Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá! - Chương 18: Bạn ngồi cùng bàn lạnh tình quá khó ở (18)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá!


Chương 18: Bạn ngồi cùng bàn lạnh tình quá khó ở (18)


Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)

“Có việc?” Nhiễm Thất nhíu mày, nghiêng mắt nhìn cô ấy, cái này cũng thật quen thuộc, làm cho cô không thể không hoài nghi cô ấy có phải có mục đích gì không.

Tang Tảo cũng không thèm để ý sự lạnh lùng của cô, cầm kẹo que trên tay, lúc nói chuyện mang theo một cỗ hương vị bồ đào: “Cậu có biết vì sao Thẩm Mặc Hiên không cho cậu đi không?”

Nhiễm Thất không nói gì, nhìn cô ấy được một lúc thì mới mở miệng: “Cậu muốn gì? Tôi không tin trên đời này có chuyện gì miễn phí cả!”

Tang Tảo không quan trọng lắm mà nhún nhún vai: “Cậu giáo huấn Đóa Đóa, khiến cho tiện nhân kia an phận xuống, giúp tớ yên ổn mà vượt qua một học kỳ, tớ cảm kích cậu, cái này có được tính là lý do không?”

“Cậu đừng có nhìn tớ như vậy, người sáng suốt đều biết được Đóa Đóa bị cậu giáo huấn rồi, dù gì thời điểm lúc cô ta đến tìm cậu, phần lớn mọi người đều nhìn thấy mà, chỉ là không muốn ở đằng sau sinh sự nên mới không nói!” Tang Tảo cười ác liệt: “Lão nương đã sớm khó chịu với cô ta, à, quên nói cho cậu, tớ ngồi đằng sau cô ta, cô ta mỗi ngày đi học đều lải nhải với nam sinh bên cạnh, phiền chết đi được! Mà lúc đó liền an tĩnh lại! Hơn nữa tớ vì nói cho cậu biết một ít chuyện mà nhịn đau không có chạy theo, cậu còn không chịu tin tớ?”

“Có nha, tớ còn chưa nói không tin cậu, cậu không cần phải nói nhiều để giải thích như vậy.”

“…” Vậy cậu vừa mới nãy sao lại cản trở tôi? Còn có nụ cười đắc ý nổi bật kia là như thế nào? Khóe miệng Tang Tảo co rút.

Nhiễm Thất mang bài tập ngữ văn ra, hỏi cô ấy: “Bài tập ngữ văn cậu đã làm chưa?”

“Viết không nhiều lắm!” Tang Tảo ăn kẹo que, nghiêng đầu nhìn cô, có chút nghi hoặc: “Làm sao vậy?”

“Tớ quên bài tập ngữ văn hôm nay là cái gì rồi! Cậu cho tớ mượn xem một chút!”

“À, được thôi!”

Một lúc sau.

“A a a —— sao cậu lại chép đáp án của tớ! Giống nhau sẽ bị lão sư phát hiện đó! Không nên không nên, cậu như vậy là không được!”

“Móa nó, đây là ngữ văn, trên sách đều có thể tìm được, chẳng qua tớ không muốn lật sách, vừa vặn cậu ở đây, thuận tiện chép lại thì có gì đâu?”

“Đúng nha, có đạo lý, là tớ quá khẩn trương, vậy cậu chép đi nha!”

Nhiễm Thất câu lên nụ cười đắc ý, chậc chậc chậc, cảm giác sao chép bài tập thật là hạnh phúc! Nhưng cô cũng không quên chuyện quan trọng nhất, cô một bên vừa chép một bên vừa lơ đãng hỏi: “Cậu vừa nói gì gì đó…”

“Cái gì?” Tang Tảo còn chưa kịp phản ứng.

Nhiễm Thất giống như là đem toàn bộ tinh lực đặt lên bài tập, giả bộ như vô tình mà trả lời một câu: “Chính là Thẩm Mặc Hiên đó…”

“À, thiếu chút nữa quên mất rồi.: Tang Tảo thần thần bí bí mà tiến đến bên tai cô: “Thẩm Mặc Hiên không có cậu đi á —— cũng bởi vì, cậu ấy đánh nhau quá đẹp trai xuất sắc rồi!!!”

Nhiễm Thất dám cam đoan, trong khoảnh khắc đó cô đã thấy được ánh mắt si mê điên cuồng của Tang Tảo.

“Cậu ấy mà nói đến đánh nhau thì rất hung hăng ấy, giống như thay đổi thành người khác vậy, siêu cấp ngỗ ngược! Đặc biệt tàn bạo! Tớ đã nhìn thấy một lần, cái khí thế kia, cái thân thủ kia, sự hung ác kia! Chậc chậc chậc, trong khoảnh khắc đó tớ chắc chắc 80% nữ sinh ở đó đều sẽ yêu cậu ấy!”

“Vậy còn 20% kia đâu?”

Tang Tảo không thèm để ý phất phất tay: “Đại khái là tất cả bị mù hết nha!” Cô ấy dừng một chút, cảm thấy không thể nói quá ngắn, sau đó bổ sung: “Có lẽ là đồng tính luyến cũng không chừng!”

Vừa nói đến đề tài này, Tang Tảo đặc biệt nhiều lời: “Cậu hẳn còn chưa biết?”

“Cái gì?”

Lúc này trong phòng học chỉ còn lẻ tẻ vài ba người đang ngồi vào chỗ của mình viết bài tập, Tang Tảo nhìn xung quanh, xác định bọn họ hẳn là không nghe được tiếng của cô ấy, tiếp đó mới cúi đầu nhỏ giọng nói: “Thẩm Mặc Hiên là bá vương của trường cấp hai ở khu vực này đó, cho tới bây giờ đều là cậu ấy đánh người ta, chứ người ta làm gì dám trêu chọc cậu ấy!”

Nhiễm Thất há to miệng, vẻ mặt kinh ngạc, thật sự…nhìn không ra nha! Cô vẫn cho rằng hắn là một học bá, không nghĩ tới còn là một…Trùm trường! Cô hiểu rõ khu vực này rất là loạn, một đống người sống lang thang lẫn lộn, cũng không thiếu một vài người có thể đánh nhau, không nghĩ tới…Hắn cư nhiên lại lợi hại như vậy!

“…” Tốt lắm, mình đã có thể tưởng tượng được bộ dạng thảm trạng của Tần Hạo rồi. Cái gì sợ mình nhìn thấy bộ dạng chật vật của hắn chứ, hoàn toàn suy nghĩ nhiều rồi…Hay là, nếu hiện tại cô chạy tới, để hắn không có đánh chết người ta?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN