Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá!
Chương 158: Phiên ngoại (III): Xin chào, em là Nhiễm Thất
Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Thế giới sụp đổ được cho là do một mệnh lệnh hạn chế của bản thân hệ thống.
Mệnh lệnh này tồn tại bên trong hệ thống, nhưng không chịu sự điều khiển của nó.
Thời điểm Ngải Khắc Tư lẩm bẩm cái tên Tạp Tây Á, chứng tỏ hắn đã nhớ ra cốt truyện không phù hợp với bối cảnh của thế giới này. Hắn tin tưởng vững chắc sự tồn tại của Tạp Tây Á, mà hành động đó đã kích hoạt mệnh lệnh, vì vậy mà thế giới này bắt đầu sụp đổ.
Dưới sự sụp đổ của thế giới, ngay cả tòa lâu đài cổ cũng chấn động kịch liệt. Ngải Khắc Tư ngồi dậy, ánh mắt ngưng trệ, cau mày, lại có chút không rõ nguyên do.
Dựa theo ký ức của hắn, Tạp Tây Á hẳn là phải cùng hắn sinh ra, nhưng hiện tại Tạp Tây Á lại giống như đã biến mất. Thế giới trong trí nhớ kia cuối cùng chỉ còn một mình Tạp Tây Á, mà ở thế giới hiện tại thì chỉ thiếu mỗi Tạp Tây Á, còn lại dường như không có gì thay đổi!
Hơn nữa, khi hắn đọc ra cái tên Tạp Tây Á, tòa lâu đài cổ ngay sau đó liền chấn động mãnh liệt, trừ phi…
Đã gặp qua nhiều nữ vu với những vu thuật kỳ kỳ quái quái, thêm cả sự tồn tại của thần linh trong trí nhớ, hắn rất nhanh đã có được suy đoán — Tạp Tây Á có lẽ đã làm một cuộc giao dịch với thần linh.
Nhiễm Thất từ trong hư không xuất hiện đánh gãy suy nghĩ sâu xa của Ngải Khắc Tư, hiện tại cô chính là Tạp Tây Á với bộ dạng nhân loại trước khi chuyển hóa. Một đầu tóc đen mắt đen, lại có làn da tuyệt mỹ như Tạp Tây Á.
Cô vừa xuất hiện, Ngải Khắc Tư theo bản năng nghiêng đầu, ngay sau đó liền sửng sốt, ngây người tại chỗ, chẳng qua xúc cảm trong đôi mắt màu bạc lại biến ảo không ngừng, nhưng vẫn chậm chạp không nói lời nào.
Hắn đang nhìn thật kỹ, bởi vì hắn cũng không xác định được.
Tuy rằng nữ nhân trước mặt này có bề ngoài tương tự Tạp Tây Á, nhưng cũng không đại biểu đó chính là cô.
Chấn động xung quanh trong một khắc này lặng lẽ dừng lại.
Hệ thống: “Kí chủ, nhanh lên, tôi chỉ có thể ngừng thời gian ba phút thôi!”
Nhiễm Thất cười khẽ, biểu tình cực kỳ giống Tạp Tây Á, ngay cả thanh âm nói ra cũng y đúc Tạp Tây Á vừa lãnh đạm vừa không mất vẻ xinh đẹp: “Khắc Tư, em là Nhiễm Thất.”
Ngải Khắc Tư không đáp lại, thậm chí biểu tình vẫn không thay đổi, lãnh lãnh đạm đạm, ánh mắt nhìn chằm chằm cô.
Nhiễm Thất: “Ta còn tưởng rằng hắn sẽ trực tiếp nhào lại đây! Chẳng lẽ hắn đã quên Tạp Tây Á ở bên hồ Đại Minh(*) này rồi ư?”
(*) Nguyên văn liên quan đến cụm từ này:
皇上,您还记得十八年前大明湖畔的夏雨荷么?
Hoàng thượng, người còn nhớ Hạ Vũ Hà bên hồ Đại Minh mười tám năm trước không?
Đây là một câu nói phổ biến trên các trang mạng Trung Quốc. Nó vốn là câu nói của Hạ Tử Vi hỏi Hoàng thượng trong bộ phim 《Hoàn Châu Cách Cách》( Trong lúc Hoàng thượng đi tuần ở phía nam đã gặp được Hạ Vũ Hà, nhận lời mang bà vào cung, nhưng cuối cùng lại thất hứa. Hạ Vũ Hà đã sinh ra con gái của Hoàng thượng — Hạ Tử Vi) Tuy nhiên, có bạn trên mạng lại phân tích nó thành một ý nghĩa khác:
“XX, người còn nhớ rõ Hạ Vũ Hà bên hồ Đại Minh năm đó không?”
Câu trả lời của nó thì có rất nhiều.
Một câu trả lời trong số đó: “Có, nhớ rất rõ, kỹ thuật không tồi, giá cả cũng hợp lý.”
Ý nghĩa trên mạng đại khái là mượn câu nói này để hỏi bạn có còn nhớ rõ bạn đã từng làm ra chuyện xấu gì không? (Theo Baike)
Hệ thống: “…”
Kí chủ, ta cảm thấy hắn không trực tiếp móc tim cô ra đã thấy được hắn vẫn còn nhớ rõ cô rồi…
Mắt thấy ba phút sắp trôi qua, Nhiễm Thất trực tiếp nhào đến ôm lấy eo hắn, lúc hắn còn chưa kịp phản ứng, khẽ nói một câu: “Anh nhớ lầm rồi, trên thế giới này không có Tạp Tây Á, chỉ có Nhiễm Thất, chỉ có em thôi…Anh ơi…”
Cuối cùng, hai chữ mang theo ý tứ làm nũng dày đặc, âm cuối nĩ non, mang theo một chút ngọt ngào đánh thẳng vào tim Ngải Khắc Tư.
Thời gian giống như đã quay trở về lúc Tạp Tây Á còn ở đây, cô thích gọi hắn như vậy, từng tiếng “Anh ơi” có thể làm tan chảy toàn bộ trái tim hắn, khiến hắn hận không thể ngay lập tức dâng cả thế giới lên cho cô.
Hắn theo bản năng giơ tay vuốt ve mái tóc của cô, trong mắt phủ lên một tầng hơi nước mỏng. Hắn khẽ nói: “Mừng em trở về, Nhiễm Thất.”
Lúc này, ba phút đã trôi qua, tòa lâu đài cổ lại bắt đầu chấn động như cũ. Ngải Khắc Tư dường như đã hiểu được gì đó, hắn nắm lấy vai cô, kéo cô ra khỏi cái ôm của mình. Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy xinh đẹp của cô, giọng nói thanh lãnh lại đầy quả quyết: “Anh nhớ lầm rồi, người trong trí nhớ của anh, chính là Nhiễm Thất.”
Tạp Tây Á là em, Nhiễm Thất cũng là em, dù đã thay một cái tên khác, nhưng trong trí nhớ của anh, em vẫn chính là em.
Anh thật may mắn, cuối cùng thì em đã trở lại.
Tây Á của anh.
Ngải Khắc Tư vừa dứt lời, nháy mắt tòa lâu đài cổ liền ngừng rung chuyển.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!