Nam Chính Xuất Sắc Nhất - Chương 70: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
65


Nam Chính Xuất Sắc Nhất


Chương 70: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: demcodon

Ngày hôm sau đếm ngược đến tháng 12, gần đây tuyên truyền rất dày đặc, phim truyền hình <Nổi tiếng gió> được mọi người chú ý do đài truyền hình địa phương nổi tiếng nào đó phát sóng ra.

Năm nam diễn viên nổi tiếng có kinh nghiệm bản thân tạo ra niên độ phim gián điệp huyền nghi dân quốc đáng giá chờ mong nhất, nhanh chóng hấp dẫn sự chú y của các fan lộ và nhan khống.

Ngày đầu phát sóng ratings đột phá 1, tỷ lệ lượt xem trên mạng dẫn cũng lập tức đánh bại hai bộ phim tình yêu đô thị và một bộ phim cổ trang gây sốt trước đó, trở thành thời kỳ hoàng kim của phim truyền hình hoàn toàn xứng đáng hắc mã.

Trong phim tập hợp tiểu thịt tươi được fan đặt nick name là:.

Ở trong tập đầu tiên, năm diễn viên chính trước sau lên sân khấu, còn đồng loạt bộc lộ quan điểm trước màn ảnh, lấy một bộ quân phục thu phục các fan mê trai.

Ở trên mạng cũng nổi lên cơn sốt nghị luận cốt truyện và nhân vật.

[A a a! Hà Tịch chúng ta quả thật đẹp trai đến mức phá trời! Ôm Hà Tịch không buông tay!]

[Vệ Hà Tịch mặc quân phục hai lần, quả thật rất đẹp. Nhưng không nghĩ tới XXX cũng rất thích hợp đó!]

[Trời ơi, ông xã nhiều như vậy, kêu tôi chọn làm sao đây?]

[Ôm Hà Tịch đi, giấu đi không cho xem!]

[Thật sự quá đẹp! Ai nói chúng ta chỉ có giá trị nhan sắc? Xé nát miệng hắn!]

[Không phải fan bất luận kẻ nào, nhưng bị gom fan, thật sự rất đẹp! Cuối cùng không phải phim chiến tranh huyền huyễn tay không xé quỷ.]

[Thật sự là cám ơn trời đất, Hà Tịch chúng ta không có đóng phim nào đó. Bằng không thì không có diễn xuất sắc có thể nhìn như vậy!]

– — —

Lúc này Vệ Hà Tịch đã vào đoàn. Bởi vì cảnh quay trong ngày không phải quá nhiều, nên ở trong khách sạn lướt di động,vừa nhìn vừa đắc ý.

Lúc này trợ lý gọi điện thoại cho y.

“Anh Hà Tịch, anh ở bên đó có ổn không?” Giọng điệu trợ lý nói chuyện thật cẩn thận, giống như không chỉ nói cho một mình y nghe.

Buổi sáng lấy cớ nghỉ ngơi nên Vệ Hà Tịch vừa nghe thì biết bên đoàn phim đang thúc dục. Y suy nghĩ nói: “Còn hơi khó chịu… Nhưng anh sẽ qua đó, bằng không ở khách sạn trong lòng cũng nhớ thương bên đoàn phim. Ừm, trước tiên đến hóa trang đi, miễn cho chậm trễ đoàn phim.”

Sau khi cúp điện thoại, y thong thả ung dung mặc quần áo vào, ngồi xe bảo mẫu của mình chạy đến phim trường.

Lúc này là 10 giờ sáng, đối với người ngủ nướng cuối tuần mà nói tuyệt đối không tính trễ. Nhưng đối với đoàn phim mà nói đã là lúc rất bận rộn, nhân viên phim trường gần như không có lúc rãnh rỗi. Cho dù lúc diễn viên đang quay phim thì bọn họ cũng chạy tới lui hai tổ A – B đưa đạo cụ.

“Bởi vì buổi sáng anh không thoải mái nên quay cảnh khác trước. Bên tổ B đã quay hai cảnh.” Trợ lý đến phim trường giúp Vệ Hà Tịch “xem cảnh” đi tới nhỏ giọng báo cáo.

Một đoàn phim bình thường chia làm hai tổ, thậm chí ba tổ cùng tiến hành quay. Như vậy có thể đề cao hiệu suất diễn viên và sử dụng sân cảnh, thời gian quay ngắn lại, tiết kiệm chi phí.

Bình thường tổ B quay là cảnh vai chính không có xuất hiện, hoặc là cảnh vai chính không hoàn toàn xuất hiện.

Ngay từ đầu ở, cảnh Lương quốc và Lê quốc là không gian hoàn toàn khác. Cho nên tình huống hai tổ cũng hoàn toàn không có đối diễn.

Tổ A quay cảnh nam – nữ vai chính ở Lê quốc, mà tổ B quay mấy diễn viên khác ở Lương quốc, hoặc là một số cảnh nhỏ hoàn toàn không có xuất hiện diễn viên chủ chốt.

Vệ Hà Tịch biết buổi sáng bên tổ B này ngoại trừ một cảnh y và “mẫu phi”, “cữu cữu” và “hoàng huynh”, mấy cảnh khác đều là đoạn ngắn càng không quan trọng. Cho nên cũng không rất sốt ruột.

Diễn viên đóng vai “Lý Hoàng quý phi” và “Lý thượng thư” đều là diễn viên gạo cội kỹ thuật biểu diễn xuất chúng. Vệ Hà Tịch vừa đến lập tức hơi tiều tụy giải thích với bọn họ, giải thích nguyên nhân mình đến trễ.

Vừa rồi phó đạo diễn bên này đưa cảnh sau quay trước, bọn họ cũng không tính chờ không. Cho nên thấy Vệ Hà Tịch quả thật giống như có chút không thoải mái cũng không nói thêm gì.

Nhưng Diệp Phong đóng vai Tam hoàng tử Cao Cảnh Hạo, cũng chính là “hoàng huynh” của Vệ Hà Tịch lại cười như không cười nhìn Vệ Hà Tịch.

Hắn là một người thần tượng đã từng cũng hot qua, chỉ là không quá phù hợp với thẩm mỹ của mấy cô bé trẻ tuổi, dần dần cũng không còn nổi. Nhưng Diệp Phong là xuất thân chính quy, kỹ thuật biểu diễn vẫn vững vàng, lấy được vai này hoàn toàn là thông qua thử vai, thuộc về phái thực lực.

Bàn về thời gian ra mắt, Vệ Hà Tịch khẳng định kém hơn người ta. Nhưng nếu bàn về sự nổi tiếng hiện tại vậy vẫn là Vệ Hà Tịch dẫn đầu thật xa.

Vệ Hà Tịch chú ý tới biểu hiện của Diệp Phong biết đối phương không tin cách nói “không thoải mái mà tới trễ” của y. Y không để Diệp Phong vào mắt. Cho nên chỉ chào hỏi qua loa đã đi đến phòng hoá trang làm tạo hình.

Lúc này có nhân viên ở bên cạnh nghị luận: “Có lẽ là khoảng thời gian trước chạy tuyên truyền mệt, nhìn thấy hôm trước và ngày hôm qua anh ấy cũng không ở trong đoàn là đi tham gia hoạt động tuyên truyền <Nổi tiếng gió>.”

“Tối hôm qua tôi dùng tài khoản hội viên xem hai tập, thật sự rất nhiều trai đẹp, nhìn muốn hoa mắt!”

“Thật sao? Nhanh nhanh, đưa tài khoản của cô cho tôi mượn dùng!”

“Vệ Hà Tịch trông đẹp trai, kỹ thuật biểu diễn cũng không tệ, ít nhất nhìn không có cảm giác không thích hợp. Trong <Nổi tiếng gió> XX và XXX rõ ràng kém hơn, xem đến tôi đều phạm vào chứng cứ xấu hổ.”

“Đây cũng là chuyện không có biện pháp, chung quy cô muốn đẹp, còn muốn kỹ thuật biểu diễn tốt. Vậy không phải chuyện dễ dàng.”

“Không phải nói tối hôm nay có Đàm Cánh Xuyên trong sao? Không biết có đẹp hay không.”

“Tác phẩm của nam thần hẳn là không kém đâu. Nhưng nghe nói đoàn phim thật ra quay theo hướng chính kịch, không biết có thể quá nghiêm túc hay không. Tôi có thể không chịu nổi loại giọng này.”

“Tôi cũng cảm thấy… tối hôm nay vẫn nên xem <Nổi tiếng gió>. Ngày mai xem bình luận mới quyết định muốn đuổi theo hay không.”

– — —

Diệp Phong ở bên cạnh chờ lượt mơ hồ nghe được đoạn đối thoại của nhân viên, trong lòng không cho là đúng. Vừa rồi lúc hắn không có việc gì thì cũng mở <Nổi tiếng gió> ra xem. Kỳ thật nói trắng ra chính là một bộ phim thần tượng!

Chỉ là đem bối cảnh chuyện xưa đặt ở thời dân quốc, gia nhập nguyên tố gián điệp. Bên trong có rất nhiều chi tiết, chỉ cần người xem phim hơi nghiêm túc một chút đều có thể nhìn ra vấn đề.

Có đôi khi khán giả xem phim có lẽ chỉ cần xem hình ảnh cảnh đẹp ý vui là được, cũng không theo đuổi nội dung cốt truyện và logic.

Chẳng những Diệp Phong cảm thấy loại cốt truyện này không chịu nổi “tìm tòi nghiên cứu”. Một khi có người chú ý đến “nội hàm” tập phim có lẽ cũng sẽ lập tức xuất hiện.

Ngược lại, mặc dù tối hôm nay mới bắt đầu phát sóng. Nhưng giá trị chờ mong của Diệp Phong rất cao. Hắn đi qua xem Lục Dương quay phim, vốn dĩ nghĩ rằng sẽ nhìn thấy một người mới cái gì cũng cần đạo diễn đến dạy, không nghĩ tới lại thấy được một người giống như “tay già đời” quay phim rất nhiều năm.

Hơn nữa “tay già đời” này tuyệt không nóng nảy giống như diễn viên trẻ tuổi trẻ, rất trầm ổn. Có đôi khi hiệu quả diễn xuất hiệu quả không giống như đạo diễn muốn, ăn NG* cũng không hoảng loạn, rất nhanh đã có thể điều chỉnh lại.

(*NG: viết tắt của từ not good. Ý nói tới những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng.)

Làm diễn viên ai không NG qua? Đáng sợ nhất chính là không phải NG, mà là vì NG rối loạn tinh thần, hỏng tiết tấu.

Diễn viên tốt sau khi NG có thể lập tức điều chỉnh trạng thái, càng cản càng hăng. Mà rất nhiều người mới bởi vì kinh nghiệm không đủ, tâm lý cũng không đủ mạnh mẽ, rất dễ dàng chịu ảnh hưởng từ NG, càng bị đạo diễn kêu “cắt” càng khẩn trương, càng diễn không tốt.

Hiển nhiên Lục Dương không thuộc về loại này. Điều này làm cho Diệp Phong cảm thấy giật mình, cũng rốt cuộc hơi hiểu tại sao đạo diễn Tiêu Dương chọn “người mới” như vậy làm nam chính.

Mặt người ta là “mới”, nhưng thực lực tuyệt đối không “mới”! Hơn nữa theo Diệp Phong quan sát, Lục Dương này còn rất chăm chỉ. Diễn nam chính đã đủ mệt mỏi. Nhưng cậu chỉ cần có không cảnh thì chạy đi quan sát người khác quay. Đặc biệt là cảnh mấy diễn viên có kinh nghiệm, xem đến mùi ngon.

Lúc này Diệp Phong mới cảm nhận được đây chính là ưu thế người trẻ tuổi, thể lực tốt, tinh lực đủ! Muốn cho những diễn viên “già” bọn họ lúc chờ cảnh quay không nghỉ ngơi đàng hoàng còn chạy tới học tập. Vậy quả thật là muốn mạng bọn họ!

Nhưng Diệp Phong cẩn thận suy nghĩ một chút. Lúc trước mình ra mắt đỏ vận thì cũng không lớn hơn Lục Dương lúc này bao nhiêu. Nhưng có làm được trình độ như cậu vậy hay không? Chỉ sợ là không có…

Khi đó tuổi còn trẻ vừa thành danh tâm tư đều nóng nảy lên, diễn hai bộ gây sốt đã bị các fan vây quanh, nào còn có thể tịnh tâm xuống cố gắng nghiên cứu “tiết học” của mình chứ?

Có lẽ đây chính là tại sao một số có thể càng ngày càng hot, có một số lại… Nhưng hiện tại ý thức được điểm này có lẽ vẫn chưa quá muộn. Chỉ cần bày trạng thái tốt, một lần nữa bước từng bước mà đi cũng không phải không có khả năng hot lại!

– — —

Lúc Diệp Phong đang tự hỏi vấn đề thì Lục Dương bên này phải về phòng hoá trang đổi tạo hình, vừa lúc đi ngang qua vị trí hắn đứng.

Diệp Phong vẫn chưa có ý thức được Lục Dương đi tới, chờ đối phương

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN