Nam Chính Xuất Sắc Nhất
Chương 97: Đã Định
Khi Từ Lệ nhận được tin tức thì hoàn toàn không tin vào tai mình: “Điều… điều này làm sao có thể? Phương Lý Nguyên rõ ràng nói… ông ta rõ ràng nói không thành vấn đề mà!”
Hoàng Vĩ ngồi trên sô pha hút thuốc với vẻ mặt ảm đảm: “Ông ta nói không thành vấn đề có ích lợi gì? Ông già này ở trước mặt Phương Lệnh Tây căn bản không quyền lên tiếng!”
Nếu không phải nhà sản xuất đề cập hai câu, Hoàng Vĩ còn không biết Phương Lý Nguyên đã “biến mất” không lâu sau khi bắt đầu chuyện đổi vai. Có lẽ ông căn bản không dám đối đầu với Phương Lệnh Tây! Trong công ty cũng không có nhiều quyền lợi cũng như vậy!
“Nhưng ông ta là ba của Phương Lệnh Tây, cũng là chủ tịch cũ của Phương thị. Chẳng lẽ Phương Lệnh Tây còn sẽ không nghe lời ba mình nói sao?”
Lúc trước sống chung với Phương Lý Nguyên, Từ Lệ không chỉ một lần nghe thấy ông thổi phồng con trai trưởng của mình hiếu thảo và ngoan ngoãn bao nhiêu, sợ ông quá bận không có thời gian nghỉ ngơi nên chủ động làm đủ thứ các việc vặt, để cho ông chỉ quyết định những việc lớn mà không cần để ý những việc vụn vặt.
Từ Lệ cũng không tin một người chưa đến 40 tuổi có thể phát triển Phương Khoa trở nên như thế này. Cô cảm thấy Phương Lệnh Tây chẳng qua là cậu ấm bắt đầu từ chỗ cao, dưới sự che chở của cha chú làm một chút thành tích. Sau đó tạo hình tượng người thừa kế thế hệ mới cao lớn cho Phương thị, mới đưa công lao đều nói thành là Phương Lệnh Tây.
Cô thậm chí tự cho là đúng mà nhắc nhở Phương Lý Nguyên “việc nhỏ có thể mặc kệ, nhưng đều phải biết rõ trong lòng”, ám chỉ ông đề phòng con trai cánh cứng thì không nghe lời.
Lúc đó, Phương Lý Nguyên còn tức giận vì cô “nói khoác lác”, giống như một chút cũng không muốn nghe những lời nói xấu về Phương Lệnh Tây. Từ Lệ đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể dỗ ông vui vẻ.
Nhưng cho đến nay Từ Lệ cũng tin lời Phương Lý Nguyên nói, mối quan hệ của cha con rất thân thiết. Phương Lệnh Tây thật sự tôn kính Phương Lý Nguyên!
Nhưng hiện tại Hoàng Vĩ lại hoàn toàn phủ nhận phân tích trước đó của cô, nói Phương Lệnh Tây căn bản không nghe lời Phương Lý Nguyên nói!
“Cho dù nghe lời cũng là trước đây. Hiện tại… hiện tại ai nghe ai còn không nhất định đâu!”
Hoàng Vĩ dụi tắt tàn thuốc vào trong gạt tàn: “Hóa ra lúc không có mâu thuẫn thì không biểu hiện ra. Một khi xảy ra vấn đề là có thể nhìn ra địa vị của Phương Lý Nguyên ở Phương thị. Hiện tại Phương Lệnh Tây đã quyết định, việc này thất bại.”
Từ Lệ nghe thấy “thất bại” thì sợ hãi, cô nôn nóng nói: “Anh không phải vẫn liên lạc với Hạ Bình sao? Chuyện của Lục Dương là thế nào? Nếu bây giờ Lục Dương xảy ra vấn đề, em không phải còn cơ hội sao?”
Hoàng Vĩ nhắc đến chuyện này thì càng nén giận: “Tên cáo già Hạ Bình kia… Ngay từ đầu nói chuyện rất tốt, nói mình quả thật có bôi đen Lục Dương. Nhưng chỉ là không cho tin chính xác. Sau này lại che giấu, ám chỉ với anh là Lục Dương bị lãnh đạo cấp cao Tông Thiên bao nuôi. Cho nên mới có nhiều cơ hội như vậy…”
Từ Lệ vừa nghe ánh mắt sáng lên: “Như vậy là đủ rồi, chúng ta chỉ cần đưa tin tức này bán cho giới truyền thông. Cậu ta không phải xong rồi sao?”
Lục Dương bệnh ngôi sao, cái gọi là “không chuyên nghiệp” căn bản chính là việc nhỏ.
Một bộ phim vừa bắt đầu quay mà nam – nữ chính đều phải đổi, tin tưởng nhà đầu tư cũng sẽ không vui!
“Bán? Bán thế nào? Một chút chứng cứ cũng không có. Cho dù nói với giới truyền thông như vậy, truyền thông nhà nào sẵn sàng mạo hiểm tung tin nóng chứ? Sau đó đợi bị fan làm phiền, bị Bác Á kiện sao? Lúc trước kết quả của Mật thám giới giải trí em không biết sao?”
“Hạ Bình là người đại diện cũ của Bác Á, trên tay hắn tại sao không có chứng cứ?” Từ Lệ nói với Hoàng Vĩ: “Anh cứ nói với hắn, chúng ta mua. Hắn có chứng cứ gì cứ bán cho chúng ta, không cần hắn ra mặt còn có thể đối phó Lục Dương, đối với hắn hoàn toàn là trăm lợi mà không hại!”
“Em nghĩ rằng anh không nói sao?” Hoàng Vĩ ném điếu thuốc vừa mới lấy ra để trên bàn trà: “Hắn nói những chứng cứ này đều chụp ở Bác Á. Cho dù bán cho chúng ta, chỉ cần bị lộ ra ngoài. Bác Á nhất định sẽ biết là ai tiết lộ.”
Từ Lệ nghe xong cũng ngồi phịch xuống ghế sô pha: “Vậy thì làm sao bây giờ. Em sẽ gọi điện thoại cho Phương Lý Nguyên, có lẽ…”
Hoàng Vĩ lắc đầu: “Trước đừng gọi, gọi cũng vô ích. Thay vì chọc ông ta tức giận, còn không bằng khi mọi chuyện chưa xảy ra. Dù sao nhà sản xuất vẫn cố kỵ ông chủ lớn. Có lẽ cũng không biết Phương Khoa nước sâu, ở mặt vi phạm hợp đồng sẽ không quá hàm hồ.”
Chỉ cần Phương Lý Nguyên còn chưa chán ghét Từ Lệ thì còn có cơ hội. Bộ phim này không đóng được, còn có thể đóng phim điện ảnh và truyền hình khác… Chỉ là ở mặt đổi vai phải làm ầm ĩ hơn. Nếu ném cái nồi cho nhà sản xuất hoặc là đoàn phim, bằng không sẽ ảnh hưởng đến hình tượng công chúng của Từ Lệ. Đó mới là tổn thất lớn!
– — —
Nhưng mà chỉ mới qua một ngày, Hoàng Vĩ đã phát hiện thái độ của nhà sản xuất đã thay đổi 180 độ. Gã nói chuyện với y không còn khách khí và ân cần nữa, muốn đẩy hoàn toàn trách nhiệm sang cho Từ Lệ. Cho nên có thái độ rất cứng rắn ở mặt vi phạm hợp đồng.
Ngay khi Hoàng Vĩ ý thức được điều gì đó không ổn thì Phương Lý Nguyên đã sắp một tuần không có nhận điện thoại của Từ Lệ lại đột nhiên gọi điện thoại đến.
“Tôi đã đóng thẻ phụ trong tay cô, sau này cũng đừng gọi điện thoại đến nữa.”
“Ý của anh là gì?”
“Tôi có ý gì cô cũng hiểu sao? Thành thật mà nói, tôi đầu tư rất nhiều cho cô. Cô nên thấy đủ đi.” Phương Lý Nguyên đã thay đổi “quý ông lịch thiệp” ngày thường, cũng không lại cuồng loạn tức giận nữa, trong giọng nói lộ ra lạnh lùng và chán ghét.
“Nếu là vì chuyện bộ phim, em thật sự biết sai rồi. Em…” Từ Lệ cho rằng Phương Lý Nguyên mất mặt vì mình nên muốn tìm bậc thang cho đôi phương xuống.
Nhưng mà Phương Lý Nguyên không có thay đổi ý định bởi vì điều này, còn tiếp tục nói: “Đúng lúc cô nói đến chuyện bộ phim, vi phạm hợp đồng kia cô đừng suy nghĩ. Vốn dĩ chính là vấn đề của cô, chính cô cũng nói mình sai. Cho nên chúng tôi không tìm cô đòi chi phí cho việc làm chậm trễ coi như xứng đáng với cô. Nếu cô được một tấc lại muốn tiến thêm một thước thì đừng trách tôi không nói chuyện tình cảm.”
Điện thoại đột nhiên gọi đến, lại đột nhiên cúp máy làm cho Từ Lệ hoàn toàn bối rối.
Đến khi Hoàng Vĩ hỏi cô tình huống thì cô mới phản ứng lại, hoảng hốt nói: “Phương Lý Nguyên nói muốn chia tay với em, còn uy hiếp em nói đừng nghĩ đến chuyện vi phạm hợp hợp đồng.”
Đây chính là nguyên nhân thái độ của nhà sản xuất thay đổi! Phương Lý Nguyên lại chán ghét Từ Lệ vào lúc này! Phương Lý Nguyên có thể dùng chuyện này để uy hiếp Từ Lệ, đơn giản chính là phơi bày chuyện cô bị bao nuôi.
Ông là một người đàn ông già độc thân. Cho dù lộ ra ngoài bất quá cũng chỉ bị nói là “phong lưu phóng khoáng”, “bảo đao chưa già”. Nhưng Từ Lệ bị bao nuôi hoàn toàn bị hủy.
Ai còn sẽ thích một nữ minh tinh bị bao nuôi, dựa vào quy tắc ngầm nổi tiếng chứ? Tương lai phim truyền hình, phim điện ảnh và hợp đồng phát ngôn của cô, tất cả đều sẽ tan biến. Điều đáng sợ hơn là những sản phẩm phát ngôn trước đó của cô cũng sẽ bởi vì hình tượng của Từ Lệ bị tổn hại mà chấm dứt hợp đồng, sai lầm của cô thật sự phải đối mặt với tiền vi phạm hợp đồng giá trên trời!
Hai điều hại này còn nhẹ, Từ Lệ không muốn bị người khác biết sự thật mình bị bao nuôi, phải thừa nhận mình là “bệnh ngôi sao” mà bị đoàn phim bỏ cũ thay mới. Điều sau hiển nhiên còn không đủ để hoàn toàn hủy diệt sự nghiệp của Từ Lệ. Nhưng hiển nhiên là một kỷ lục xấu…
Từ Lệ cũng hiểu rõ điều này nên mới thấp thỏm lo âu. Cô rốt cuộc cảm thấy hoảng sợ, giống như lúc trước mới ra mắt. Cô nhìn về phía người đại diện của mình hy vọng có được cách giải quyết vấn đề từ y.
Nhưng Hoàng Vĩ hiển nhiên sẽ làm cho cô thất vọng. Bởi vì Hoàng Vĩ còn không biết bây giờ phải làm gì mới tốt. Bất kể như thế nào, sự nghiệp của Từ Lệ đã đến lúc kết thúc…
Ban đầu Hoàng Vĩ còn cười nhạo Thạch Lợi mất cây rụng tiền là Chu Y. Y không ngờ rằng mình sắp không có Giang Kha và Từ Lệ. Quả thực còn thảm hơn Thạch Lợi gấp trăm lần, gấp vạn lần!
Y đã hoàn toàn không còn hy vọng vào Từ Lệ, tự nhiên sẽ không lại cư xử hòa nhã và nhân nhượng đủ thứ với cô giống như trước đây: “Anh đã nói với em rồi, đừng chọc Lục Dương, đừng chọc Lục Dương! Em thì tốt rồi, bắt được cơ hội thì làm cậu ta khó xử. Bây giờ thì tối rồi!”
Từ Lệ vốn định phản bác hai câu, nhưng nghĩ đến tình huống của mình, lại nghĩ đến dáng vẻ hiện tại của Giang Kha thì không dám lại lên tiếng.
Cô không hổ là người phụ nữ có thể giữ được Phương Lý Nguyên một năm, đoán tâm tư của đàn ông thật sự rất chính xác.
Lúc này Hoàng Vĩ đang suy nghĩ phải làm sao mới có thể vắt kiệt giá trị thặng dư của Từ Lệ! Y cũng không có nghĩa vụ nuôi Từ Lệ đến già!
* * *
Nữ chính Từ Lệ trong bởi vì bệnh ngôi sao làm chậm trễ tiến độ quay. Nhà sản xuất dưới cơn tức giận quyết định đổi vai. Bởi vì Từ Lệ là người có lỗi, chứng cứ vô cùng xác thực. Cho nên cô không lên toàn án với đoàn phim đã ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc rời đi.
Trên mạng cũng có người suy đoán là Từ Lệ đắc tội người nào đó trong đoàn phim nên mới bị đuổi đi. Nhưng loại suy đoán này rất nhanh đã bị bỏ qua.
Đột nhiên có người tung tin nóng, sở dĩ Từ Lệ được Phương Khoa “đề cử”” trở thành nữ chính trong là vì leo lên chủ tịch cũ của Phương Khoa, lớn hơn cô 30 tuổi. Sau đó bởi vì ỷ thế hiếp người quá mức, kim chủ cũng chán ghé cô, không để ý đến cô. Cho nên mới bị đoàn phim tức giận ném đi.
Hình tượng của Từ Lệ cũng giống như nhân vật nữ chính trong bộ phim đô thị đầy cảm hứng mà cô đã đóng, tích cực, lạc quan, kiên cường, theo đuổi sự nghiệp của riêng mình, cố gắng và không mất lương thiện.
Nhưng tính cách hoàn toàn khác với cô gái mưu kế, tham giàu sang, “quy tắc ngầm”, “bị bao nuôi” này!
Lần này internet lập tức bùng nổ.
Fan của Từ Lệ đầu tiên đứng ra ủng hộ nữ thần của mình. Bọn họ nhất định không muốn tin nữ thần mà mình yêu thích lại thật sự là một trà xanh* sống hai mặt như thế.
(*Trà xanh: nghĩa bóng là ám chỉ những cô gái tỏ vẻ trong sáng, ngây thơ nhưng thật ra rất thủ đoạn và đầy toan tính. Những cô gái này cũng rất giỏi tâm kế và thích đùa giỡn cảm tình. Lý do gọi họ là “trà xanh” bởi vì lá trà xanh rất sạch sẽ, tinh khiết, trầm lắng. Đó cũng là hình ảnh bề nổi mà kiểu con gái này muốn thể hiện ra.)
Thậm chí có fan của Từ Lệ cho rằng đây là đoàn phim vì trốn tránh trách nhiệm, cố ý bôi đen Từ Lệ mà truyền tin giả.
Nhưng với việc lần lượt tung ra các bức ảnh và video làm chứng cứ. Ngay cả fan chân chính cũng đều không thể không tin, tin tức nghe rợn cả người này hẳn là sự thật!
Trước đây bọn họ thích Từ Lệ bao nhiêu, bây giờ thất vọng và tức giận bấy nhiêu. Đặc biệt là mấy người trước đó còn thề son sắt tỏ vẻ muốn ủng hộ nữ thần nhà mình, cùng cười xem những “lời ra tiếng vào”, “lời nói vô căn cứ” này.
Bọn họ nhìn lại những lời bình luận vừa buồn cười vừa cảm thấy thẹn của mình tất nhiên có thể xóa thì xóa. Hơn nữa lập tức bày tỏ đau lòng rằng mình “không biết nhìn người”, “bị Từ Lệ che giấu”… Vừa phân rõ giới hạn với Từ Lệ, vừa còn dẫm ngược lại mấy câu. Giống như chỉ có như vậy mới có thể chứng minh bọn họ thật sự bị “lừa”. Hơn nữa đã hoàn toàn tỉnh ngộ, sẽ không lại bị người phụ nữ như Từ Lệ này lừa dối nữa!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!