ấy rất ít khi xuất hiện chỗ đông người…kì lạ…
Tôi đưa Dì trở về nhà
Dì: Đừng nói vs mẹ của con,cứ nói Dì bị ngã …
Tôi: Dì đừng buồn con k sao thật mà
Dì: Dì tự hào vì có đứa cháu gái mạnh mẽ như con…( Dì sờ má tôi rồi đôi mắt đỏ ngầu)Dì đã chia tay vs người đó rồi nên sẽ k còn nguy hiểm nào nữa ( Dì cười vs đôi môi tái nhợt rồi bước vào trong nhà)…
Kevin bế tôi từ xe hơi vào thang máy
Tôi: Tôi k sao đâu bỏ tôi ra đi…( anh ta k nói câu gì đặt tôi nằm xuống giường)
Kevin: Ngủ đi…mọi chuyện rồi sẽ qua ( Kevin vuốt tóc tôi khiến tôi ngại nhắm tịt mắt)…
Cơn mưa bên ngoài sấm chớp loé lên,Kevin lặng nhìn Phương ngủ trên giường ,anh ta gọi cho Key…
Key: Từ Phu nhân …phu nhân là kẻ bắt cóc và còn định…
_Định gì
_Hai tên đó đang ở đây,chúng khai phu nhân sai chúng cưỡng hiếp cô Phương nhưng chưa Thành ( Kevin đổi sắc mặt cắn răng khiến gân trên má nổi rõ biểu hiện tức giận anh ta đứng dậy)…
Tại lâu đài Smit…Nick cứ ngồi thẫn thờ nhìn đàn vịt giời trên mặt hồ…
Bà: Con trai nay con k có việc gì sao lau lắm mới thấy con rảnh …( thấy con trai mất hồn)
Nick: Mẹ…cả đời con chưa bh đi sai hướng bất kể điều gì,chỉ có điều tại sao mẹ lại sinh con ra trong 1 gia đình như thế này,con k cần tiền cũng k cần địa vị,con chỉ muốn là 1 người bình thường có thể yêu bất cứ ai con muốn,con k thể có hạnh phúc phải k mẹ ( Bà ôm chầm lấy đầu con trai) con…đã lâu lắm rồi con mới có thể yêu thương cô gái khác,nhưng con sẽ chỉ đem lại bất hạnh cho người con yêu mà thôi…cô ấy đã chia tay con…( Nick giữ tay lên tim) con lại yêu mất rồi mẹ ah…
Bà: Mẹ hiểu,mẹ hiểu con đã phải áp lực thế nào 17 tuổi con đã yêu 1 cô gái rồi cưới chui vôj vàng,cô gái đó sinh ra kevin và vì yêu con bé nên con chấp nhận nghe lời bố của con bo con be di,con k sai nếu ngày đó con k làm vậy,mẹ của Kevin cũng sẽ chết…mẹ vui vì con của mẹ lại rung động và lại biết yêu!mẹ chỉ mong cuộc đời Kevin sẽ k lặp lại giống như con…
Kevin lao vào nhà
Quản Gia: Bà ta đâu
_Đang bị nhốt trên phòng ( Kevin lao lên đạp cửa vào)
Phu nhân: Thật vô phép
_Vô phép,bà có bị điên không,bà dám bắt cóc vợ của tôi ( Phu nhân ấp úng)
_Khi đó chỉ là nhầm lẫn
_Bà sai người cưỡng hiếp cô ấy
_Nhưng k thành ta đã bắt họ dừng
_Tức là bà thừa nhận,bà là thứ đàn bà dơ bẩn trơ trẽn nhất xã hội,bà dựa vào đâu mà động vào người của tôi vậy…tôi cảnh cáo bà nếu xảy ra 1 lần nữa dù là bố tôi cũng k thể bảo vệ bà dc ,tay tôi sẽ cắt cổ bà…( Phu nhân sợ hãi khi thấy Kevin nói vậy)…
Xuống dưới sảnh đúng lúc bà và bố anh ta bước vào
Bà: Kevin sao cháu lại về
Kevin: Ông nếu đã có bản lĩnh cưới bà ta về làm vợ thì hãy để bà ta sống yên phận,đừng để bà ta vượt quá giới hạn của mình…
Nick: 1 nam nữa là ngày con nối nghiệp…con đã chuẩn bị sẵn tinh thần chưa?từ bỏ hay tiếp tục do bản thân con quyết định…
Bà: Ý con là sao con muốn nó từ bỏ vợ của mình…
Nick: Cô gái đó ngay từ đầu chỉ là lá chắn vậy khi đã hết giá trị con nên tự biết phải thế nào,để cô ta sống trong thế giới này hay để cô ta tự do tự tại vc đó nằm ở con…
Kevin: Tôi sẽ k như ông
Nick: Nếu con yêu con cũng sẽ như ta…( Kevin quay đi khuôn mặt bối rối)…
Trở về nhà anh ta khẽ cởi bỏ áo nhìn Phương…Kevin nắm tay Phương rồi đôi mắt đỏ au trùng xuống…
Kevin: 1 năm nữa liệu sau 1 năm nữa tôi có thể từ bỏ em,làm ơn ngăn trái tim này lại dùm anh đi …ngăn nó lại đi ( Kevin tóm tay lên áo giữ ngực ) đừng thổn thức nữa làm ơn…( anh ta cầm tay Phương gục đầu xuống giường)
Tôi nghe thấy Kevin nói,tôi mở mắt rồi u sầu nhìn lên trần nhà,tôi cũng đang ngăn trái tim mình Kevin ạ,nên làm sao tôi có thể ngăn nổi trái tim của anh được…chúng ta tốt nhất là chỉ dừng lại ở mức này mà thôi…tôi k dám yêu nữa …thật sự k dám…
Tại sân bay : Văn xuống sân bay có người đón
Vệ sỹ: chúng tôi dc yêu cầu đến đón anh
Văn: Ái chà long trọng quá nhỉ …( Xe đi tới 1 quán trà phong cách nhật bản ,cửa mở ra Văn thấy Thu Ngọc xinh đẹp trong bộ kimono Nhật Bản)cô là …
Ngọc: Ngồi xuống đi
Văn: Em là siêu mẫu đúng k nhỉ,ở ngoài còn xinh hơn trong ảnh…
Ngọc: Ngậm miệng lại đi lời đó k có nghĩa gì vs tôi đâu…Hân nói qua cho anh về lời đề nghị của tôi rồi chứ…
Văn: Tôi dc gì từ phi vụ này
Ngọc: Khu resort cao cấp ở bãi biển Bali sẽ là của anh…
Văn: Nhất trí đơn giản mà lâu rồi tôi cũng nhớ vợ cũ…( Văn cười nhếch mồm)…
Tỉnh dậy tôi thấy mùi thơm của thức ăn …thấy Kevin đang nấu đồ ăn tôi lại gân định bốc thử…( Kevin đập vào tay)
Kevin: Rửa tay đi …
_Vâng…( tôi lầm bầm)…
Cùng nhau ăn cơm Kevin k nói câu gì cứ như anh ta đang giận tôi vậy…mình k giận thì thôi chứ…
Kevin: Ăn xong chúng ta sẽ đi dự buổi hoà nhạc của người quen nên k thể vắng mặt…
_À vâng…( anh ta lạnh nhạt )…
Đến khi lên xe cả quãng đường cũng k nói gì…bước trên thảm đỏ tôi khá bỡ ngỡ còn dẫm phải gót suýt ngã…Kevin đỡ rồi quay mặt đi luôn…anh ta sao mà k dám nhìn thẳng vào mình nhỉ hay có gì xảy ra rồi…Tôi ngồi nghe hoà nhạc mà ngủ gật gù…
Kevin thấy Phương gật mạnh anh ta lấy bàn tay đỡ cằm Phương…bên cạnh nhìn
Kevin: Cô ấy hơi mệt…( Kevin quàng tay Phương ôm nhẹ tựa vai …)
Tôi mở mắt giật mình ngại vì ngủ gật…
Tôi: Tôi xin lỗi nhé …tôi vô ý quá
Kevin: Không sao,ngủ tiếp đi ( Kevin vẫn ôm vai tôi)…
Tan buổi tôi thấy Kevin cứ lầm lỳ …lên xe cũng tỏ vẻ mặc dù vừa ôm tôi…
Tôi: Nếu sống cạnh nhau mà anh cảm thấy khó chịu với tôi,anh cứ nói để tôi còn biết đường rời đi cũng được ( anh ta nhấn ga vọt đi khiến tôi ngã ngửa ra sau)…
Về đến nhà cũng vậy đi rầm rầm lên trên phòng,tôi thở dài…chẳng làm gì cũng thái độ với mình…tôi đi thay đồ rồi đi qua phòng anh ta…tôi định gõ cửa rồi lại thôi…định hỏi rằng vì sao mà tự trong lòng lại thấy căng thẳng đến như vậy…nhưng hỏi mà để làm gì khi mà tôi đang phải cố kìm nén cảm xúc của bản thân.
Kevin đứng bên cạnh cánh cửa biết Phương đang đứng bên ngoài ,anh ta lấy tay giữ lên ngực rồi cắn chặt răng…
Kevin: Nếu thật sự không thể thấy em nữa anh thật sự muốn quên…nhưng dường như không thể…( Kevin mở cửa Phòng kéo tay Phương)
Tôi giật mình khi thấy Kevin kéo lấy tay mình…
_Gì vậy?
_Nếu k nói ra thì tôi không cam tâm,tôi dường như đang chú ý tới em…( tôi gạt tay Kevin giữ chặt)
_Tôi k hợp vs anh chúng ta mối quan hệ rất phức tạp,sẽ chẳng đi đến đâu
_Vậy tại sao em k thử,chúng ta hãy thử xem …
_Tôi…( tôi ấp úng Kevin đẩy tôi vào giường) này anh làm gì vậy?
Kevin: Chúng ta hãy thử 1 lần ,hãy thử yêu nhau được không?
_Tôi k hiểu anh nói gì vì chính anh quá phức tạp và vì tôi….( thấy anh ta cởi bỏ áo) anh làm gì vậy ,k dc …chúng ta chỉ là giả k thể được…
Kevin: Vậy thì tôi sẽ biến nó thành thật được…( tôi ngồi lùi lại sau giường lắc đầu)
_Tôi k đồng ý xin hãy tôn trọng tôi đươc k Kevin ( anh ta tu ực ly rượu trên bàn)
_Hôm nay em k thoát được ( Đóng cửa bật chế độ cấm xâm nhập vao căn hộ)
_Nếu chúng ta đi sâu hơn sẽ có ngày đau khổ,thà rằng…thà rằng chỉ như vậy sẽ khiến hai chúng ta k lún sâu…
Kevin: Nhưng tôi thích em thật sự rồi ( Kevin với tay hôn lên môi tôi…)
Tôi bất giác nằm trong tay Kevin,bàn tay anh ta rất lớn ôm trọn 1 cô gái bé nhỏ như tôi,tôi rơi nước mắt cảm xúc vỡ oà,tôi không hối hận gì cho đêm nay…đêm của mối quan hệ mới bắt đầu…môi kề môi Kevin tay cởi bỏ khoá của chiếc váy đỏ tôi đang mặc anh ấy đang hôn khắp cơ thể tôi…cổ rồi xuống ngực …tôi thở nhẹ bởi cảm xúc được âu yếm…chiéc váy được tụt hẳn xuống để lộ bộ ngực đầy đặn của tôi,Kevin đặt tay lên đó tôi che đi …
Kevin: Ngại sao? ( tôi gật)…ngại thì để anh tắt đèn ( tôi với chăn chùm lên chỉ còn ánh đèn của các toà nhà hắt vào ô kính)…
_Nhưng em …em k tự tin
Kevin: Tôi tự tin là đủ rồi ( Kevin bế xốc tôi lên ngồi trên lòng …anh ta vội kéo khoá quần đôi mắt trùng xuống khuôn mặt đỏ lên tựa cắn chặt lên ngực tôi…tôi thở hơi thở của sự hưng phấn…Kevin nằm đè lên tôi bên ánh đèn chúng tôi nhìn nhau Kevin vuốt tóc tôi …) anh bắt đầu nhé ( Tôi gật Kevin đưa vào tôi lấy tay bịt mồm vì đau) anh yêu em …( tôi cười rồi rơi nước mắt gật)…bên nhau quấn lấy nhau trao nhau những nụ hôn,từng hơi thở hoà vào nhau đến si mê và cuồng nhiệt,qua 1 đời chồng nhưng cảm giác của tôi thật sự khác khi ở bên Văn…phải chăng tình yêu thật sự mới cho ta cảm giác thật sự…
Bên ngoài cửa chú chó rich vểnh tai nghe tiếng thở của Phương và Kevin…nó nằm cụp tai xuống thở dài…ánh đèn phản chiếu lên chiếc ảnh cưới cõng nhau trên cánh đồng hoa…họ thật sự đã là vợ chồng…
Sáng hôm sau,tôi dậy trước Kevin tôi ngồi dậy tháy đau âm ỉ bên dưới ,Kevin quàng tay ôm từ sau…
Kevin: Dậy sớm vậy ( tôi quay lại) chào buổi sáng ( Kevin cười híp mắt bên ánh nắng,tôi đỏ mặt rồi k đứng dc dậy)
Tôi: Anh quay mặt đi em dậy trước
Kevin: Sao phải quay đi
_Em ngại ( thấy tôi nhăn mặt vì k đứng dc dậy)
_Sao vậy?
_Đêm qua mạnh quá nên …(Kevin hiểu ý liền quay đi)
_Lần sau nếu k chịu dc hãy bảo anh
_K có lần sau đâu ( tôi cười tủm với áo đi xuống)
Kevin nằm trên gối nhìn Rich
Kevin: Mày nhìn gì? ( Rich hít hít) cô ấy là của tao rồi đấy ( Kevin ôm gối cười tươi vs đôi môi đỏ làn da trắng trên nền ga màu đen huyền bí)…
Tôi bên ngoài phòng thay đồ cười tựa lưng vào cửa …Chuẩn bị đồ ăn sáng thấy túi như bịch sữa trong tủ lạnh…tôi khát vội tu hết…
Thấy Kevin khá lâu chưa xuống tôi gọi
Tôi: Cơm xong rồi đấy anh nhanh lên ( tôi chạy lên thấy vẫn đang tắm) tắm cũng lâu ( Chợt thấy làn khói trong nhà tắm kính bớt đi hình trái tim Kevin vẽ lên kính tôi bật cười)… k đùa đâu a tắm nhanh lên…
Điện thoại trong túi rung lên…1 đoạn video tôi ấn mở…video đó là…là video tôi ngủ với Văn khi xưa …hắn quay lại ,tên bệnh hoạn…( Điện thoại reo lên)
Văn: Vợ cũ quà cưới anh tặng em đấy chúng ta có nên ăn mừng món quà của anh dành cho em hay không nhỉ…( tôi vội cúp máy khi thấy Kevin đi xuống …)
Kevin để ý Phương giấu điện thoại đi…
Kevin: Ai gọi vậy…???( tôi ấp úng) anh hỏi ai ?
Ngay lúc này trong lòng tôi muốn chết quách đi,nếu Kevin xem dc đoạn video này thì anh ấy liệu sẽ đối vs tôi thế nào đây????
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN