Nam Lân Cẩm Lý - Chương 38
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Nam Lân Cẩm Lý


Chương 38


Lớp mười hai trôi qua rất nhanh, đến lúc gần thi đại học, bầu không khí trong lớp càng ngày càng căng thẳng, nhà trường cũng thay đổi thời khóa biểu hàng tháng.

Ba cậu bắt đầu đưa cơm tối cho cậu, bốn món chính một món canh phong phú rất khoa trương, Quý Chính Tác sửa lại đề hình cùng phương pháp cho cậu đầy một chồng, dùng mạch suy nghĩ đơn giản nhất nói rõ cho cậu, ngay cả Phương Yến Yến mỗi sáng sớm sẽ hôn cậu một cái, “Phương Yểu An, cố gắng lên!” Cuối cùng cậu mới có cảm giác gấp rút.

Thời tiết tháng năm đã bắt đầu nóng, Quý Chính Tác thích dính người, cậu bị ôm quá lâu chảy ra mồ hôi, nhưng đẩy hắn một cái, Quý Chính Tác liền ủy khuất dính sát vào làm nũng, “Anh biết em nóng, nhưng anh muốn ôm em nhiều hơn mà.”

Bắt đầu từ tháng tư, cậu đã cùng Quý Chính Tác thỏa thuận một hiệp định cấm dục, cho đến khi thi xong đại học, sẽ không được phép làm tình. Quý Chính Tác quen phóng túng, tự nhiên phải ăn chay, như thế nào cũng không quen, cả ngày mặt dày mày dạn muốn ôm ôm hôn hôn.

Trong phòng thổi hơi lạnh, nhiệt độ thoải mái dễ chịu, cậu ngủ như chết, đột nhiên bị một trận tiếng chuông điện thoại ồn ào đánh thức, rạng sáng hai giờ, là Quý Chính Tác.

Giọng cậu đầy đau khổ, “Sao thế?”

“Anh không ngủ được.”

Cậu có hơi cáu kỉnh ngáy ngủ, giọng hung ác, “Đếm cừu!”

“Muốn đị* em.”

“Cậu có bệnh à?”

“Anh đang ở trước cửa nhà em.”

” Con bà nó!” Phương Yểu An ngay tức khắc tỉnh hồn lại, như cá chép đùng đùng lao xuống giường. Ra khỏi phòng mới thả nhẹ bước chân, mở cửa một cái, Quý Chính Tác quả nhiên đứng bên ngoài.

Mắt hung ác, sắc mặt lạnh lùng, như hổ đói vồ mồi nhào về phía cậu, áp cậu trên cửa liền bắt đầu hôn, vừa mút vừa liếm, đầu lưỡi hai người đảo chung một chỗ, nước miếng dính đầy cằm.

Phương Yểu An nghẹn ngào một tiếng, còn chưa kịp phản ứng, đã bị ôm mềm nhũn. Quý Chính Tác ôm cậu vào trong cửa, đặt trên tủ giày, xé quần áo ngủ của cậu. Môi dán trên cổ vuốt ve, combo cắn liếm hôn đầu v* cậu, mút chậc chậc có vị, xui khiến thịt vú non mềm vừa ướt vừa cứng, đỏ chói dính đầy nước miếng.

Đầu lưỡi tham lam trơn nhẵn dọc theo làn da liếm xuống, lượn quanh rốn một vòng, rồi đến âm phụ, côn th*t nhanh chóng bị liếm cứng lên, Quý Chính Tác dùng tay cầm bắt đầu xoa nắn.

Hắn quỳ xuống giữa hai chân Phương Yểu An, đầu lưỡi dán lên âm hộ xinh đẹp mềm mại của cậu, lột ra âm môi, từ âm đ*o đến âm đế, hút cuốn qua lại, toàn bộ thịt huyệt đều bị liếm toàn bộ.

Phương Yểu An bắt đầu run, âm đế bị run cứng rắn đứng thẳng lên, cảm giác muốn bắn nước tiểu không kiếm chế được từng đợt tấn công đến. Cậu như cưỡi trên mặt Quý Chính Tác, cắn đầu ngón tay vừa rên rỉ vừa co quắp, xấu hổ bị lưỡi gian đánh không còn lý trí, “Thật thoải mái, ô, hút thật ngứa, ưm… a….”

Đầu lưỡi linh hoạt dùng sức chui vào trong âm dạo, bắt chước tính ôn nhu tỉ mỉ đỉnh lộng, bên dưới nước chảy tràn lan, khoang miệng nóng như lửa đốt toàn bộ hoa huy*t cậu, vừa ấm áp vừa thoải mái, như muốn thăng thiên, “Liếm đến… Thoải mái,…ưm…Đừng cắn…”

Răng tàn ác ngậm âm môi sưng mập bắt đầu mài, vừa thoải mái vừa tê dại, chân cậu mềm run, đầu ngón chân siết lại thật chặt. Bất ngờ không kịp đề phòng bị ngậm âm môi hung hăng hút một cái, cậu ngước cổ hét lên một quãng ngắn, lại che miệng mình thật chặt, nửa đêm canh ba, trước cửa nhà mình, bị Quý Chính Tác liếm đến phun nước cao trào.

Quý Chính Tác lật người cậu qua, cậu nằm trên tủ giày, nhếch mông lên, bàn tay đẩy ra khe mông, nếp nhăn siêu múp bị đầu lưỡi liếm lộng, ngứa ngáy, như cầm lông chim gãi, nóng nhột không chịu nổi, “Thật nhột, đừng, Quý Chính Tác, ừ, nhột,… Cắm vào đi.”

Cậu vừa rồi còn ngủ trên giường, bây giờ đã mê muội trong bể dục, dâm loạn tóm hông cầu Quý Chính Tác làm cậu.

Quý Chính Tác đứng lên, cởi quần, tính khí nóng nảy dữ tợn được thả ra, nắm quy đầu, đẩy hai mảnh âm thần phồng lên ra, mài thịt non vừa trắng vừa dâm giữa hai chân cậu. Thịt gân nổi lên, cứng rắn căng phồng, nóng đến cậu chảy nước như tè ra quần vậy, tí tách nhỏ giọt.

Cậu bắt đầu hừ hừ, khẩn cấp muốn được Quý Chính Tác lấp đầy, tách chân ra, đẩy âm môi bị hút đến ứ máu ra, vểnh mông cạ cạ dưới háng Quý Chính Tác, ngay cả chen vào rồi, khoái cảm cũng làm cậu không có cách nào chống cự, thoải mái đến nỗi lòng trắng cũng muốn trợn ra, “A, thật lớn…”

Đột nhiên cạch cạch một tiếng, cửa phòng ngủ mở ra, có người ngáp đi ra, cậu sợ giật mình một cái, như sắp chết, ngay cả hô hấp cũng ngừng.

Là ba cậu, nguy hiểm thật, không mở đèn phòng khách, mơ mơ màng màng đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Cậu đứng im tại chỗ không dám làm một cử động nhỏ nào, Quý Chính Tác kéo eo mềm nhũn của cậu, đi trốn phía sau tủ giày, ba cậu vào nhà vệ sinh, mở đèn.

Làm sao bây giờ, từ nhà vệ sinh đi ra chắc chắn thấy được cửa chính, nhưng nếu bây giờ vào phòng ngủ lại sợ bị ba cậu nghe được. Cuối cùng cậu muốn nín thở, cẩn thận thở hổn hển, vội vàng kéo quần lên, hướng Quý Chính Tác thấp giọng nói, “Đi, đi lên tầng thượng.”

Cậu bị liếm đau hông chân mềm, như bị Quý Chính Tác ôm đi, mới vừa đi lên, đã bị đè trên cửa tầng bên cạnh. Quý Chính Tác nâng một chân cậu, quy đầu to lớn dọc theo khe thịt hở hoạt động, cậu ý loạn tình mê ôm cổ Quý Chính Tác, lè lưỡi kêu hắn tới hút.

Cây kia cắm vào, vừa sâu vừa ác, phần cán to cứng vạch ra âm đ*o chật hẹp, cậu bị lấp đầy một lần, ngưỡng dài cổ, thỏa mãn khóc lóc, “Thật đầy, ưm, chậm thôi, ô, Quý Chính Tác…”

Tính khí to dài lột động rất nhanh, Quý Chính Tác nhấc cậu lên, đè trên tường, dưới háng pằng pằng dùng lực, trực tiếp thao cậu đến loạn thất bát tao, mồ hôi trên người một tầng lại một tầng, quần áo ngủ đều bị thấm ướt.

Cậu bị tính khí cứng rắn đáng sợ kia làm càng thêm lắc lư, âm hộ nho nhỏ cũng bị lõm vào, huyệt thịt màu đậm theo động tác đỉnh lộng lật ra bên ngoài, cậu khóc nghẹn ngào, cực kỳ tao lãng.

Mồ hôi chảy nhỏ trên đầu v* bị Quý Chính Tác dùng răng chó mài kéo căng, hút trầy da, đau rát. Trước mặt cậu bị cắm bắn hai lần, phía sau bị làm bắn tinh một lần, khoái cảm đến quá nhanh quá mạnh, còn mang theo chút mùi tanh của nước tiểu, nhỏ giọt trên tường, có mùi nhàn nhạt dâm đãng.

Lúc được đặt xuống, hai chân mềm muốn quỵ xuống, run rẩy, không khép lại được, Quý Chính Tác ôm eo cậu, vẫn si mê cắn mút dây dưa đầu lưỡi cậu.

Cao trào khóc lóc mãi không ngừng được, cậu há miệng run rẩy chảy nước mắt, vừa thảm vừa vui thích, vịn trên vai Quý Chính Tác, nghênh hợp nụ hôn dính ướt thật lâu.

Quý Chính Tác chạm trán cậu, dùng lực mạnh xoa chóp mông bị đỉnh đến đỏ bừng, lúc nói chuyện môi hai người dán sát, thân mật vô cùng, “Tiểu An, anh mang cái này tới, em mặc cho anh xem được không?”

Cậu cúi đầu nhìn một cái, Quý Chính Tác quả nhiên móc một chiếc quần tất ren từ trong túi ra, lập tức nghiêng đầu qua không nói gì.

“Đi mà, đi mà, mặc cho anh xem đi mà, Tiểu An.” Quý Chính Tác vừa hôn tai cậu vừa làm nũng.

Cậu bị cưỡng ép mở chân mặc vào, Quý Chính Tác như tên biến thái vậy, đem mặt chôn giữa đùi cậu, hít hơi vừa sâu vừa dài, như đang cảm thụ gió mát gì đấy, bàn tay từ mông cậu xoa đến cổ chân, vừa sờ vuốt qua lại, sắc tình mười phần.

Trong bụng cậu ngậm đầy dương tinh, kẹp không kín được, từ trong tất rỉ ra, dưới háng ấm nóng khó chịu, Quý Chính Tác cách quần tất liếm lồ* cậu, hơi tê tê, cậu khô nóng lên, trốn tránh ẩn núp giãy giụa, cùi chỏ dập đầu đến cửa chính, lại đẩy ra —– không khóa!

Quý Chính Tác ôm cậu, đi ra ngoài, bên ngoài gió thật to, thổi đến mồ hôi nóng dính trên da, vô cùng mát mẻ. Cậu đứng ở bên cạnh lan can nhìn xuống, Quý Chính Tác dán sau lưng cậu, một hai bàn tay ở trên người cậu tùy ý vuốt ve, xé quần tất của cậu.

Cậu sợ hết hồn, muốn chạy, bị Quý Chính Tác ngăn trước ngực đặt lên giữa lan can, không thể động đậy. Hai bàn tay kia lại bắt đầu sờ nữ huyệt cùng côn th*t cậu, ngón tay dài theo huyệt mềm mập mạp sờ qua lại, bóp chơi âm đế cậu, cậu bị đùa bỡn đến muốn khóc, nghẹn ngào rên rỉ. Không gian bên ngoài không rộng, tầm mắt lại rộng mênh mông, cậu như bị bại lộ bộ phận quái dị trước mặt toàn thế giới, khó chịu sung sướng, lã chã phát run.

Hai người họ gần sáu giờ mới đi xuống, Quý Chính Tác leo tường đi ra ngoài, còn nhân lúc còn sớm trở về, cậu cũng phải chạy về, hai người ở trên sân thượng giữa trời xanh gió mát vẫn như cũ hôn thật lâu, mới tách ra về nhà.

Mình làm chương này không được tập trung lắm… nên câu chữ hơi lộn xộn chút nha:< sorry mấy thím

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN