Nam Hoan Nam Ái - Chương 3: Bị cưỡng gian trong mộng 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
744


Nam Hoan Nam Ái


Chương 3: Bị cưỡng gian trong mộng 1


Chương 3: Bị cưỡng gian trong mộng 1

Tôn Đại Vĩ sửng sốt một chút mới lấy lại tinh thần, muốn đem chân Chu Lộ tách ra, thế nhưng quần tây của Chu Lộ chỉ kéo đến đầu gối, Tôn Đại Vĩ căn bản không cần phí lực, vì thế từ trêи người Chu Lộ bước xuống, đem quần tây, qυầи ɭót cùng giày đều cởi ra, nắm lấy cẳng chân tinh tế nhẳn nhụi của Chu Lộ, mạnh mẽ kéo sang hai bên.

Lúc này hạ thể Chu Lộ liền hoàn toàn bại lộ trước mặt gã, trong mắt Tôn Đại Vĩ một mảnh đỏ ngầu, cơ hồ luyến tiếc chớp mắt, gã gặp qua hạ thể nam nhân, cũng xem qua hạ thể nữ nhân, nhưng đồng thời có được tinh khí của nam nhân cùng nữ nhân song hợp là lần đầu tiên gặp được, hơn nữa hai tinh khí của Chu Lộ kết hợp dị thường hài hòa, không hề có chút phản cảm.

Hạ thể Chu Lộ rất ít lông, nhan sắc cũng thực nhạt, không nhìn kỹ vốn cho rằng chính là lông mu bình thường.

Nhục căn mềm nhũn của cậu đại khái chỉ lớn bằng ngón út của Tôn Đại Vĩ, ngay cả bề ngoài cùng đầu khấc cũng trắng nõn non mịn, hai viên âm nang đại khái chỉ lớn hơn hạt châu một chút, xuống dưới là âʍ ɦộ so với nữ nhân bình thường con nhỏ hơn một nửa.

Toàn bộ âʍ ɦộ được bao bởi một lớp lông mao bên ngoài, bên trong là hai cánh hoa hồng nộn còn mang theo hơi nước, phía trêи khảm một hạt đậu nhỏ cùng hoa huyệt gắt gao mấp máy, lướt qua âm huyệt phía sau liền là đóa nhục cúc phấn nộn.

Hô hấp của Tôn Đại Vĩ càng trở nên dồn dập, trực giác của gã rằng nếu côn thịt của gã tiến vào hai cái tiểu động này, nhất định sẽ thích đến lên trời !

Nhưng Tôn Đại Vĩ còn ngại kϊƈɦ thước không đủ, kiềm nén hạ thể trướng đau, đem cẳng chân của Chu Lộ áp trước ngực, vốn hai cánh hoa khép chặt lập tức tách ra, ngay cả hoa huyệt phấn nộn đóng chặt cũng mở ra cái miệng nhỏ.

Tôn Đại Vĩ nuốt nước bọt, cả khuôn mặt dán lại gần, đối với nhục động hít sâu một hơi, phun ra khí nóng nói: “Chu tổng, động của ngài thật thơm.”

Chu Lộ nghiến răng không nói một lời, từ khi Tôn Đại Vĩ đem phía dưới của cậu cởi sạch, cậu liền xấu hổ nhắm mắt lại, mà hiện tại động tác hạ lưu cùng tầm mắt bỏng rát của Tôn Đại Vĩ dừng trêи người mình, lần đầu tiên cậu cường liệt xuất hiện khát vọng giết người một người.

Tôn Đại Vĩ căn bản không để ý đến suy nghĩ của Chu Lộ, dùng hai tay nâng lên cái ʍôиɠ Chu Lộ, lại dùng hai ngón tay đặt trước nhục động, nặng nề xoa nắn, chỉ trong chốc lát liền thấy rõ nhục động non mềm rụt rè mấp máy.

“A… ” Chu Lộ bị động tác bất ngờ của Tôn Đại Vĩ khiến cho không kịp phòng bị, khẽ rêи một tiếng.

Cậu có thể cảm nhận rõ ràng móng tay Tôn Đại Vĩ gảy cửa động mềm mại, ngón tay thô ráp chà xát cánh hoa cùng âʍ ɦội của cậu, dưới hạ thể sinh ra từng đợt từng đợt kɧօáϊ cảm tê dại.

Chu Lộ chưa từng chạm vào chính mình, cũng không biết rằng bản thân lại nhạy cảm như vậy, hơn nữa Tôn Đại Vĩ lại tiêm cho cậu thuốc thúc tình, tất cả cảm giác đều bị khuếch đại lên vài lần, lại đem cảm giác đau đớn trêи cơ thể giảm bớt một ít.

“Mẹ nó, đồ lẳng lơ !” Tôn Đại Vĩ bị tiếng kêu của Chu Lộ kϊƈɦ thích đến cả người khô nóng, hung hăng xoa mạnh huyệt khẩu một phen.

Đùi Chu Lộ run rẩy một trận, hai hàng lông mày gắt gao nhăn lại, khó chịu ngẩng đầu, âm thanh xấu hổ không kìm được lại tràn ra.

Tôn Đại Vĩ đối với nhục động hồng nhạt bị xoa nắn thổi một hơi, nhìn Chu Lộ run rẩy cả người trêи mặt gã lộ ra nụ cười tà ác ɖâʍ uế.

“Chu tổng, ngài có biết hay không chính mình thực ɖâʍ đãng, vừa sờ ngài hai cái, lỗ nhỏ liền chảy nước. Hắc hắc hắc, tôi đột nhiên muốn thay đổi chủ ý, ngài có muốn biết tôi tiếp theo sẽ làm gì không?”

“… Tôn Đại Vĩ… Ông tốt nhất đừng để tôi sống sót !”

Trêи mặt Chu Lộ ửng hồng, âm thanh phát ra lại cực kỳ băng lãnh, cậu biết đêm nay chính mình trốn không thoát vận mệnh bị Tôn Đại Vĩ chơi đùa, đây có lẽ là sỉ nhục lớn nhất cả đời của cậu, thế nhưng cậu muốn giữ lại cho mình một chút tôn nghiêm, đó chính là không khuất phục dưới Tôn Đại Vĩ.

“Ha ha ha, Chu tổng sao lại nói vậy, tôi thế nào bỏ mặc ngài chết đi, ngài là cây rụng tiền của tôi. Ngài biết giá trị của một người song tính tại thị trường Đông Nam Á là bao nhiêu sao, đặc biệt ngài lớn lên còn có gương mặt xinh đẹp như vậy.”

Tối nay Tôn Đại Vĩ đã liên hệ tốt người mua, thời điểm đối phương thấy được ảnh chụp từ tay Tôn Đại Vĩ liền tỏ vẻ nguyện ý dùng giá cao mua xuống, bây giờ từ tay Tôn Đại Vĩ  phát hiện Chu Lộ là người song tính, có thể đem giá tăng lên một phen, sau đó bản thân nhập cư trái phép sang nước ngoài.

“Ông… ” Chu Lộ khϊế͙p͙ sợ trợn tròn mắt, cậu như thế nào cũng không nghĩ đến bản thân thế nhưng bất tri bất giác bị súc sinh này bán đi !

Tay Tôn Đại Vĩ sờ lên gương mặt tràn đầy hoảng sợ của Chu Lộ, nở cụ cười đáng khinh lộ ra một hàm răng vàng ố, “Không cần sợ, chờ ngài đến Đông Nam Á bị bọn chúng thao thành thói quen, khi đó ngài nhất định sẽ cảm kϊƈɦ tôi, bởi vì tôi giúp ngài mỗi ngày đều được sống trong thiên đường. Hiện tại, ngoan ngoãn để tôi trước khai bao ngài.”

“… Tôn Đại Vĩ… Ông là tên súc sinh !” Chu Lộ không nhịn được giãy dụa, dùng toàn lực muốn rút chân từ tay Tôn Đại Vĩ về, nhưng cả người mềm nhũn ngay cả động một ngón tay đều không được, chỉ có thể cắn chặt răng, dùng ánh mắt mang theo hận ý mãnh liệt trừng trừng nhìn Tôn Đại Vĩ.

“Hắc hắc hắc, tôi là súc sinh, vậy ngài là cái gì, ngài là tiện nhận chờ bị súc sinh thao nát.”

Tôn Đại Vĩ sờ cái ʍôиɠ căng tròn của Chu Lộ, đê tiện cười hai tiếng, sau đó nhặt lên cà vạt dưới sofa, lại cởi xuống cà vạt của gã, đem hai chiếc cà vạt cột lại. Sau đó nâng Chu Lộ ngồi dậy, tư thế hai chân như đứa nhỏ giao nhau ngồi ở trêи người Tôn Đại Vĩ,  kéo loạn chiếc áo sơ mi còn vướng trêи người cậu, sau đó dùng cà vạt vòng qua trước ngực cậu, lại vòng qua cặp đùi trắng tuyết, siết chặt một vòng, sau đó từ sau lưng Chu Lộ nắm lấy hai đầu cà vạt, dùng sức kéo chặt sang hai bên, thẳng đến khi người dưới thân không chút động đậy mới đánh nút buộc, sau khi hoàn thành một lần nữa đem Chu Lộ đẩy ngã xuống sofa.

(Rất ít đọc SM, cái khúc trói cà vạt thật sự rất khó khăn)

Chu Lộ thở một hơi, cau chặt hai hàng lông mày, sắc mặt vốn đỏ ửng lại trở nên tái nhợt, còn ra một tầng mồ hôi lạnh.

Hai dây cà vạt cơ hồ quấn chặt vào thịt non trêи đùi của cậu, đau rát, phần đùi như bị trật khớp, chính là lấy tư thế quỷ dị người thường không làm được, tách ra dán sát vào hai bên eo. ƈôи ȶɦịt theo trọng lực mà đổ về phía trước, hai viên tinh nang cũng kéo ra một khoảng cách. Mà âʍ ɦộ có cảm giác bị buộc chặt dùng lực tách sang hai bên, tựa hồ lại dùng lực một chút liền sẽ rách ra.

Chu Lộ cảm thấy hạ thể rất đau, thế nhưng nhiều hơn nữa là sỉ nhục, so với thương thế phía trước còn khiến cậu thống khổ gấp trăm lần…

Tôn Đại Vĩ không ngừng nuốt nước bọt, gã sớm đã cương cứng, hiện tại nhìn Chu Lộ cả người xanh tím mang theo vết roi, cửa động phía dưới mở ra hướng về phía mình, phát giác rằng côn thịt bản thân sắp nổ tung. Vì thế thuần phục cởi quần lộ ra côn thịt bẩn thỉu xấu xí kia.

“Tiểu tâm can, tôi đến thao em đây.” Gã hưng phấn đến mức âm thanh đều run rẩy, đỡ lấy côn thịt của mình tiến vào nhục động, nhợt nhạt đâm chọc, cửa động mềm mại lập tức gắt gao co rút.

“… Không được…. “

Cảm giác được thứ thô nóng kia đem thăm dò tiến vào người mình, Chu Lộ cuối cùng sợ hãi. Bởi vì thành tựu của cậu, tôn nghiêm của cậu, kiêu ngạo của cậu đều bị tên nam nhân này đạp đổ, cậu từ nhỏ đã nhận định chính mình là nam nhân, nhưng bây giờ bị tên súc sinh chính mình khinh bỉ chán ghét xâm phạm như nữ nhân, loại lăng nhục này so với bất cứ đau đớn xác thịt nào cũng khiến cậu khó có thể chịu đựng được.

“… Tôn Đại Vĩ.. Tôi cầu… A ! !”

Tôn Đại Vĩ căn bản không bận tâm đến Chu Lộ yếu ớt, động thân liền đem côn thịt sáp vào hơn phân nửa.

“Úc… ” Đồng thời Tôn Đại Vĩ quỷ dị trừu một hơi, chỉ cảm thấy côn thịt của mình bị tầng tầng mị thịt non mềm gắt gao bao lấy, được hai giây liền run rẩy ngã oạch xuống người Chu Lộ thở hổn hển, khuôn mặt xấu xí một bộ sướиɠ đến mức thần chí không rõ, cư nhiên vừa cắm vào liền bắn ra.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN