Mùa Yêu - Phần 1: Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
647


Mùa Yêu


Phần 1: Chương 1


Dượng trả đồ cho con …

Gã chã dượng hút sâu điếu thuốc lào rồi nhả phì phèo khói bay về phía đứa con gái riêng của vợ chạc 19 tuổi…

-Tao cầm cái gì của mày

-Đôi bông tai vàng đó là của bố con mua cho con ,đó chỉ là kỉ niệm và không đáng bao nhiêu,nếu dượng trót bán rồi chỉ chỗ để con đi chuộc lại…

Ông ta đứng phắt dậy quát vào mặt cô gái

-Mẹ kiếp,thằng bố mày nó đi tù tao thấy thương mẹ mày nên đón mày về ,mới được có một năm mà mày dở thói mất dậy,mày ăn nằm ngủ ở nhà tao thì cái đôi bông tai đấy là cái mẹ gì

-Vậy là dượng thừa nhận lấy đồ của con…

Từ bên ngoài người phụ nữ dắt tay một đứa bé trai chạc 5 tuổi đi vào…ánh mắt và dáng dấp đầy vẻ khắc khổ…

-Có chuyện gì mà hai bố con to tiếng thế

-Mày xem con gái mày đi,mẹ nó láo toét…

Cô gái nhìn người mẹ

-Dượng lấy đôi hoa tai mà bố tặng con

Gã cha dượng xửng cồ chỉ tay về phía mẹ cô gái

-Mày xem tao biết sao được đôi hoa tai nào,nuôi ong tay áo ,mày k dậy được nó thì hỏng sớm…

Người mẹ khó xử nhìn cô con gái

-Con nhớ lại xem có cất ở đâu không,dượng k lấy của con đâu,ông ấy muốn cho con đầy đủ còn chả được…đi nấu cơm đi…

-Tủ đồ của con k ai ngoài người trong nhà này có thể sờ vào được,k phải tự dưng mà con hỏi ông ta đâu mẹ…

Người mẹ tát vào mặt cô con gái

-Mẹ bảo mày đi nấu cơm,có mất cũng phải chịu…

Gã cha dượng bỏ vào nhà mặt đầy vẻ thoả mãn…cô gái k hề chảy nước mắt,gương mặt lừ lừ,người mẹ biết đã nặng tay nên bàn tay của bà rụt lại với vẻ run rẩy…

-Mai con sẽ dọn khỏi đây

-Ý mẹ k phải muốn đuổi con nhưng kể cả dượng có lấy chúng ta cũng k nên to tiếng

-Một năm con ở đây đã làm phiền mẹ rồi ,mẹ cố sống thật tốt …

-Con không phải đi đâu cả

-Bố sắp về rồi,ít nhất thì bố k lấy vợ còn mẹ đã vội lấy chồng ,ít nhất thì bố cũng nuôi con trưởng thành còn mẹ,mẹ nuôi con mới một năm thôi đã quá vất vả rồi…

Người mẹ bật khóc khi thấy cô con gái nói như vậy…

Cô gái đó là Phạm Thanh Trúc…

Đêm hôm đó ,tên trộm nhẩy vào nhà của gã dượng,hắn tay cầm con dao dí sát vào cổ gã dượng,người vợ bên cạnh sợ hãi tóm tay gã ăn trộm

-Sao lại làm thế …

Tên trộm gằn giọng

-Im k tao xiên chết thằng chồng mày,có tiền vàng gì bỏ hết ra đây nhanh…

Gã dượng xin xỏ

-Nhà tôi làm gì có tiền

-Mày mới bán đôi bông tai vàng trị giá 60 triệu mà mày bảo k có…

Người vợ nhìn sang gã chồng

-Tôi có bán đôi nào đâu có nhầm không đấy

-Không nói nhiều bảo vợ mày lấy tiền ra đây…nhanh k bố mày giết cả con mày…

-Tôi lấy,tôi lấy,cô ra sau ghế lấy tiền để cho người ta đi

-Anh bán đôi bông tai của con tôi đúng không

-Lúc này mà còn hỏi được,nhanh đi …tôi mua xe máy 30 triệu rồi chỉ còn 30 triệu thôi…à không 27 triệu ,3 triệu trả nợ rồi

-Cũng được ,nhanh…

Trúc ở gian nhà bên,cô đang gập đồ đạc rồi thấy gió to nên ra đóng cửa sổ,thấy gian đối diện có ánh đèn pin,Trúc bước ra ngoài tiến gần cửa,cô nghe thấy tên trộm đang gằn giọng và gã dượng cứ van xin…Trúc thấy sợi dây cao su vắt trên tường,cô lấy sợi dây cao su giật căng sang hai bên,khẽ đi vào hướng cửa mà gã trộm mở sẵn,gã trộm đang đứng nhìn tiền trên bàn và hỏi “ còn vàng không”…Trúc từ sau chạy rất nhanh lao thẳng vào tên trộm,mẹ cô hét lên “ Nó có dao con ơi”

Trúc vòng sợi dây cao su siết,chân đạp vào ống đồng gã trộm khiến hắn trở tay k kịp,cô rất nhanh siết mạnh cổ gã hắn khó thở k cầm nổi con dao vội xin” em gái anh k lấy tiền nữa ,thả cho anh đi cái”

Trúc giật chiếc mặt nạ của của gã trộm,gã dượng ngạc nhiên khi thấy là người cùng làng…

-Hoá ra là mày,sao mày dám thằng chó này

-Đột nhiên mày bán vàng ầm cả làng ai chẳng biết…

-Mày,tao cho mày lên xã

Mẹ Trúc ra ngoài hô hoán nhưng trong ánh đèn pin gã dượng chợt nhìn ra Trúc ,ánh mắt cô gái lừ lừ nhìn gã,cô quật ngã gã trộm vặt chỉ chưa đầy 30s ,gã cha dượng chợt rùng mình…mẹ Trúc quay vào thấy con gái cứ nhìn gã dượng…gã ta tóm tay mẹ Trúc

-Nó biết tôi bán vàng của nó rồi,mình cứu tôi với

-Anh điên à,con làm gì anh

-Nó ,nó rất giống bố nó…hắn rốt cuộc đào tạo ra đứa con gái gì thế này…

Người mẹ chợt nhìn đứa con gái,bà nhận ra chồng cũ của bà có lẽ đã cho con học võ và dậy con gái có một tinh thần thép,một ánh mắt vô cảm không chịu khuất phục…

Tại trại giam T5 thuộc tỉnh Thanh Hoá…

Người đàn ông đang ngồi xếp gạch giữa trời nắng nóng trong bộ đồ tù nhân đen trắng,chợt có người nói bên cạnh

-Khi nào anh ra

-Sang tháng được ra rồi

-Lấy bà chị em không,em mai mối cho

-Thôi,tao còn vướng hai đứa con lấy làm gì cho mệt…

-Con gái nó lớn hết rồi cũng lấy chồng,anh Đại này chị em xinh lắm

-Thôi anh xin chú…anh chỉ nghĩ đến con anh ngoài ra k nghĩ gì khác…

-Ông bố của năm đây rồi …

Trời vừa rạng sáng,mẹ Trúc gõ cửa vào thì thấy tờ giấy để trên bàn ghi mỗi dòng chữ “ mẹ và em giữ gìn sức khoẻ”…người mẹ tay cầm tờ giấy chạy ra ngoài đường thấy chiếc xe khách chạy vụt qua…bà lầm bầm “ mẹ xin lỗi con”…

Trúc ngồi trên xe ô tô cô cắn miếng bánh mỳ buồn bã…cô rời khỏi Tuyên Quang lên thành phố mà lòng nặng trĩu…đặt chân xuống bến xe thấy tiếng gọi lớn

-Trúc,bên này

Trúc quay sang nhìn đó là chị gái mình là Phạm Thanh Trang …

-Chị …

Trúc nở nụ cười rạng rỡ…nhưng cô thấy chị gái thay đổi quá nhiều,ăn mặc sành điệu lại có xe ô tô riêng

-Sao mày cứ nhìn chị thế

-Chị khác quá vậy

-Ai bảo mày rúc về ở với bà ấy làm gì,quê mùa hết cả …

-Em muốn ở cạnh mẹ một thời gian,dù sao thì từ bé em cũng chưa một lần được gần mẹ

-Bà ý bỏ chúng ta thì sao phải nghĩ,tao k bao giờ tha thứ cho bà ấy nói nhanh cho vuông

-Thôi chị…em mới đi một năm sao chị thay đổi nhiều thế

-Đời mà,còn trẻ k làm đẹp để già mới làm chắc,đi…chị đưa mày đi ăn…

-Xe của ai đấy,mà chị lái được á

-Ơ mày coi thường chị thế à

-Em đâu có,đi nào em đói rồi…

Tới nhà hàng…tôi lúc này để ý bạn của chị toàn những cô gái ăn mặc rất khiêu gợi,họ k có vẻ đứng đắn,lời nói của họ cũng rất thô và k có chút bẽn lẽn,một năm qua đi chị đã thay đổi quá nhiều…k còn là người chị sinh viên mà chăm chỉ đơn giản như xưa…

Tại nhà họ Hoàng Kim ,một gia tộc có tiếng trong giới doanh nhân giàu có từ xa xưa,một cung điện xây trên vách núi,con đường độc đạo dẫn vào bên trong lúc nào cũng có nhiều bảo vệ,camera vây kín xung quanh,họ còn được biết đến là một băng đảng xã hội đen mang mác doanh nhân khét tiếng,một thế giới ngầm của các tổ chức đen…

Người đàn ông tóc bạc trắng mặc bộ đồ ngủ đứng bên hồ cá coi ném đồ cho cá ăn…mặt ông ta rất dữ tướng…

-Ông Hoàng,cậu cả đã tới

-Cho nó vào…

Bước vào trong vẻ bóng bẩy mặc áo đầy màu sắc của người đàn ông chạc 40 tuổi mang tên Hoàng Kim Phú…

-Bố…con đã về

-Chuyện bố giao cho con lần này nhất định k được để sai xót…hàng sắp về rồi đấy,đừng làm bố thất vọng…

-Xin bố cứ tin tưởng ở con,con nhất định không để bố thất vọng đâu ạ…

-Hãy cho bố câu trả lời tốt nhất…

-Dạ vâng…

-Em gái con mới về đêm qua đây

-Tiên về ạ,sao k thấy nó báo gì

-Bên nước ngoài đang dịch lan mạnh nên bố bảo em về,nó đã hay ốm nên bố cũng lo,chuẩn bị vào ăn cơm đi con…

-Vâng…

Người phụ nữ chạc 50 tuổi đi ra đon đả,bà ta là vợ thứ ba của ông Hoàng là mẹ của cô con gái út Thuỷ Tiên…

-Hai bố con vào dùng cơm đi,chả mấy khi con cái về đông đủ

Ông Hoàng thở dài

-Nào đã đủ…có đủ thì chỉ có trong mơ mà thôi…

-Mình đừng lo để mai e gọi cho con

-Nó có bao giờ nghe máy đâu mà gọi…

-Em nghe nói con ở bên Nhật có tiếng lắm anh đừng lo

-Anh có lẽ mất nó thật rồi…

Trở về căn chung cư của chị gái Trúc nhận ra chị mình đang sống rất điều kiện…

-Chị k ở nhà của bố nữa à

-Ở ý làm gì ,hàng xóm dị nghị

-Thế c lấy tiền đâu thuê nhà mua xe

-Chị á,chị mày giỏi lắm,có tính đi học lại chưa,chị lo được…nhà này chị mua rồi k phải thuê

-Chị làm gì,em k tin trong một năm c kiếm được ra nhanh đến vậy…

-Sau này sẽ rõ…đi tắm đi còn ngủ ,chị mệt rồi…

Trúc vào nhà tắm thấy trên kệ chiếc que thử thai hai vạch,cô lo lắng cầm ra bên ngoài hỏi c gái

-của chị phải không

-Ờ …

-Chị có thai với ai,anh ta có chịu trách nhiệm không

-Không,tao còn chẳng biết bố nó là ai

-Chị nói thế mà nghe được à,sao chị lại sống buông thả vậy?

-Chắc chắn là tao bỏ nên mày đừng có bận tâm,cái que hai vạch đấy mày vứt đi được rồi đấy…

-Chị làm thế là nghiệp đấy,dù có thế nào cũng không được bỏ

-Thế đẻ ra mày nuôi nhé,thân mày còn lo chưa xong,bố sắp ra tù rồi còn lo mà nuôi ông ấy nữa đấy…người ta có bố nổi tiếng làm doanh nhân,rồi là giám đốc các kiểu đây tao và mày có ông bố nổi tiếng ăn trộm ,tự hào quá mà còn khuyên tao đẻ …

-Bố có làm gì cũng nuôi chúng ta lớn khôn đến từng này,chị k dc trách cứ ông

-Mày thì hợp với bố quá rồi còn gì,tao k phủ nhận công lao của bố nhưng tao thấy xấu hổ khi có người bố tù tội…từ giờ tao sẽ lo cho thân tao k liên quan đến ông ấy…

Trang vào phòng đóng sầm cửa lại…cô nhớ tới những đêm ăn chơi thác loạn bên những gã đàn ông nhiều tiền muốn kiếm niềm vui mới…

-Uống đi em,uống hết ly anh cho em 200 đô

-Thật à,anh cho em 500 đi em uống cả chai cho anh xem…

-Ok…em muốn là được

Khi Trang uống say,cô xin ra về thì gã đó chặn lại hắn dở giọng

-Em nghĩ cầm tiền của anh rồi là muốn về thì về à…

Hắn bế Trang vào trong phòng của quán karaoke,nhạc to bật lên…gã cùng vài tay bạn của gã thay nhau hãm hiếp Trang…

Trang rùng mình khi nghĩ lại ,cô ôm mặt bật khóc …Trúc đứng chết lặng bên ngoài cửa ,cô ngồi bệt xuống cửa nghe tiếng chị gái đang khóc,có lẽ cái giá của việc có nhà có xe của các cô gái trẻ là quá lớn…

Yêu thích: 4.2 / 5 từ (5 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN