Một Thời Mê Trai
Chương 14: Huỳnh Nguyễn Ngọc Ánh – Kiều Như
Sáng hôm sau
Nó đi chiếc xe đạp đến trường, chiếc xe bị hắn phá nhưng đã đc sửa trước khi hắn sang Pháp. Con đường vẫn vậy, vẫn náo nhiệt đông đúc nhưng nó cảm thấy trống vắng.
Nó vào trường, ngồi xuống chỗ của mình và nhìn sang bên cạnh- chỗ của hắn – chỉ có chiếc ghế và những tấm ảnh của thần tượng nó, chỗ ngồi trở lại giống như trước kia, trước khi hắn đến, trống vắng và lạnh lẽo khi ko có hắn
Hôm nay nó đến trường khá sớm, nó thấy con bạn thân nó – Huỳnh Nguyễn Ngọc Ánh – đến trước nó rồi mà chả thấy đâu. Nó chạy đi tìm và thấy nhỏ bạn thân nó đang…lấp ló trước cửa lớp học 11A1- lớp trên. Thật kì lạ vì con bạn thân nó vốn ko bao giờ như thế, chắc chắn có lí do đặc biệt đây. Nó tò mò và chạy đến đập vai cô bạn thân, nhỏ ý giật mình, đỏ mặt tía tai như con mèo bị phát hiện ăn vụng. Nhỏ kéo nó ra phía sau cánh cửa. Nó thắc mắc:
– Làm sao thế mày!???
– À… Umhhh.. Ko..ko có gì đâu, mày về lớp trước đi!!!- nhỏ ấp úng
– Chuyện gì? Chỗ bạn bè thân thiết mày định ko nói à???
– Umhh…Tao…thực ra…cậu ấy… – Nhỏ nói ấp úng,mắt đánh về phía bàn thứ tư của dãy trong cùng, là 1 chàng trai cao và cũng khá đẹp trai, cậu ta đang nghe headphone và chơi game. Nó đoán chắc nhỏ đã ” cảm nắng ” anh chàng này rồi
– Bộ mày thích anh này ak?
– Ơ…ko..tao…- Nhỏ đỏ mặt
– Thôi để tao giúp mày! Bây giờ như thế này nhá…..- Nó nói thầm vào tai con bạn bí kíp để cua trai đẹp mấy năm nay của nó
– Liệu ổn ko mày???- Nhỏ lo lắng, lỡ may ko thành công thì ngại lắm
– Cứ tin ở tao! Giờ mày đợi chàng ra rồi tiến hành kế hoạch đi nhá! Tao có chút việc bận rồi! Khi nảo làm xong báo tao kết quả nhé! Bye!!!
Nói rồi nó bỏ đi để nhỏ ở lại. Thực ra nó ko muốn rời đi đâu nhưng vì…..nó đang muốn đi WC!!!!
Nó đi xong, rửa tay và gặp Kiều Như – con nhỏ lúc nào cũng gây chuyện với nó,người mà nó ghét nhất! Ả ta đến lại gần nhỏ, vuốt mái tóc dài của ả rồi hất sang một bên, lưng dựa vào tường, khoanh hai tay trước mặt, bộ dạng khinh thường người khác, như kiểu muốn gọi đòn hay sao???
– Aizzz, anh Kiệt phải sang Pháp 9 tháng, nếu giờ tôi đánh cô thì liệu anh ấy có bay về để cứu lấy cô bạn gái bé nhỏ của mình hay ko ta??? Hahaha!!!!!- Ả ta cười, nó chỉ muốn chạy lại đấm vào mặt ả
– Hoàng Thiên Dương ư? Trời xanh ư? Mày ko xứng đáng làm bầu trời của anh ấy! Mày là Băng, tảng đá khô khốc lạnh lẽo vô dụng mà thôi!!!!
Từng lời từng chữ ả ta nói khiến nó tức điên lên. Ả ta dám sỉ nhục nó sao? Đừng bao giờ nghĩ nó hiền mà bắt nạt. Ko kìm đc cơn tức giận, nó xông vào tát vào mặt ả, khuôn mặt ả đã in 5 nốt ngón tay của nó
Ả ta ngạc nhiên và đau. Ả giơ bàn tay lên, nghiến răng và định tát vào mặt nó, nhưng nó đã nhanh tay hơn, nó đã đỡ đc bàn tay của ả, tay còn lại giơ cao lên và cho ả thêm một cái tát nữa
– Đừng bao giờ đụng chạm và xúc phạm đến tôi! Cô sẽ ko lường trước đc hậu quả của nó như thế nào đâu!!!! Đến lúc đó thì cô có quỳ xuống cầu xin tôi cũng ko đc đâu!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!