Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời
Chương 66: Không so sánh thì sẽ không đau lòng
Đầu tháng 11 là cả trường đều tham gia làm báo tường để mừng ngày lễ hiến chương sắp tới. Lớp 11K cũng tích cực chuẩn bị từ sớm, bốn tổ đều có những nhiệm vụ khác nhau cụ thể tổ một phụ trách viết bài cảm nhận, tổ hai sưu tầm ca dao hoặc tục ngữ ca ngợi công ơn thầy cô, tổ ba thì tìm những mẫu chuyện cười ý nghĩa về việc học và thầy cô, tổ cuối cùng thì sẽ phụ trách định hình và vẽ trang trí báo tường.
Các bạn viết chữ đẹp như Đỗ Quyên, Uyển Uyển, Diễm Quỳnh thì phụ trách viết lên báo tường những người khác thì phụ trang trí.
Một buổi tối đi học toán, Băng Tâm nổi hứng sáng tác nguyên bài thơ về chủ đề ngày 20 tháng 11.
“Tháng này đẹp nhất trong năm
Chào đón kỉ niệm xa xăm trở về
Gần hai mươi lòng tỉ tê
Mừng ngày hội ngộ bạn bè thầy cô
Đời như con sóng xô bờ
Ngày nào cô dắt em vô cổng trường
Mới đó hơn nữa chặn đường
Nhà xưa còn đó người phương trời nào
Ngày này lòng càng xuyến xao
Giáo dục phát triển đã bao năm rồi
Chợt thấy rung động bồi hồi
Hai tay em muốn xây đồi ước mơ
Đành gửi nỗi lòng vào thơ
Không quên ơn nghĩa của cô của thầy
Thời gian trôi chẳng chờ ai
Một giây một phút trôi hoài thế sao
Người thầy cầm phấn năm nào
Một người đến lớp dạt dào tình thương”.
Bài thơ lục bát có các chữ ở đầu dòng các câu tám chữ ghép lại thành “ Chúc mừng ngày nhà giáo 20-11” đã làm cho Quỳnh Dao, Lạc Sa,và Thụy Du thích đến nỗi đề nghị Đông Quân cho bài thơ này vào báo tường của lớp.
Đông Quân sau khi xem xong bài thơ mắt liền sáng rỡ cười cười nói:” Bài thơ của Băng Tâm không chỉ có thể cho vào báo tường… mà còn phải viết ở chỗ chính diện đẹp nhất để người đọc vừa bước tới báo tường của lớp mình là bị bài thơ đập thẳng vào mắt luôn cơ”.
Thụy Du đưa tay đỡ trán:” Văn thơ thì phải nhẹ nhàng mày làm như đánh lộn không bằng á!!!”.
Đông Quân vỗ vai Băng Tâm một cái, chắc nịch nói:” Yên tâm bài thơ của em chắc chắn sẽ nổi tiếng”.
Nghe Đông Quân nói câu này tự nhiên Băng Tâm có dự cảm chẳng lành…thật hối hận khi cho con hàng này xem thơ của mình!!!
Nhóm của The Zoo trừ Đỗ Quyên, Tiến Dũng, Uyển Uyển và Thụy Du do nhà ở xa thì các thành viên còn lại đều kéo qua nhà của Thiện Ngôn làm hoa trang trí báo tường, Thiện Ngôn biết Băng Tâm có sở thích gấp trái tim bằng giấy lịch nên đã cho Băng Tâm một xấp giấy lịch dày cộm chỉ là… Thiện Ngôn không biết mỗi ngày Băng Tâm chỉ gấp một trái tim thôi, thói quen lạ lùng này có từ khi cô biết mình thích Tuấn Phong những tờ giấy lịch ghi ngày tháng đó mới có ý nghĩa còn xấp lịch của Thiện Ngôn thì…mà thôi Băng Tâm vẫn cứ lấy về nhà chơi cũng được.
Cả lớp kéo nhau lên sân khấu dưới trường chụp một tấm hình tập thể để dán lên báo tường, con gái thì đứng phía sau, con trai thì ngồi phía trước, đứa nào cũng nghiêm túc đàng hoàng lịch sự chỉ có mỗi con hàng Đông Quân là nằm lê lếch phía trước mặt các thành viên khác trong lớp mà thôi.
Lâu ngày bạn ấy thấy sân khấu không ai lau nên hôm nay tốt bụng lăn, lê, bò, lếch để lau giùm!!!
Không chỉ Đông Quân, Lạc Sa, Quỳnh Dao, Thụy Du mà sau khi Đông Quân thông báo chuyện cho bài thơ kia vào báo tường thì đứa nào trong lớp cũng tỏ vẻ thích thú và đúng như lời Đông Quân nói mọi người đều chọn vị trí đẹp nhất của tờ báo tường để đề bút bài thơ lên.
Báo tường của lớp 11K cũng xong nên mang đi dự thi với các lớp khác trong trường, thầy chủ nhiệm lớp 11K cũng bá đạo không kém, thấy tờ báo lớp kế bên có nhiều hoa rực rỡ mà báo lớp mình không bằng nên tiện tay tiễn luôn hai hàng hoa trên tờ báo nhà người ta gắn lên báo nhà mình cho đẹp… ai ngờ bị cô chủ nhiệm lớp bên đó bắt gặp rồi cũng lùm xùm vài hôm…lớp kế bên cũng gây hấn với 11K nhưng lớp bên kia tự biết mình không bằng với lại giải nhất cũng thuộc về tụi nó nên rút lui trong êm đẹp không những thế còn cười cợt 11K bằng một câu chọc thấu tận tim gan “Bức hoa của người ta cuối cùng vẫn rớt đài”.
Thầy chủ nhiệm à, thầy làm tụi em nhục thế đấy!!!
Phải chi ban đầu đừng bức hoa của người ta thì cũng thua trong danh dự, đằng này…haizzz thôi đừng nói nữa, không so sánh thì sẽ không đau lòng.
Càng đến gần ngày 20 tháng 11 ngày nào vào lớp cũng nôm nốp lo sợ khi tới lớp, nào là kim tuyến nào là bông giấy chỉ cần sơ suất chút xíu thôi là nguyên cái mặt toàn là kim tuyến lấp lánh nổi trội luôn.
Dạo này Băng Tâm thường chờ đến sát giờ học mới lên lớp và thường “đánh bài chuồn” sớm lúc cuối giờ như vậy cho an toàn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!