Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ - Chương 17: Trong rủi có may
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
174


Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ


Chương 17: Trong rủi có may


Hai người thị vệ thấy mảnh vỡ dưới sàn và vị công chúa mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt tái nhợt thì cuống lên. Bọn họ gọi người đi báo Liễu Vân Phong và cho gọi thái y tới.

“Này hệ thống! Loại độc lúc nãy ngươi cách ly khỏi cơ thể ta…ngươi có nó chứ?” Liễu Y Dạ mệt nhọc cười gian.

“Ta có chứ, cơ mà để làm gì?”

“Truyền vào cơ thể ta một liều lượng nhẹ đi!”

Hệ thống không nói gì, im lặng trừ 100 xu từ tài khoản rồi truyền độc vào người cô.

Một lúc sau Liễu Vân Phong cùng Chiêu Mẫu Đơn và vài vị thái y xông vào. Lúc này độc bắt đầu lan ra, sắc mặt của Liễu Y Dạ tím tái.

“Nhanh! Mau khám bệnh cho nó!” Liễu Vân Phong hốt hoảng. Chiêu Mẫu Đơn nhanh chóng lại gần, run rẩy nắm lấy tay mà gọi tên Y Dạ.

“Xin Chiêu phi nương nương bình tĩnh, chúng thần sẽ ngay lập tức cứu công chúa.” Một lão thái y khàn khàn nói.

Chiêu Mẫu Đơn tránh ra, mấy vị thái y liền xúm lại bắt mạch, kiểm độc cho Liễu Y Dạ.

“Tâu bệ hạ, công chúa là trúng độc của cây lá ngón, nhưng mà độc tố ít, lan ra chậm nên chỉ cần rửa ruột cho công chúa rồi để người uống thuốc một chút là ổn.”

“Vậy còn chờ gì mà không làm đi hả?!” Liễu Vân Phong quát lên.

“Chúng thần làm ngay!”

Nói rồi mấy vị thái y đó cho Y Dạ uống thuốc xổ, khiến cho cô nôn thốc nôn tháo, không đau vì độc thì cũng không yên vì mệt.

Liễu Vân Phong và Chiêu Mẫu Đơn thấy Y Dạ nôn ra, sắc mặt tái xanh thì nhăn mặt cau mày, Chiêu Mẫu Đơn còn khóc lóc, thút thít.

Lát sau, rửa ruột hoàn thành, Y Dạ được đút cho một chén thuốc rồi cho nằm nghỉ. Cô cảm thấy đỡ hơn hẳn, dù vẫn còn hơi mệt.

“Y Dạ…Y Dạ của ta…Rốt cuộc là kẻ nào đã làm con thành thế này…Huhu” Chiêu Mẫu Đơn run rẩy nắm tay Y Dạ không buông.

“Bẩm hoàng thượng, từ nhẫn không gian của công chúa có một thông đạo thông với bên ngoài. Thức ăn của công chúa hoàn toàn không có vấn đề gì nên có thể đã có kẻ chui ra từ trong nhẫn này, cho công chúa ăn độc.”

“Lúc đó các ngươi đang ở đâu?” Liễu Vân Phong mặt đen như đít nồi, mây đen tối sầm sau lưng.

Tên thị vệ kia sợ xanh mặt “Bẩ..bẩm hoàng thượng…là chúng thần vô dụng, không phát hiện sớm hơn, mong người thứ tội.”

“A…” Y Dạ giọng hơi khàn khàn.

“Được rồi, bệ hạ! Y Dạ đã không sao rồi…Bọn họ vẫn là biết kịp lúc, độc trong người con bé hoàn toàn chưa lan ra nhiều. Hãy tha cho bọn họ đi” Chiêu Mẫu Đơn lau mồ hôi trên trán Y Dạ, cố trấn tĩnh lại.

“Dạ nhi…Là phụ hoàng không bảo vệ tốt con rồi…Ta xin lỗi…” Liễu Vân Phong bước tới xoa nhẹ đầu Y Dạ. Cô vui vẻ cười tươi nhưng đôi môi khô khốc khiến cho Liễu Vân Phong và Chiêu Mẫu Đơn thêm đau lòng.

“Lấy những mảnh vụn đó, tra cho ta! Ta muốn xem xem rốt cuộc là kẻ nào to gan, đi hạ độc Dạ nhi của trẫm” Liễu Vân Phong sát khí rầm rầm, cười lạnh, ra lệnh cho bọn thủ hạ bên ngoài.

Ngay lập tức bọn họ chạy đi, chỉ để lại dư ảnh.

“Tinh! Đối tượng công lược: Hoàng thượng Liễu Vân Phong, hảo cảm tăng 7%. Tổng 32 điểm.

Chiêu phi-Chiêu Mẫu Đơn, hảo cảm tăng 10%. Tổng 94 điểm.”

“Kí chủ, cô cũng biết cách làm việc đấy” Hệ thống hiện lên cười. “Giờ cô muốn triệt để hạ độc và hồi sức luôn không hay để đó đã?”

“Cứ để đó, dù sao cũng có cách giải mà. Hồi sức cho ta.”

“Vâng, xin mời kí chủ uống nước tăng lực, nó có giá là 20 xu nhé!”

“Hừ! Trong một đêm mà bị trừ gần ngàn xu, không biết là ta lời hay lỗ đây.” Liễu Y Dạ có chút bực dọc.

….

Ngày hôm sau, tin Y Dạ bị hạ độc trong đêm lan ra khắp cung. Bạch Tư Nhan biết chuyện cũng lo lắng tới thăm.

Khi cô tới thấy Y Dạ đang nằm trên giường, sắc mặt rất tốt thì liền tới bên cạnh Chiêu Mẫu Đơn.

“Y Dạ đang hồi phục rất tốt nhỉ? Con bé đã ổn rồi chứ?”

“Tạ tỷ tỷ quan tâm. Dạ nhi đã đỡ nhiều rồi nhưng thái y nói vẫn cần uống thuốc để đề phòng tái phát.” Chiêu Mẫu Đơn cười. Hai hốc mắt khô khốc khiến Bạch Tư Nhan hiểu rõ hơn là đêm qua Y Dạ đã phải trải qua chuyện kinh khủng gì.

“Muội đừng lo lắng quá, nhìn xem mặt muội kìa, muội nên đi nghỉ đi. Nếu không Y Dạ bị bệnh mà sẽ phải lo lắng ngược lại cho ngươi đấy!”

Bạch Tư Nhan nhẹ nhàng.

“Nhưng…đêm qua ta không ở với nó, nó liền bị hạ độc, muội sợ…”

“Là do Y Dạ kẻ độc ác kia trùng hợp chọn đúng ngày này mà hành động thôi, không phải lỗi của muội. Ngoan! Đi nghỉ đi! Ta sẽ ở đây chăm sóc Y Dạ, khi ngươi tỉnh lại ta sẽ về.”

Qua những lời động viên này, Y Dạ mới biết thì ra Bạch Tư Nhan và Chiêu Mẫu Đơn thân nhau tới vậy. Cô giờ đây đã thả lỏng với Bạch Tư Nhan hơn, còn cố công lược vị tỷ tỷ này của mẹ.

….

Như lời nói, tới trưa, khi Chiêu Mẫu Đơn ngủ một giấc dậy, Bạch Tư Nhan cho người dọn bữa, cùng ăn và trò chuyện vui vẻ một hồi xong mới đi.

Sắc mặt Chiêu Mẫu Đơn tốt hơn hẳn, nàng sau khi tiễn Bạch Tư Nhan thì quay vào, vui vẻ ngồi chơi với Y Dạ.

Khi Y Dạ đã ngủ được một lúc thì Liễu Vân Phong tới, im lặng nhìn Y Dạ ngủ say một lúc rồi bỏ đi.

….Một tuần nữa trôi qua, Y Dạ trở lại khỏe mạnh hoàn toàn, kẻ tặng cô chiếc nhẫn không gian cũng đã bị bắt. Nhưng hắn hoàn toàn không biết gì về lối đi thứ ba hay độc cây lá ngón.

Viên quan đó chỉ nói là hắn được một người kì lạ bán cho với giá 1000 lượng ở lầu giao dịch nội thành. Nhưng khi tới điều tra về kẻ đó thì hoàn toàn không thấy dấu vết nào.

Tất nhiên vị quan đó đã bị phạt, giáng bậc, đánh trượng, rồi lại thả về. Qua lần này, sự an toàn và bảo mật của Chiêu Hòa cung cũng như toàn hoàng cung được tăng lên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN