Nam Chính Xuất Sắc Nhất - Chương 106: Làm Bạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Nam Chính Xuất Sắc Nhất


Chương 106: Làm Bạn


Giải thưởng Phi Thiên năm nay một năm đã sinh ra Thị đế trẻ nhất từ trước tới nay. Hầu như ánh mắt mọi người đều tập trung vào Lục Dương.

Các nhà truyền thông lớn tranh nhau đưa tin, trong khoảng thời gian ngắn tất cả các nhà phê bình phim truyền hình chuyên nghiệp và không chuyên nghiệp bất ngờ được cử đến để phân tích từ nhiều khía cạnh xem có sự mờ ám trong giải thưởng của Lục Dương hay không, tổng hợp tố chất của cậu có xứng đáng với danh hiệu Thị đế hay không.

Một số fan hoan hô nhảy nhót, cũng có antifan chửi mắng. Dù sao thật sự rất sôi nổi, những cuộc thảo luận sôi nổi về chủ đề này thậm chí vẫn còn liên tục cho đến đầu năm thứ hai.

Vốn dĩ là Đàm Cánh Xuyên chiêu đãi. Nhưng bởi vì Lục Dương cũng lấy được giải thưởng, Dương Tư cảm thấy không thể bỏ qua cho cậu. Cho nên yêu cầu hai người cũng chiêu đãi.

Khi bọn họ thật sự cùng đi ăn thì Lục Dương mới phát hiện bọn họ còn có một vị khách nữa.

“Thầy Cam? Đã lâu không gặp!” Lục Dương không có nhìn thấy Cam Vinh ở lễ trao giải, nên từ khi kết thúc tuyên truyền cũng không mặt được hắn.

Bình thường Cam Vinh trông có vẻ người sống chớ tiến gần, lần này lại rõ ràng hơi mất tự nhiên.

Lúc Lục Dương đang tò mò thì Dương Tư mở miệng nói: “Hôm nay trên bàn có hai Thị đế, một Thị hậu, một người bình dân như tôi thật sự rất cô đơn. Cho nên tôi kêu Cam Vinh đến ăn chung, mọi người không ngại chứ?”

Lục Dương nghe vậy hơi giật mình. Cậu không ngờ trong mấy tháng mà thầy Cam và chị Tư Tư lại có quan hệ tốt như vậy. Thậm chí còn có thể trực tiếp dẫn người ta đến ăn chung.

Cậu nhìn Trần Viện cười hơi ngượng ngùng. Sau đó lại nhìn Đàm Cánh Xuyên với nụ cười bình tĩnh trên mặt, đột nhiên mọi người tỉnh lại có cảm giác say.

Đàm Cánh Xuyên cũng nhận thấy Lục Dương có vẻ bối rối nên nhân cơ hội nói với Lục Dương: “Lần này Tư Tư dẫn Cam Vinh đến cho chúng ta quen.”

Lục Dương: “???”

Cậu nhìn thoáng qua Cam Vinh đang nghe Dương Tư và Trần Viện nói chuyện, nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta đều quen thầy Cam mà?” Tại sao còn muốn quen lại chứ?

Đàm Cánh Xuyên mỉm cười, cũng hạ giọng nói: “Trước đó chúng ta quen diễn viên Cam Vinh. Lần này chúng ta muốn làm quen là bạn trai của Tư Tư.”

Lục Dương: “!!!”

Hóa ra là sau , Dương Tư cũng ở Thân Thành nên thường xuyên hẹn Trần Viện đi chơi và ăn cơm. Tất nhiên, còn có hoạt động giải trí quan trọng nhất muốn tiến hành chính là chơi mạt chược.

Cam Vinh có một số bí mật không thể cho ai biết tự nguyện tổ chức trò chơi cho hai cô, có thể nói là gọi lúc nào đến lúc đó, chịu thương chịu khó.

Cứ thường xuyên qua lại như vậy, Dương Tư đã dành tình cảm cho Cam Vinh ngày càng sâu đậm. Đôi khi cô cần nhờ bạn bè giúp đỡ cũng sẽ nghĩ đến Cam Vinh trước tiên.

Nhưng cho đến khi một chuyện xảy ra khoảng thời gian trước đó mới làm cho Dương Tư phát hiện ra Cam Vinh có tình cảm với mình. Sau khi suy nghĩ một thời gian mới quyết định chấp nhận quen hắn.

Trong thời gian tuyên truyền , bọn họ cùng nhau xuất hiệ trong gameshow thực tế. Khi đó Lục Dương và Trần Viện đều không có mặt, chỉ có Dương Tư và Cam Vinh hợp tác tham gia.

Cùng kỳ này có minh tinh nam là cậu ấm, có ấn tượng tốt với gương mặt đẹp và dáng người bốc lửa của Dương Tư. Nhưng người này bên mặt cao to đẹp trai, thật ra nhân phẩm không tốt, nói chuyện sau lưng rất kém cỏi.

Ba của Cam Vinh không chỉ là đạo diễn nổi tiếng, còn là cổ đông của công ty điện ảnh Nhạc Đô, ở trong giới cũng thuộc hàng “Thái tử”. Cho nên có nghe thấy việc xấu của minh tinh nam này.

Hắn thấy minh tinh nam kia liên tiếp đối xử đặc biệt tốt với Dương Tư. Hơn nữa trong lúc tham gia không hoàn thành nhiệm vụ với đồng đội của mình mà luôn chạy đến tìm Dương Tư. Hắn đã rất cảnh giác. Sau đó phát hiện đối phương tìm Dương Tư muốn tìm thông tin liên lạc cá nhân tư. Hắn ngay lập tức nghĩ nghĩ cách làm rối.

Mặc dù Dương Tư chưa từng nghe qua sự tích về “tên cặn bã” này. Nhưng thật ra cũng không muốn quan tâm đến người đàn ông nhìn qua láu cá này, bị Cam Vinh làm rối như vậy ngược lại thoải mái.

Nhưng cô cũng bởi vậy phát hiện Cam Vinh có tình cảm đặc biệt với mình.

“Anh căng thẳng như vậy có phải thích em hay không?” Dương Tư trực tiếp hỏi Cam Vinh, kết quả người đối diện biến thành “con cua to” mặt đỏ bừng không trả lời.

Sau này Dương Tư hỏi qua Cam Vinh tại sao thân thiết với cô và Lục Dương như vậy. Nhưng lần này Cam Vinh cũng không quá căng thẳng nữa, cũng không có bất kỳ hành động nào.

Cam Vinh nói: “Cho dù không phải là anh cũng hy vọng sẽ có người tốt ở bên cạnh em… Lục Dương tàm tạm đi…”

Không phải không căng thẳng, không phải không xót xa. Nhưng bởi vì người ở bên cạnh Dương Tư cũng không tệ lắm. Cho nên không có hành động.

Dương Tư hiểu được tình cảm của Cam Vinh nên rất cảm động. Về phần tình yêu đến từ lúc nào thì bản thân cô cũng không biết rõ.

Có lẽ khi chơi mạt chược ngày nọ, Cam Vinh vẫn xách theo bao lớn bao nhỏ như thường lệ đến. Nhưng sau đó cô mới biết được Cam Vinh bởi vì gấp rút đóng phim mà hai ngày chỉ ngủ mấy tiếng. Từ lúc đó, Dương Tư đã phát hiện tình cảm của hắn, cũng sinh ra thay đổi khác nhau.

* * *

Công ty đã tổ chức một bữa tiệc chúc mừng cho Lục Dương, trong nhà cũng chuẩn bị xếp hàng chúc mừng cho Lục Dương. Fan cũng tự phát tổ chức nhiều hoạt động cho Lục Dương để bày tỏ tình yêu với Thị đế của các cô.

Lục Dương rất biết ơn những lời chúc phúc và động viên này. Nhưng không thể đáp lại từng người một. Vì thế hắn đã đăng một đoạn video dài trên Weibo cá nhân để tỏ lòng biết ơn.

Cuối tháng 12, cậu và Tông Chính Hải đã bay đến Mỹ để gặp đạo diễn Alvin.

Tông Chính Hải vì đi với cậu trước đó đã điều chỉnh sắp xếp công việc của mình trước đó, dành ra hai ngày đi ra ngoài với cậu.

Đây là lần đầu tiên Lục Dương ra nước ngoài. Hơn nữa đi gặp người nhân lại là một đạo diễn nổi tiếng quốc tế nên không khỏi hơi kích động và thấp thỏm.

Bởi vì ông chủ Ngụy Bác nói rằng đích thân mình sẽ đưa Lục Dương đi thử vai nên người đại diện Vương Hữu Lan không có đi cùng cậu. Nhưng trên thực tế Ngụy Bác cũng không có quấy rầy chuyến du lịch đầu tiên riêng lẻ của hai người.

Tông Chính Hải thấy Lục Dương hơi khẩn trương thì bắt đầu nói sang những chủ đề khác để giúp cậu chuyển hướng sự chú ý: “Sau thử vai, chúng ta có thể đi chơi xung quanh một chút. Lần sau có nhiều thời gian hơn thì chúng ta có thể ở lại lâu hơn.”

Lục Dương nghĩ đến dường như đây là lần đầu tiên bọn họ đi du lịch một mình như thế này. Trong lòng cũng hơi kích động. Quả nhiên ném chút khẩn trương trước đó ra sau đầu, bắt đầu hỏi Tông Chính Hải về tình huống nước ngoài.

“Mỗi lần anh đi công tác và trở về sau một thời gian ngắn ở lại. Kỳ thật cũng không có đi qua nhiều nơi.” Tông Chính Hải giúp Lục Dương kéo chăn: “Sau này chúng ta có thể cùng nhau đi du lịch khắp nơi.”

Hai người cứ như vậy im lặng đi dạo một vòng, nhìn xem thế giới bên ngoài. Chỉ nghĩ đến thôi cũng làm cho người ta cảm thấy thật hưng phấn!

* * *

Khi mặt đạo diễn Alvin, Lục Dương rất may mắn vì mình và Lục thiếu gia đều học chuyên ngành ngôn ngữ. Cậu đã từng quên sạch tiếng An khi làm diễn viên quần chúng. Nhưng thông qua hai năm nay học tập ở trường học cuối cùng đã bù đắp lại một ít.

Ít nhất về mặt giao tiếp, Lục Dương không gặp nhiều khó khăn và để lại ấn tượng tốt hơn cho đạo diễn.

Chung quy khi đóng phim, đặc biệt là phim văn học nghệ thuật cần truyền đạt nhiều tình tiết. Dù có phiên dịch cũng không hiệu quả bằng giao tiếp trực tiếp.

Đạo diễn Alva trông giống như một ông chú trung niên đẹp trai nhưng rất phong độ. Ông sinh ra ở Phần Lan, nhưng sau đó sang Mỹ và sinh sống tại đây.

Bởi vì lễ Giáng sinh đang đến gần, ông cũng tặng cho Lục Dương một con nai gấu bông nhỏ.

Lục Dương cầm lấy con nai nhỏ trong tay ông, hơi vừa mừng vừa lo, không ngờ đạo diễn lại dễ gần và tử tế như thế.

Khi ánh mắt đầu tiên đạo diễn Alva nhìn thấy Lục Dương thì cảm thấy khí chất của đứa nhỏ này quả nhiên như Tông Chính Hưng nói, rất đặc biệt. Đó là một sự hòa quyện giữa tinh thần phấn đấu của thiếu niên và sự trưởng thành ổn định của người trưởng thành. Mâu thuẫn nhưng lại hài hòa đến ngạc nhiên, rất dễ dàng thu hút sự chú ý của mọi người.

Tất nhiên, ngoại hình cũng là điều mà đạo diễn rất coi trọng. Nhân vật chính của bộ phim này phải thật hoàn hảo!

Nhưng, nam chính trong lại có hoàn cảnh đặc biệt. Hắn mắc chứng bệnh tự kỷ, hơn nữa có chút nhân cách phân liệt. Thường thoảng sẽ tự mình đánh cờ một mình, cũng có thể nói chuyện với một “bản thân” khác.

Trong người Lục Dương có quá nhiều yếu tố tốt và tích cực. Cho nên khi đóng loại vai có nội tâm và nhân vật đặc biệt, liệu cậu có thể hiện được hoàn hảo tính cách của nhân vật chính hay không. Đạo diễn cũng không thể liếc mắt một cái đã kết luận.

Cho nên mới muốn cho Lục Dương ngàn dặm xa xôi chạy đến Mỹ, thử vai trước mặt đạo diễ Alva!

Một chiếc bàn tròn nhỏ, một bàn cờ, cộng với một nhân vật chính…

Mặc dù có Tông Chính Hưng đầu tư, nhưng cũng không có nghĩa là Lục Dương có thể 100% nhận đươc vai này. Nhưng bây giờ cậu muốn thể hiện mình trong không gian này thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình để thật sự thuyết phục đạo diễn. Không chỉ là bản thân Lục Dương, ngay cả Tông Chính Hưng và Tông Chính Hải bên cạnh cũng không khỏi lo lắng cho cậu.

Chỉ thấy Lục Dương chậm rãi đi qua cái bàn bên cạnh cửa sổ. Lục Dương không có ngồi ở một bên hướng mặt trời, mà là ngồi ở một bên bị bức tường và rèm cửa che gần hết ánh sáng. Trước khi cậu ngồi xuống thì khẽ gật đầu, giống như có người nào đối diện với cậu, mà Lục Dương đang chào hỏi đối phương.

Đạo diễn Alva nhìn người thanh niên trước mắt khẽ cau mày, lại dần dần giãn ra…

* * *

Từ Mỹ trở về, Lục Dương lập tức tuyên bố với bên ngoài mình muốn “nghỉ ngơi” hai tháng. Cho nên uyển chuyển từ chối tất cả công việc chưa nhận trong tay.

Tết Âm lịch năm nay cậu rốt cuộc cũng không cần ăn tết ở trong đoàn phim, mà là cùng Tông Chính Hải trở về thủ đô đón năm mới.

Nói chung, một diễn viên vừa giành được giải thưởng nên tận dụng không ngừng cố gắng và nhanh chóng nhận phim mới. Nhưng đã Lục Dương làm cách ngược lại, điều này làm cho người ngoài giới khó hiểu, cũng làm cho fan e dè.

Một số người suy đoán rằng cậu không thể chịu được áp lực. Một số người khác nói rằng cậu có thể không muốn ở trên đầu sóng ngọn gió, còn có người lo lắng về tình trạng sức khỏe và tinh thần của cậu… Tóm lại có đủ các loại suy đoán.

Sau này có một ngày, khi fan ở sân bay bắt gặp Lục Dương chuẩn bị đi Mĩ, mới phát hiện hai tháng không gặp cậu không chỉ gầy đi rất nhiều mà còn ốm yếu. Hơn nữa nhìn qua trông hơi dại ra.

Fan cho rằng cậu đã bị ngược đãi hoặc là bị bệnh nặng gì, nhất thời cảm thấy đau lòng.

Chuyện này lập tức truyền ra, giới truyền thông cũng yêu cầu Bác Á xác minh tình hình gần đây của Lục Dương. Nhưng không có được câu trả lời.

Nhưng rất nhanh moi người đều biết được tại sao cậu lại muốn “hai không” lâu như vậy. Hóa ra cậu đã dành ra hai tháng để quan sát, tìm hiểu và làm quen trạng thái sống và hình thức của một nhóm người đặc biệt, hơn nữa dành một phần nhỏ sức lực của mình cho việc giảm cân.

Mặc dù cậu đã đủ gầy, nhưng so sánh với độ gầy yếu của nam chính nào đó vẫn khỏe mạnh và tròn trịa hơn!

Đầu xuân tháng hai, bộ phim của đạo diễn Alva Gropez được khởi động máy ở Mỹ. Nam chính là Lục Dương, người vừa mới giành được danh hiệu Thị đế ở nước Hoa!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN