Mười hai người bọn mình, cậu sẽ chọn ai đây? - Chương 1: Lạc đường.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Mười hai người bọn mình, cậu sẽ chọn ai đây?


Chương 1: Lạc đường.


Reng….reng…

Con Ngư ngốc nhà ta đang săm soi bộ đồng phục mới, mắt sáng rỡ lung linh thì tiếng chuông điện thoại vang lên như chỉ chực chờ phá bĩnh cái khoảnh khắc vui sướng này.

– A nhon!!! Ngư à, cậu xem thử đồng phục chưa? – Đầu dây bên kia đích thị chính là Cự Giải, tên bạn thân nhất từ nhỏ của cô.

– À rồi, đẹp lắm cơ!!! – Song Ngư hân hoan.

– Thế hả? – Nghe đâu giọng điệu Cự Giải cũng vui mừng không kém Song Ngư, nhưng rồi, hình như cậu chợt nhận ra đã 12.00 pm, liền nhắc nhở – Cậu ngủ sớm đi!!! Sáng mai còn đi học nữa đó?

– Biết rồi, khổ lắm nói mãi…

***

Nhà Song Ngư không được giàu cho lắm, nếu nói thẳng toẹt ra là khá nghèo. Mẹ cô mất sớm. Ba cô đi xuất khẩu lao động tận bên Úc, tiền mọi tháng gửi về vốn không đủ để cô trang trải chi phí sinh hoạt. Cô buộc phải đi làm thêm ở cái tuổi 14, cái tuổi mà bạn bè đồng trang lứa đều hưởng sung sướng, ăn ngon mặc đẹp, chăn ấm nệm êm. Tuy học giỏi, nhưng trường THPT Zodiac mà ngày mai cô được phép nhập học này luôn là dành cho hạng công tử, tiểu thư gia cảnh khá giả. Tình cảnh cô như thế, sao cô lại vào được ngôi trường này, lại còn là lớp đầu khối – lớp 10A ?

Là nhờ vào ơn của cậu…

Phan Cự Giải…

Hàng xóm cạnh nhà cô…

Bạn thân nhất của cô từ thuở ấu thơ…

***

– Ờ mà này…

– Sao thế?

– Mình nghe nói THPT Zodiac rộng lắm đúng không? – Song Ngư e ngại.

– Phải! Sao thế? Có vấn đề gì sao?

– Ợ…Hông… Ý mình là… THPT Zodiac rộng như vậy, mình lạc thì sao?

– Haha… – Cự Giải cười toáng cả lên làm con Ngư nhà ta cảm thấy hơi nhục mặt vì đã trót hỏi câu ngu người như vậy.

– Cậu đang nghĩ gì vậy? Thế quái gì mà lại có chuyện “lạc đường” ở đây? – Cự Giải trấn an cô. – Sẽ ổn mà, tin mình đi… Ngủ sớm nha!!!

Song Ngư không cảm thấy ổn tí nào hết, thật đấy
***

Sáng hôm sau…

Thay đồ tử tế, lại còn tự nở một nụ cười tươi tắn trước gương thầm động viên, Song Ngư đeo balô, bước ra cổng… Khuôn mặt vất vả xinh xắn bấy lâu bị lấm bẩn, nay được gột rửa kĩ càng, lộ hẳn ra một vẻ đẹp trong sáng, thánh thiện… Một nét đẹp tự nhiên mà không một loại son phấn mĩ phẩm đắt tiền nào có thể tô vẽ nên được…

Riêng bộ đồng phục THPT Zodiac làm mọi người một phen được bàn tán xôn xao…

– Nghe đâu là học sinh THPT Zodiac đó…Mà muốn vào trường đó phải cạnh tranh dữ lắm…

– Ây dà, đó không phải là Song Ngư nhà góc cuối hẻm sao? Sao hôm nay con bé lại ăn mặc như thế này?

– Cái giề? Là đứa nhỏ mà ba nó đi xuất khẩu lao động bên Úc ấy hử? – Một người khác chen vào.

– Ừ ừ đúng rồi… Mà nghe con gái tôi nói, trường đó khó vào lắm, tỉ lệ chọi cao vô cùng. Nếu tôi nhớ không nhầm thì là 1 chọi 1000000 thì phải… Tiểu thư, công tử, thiếu gia,… nhà vừa giàu vừa giỏi còn không vào được… Mà đằng này…

– Con tôi cũng nói…

Còn bọn con gái gần nhà thì thi nhau nhìn Song Ngư bằng nửa con mắt. Lý do cũng chính là vì Song Ngư được vào THPT Zodiac, được học cùng nam thần của bọn họ…

Vâng…

Là 10 nam thần trong lòng mọi trái tim bé bỏng của nữ sinh…

Riêng Song Ngư cô đây vốn chẳng hề bận tâm…

Nam thần gì chứ?

Nam thần…kinh thì có!!!

Vào THPT Zodiac mục đích chính là để học…

Trai đẹp gì chứ? Thiếu gia gì chứ?

Học mới là điều quan trọng nhất…

Còn lại miễn bàn!!!
***

Và giờ đây, Song Ngư nhà ta đã đặt chân được vào bên trong THPT Zodiac tăm tiếng nóng hổi này.

Nhìn trong tờ hướng dẫn hay trên mạng xã hội thì trường đã huy hoàng lắm rồi. Giờ, khi vào bên trong thực sự lại còn thấy ẻm vĩ đại hơn gấp nghìn lần…

THPT gì mà còn hơn cung điện xa hoa nữa cơ???

Ngơ ngơ ngân ngẩn xoay quanh một lượt, con Ngư nhà ta nhìn đỏ con mắt cũng không biết lớp 10A giời đánh của mình nằm hướng nào. Chắc thấy Song Ngư ngu người đang phân vân không biết định hướng, có chị tình nguyện viên kia chạy lại trao cho Ngư tờ bản đồ. Nhưng chị ấy giúp người mà không giúp cho trót, vừa trao tờ bản đồ xong lại tiếp tục chạy biến. Riêng con Ngư nhìn tờ bản đồ ngẩn tò te một lúc vẫn chẳng nhận ra đường đến 10A là con đường quái quỷ nào.

Chậc chậc, đúng là mù tịt môn Địa, cộng thêm ngu người dzụ xác định Đông-Tây-Nam-Bắc thôi mà bây giờ đã phải khốn khổ thế này đây. Nếu biết trước sẽ có vụ báo ứng này thì dù có cho vàng, Song Ngư cũng không dám lười học môn Địa nữa.

Tự đáy lòng, Song Ngư đang thành thật hối lỗi với bà cô dạy Địa hồi cấp II của mình, mong bả hiển linh cứu con ngốc này một mạng.

” Thiên linh tinh, địa linh tinh, lạy Đức Mẹ Đồng Trinh, lạy Chúa, lạy Thánh, lạy Thổ Công, Thổ Địa,… hãy cứu con…”

Trời đất chẳng chịu hiển linh, Song Ngư đành phải giở đến chiêu thức cuối cùng, ấy là vác cái bản mặt nhục nhã này đi hỏi đường…

– Bạn ơi, cho mình…

– Ha! – Cô gái không dưng cười bật lên một tiếng rõ to. – Không phải ngoài cổng trường đã dán bản thông báo cấm không cho vào ăn xin hay sao? Tôi không có đem tiền đâu! Xê ra!!!

Mặt Song Ngư đen hẳn lại, tuy vậy cô nhóc vẫn cố gắng mở lời:

– Không phải, mình chỉ muốn hỏi…là…

– Thôi, biến ra chỗ khác đê!!! – Một cô khác xua tay. – Cô đứng đây làm che mất tụi tôi rồi kìa… Ôi, thật dơ bẩn. Cút!!!

Hỏi một nhóm nữ sinh khác, câu trả lời vẫn mang đầy nét bè dĩu, khinh người như vậy. Đúng là bọn tiểu thư lá ngọc cành vàng, chả trách!!!

Hai nhóm…

Ba…

Rồi…

Bốn…

Năm…

Sáu…

” Haizzz!!! Không ổn… Nữ sinh thì hỏi ai ai cũng trả lời một kiểu như vậy… Chi bằng…”

Chi bằng…

Hỏi nam sinh vậy!!!

Nghĩ là làm, Song Ngư nghển cổ cao lên, hòng tìm được một người thuộc giới tính XY. Nhìn muốn đỏ con mắt mà không thấy một thằng chả nào hết…

” Sao toàn là nữ không thế này? Chả nhẽ… đây là trường dành cho nữ sinh??? Không phải chứ?? Chắc có gì đó nhầm lẫn chứ Cự Giải cũng học đây mà?”

Trong lúc ẻm đang nhăn nhó, một chiếc Audy màu đỏ huyết dụ chực trờ đổ xịch tới.

” Ây dà. Chắc là con ông cháu cha gì gì đây! Trường cấm đậu xe trong khuôn viên trường mà!”

*Cạch*

Cánh cửa xe bật mở, một dáng người khoan thai bước ra… Là một người con trai…

Nguyên đám nữ sinh như chỉ trực trờ khoảnh khắc này, ào lại và hú hét như tụi hâm mộ cuồng nhiệt chính hiệu…

Nào Song Ngư lại phải chịu thua…

KHÔNG ĐỜI NÀO!!!

– Bạn…bạn ơi…

– Hả?

-Cho mình… – Ngư chìa tấm bản đồ ra. – Giúp mình tìm lớp 10A bạn nha???

Cậu con trai đó sững người. Nguyên đám fan cuồng khi nãy đang hò hét réo tên thần tượng cũng hè nhau im bặt. Nguyên nhân cũng là bởi…

” Cái gì??? Cứ tưởng là chạy lại xin chữ ký… Hóa ra…”

– Thế nào? Giúp mình được không?

– Ừ, được …

– Xưng hô sao cho tiện đây? – Mắt Song Ngư lấp la lóng lánh, nhất thời làm tên kia bị hút hồn…

– Sư Tử.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN