Một thai ba bảo. Papa siêu quyền lực
Chương 47
Cố phu nhân nghe thấy vậy, mặt tỏ vẻ khó coi.
Ba nhìn thoáng qua Lam Hân đang cúi đầu.
Chẳng lẽ đúng như An An nói, Lục Hạo Thành chính bị người phụ nữ này mê hoặc rồi, bất tri bất giác, ánh mắt Cố phu nhân nhìn Lam Hân có chút ý địch.
Hạo Thành đứa trẻ này là bà nhìn anh lớn lên, anh làm chuyện gì cũng rất nghiêm túc.
Nếu Lam Lam của bà còn sống thì chắc chắn ba sẽ không phải ép buộc hơn sự hai nhà như vậy.
Lục Hạo Khải là một tên Nam nhân ăn chơi đàng điếm.
Nếu An An gả cho hắn sẽ có được hạnh phúc Sao?
Nhưng Lam Lam của bà, chẳng thể tìm được nữa, ba hi vọng bao nhiêu, sẽ có một ngày con be bỗng dưng xuất hiện trước mặt bà.
Bà nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Lục Hạo Thành, nghĩ đi nghĩ lại vẫn là nên nói nặng lời.
“Hạo Thành, cậu có biết tôi để cậu cưới An An là có nguyên nhân. Chẳng lẽ cậu không thể hoàn thành tâm nguyện của ta hay sao?”
Lục Hạo Thành suy nghĩ, anh biết suy nghĩ của Cố phu nhân, một lúc sau, anh mới nhìn Cố phu nhân cười, nói:
” Sẽ có một ngày tôi tìm được cô ấy trở về.”
Cậu nói ngắn gọn, đã thể hiện được cảm giác đau khổ, chờ đợi mà bao năm qua anh phải chịu đựng.
Nghe thấy lời của Lục Hạo Thành, người của Cố An An bắt đầu run lên. Cô biết Lục Hạo Thành muốn kết hôn thì sẽ chỉ có Cố Ức Lam chứ không phải cô.
Trong lòng lại đau khổ hơn vì cô ở Cố gia cho tới hôm nay là chỉ muốn kết hôn vớ Lục Hạo Thành. Nếu không thể gả cho anh thì ở Cố gia cô cũng không còn giá trị lợi dụng.
“Hạo Thành!” Cố phu nhân đau lòng nhìn anh, bà không muốn nhắc lại chuyện tìm con gái nữa, đã gần hai mươi năm trôi qua, còn hi vọng sao?
“Hạo Thành, không được nữa rồi, cậu không cần phải cố chấp như vậy nữa.” Cố phu nhân biết anh đối với Lam Lam là cảm thấy áy náy, bà cũng biết suốt mấy năm qua anh đều đi tìm Lam Lam.
Lam Lam mặc dù vì anh mà mất tích đối với đứa trẻ mà bà nhìn thấy sự trưởng thành, ba cũng không mong cả đời này anh sống trong áy náy, tiếc nuối.
Giữa triệu người như vậy, như là mò kim đáy biển, làm Sao có thể tìm thấy được Lam Lam?
Lục Hạo Thành không nói gì, anh nhìn Lam Hân, khóe miệng khẽ cười, nụ cười cực kỳ đẹp, Lam Lam, có lẽ chính là người con gai đang ngồi trước mặt anh đây.
Cố phu nhân nhìn Lục Hạo Thành bỗng cười nói:” Hạo Thành, ở công ty bác còn có việc, hôm khác bác hẹn ba mẹ cháu, rồi bàn chuyện hôn sự hai nhà, ta mong cháu có thể suy nghĩ thân trong một chút.”
Nói xong Cố phu nhân đưa Cố An An rời đi.
Trước khi rời đi, ánh mắt Cố An An lạnh lùng nhìn liếc qua Lam Hân.
Ít nhất trước khi Lam Hân xuất hiện thì Hạo Thành đối với cô không nóng không lạnh nhưng cũng không lạnh lùng đến như vậy.
Nhưng Lục Hạo Thành bây giờ đến nhìn thôi cũng chẳng nhìn Cố An An.
Trời đã sáng hẳn rồi, Lam Hân vẫn cúi đầu ăn cháo không nói lời nào.
Sắc mặt Lam Hân vẫn vô cùng bình thản, đối với sự xuất hiện của Cố phu nhân, cô cũng chẳng có chút cảm xúc nào cả.
Nhưng trong lòng cũng có chút để tâm, Cố phu nhân và Cố An An nhìn cô như vậy là có ý địch, khiến cô rất không thoải mái.
Sự trùng hợp này rất ít khi có mà lại xuất hiện với cô tới hai lần.
Đều có liên quan tới Cố An An.
Lục Hạo Thành nhìn gương mặt bình tĩnh của cô, ngồi thẳng người cười nói một câu :” Lam tiểu thư không có điều gì muốn hỏi sao?”
Lam Hân dương mắt nhìn nụ cười tà mị của anh, hơi hơi mím môi, điệu nói không nhanh không chậm:” Vậy Lục tổng muốn tôi hỏi cái gì?”
Hỏi anh có phải là tại cô mà anh mới không đến bàn chuyện hôn sự với Cố gia, hay là hôm nay cô cố ý xuất hiện ở con đường này để câu dẫn anh.
Mọi người like + vote cho tui đi…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!