Nam Chính Xuất Sắc Nhất
Chương 59: Thiếu
Editor: demcodon
Vòng loại 6 vào 5 kết thúc lại đào thải một đối thủ cạnh tranh. Nhưng các thí sinh Dream Star lại không cảm thấy thoải mái. Ngược lại bởi vì vòng loại 5 vào 3 lửa sém lông mày, mà áp lực tăng mãnh liệt.
Bởi vì Dream Star là Bác Á hợp tác với đài truyền hình đẩy ra. Cho nên các thí sinh trực tiếp luyện tập và diễn tập ở trong phòng tập của đài truyền hình. Thỉnh thoảng cũng sẽ có ekip của chương trình sắp xếp người đến quay cảnh hậu trường.
Phòng tập của Tô Hoạch và Triệu Hâm luyện ở cách vách. Bọn họ còn vẫn luôn đi con đường “vô tình”. Lúc quay hậu trường thỉnh thoảng sẽ đi “qua cửa”.
Triệu Hâm trong vòng loại 6 vào 5 phạm sai lầm, ekip chương trình coi đây là mánh lới kêu Tô Hoạch đi “an ủi” anh em tốt, cắt nối biên tập một đoạn hậu trường anh em tình thâm.
Thật vất vả chờ nhân viên ekip quay xong rời đi, Tô Hoạch lại không có lập tức quay lại phòng tập của mình mà kéo Triệu Hâm đến phòng thay đồ ít ai tới lui nói chuyện với y.
“Anh Dư gọi cho cậu chưa?” Tô Hoạch nhận thấy được hôm nay trạng thái của Triệu Hâm không được tập trung. Sau khi nhận được điện thoại của Dư Địch và được đối phương giao “nhiệm vụ”. Vì thế dò hỏi: “Anh ấy không phải đã nói chuyện cậu nên điều chỉnh lại tâm tình à?”
Tô Hoạch ở trong nhóm đã được mọi người xem như là đội trưởng. Triệu Hâm biết Dư Địch có chuyện khẳng định sẽ nói với Tô Hoạch. Cho nên đối phương biết tình huống của mình, Triệu Hâm cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Y ngồi bệt trên ghế, giống như rất là mỏi mệt: “Ừh, vừa mới gọi điện cho tôi xong.”
Tô Hoạch lấy cái ghế dựa ngồi đối diện với Triệu Hâm: “Trước vòng loại 6 vào 5 tôi đã phát hiện cậu rất kỳ lạ. Mặc dù phải cho bản thân áp lực, nhưng cũng không cần cho áp lực quá lớn. Chung quy đi đến bây giờ đã không dễ dàng, chúng ta chỉ cần cố gắng là được.”
“Cậu nói ngược lại thật thoải mái! Bây giờ cậu đã nắm chắc thắng lợi, dường như là xác định chức quán quân vững chắc!”
Mặc dù giọng điệu của Tô Hoạch trước sau vẫn ôn hòa như một. Nhưng Triệu Hâm không nghe lọt lỗ tai những lời của Tô Hoạch, giống như đã chịu kích thích gì lập tức kích động lên: “Còn tôi, tôi phải làm sao đây? Anh Dư nói, anh Hạ không có khả năng để cho một nhóm năm người!”
Tô Hoạch nhìn gương mặt hơi dữ tợn của Triệu Hâm hiểu rõ y đang lo lắng cái gì. Trên tay Hạ Bình có một nhóm nam TFUN năm người gần 10 năm, lại còn là nhóm thần thoại. Hạ Bình muốn tạo một nhóm nam mới cũng không phải là bí mật.
Nhưng trợ lý của gã là Dư Địch cũng đã nói qua cho bọn họ biết, nhóm mới không có khả năng hoàn toàn phục chế hình thức TFUN. Cho nên số lượng người khẳng định sẽ khống chế dưới bốn người. Thậm chí có khả năng sẽ thành lập nhóm ba người kinh điển.
Như vậy cũng có nghĩa là chọn trong năm người bọn họ, có hai người không thể vào nhóm mới.
Mặc dù Dư Địch cũng hứa hẹn, cho dù không thể vào nhóm nam vẫn sẽ ký hợp đồng với Hạ Bình đi con đường khác. Nhưng trong lòng bọn họ biết rõ nếu người đại diện muốn thành lập nhóm nam thì nhất định sẽ vận dụng toàn bộ lực lượng và các nguồn lực nâng đỡ. Mà bây giờ người “riêng lẻ” kỳ thật là người bị từ bỏ và bị đào thải!
“Vậy cậu càng không cần phải lo lắng mới đúng?” Tô Hoạch mang theo khó hiểu nói: “Bây giờ chỉ còn lại hai chúng ta, dù có thế nào vào nhóm mới đều không có vấn đề gì. Cậu hà tất phai căng thẳng như vậy?”
“Đã nói cậu là không phải vì chuyện này!” Triệu Hâm hơi mất kiên nhẫn nói.
Rõ ràng là chính cậu nhắc đến chuyện nhóm mới, bây giờ còn nói không phải nguyên nhân này.
Tô Hoạch vừa không biết nói gì vừa còn cần thiết hoàn thành nhiệm vụ Dư Địch giao cho hắn. Cho nên tiếp tục khuyên: “Chúng ta quen nhau từ lúc bắt đầu vào Bác Á, tương lai còn trở thành thành viên trong một nhóm. Cậu có chuyện gì không thể nói với tôi sao?”
Đại khái là câu “trở thành thành viên trong một nhóm” làm cho trong lòng Triệu Hâm dâng lên một luồng chờ mong. Nhưng y cũng không dám mở miệng.
Bởi vì chuyện thật sự làm cho y đứng ngồi không yên, lo âu không thôi thật sự rất nghiêm trọng. Y căn bản không dám nói cho bất luận kẻ nào.
“Cậu không muốn nói tôi cũng không ép cậu, trước mắt cứ nắm chặt liên hệ đi. Bài hát lần này của chúng ta đều khó khăn, trước tiên tập hát cho tốt.” Tô Hoạch kỳ thật cũng không quá kiên nhẫn, thấy Triệu Hâm không muốn phối hợp với hắn để hoàn thành “nhiệm vụ” thì dự định không lãng phí nhiều thời gian với y.
Chung quy lấy chức quán quân sẽ là hắn, lại không có khả năng là Triệu Hâm. Hắn tin tưởng anh Hạ và anh Dư biết bên nào nặng, bên nào nhẹ, sẽ không bởi vì Triệu Hâm thất bại mà có bất cứ ý kiến gì với hắn.
“Hỏi cậu một vấn đề!” Triệu Hâm không biết nghĩ tới cái gì, thấy Tô Hoạch định đứng dậy muốn đi thì nhanh chóng ngăn cản. Hiện tại ở trong lòng y thật sự rối rắm, căn bản hoàn toàn không tập trung luyện tập được.
“Cậu hỏi đi!” Hỏi xong cũng nhanh lăn đi luyện tập đi!
Triệu Hâm khẩn trương nhìn ngoài cửa sổ, lại mở cửa mấy buồng thay đồ ra cẩn thận nhìn quanh một chút mới đóng cửa lại, đè thấp giọng hỏi Tô Hoạch: “Cậu nói, bình thường phóng viên nhận được tin nóng nặc danh có khả năng biết tin nóng đó là giả hay không? Thậm chí đưa tin nóng giả đó tiết lộ ra ngoài?”
Y không dám hỏi rõ ràng, chỉ có thể không mang theo nhân vật chính hỏi mơ hồ.
Triệu Hâm hỏi mơ hồ nhưng Tô
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!