Một thai ba bảo. Papa siêu quyền lực
Chương 4
Cô vốn họ Khương, sau khi chuyển đến thành phố Phàn, cô đổi thành họ Lam, gọi là Lam Hân.
“kíttttt”
Xe taxi phía trước truyền đến một âm thanh inh ỏi. Ngay sau đó là những âm thanh va chạm mạnh mẽ.
Tài xế phanh gấp, Lam Hân không kịp phản ứng. Bị va chạm nhẹ đầu cô có chút choáng váng.
“Vị tiểu thư này, phía trước hình như xảy ra sự cố, có vẻ như không phanh được.” Người tài xế nói
Lam Hân ngơ ngẩn nhìn thoáng qua hiện trường tại nạn, bây giờ là 6 giờ sáng, xe trên đường cao tốc vẫn còn rất ít.
Lam Hân không nghĩ nhiều, nhanh chóng mở cửa bước xuống xe.
“Ây tiểu thư, cô chưa trả tiền” Người lái xe mở cửa hét to theo hướng cô, như là không muốn bị quịt Tiền vậy.
Lam Hân hơi nhíu mày, chạy lại lấy tiền đưa cho người lái xe, không lấy tiền thừa mà chạy thẳng tới chỗ xảy ra tại nạn.
Cô nhanh chóng rút điện thoại gọi cho xe cấp cứu.
Chiếc xe gặp phải sự cố là một chiếc xe phiên bản giới hạn đắt tiền, Lam Hân bước lại, đập cửa ô tô.
“Tiên sinh, anh không sao chứ!? ” Lam Han nhìn qua ô cửa kinh bị đập hỏng, thấy người đàn ông nằm gục về phía tay lái, trên chắn chảy máu, hệ thống anh toàn tự động bật ra.
“Tiên sinh, tiên sinh….” Lam Hân lại gọi thêm lần nữa, người đàn ông ở bên trong vẫn không có phản ứng gì.
Lam Hân dùng tay mở cửa xe. “Tiên sinh, anh không sao chứ?” Lam Hân thấy người đàn ông này vẫn còn có ý thức, máu trên trán chảy xuống.
“Anh vẫn ổn chứ!” Lam Hân nâng hắn dậy, máu của hắn vẫn đang chảy xuống hai bên má trắng hồng, rớt xuống cả áo sơ mi.
Ánh mắt Lam Hân kinh ngạc, những giọt máu ấy khiến người ta chóang váng.
Cô lật túi ra, rút nhanh chiếc khăn tay của mình, tây Lam Hân gấp gáp, chiếc khăn tay có in dấu nữ nhân đoạt giải vẽ tranh, Lam Hân bất chấp lau vết thương của người đàn ông này.
Bây giờ còn sớm, xe cộ trên đường vẫn còn rất ít, chỉ có ngẫu nhiên vai xe do tiếng gào thét mà tạt qua.
Lam Hân trong lòng sốt ruột, chỉ mong xe cấp cứu đến nhanh.
Cô vừa nghiêng người, bỗng có bàn tay cô bị nắm lại, bàn tay ấy nắm chặt tay cô.
Lam Hân giật mình, nhìn người đàn ông, sắc thái của hắn hiện lên vẻ đau đớn, mặt đầy máu, miệng mở ra hình như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói được gì.
“Tiên sinh, ngài cố nhịn một chút, xe cứu thương sắp đến rồi.”
Tay của Lam Hân đã nhuốm đầy máu, cô cau mày, đợi khoảng tầm 20′ mới thấy xe cứu thương tới.
Lúc người cứu hộ khiêng người đàn ông lên cáng, anh ta cứ nắm tay cô không buông. Lam Hân liền nghĩ có thể ngồi nhờ xe cấp cứu về thành phố, vội đi luôn lên xe.
Tại một bệnh viện của thành phố Giang.
Những chai thuốc khử trùng trong phòng bệnh, người đàn ông nằm trên giường, vết thương đều đã được xử lý, anh ta thương không quá nghiêm trọng, đầu chỉ chấn động nhẹ, tiêm thuốc là ổn.
Lam Hân lúc này mới nhìn dung nhan của người đàn ông này, làn da trắng, lúc này sắc mặt có chút đau đớn, ngũ quan góc cạnh, lộ vẻ lạnh lùng, đôi lông mày đậm, sống mũi cao, đây đúng là một mỹ nam đích thực, thiên hạ ít có.
Nhưng, gương mặt này hình như cô đã gặp ở đâu đó.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!