Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời
Chương 63: Không sợ trời…không sợ đất…chỉ sợ ma
Dĩ Nam quay xuống liếc Uyển Uyển một cái rồi nói:” Ê mày im nha con nhỏ Chi Bông Bông kia”.
Cả Băng Tâm lẫn Uyển Uyển đều đực mặt ra hỏi lại:” Ủa Chi Bông Bông là sao?”.
Dĩ Nam nở nụ cười khó ưa:” Người ta có chó Chihuahua tao không thích gọi mày bằng cái tên sang trọng đó nên gọi là Chi Bông Bông được không?”.
Đúng là rất sáng tạo đó anh zai à!!
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại cái biệt danh Chi Bông Bông này cũng khá hợp với Uyển Uyển bởi vì cô nàng có dáng vẻ nhỏ con…Dĩ Nam cũng tài tình khi đem cái biệt danh này gán lên người của Uyển Uyển đó chứ!
Uyển Uyển tức giận lên nói:” Vẫn đỡ hơn mày con heo Hàn Quốc ngồi chung bàn với một con tinh tinh”.
Thiên Vũ quay xuống với vẻ mặt vô tội:” Ơ hay, tôi đã làm gì mà cũng bị dính đòn vậy cà??”.
Băng Tâm lém lỉnh nói:” Tại bạn xui xẻo ngồi chung với con heo Hàn Quốc á”.
Thiên Vũ gào lên:” Ủa có luôn hả?”.
Thiên Vũ nghĩ nghĩ rồi nói:” Một con châu chấu chơi với con Chi Bông Bông thì sao ha??”.
Dĩ Nam liền tán thưởng Thiên Vũ:” Thông minh hahaha…”.
Băng Tâm nổi xung thiên lên:” Hai đứa bây vừa nói gì?”.
Cả hai đồng thanh:” Nói mày là con châu chấu”.
Đậu xanh, đúng là liều mạng mà!!!
Băng Tâm đánh hai thằng tơi bời hoa lá hẹ luôn.
Rồi tự nhiên cái trào lưu gọi nhau bằng tên của một loài động vật lại trở nên thịnh hành trong tổ 3, thành viên nào cũng có một cái biệt danh ứ giống ai hết.
Dĩ Nam là heo Hàn Quốc.
Thiên Vũ là Tinh Tinh.
Băng Tâm là Châu Chấu.
Thụy Du là Du Chĩa (vì Thụy Du có hai cái răng khểnh).
Uyển Uyển là Chi Bông Bông.
Linh Đan là Khỉ Mặt Quỷ.
Lạc Sa là Khỉ Đít Đỏ.
Quỳnh Dao là Cá Mặt Ngu
Đỗ Quyên là Cá Voi Xanh
Thiện Ngôn là Gấu Bạo Lực
Tiến Dũng là Sói Cá Sấu.
Con hàng Đông Quân tuy là khác tổ nhưng vẫn ăn theo trào lưu của tổ 3 và được Băng Tâm đặc biệt danh là Bí Ngốc.
Riết rồi cả tổ điên cùng nhau đến độ gọi nhau bằng biệt danh rồi xém quên luôn tên thật của nhau mới ghê chứ!!!
Quỳnh Dao nghĩ nghĩ rồi nói với mọi người trong tổ:”Ê từ bây giờ tụi mình đặt tên tổ là The Zoo luôn đi”.
Đỗ Quyên nghe vậy mặt sáng rỡ liền lên tiếng tán thành:” Ê được đó, riết cái tổ mình toàn là động vật thôi hahaha”.
Khánh Đăng ngồi bên tổ hai nghe bên tổ ba đặt tên nhóm liền chỏ mỏ sang phán cho một câu với vẻ mặt hốt hoảng theo kiểu châm chọc:” Trời ơi nguyên cái sở thú ở đâu xổng chuồng mà chạy vô đây vậy cà”.
Đỗ Quyên quay xuống lườm Khánh Đăng một cái:” Tao là Cá Voi Xanh đó nha mày lạng quạng là tao lấy thịt đè người à”.
Không cần cái biệt danh Cá Voi Xanh với dáng vẻ mập mạp cao lớn của Đỗ Quyên cũng đủ lấy thịt đè người rồi.
Bỏ Đỗ Quyên, Thiên Vũ, Dĩ Nam và Tiến Dũng ra thì nhóm còn lại vẫn lấy tên là The Zoo luôn mà hình như cái tên được sử dụng trong nhóm nhiều hơn là trong tổ.
Sắp đến sinh nhật của Băng Tâm, đi học buổi tối về Quỳnh Dao, Thụy Du, Lạc Sa, Uyển Uyển, Linh Đan,Thiện Ngôn kéo Băng Tâm đi qua nhà sách.
Đám con gái tản ra bí mật đi lựa quà cho Băng Tâm vì để tạo sự bất ngờ nên không cho Băng Tâm đi theo còn Thiện Ngôn thì lôi vào Băng Tâm đi vào một quầy sách rất đặc biệt, cô ngu ngơ đi theo Thiện Ngôn lúc đến nơi thì dựng hết tóc gáy lên luôn…con hàng này thế mà lại dắt cô tới quầy… TRUYỆN MA…
Phải biết là Diệp Băng Tâm không sợ trời…không sợ đất…chỉ sợ ma thôi được không hả???
Nhìn những cái bìa sách đẫm máu mờ ảo ghê rợn… linh hồn của Băng Tâm xém chút nữa là bay ra khỏi thể xác luôn mịa nó rồi!!!
Băng Tâm lấy tay che mặt lại rồi run rẩy nói:” Thiện Ngôn ông ít có ác lắm đó…ông nên biết là tôi rất sợ ma mà”.
Thiện Ngôn cười cười:” Này nhé vì Băng Tâm sợ mà nên tôi quyết định sẽ tặng cho Băng Tâm một quyển truyện ma…Băng Tâm thích cuốn nào thì tự chọn luôn đi”.
Băng Tâm đau khổ gào lên:” Bạn giết tôi luôn đi cho rồi”.
Tặng một cuốn truyện ma thà là giết người luôn đi còn hơn!!!
Đến sinh nhật Băng Tâm cô nhận được rất nhiều quà từ bạn bè có gấu bông của Thụy Du và Lạc Sa, có sách mà Băng Tâm thích từ Linh Đan và Uuyển Uyển, có dây buộc tóc dễ thương của Quỳnh Dao,có một quyển sổ tay vô cùng dễ thương của Thiện Ngôn…và có lẽ món quà đặc biệt nhất tuổi 17 mà Băng Tâm nhận được chính là ngôi nhà bằng gỗ do Đông Quân tự tay làm.
Con hàng này cực kỳ thích đồ handmade nha!!!
Băng Tâm rất thích món quà đó mỗi lúc cầm lên đều nâng niu vì sợ nó sẽ bị gãy, tất cả quà sinh nhật Băng Tâm đều cất vào một ngăn tủ và trân trọng từng món một.
Chủ nhật Băng Tâm rủ cả nhóm đi ăn vặt bù cho ngày sinh nhật của mình nhưng Đông Quân không đi được do bận đi học, nên Băng Tâm đã nhờ Quỳnh Dao mua kem cho cậu ăn lúc tổ chức lớp đối tượng đoàn vì cả hai đều tham gia, Băng Tâm dặn dò Quỳnh Dao đừng nói cho Đông Quân biết là cô nhờ như vậy.
Lúc đi học, Quỳnh Dao nói với Băng Tâm: “ Ê tao đã mua kem cho Đông Quân giùm mày rồi đó hahaha thấy tao giỏi chưa?!”.
Băng Tâm mỉm cười: “ Uhm cám ơn mày nhiều nha hihi mà anh Đông Quân có hỏi tại sao mày đột nhiên mời ảnh ăn kem không?”.
Quỳnh Dao lắc đầu: “ Không có nó chỉ hỏi sao nay tốt vậy rồi thôi, nó còn cho tao ăn kem ké nữa hahaha”.
Băng Tâm cũng mỉm cười nói: “ Ừ vậy là tốt rồi hihihi”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!