Mưu Đồ Đã Lâu - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
397


Mưu Đồ Đã Lâu


Chương 1


“Bùi Nam Yên, sao cậu lại ướt như vậy chứ?”

Khuôn mặt tinh xảo của Tống Miễn gần trong gang tấc, tay trái ở dưới thân Bùi Nam Yên làm ra mấy động tác không đứng đắn, bên ngoài thì lại vẫn là dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo kia. Hai mắt Bùi Nam Yên tràn ngập tình dục ướt át, khiến cho tầm nhìn như bao phủ bởi một lớp sương mờ mông lung, chợt nhận ra khóe môi sắc bén bình thường lúc nào cũng thẳng tắp một đường của Tống Miễn gợi lên một độ cong nom trông rất ngả ngớn xấu xa.

Giọng nói của hắn hờ hững giống như lúc trả lời câu hỏi trên lớp, không biết có phải là do kì phát tình ngoài ý muốn dẫn đến khoái cảm tình dục ảnh hưởng đến khả năng tư duy phán đoán hay không, Bùi Nam Yên trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên không xác định được Tống Miễn nói ra lời như vậy rốt cuộc có phải đang khiến cậu nhục nhã hay không.

Không gian kín đáo xa lạ khiến tiếng nước ướt át trở nên lớn hơn, mùi bạc hà lạnh lẽo và mùi bơ thơm ngọt tinh khuyên đan dệt hoà quyện lẫn nhau, tràn đầy căn phòng ấm áp ánh đèn, chiếm lấy hơi thở Bùi Nam Yên, khiến cho hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn, nhiệt độ cơ thể cũng theo đó mà tăng cao.

Vỏ bọc mạnh mẽ cứng rắn bên ngoài cuối cùng cũng tan thành mây khói, may mà lý trí không đến nỗi không còn chút nào, nhưng Bùi Nam yên theo bản năng cắn cắn cánh tay mảnh khảnh trắng nõn, tiếng “ưm” ẩn nhẫn khó có thể kìm nén theo nhịp thở mà bật ra.

Tống Miễn chăm chú nhìn vẻ mặt yếu ớt bất an của omega dưới thân, từ cuống họng phát ra một tiếng cười nhẹ, ngũ quan sắc bén dưới ánh trăng tạo ra một loại cảm giác dịu dàng, ngón tay linh hoạt từ trong thân thể Bùi Nam Yên lại vô tình rút ra, quan sát Bùi Nam Yên không nỡ rời xa ngón tay kia còn đang hoang mang, dùng giấy ăn chất liệu mềm mại ung dung lau ngón tay bị Bùi Nam Yên làm ướt.

Bùi Nam Yên không cẩn thận uống phải đồ uống bị người ra trộn thuốc ю, đây là kết luận chính xác mà Tống Miễn rút ra được khi nhìn thấy bộ dạng dâm đãng ý loạn tình mê này của cậu. Ai từng học sinh lý học đều bên, thuốc bào chế theo mô hình ю dẫn đến việc phát tình ngoài ý muốn, ngoài việc giải quyết ở bên ngoài thì không còn phương pháp nào khác. Hơn nữa dưới tình huống này, omega không thể tiêm thuốc ức chế, nếu ở mô hình ю mà còn dùng thêm thuốc ức chế, thì chỉ làm tình huống omega phát tình trở nên tồi tệ hơn, chứ không hề có tác dụng ức chế như bình thường.

Bình thường khi đến kì phát tình, tuyến thể của omega sẽ tăng nhiệt độ trở nên nóng bỏng, nhưng phát tình bất ngờ như thế này thì không, bị thuốc bào chế theo mô hình ю ảnh hưởng, nhiệt độ tuyến thể lại thấp hơn bình thường. Tống Miễn ngồi bên cạnh Bùi Nam Yên quần áo xộc xệch, lòng bàn tay nóng bỏng hờ hững vuốt ve da dẻ lạnh lẽo phía sau cổ Bùi Nam Yên, dù bộ dạng rất ung dung nhưng đối với Bùi Nam Yên đang bị tình triều hành hạ đến mơ hồ là vô cùng tàn nhẫn.

Trên cổ tay Tống Miễn có dán vòng ức chế, Bùi Nam Yên thấy rất rõ ràng, lại cảm nhận rõ hơn mùi hương bạc hà nồng đậm bá đạo mà chui vào thân thế nóng bỏng mềm mại của mình, lan tràn đến từng điểm, lúc tỉnh dậy Bùi Nam Yên đã ngập bởi tình dục.

“…Tống Miễn” Sự trống rỗng khiến cho Bùi Nam Yên vốn đang cẩn trọng gục ngã, cậu nhỏ giọng yếu thế nói, “Ôm tôi.”

Rõ ràng chưa nên cơm cháo gì, Bùi Nam Yên đã khóc đến nỗi khóe mắt ửng đỏ, đôi môi nhiễm chút ánh nước trông càng diễm lệ, thoạt nhìn thì có vẻ như vừa bị bắt nạt. Dáng vẻ này hoàn toàn khác với bộ dạng thanh lãnh lạnh lùng lúc bình thường, Tống Miễn mềm lòng, nghe vậy lập tức đè lên, đáp ứng yêu cầu mà ôm cậu vào trong lồng ngực.

Một cái ôm bình thường này không thể thoả mãn được Bùi Nam Yên nhưng cũng phần nào an ủi cậu, cậu khó lòng kiềm chế mà bật ra một tiếng rên ỷ lại mềm mại, thân thể không thể kìm nén mà cọ cọ lên áo mũ chỉnh tề của Tống Miễn. Phía dưới cậu giờ này đã vô cùng ẩm ướt, Tống Miễn trong lòng đã rõ, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ không biết gì nhưng rất ham học hỏi.

“Còn muốn gì nữa?” Tống Miễn hơi mở miệng, dùng giọng nói trầm thấp ôn hòa dụ Bùi Nam Yên tự mình nói ra câu trả lời.

Tống Miễn như một con rắn độc am hiểu mê hoặc nhân tâm, Bùi Nam Yên bị dụ dỗ đến không còn lựa chọn nào khác mà tiến lên cắn lấy táo tây (? Đoạn này mình không hiểu, ai biết thì cmt chỉ mình nha). Khoái cảm tăng vọt kích thích Bùi Nam Yên đến mức choáng váng, mất đi khả năng tư duy, cậu bất lực mà nức nở, thuận theo mong muốn đang mạnh mẽ chiếm lấy suy nghĩ của cậu.

“Muốn cậu…”

Lần này Bùi Nam Yên nhìn thấy khóe môi Tống Miễn cong lên rõ ràng. Hắn cởi áo ngoài, bắp thịt rắn chắc cứ như vậy lộ ra trước mặt Bùi Nam Yên, chỉ là hành động thờ ơ cởi thắt lưng da mà thôi, vậy mà rơi vào trong mắt Bùi Nam Yên thì đây chính là đòi mạng. Cậu khó nhịn mà kẹp chặt chân, gấp gáp thở dốc bị hắn đúng lúc hôn lên ngón tay gầy gò.

Hàng họ Tống Miễn rất lớn, Bùi Nam Yên hơi sờ sợ, nhưng xuất phát từ bản năng thì cậu lại rất muốn. Cậu nhìn ánh mắt Tống Miễn thâm trầm thì sốt sắng mà liếm liếm môi, Tống Miễn híp mắt, gương mặt lạnh lùng lập tức áp sát tới, không hề báo trước mà ngậm lấy đầu lưỡi đỏ tươi lộ ra của Bùi Nam Yên.

Bùi Nam Yên còn chưa kịp kinh ngạc bối rối, Tống Miễn không nói gì bá đạo hôn tới, dường như không còn một chút nhẫn nại nào, ngón tay thon dài qua loa mở rộng mấy lần, cũng không hề thương hoa tiếc ngọc mà nâng lên con hàng đang cương cứng đến đau chen vào hậu huyệt ẩm ướt nóng chặt của Bùi Nam Yên.

Mặc dù cậu có thể chất thiên phú của omega, nhưng kích thước và sự cường thế của Tống Miễn vẫn thành công làm cho Bùi Nam Yên khóc. Bùi Nam Yên được nuông chiều từ bé, chỉ cần sứt mẻ một tí thôi, bạn bè người thân đều đau lòng không thôi, chưa có ai nhẫn tâm như Tống Miễn, dám bấm eo cậu mạnh như thế, dám cắn ngực cậu, rồi đến khi cậu khóc không ra hơi thì hắn lại không chút lưu tình mà lộng cậu, lộng đến nỗi người cậu run rẩy, hoang mang lo sợ.

“Chạy cái gì?” Tống Miễn túm chặt lấy mắt cá chân tinh tế của Bùi Nam Yên – người đang có ý định bỏ chạy, hắn một lần nữa ôm lấy cơ thể mềm nhũn của cậu vào trong lồng ngực, xấu xa đẩy đẩy hông làm cho người anh em của mình vào càng sâu hơn, biết rồi mà còn hỏi.

Bùi Nam Yên bị Tống Miễn hành hạ, bắn đến hai lần, cậu yếu ớt nhỏ giọng “ưm” một tiếng, quỳ cũng không vững nhưng cũng không quên nhấc cánh tay mềm mại vô lực lên nhằm ngăn lại tiếng rên đang tràn ra khỏi miệng, Tống Miễn dễ dàng lôi cánh tay đang bị cậu cắn chặt ra, sau đó quay eo trở mình, đổi thành tư thế mặt đối mặt, Bùi Nam Yên bị hắn chịch đến nỗi nước mắt mông lung, mở to đôi mắt ướt át vô cùng đáng thương ngập tràn tình dục chăm chú nhìn hắn, hương bơ nồng đậm càng khiến Tống Miễn muốn ác liệt bắt nạt cậu.

Bùi Nam Yên giờ phút này càng cần tin tức tố của alpha động viên, Tống Miễn nhìn thân thể trước mặt bị mình lưu lại một chồng vết tích, ung dung thong thả xé vòng ức chế trên cổ tay, mùi hương lạnh lẽo nồng lên trong nháy mắt khiến Bùi Nam Yên không nhìn được mà nhỏ giọng hừ gọi, miệng huyệt ướt dầm dề co rúm lại cắn chặt lấy dương v*t nóng rực của Tống Miễn.

Ngay bây giờ, Bùi Nam Yên rất cần hắn.

Tống Miễn cho dù bị huyệt thịt mềm mại ướt át câu dẫn đến mức suýt thì không nhịn được, nhưng vẫn vì kết luận không thể phụ nhận này mà nở nụ cười. Lồng ngực nóng bỏng cứng rắn của hắn chặt chẽ đè lên Bùi Nam Yên, đôi mắt bị tóc mái buông xuống che khuất lộ ra chút tà mị, mở miệng là thốt ra mấy lời hạ lưu khiến cho Bùi Nam Yên không có cách nào phản bác.

“Cậu chảy nhiều nước như vậy, tôi không giúp cậu chặn lại thì làm sao?”

Sự trống rỗng này hành hạ Bùi Nam Yên đến nỗi vừa vội vừa lúng túng, hai tay cậu dán vào lồng ngực cứng rắn của Tống Miễn, mùi hương bạc hà mát lạnh so với thuốc còn đáng sợ hơn, khiến cho cậu không biết xấu hổ mà đòi hỏi Tống Miễn.

Bùi Nam Yên khó chịu lắm rồi, nhìn thấy Tống Miễn lại cứ bình tĩnh tự nhiên như không, dù vội vẫn ung dung, cậu tủi thân khóc lên, cái mông muốn bị đâm cọ cọ Tống Miễn, “Cậu, cậu giúp tôi một chút được không…”

Tống Miễn cảm thấy hình như lý trí của mình dường như bị Bùi Nam Yên làm nũng phá huỷ, hắn một lòng trầm mê như một con thú hoang, chỉ muốn điên cuồng chiếm lấy, mạnh mẽ xâm lược.

Mà Bùi Nam Yên như bơ tan chảy trong ngực hắn.

Tống Miễn bị ánh nắng ấm áp bên ngoài đánh thức, trong căn phòng nồng đậm hương bơ hoà quyện cùng mùi bạc hà, omega vốn nên nằm trong ngực hắn lại không thấy tăm hơi đâu, thay vào đó là một cái gối mềm mại. Tống Miễn nhìn chiếc gối màu trắng bị mình ôm, bỗng nhiên nhếch miệng cười khẽ một tiếng, thầm nghĩ tối hôm qua đáng nhẽ ra không nên săn sóc như vậy, không nên lo lắng Bùi Nam Yên không chịu nổi mà đánh dấu tạm thời cho cậu.

Nên chịch cậu đến run cả chân, làm cho cậu không còn hơi sức đâu mà chạy trốn khỏi mình.

Bùi Nam Yên rõ ràng uống phải thuốc bào chế theo mô hình ю, lại bị Tống Miễn tạm thời đánh dấu, đáng nhẽ ra bây giờ phải rất ỷ lại Tống Miễn chứ, thế mà cậu lại dám dậy sớm rồi lén lút chạy mất. Trên mặt Tống Miễn đầy bất ngờ, đầu lưỡi liếm liếm hàm răng, cầm lấy điện thoại ở đầu giường gửi đi một cái tin, xác nhận Bùi Nam Yên đã an toàn trở về phòng trọ thuê chung với bạn ở sau trường mới an tâm thả lòng, lười biếng nằm úp mặt trên giường.

Bị alpha đánh dấu tạm thời, omega cực kì cần tin tức tố của alpha vỗ về, mà Bùi Nam yên rất không ngoan, rõ ràng biết điều này, còn trốn đi, lựa chọn một mình đối mặt với khoảng thời gian phát tình không quy luật này. May mà bây giờ là cuối tuần, Bùi Nam Yên có thể trốn trong phòng trọ vượt qua khoảng thời gian phát tình ngắt quãng, không có alpha ở bên cạnh omega, tự mình an ủi sẽ khá là khổ sở, nhưng Tống Miễn cho rằng bây giờ phải cho Bùi Nam Yên không nghe lời một bài học nho nhỏ.

Tống Miễn gần như không ngủ cả, làm Bùi Nam Yên đến nửa đêm, sau đó vì không chịu nổi dáng vẻ đáng thương của cậu, Tống Miễn không thể làm gì hơn là ôm chặt người ta an ủi bằng hôn một cái thật lâu, sau đó cắn lên tuyến thể của Bùi Nam Yên để tạm thời đánh dấu, giúp cho nhiệt độ sau gáy người nọ dần dần bình thường trở lại, ham muốn mãnh liệt chảy trong người omega cuối cùng cũng dịu lại, Tống Miễn mới ôm Bùi Nam Yên-bị hắn chịt lung ta lung tung đến phòng tắm tẩy rửa.

Sau đó hắn còn tự đổi ga giường và gối, ôn tồn động viên omega đang bất an đi ngủ trước rồi mới an lòng đi ngủ.

Tống Miễn ấn ấn mi tâm, gọi điện thoại cho trợ lý mới của ba hắn, bàn giao cho gã ta điều tra về thuốc bào chế theo mô hình ю xong, cuối cùng mới an tâm rơi vào giấc ngủ lần nữa.

Chú ý (của tác giả)

Thuốc bào chế theo mô hình ю: Chất xúc tác, thuốc cấm (ю là một chữ cái bên Tây, tui lấy bừa, hong có ý nghĩa gì đâu)

Vòng dán trên cổ tay alpha: Dùng để ức chế tin tức tố.

Một chiếc ghi chú nho nhỏ nữa: Tin tức tố của Tống Miễn là mùi bạc hà, của Bùi Nam Yên là mùi bơ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN