Một thai ba bảo. Papa siêu quyền lực
Chương 53
Cẩn Hi nghé mắt nhìn thấy cô, gương mặt hiền dịu, cười ôn nhu, ánh mắt lộ ra vẻ nhu tình. Chỉ có đôi một ấy là từ trước đến nay vẫn không thay đổi.
“Lam Lam, mua nhà là việc tốt, chúng ta phải lựa chọn kĩ, em đã nhờ bạn em xem cho chị rồi, có căn nào thích hợp em sẽ gọi ngay cho chị, chị cũng không cần phải lo lắng, chắc chắn sẽ có một căn hộ tốt mà.” Cẩn Hi vỗ ngực.
Lam Hân mím môi, nhìn Cẩn Hi mặt đầy cảm động. “Cảm ơn em, Cẩn Hi.”
“Ha ha…. ” Cẩn Hi thấy Lam Hân như vậy không nhịn được cười, cô đối với anh, luôn là loại Tình cảm cảm kích.
“Cười cái gì.” Lam Hân trừng mắt nhìn anh.
Nhưng nụ cười này của Cẩn Hi đã lâu lắm rồi mới thấy trên gương mặt ấy.
Cô cũng từng thấy dáng vẻ của Cẩn Hi lúc ở công ty, lạnh lùng không khác Lục Hạo Thành.
Mấy năm nay, anh đã cố gắng để đưa công ty mình đứng đầu toàn ngành thương nghiệp ở thành phố Phàn. Có thể nói anh chính là có nhiều thủ đoạn.
Nhưng ở trước mặt cô, anh luôn giống như người anh trai, luôn bên cô, bảo vệ cô.
Cẩn Hi nhìn quần áo cô có dính dầu mỡ, cho tay vào tui áo lấy khăn giấy lau giúp cô.” chị lớn vậy rồi mà còn để áo dinh dầu mỡ như vậy.”
“Còn không phai tại mấy con vịt quay kia sao” Lam Hân ấm ức nói
Cẩn Hi cười nhìn cô, dáng vẻ thật đáng yêu.
Bỗng Lam Hân nóng giận :” Cẩn Hi, em như vậy là đang ghét bỏ chị Sao.?”
Cẩn Hi bị giọng của Lam Hân làm giật mình, anh nhìn xung quanh, người qua đường đều không nhịn được quay đầu lại.
Không biết tại tưởng Đôi tình nhân-đang cãi nhau.
“Aiya, bà nội của tôi ơi, chị không thể nói nhỏ được à, ai không biết lại tưởng em đang bắt nạt chị đấy.”
“Em vốn dĩ là đang bắt nạt chị rồi còn gì.” cô dương mắt nhìn Cẩn Hi.
Cẩn Hi:”…….”
Anh bắt nạt cô lúc nào?
Sao anh lại không nhớ gì hết? ”
“Lam Lam, em thực sự đâu có ức hiếp chị, chị từ khi nào đã nhỏ mọn như vậy?”
“Vừa mới” Lam Hân dõng dạc trả lời.
Lạc Cẩn Hi hừ một tiếng rồi bước về phía trước, bỏ lại Lam Hân cúi dáng vẻ tức giận.
Lam Hân thấy vậy trừng mắt nhìn anh, mọi chuyện không nên như thế này.
Cô vội vàng đuổi theo Cẩn Hi, đi bên cạnh Cẩn Hi:” Em tức giận gì chứ, chị có lúc nào nói chuyện với em khó nghe như vậy chưa? ”
“Vừa mới”
“Ah” Lam Hân với vẻ mặt phức tạp.
“Lạc Cẩn Hi em thật là nhỏ mọn.” con ngươi của cô linh hoạt chuyển động, tỏ vẻ oan ức.
Nam thanh nữ tú, trên đường lớn, khiến cho người đi đường không màng lý do mà ngoảnh đầu lại.
Cẩn Hi không nhịn được cười anh nhìn vào đôi mắt trong như nước mùa thu của cô, giống như một đứa trẻ.
Nhiều lúc không nhịn được mà muốn bắt nạt cô nhưng nhìn thấy Đôi một ấy, khuôn mặt ấy anh không nỡ.
“Còn cừơi” Lam Hân tức giận.
Lúc đi làm, cô luôn nổi trội, là người làm việc công tư phân minh.
Lúc ở gần Cẩn Hi và mấy đứa trẻ thì cô mới là Lam Hân chân thực, ấm áp, dễ thương, lúc thì làm nũng, lúc thì cười không thấy mặt trời đâu.
Cô thích cái cuộc sống không giả tạo này.
“Được rồi, em không cười, cũng phải nói trước với chị, sáng ngày em qua đón chị, chúng ta cùng nhau ăn sáng, ăn xong chúng ta lại cùng nhau đi tìm nhà.” Cẩn Hi cẩn thận dặn dò.
Mọi người like vote cho tui đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!