Nam Lân Cẩm Lý - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
468


Nam Lân Cẩm Lý


Chương 9


Giữa trưa hôm sau Phương Yểu An lại bước chân trên con đường đến Quý gia, đêm qua Quý Vấn Tuyền kết thúc thị sát trở về sớm, Quý Chính Tác hôm sau bị ép ở nhà.

Mặt trời giữa trưa nắng gắt khiến cậu một giây cũng không muốn ra khỏi cửa, thế nhưng cậu không có biện pháp hạ được tinh thần của Quý Chính Tác, kể cả từ chối một vạn lần, Quý Chính Tác cũng sẽ khổ sở mong chờ nói ra một vạn lẻ một lần câu, “Tiểu An, em đến đi nha!”

Cậu lật tường rào trèo vào, Quý Chính Tác đang ở sau cây chờ cậu, muốn nhào đến hôn một cái, khuôn mặt bị cậu đè xuống đẩy ra, “Mẹ cậu đâu?”

” Ở trong phòng cắm hoa.” Hắn đẩy cửa phòng khách, nhìn xunh quanh một vòng, “Đến đây đi Tiểu An.” hắn nắm cánh tay Phương Yểu An, hai người rón rén, giống như bọn trộm vòng qua phòng khách, lần lên tầng hai.

Phương Yểu An mở ba lô ra, “Cho cậu, quần.” đưa cả quần lót cùng quần đùi của Quý Chính Tác ném cho hắn, “Giặt sạch rồi, của tôi đâu?”

Quý Chính Tác cầm hai món đồ, thần sắc không rõ lắm, lưỡng lự một giây, “Em còn muốn à?”

“Cậu vứt đi rồi?”

Quý Chính Tác liên tục gật đầu, “Bẩn rồi, nên anh…”

Cậu không để ý “Hừm” một tiếng, “Quên đi.” lại hỏi, “Hôm nay làm gì?”

“Không phải em có livestream sao? Xem ở đây đi?” Quý Chính Tác thấy cậu nóng, đi ra lấy hai miếng dưa hấu.

Phương Yểu An ngồi dưới đất vừa ăn dưa hấu vừa xem livestream game, Quý Chính Tác dán sát phía sau cậu, được như ý nguyện ôm hông cậu, ôm thật chặt, thừa dịp cậu xem đến xuất thần, ở sau gáy cậu nghe bên trái ngửi bên phải, gặm cắn kỹ càng, nhịn không được bật cười.

Phương Yểu An bị hắn vây quanh không chịu nổi, cả cổ cùng bả vai vừa ướt vừa nóng, khô nóng không chịu nổi, dùng khuỷu tay cầm dưa hấu đi đâm mặt hắn, nén giận muốn giãy giụa tránh khỏi ngực hắn, “Đừng dán sát vào tôi được không?”

Quý Chính Lại có lý do chính đáng, lúc đáp lại cậu, cái đuôi còn muốn quẫy lên, “Nói chuyện yêu đương chính là thế này a.” Hắn ở sau gáy dính đầy nước miếng của Phương Yểu An hít sâu một cái, “Tiểu An, chỗ này của em dễ ngửi thật, thơm thơm, ngọt ngọt, chỉ muốn cắn em một cái.”

Cậu thẹn quá hoá giận, hung hăng đẩy ra vài cái, “Bệnh tâm thần nhà cậu, nói chuyện ma quỷ gì không biết.” Cắn mấy miếng dưa hấu vì động tác quá lớn của hắn, rơi đầy nước xuống, còn vài giọt trên đùi cậu, thấm lạnh.

Quý Chính Tác đột nhiên chỉ vào màn hình cứng ngắc, “Mau nhìn mau nhìn, giết rồi.”

Lực chú ý của Phương Yểu An đã bị hấp dẫn, miếng dưa hấu đã nguội đi một ít, chảy nước trên tay cậu cũng không phát hiện. Quý Chính Tác cẩn thân ôm lấy cậu, do xét khẽ hôn sau tai cậu vài cái.

Phương Yểu An vì nơi mẫn cảm kia, đầu hơi lệch một chút, nhưng không tránh, chỉ nhìn màn hình không chớp mắt. Quý Chính Tác đứng dậy cầm dưa hấu từ cậu, cắn một cái, dùng giấy lau sạch chân với tay Phương Yểu An, lại tiện tay lau sàn nhà một cái.

Phương Yểu An quay đầu nhìn hắn, bị hắn đầu nắm lấy cơ hội hôn lên khoé miệng một cái, vui vẻ đứng dậy ném giấy bẩn vào thùng rác, kết quả vấp chân, đầu gối đụng vào cuối giường, đầu đập trên cửa tủ.

Hắn xoa trán, nghe Phương Yểu An ở phía sau “ha” bật cười một tiếng, che miệng trêu hắn, “Ngu ngốc chết nhà cậu đi.”

Quý Chính Tác lại bị nụ cười của cậu vui sướng dư thừa, nhẹ như bay, bắt đầu đứng lên chân như nhũn ra, trán đột nhiên không thấy đau nữa. Thậm chí đã quên vứt giấy đi, cầm về, hài lòng nhốt chặt Phương Yểu An, chân nhỏ kề bên chân nhỏ, trước ngực dán sau lưng, phía dưới đỉnh vào mông, hì hì cười rộ lên, làm ra vẻ, “Anh vẫn rất ngốc mà.”

Trong lỗ mũi Phương Yểu An hừ một cái, coi như đồng ý lời nói của hắn.

Quý Chính Tác nhìn cậu vui vẻ, vén vạt áo ngắn tay của cậu lên, bàn tay dán lên bụng căng đầy ấm áp vuốt phẳng xuống, chậm chạp lại câu dẫn với vào quần ngủ của cậu, quần đùi rộng rãi rất dễ dàng đưa tay vào, Quý Chính Tác vuốt dương v*t mềm thành một đoàn, đầu lưỡi liếm quét trên mặt cậu.

Phương Yểu An nghe được yết hầu hắn lăn một vòng, đại nhục côn cách hai tầng vải còn rõ ràng đè trên mông cậu, lại lấy cùi chỏ đẩy hắn, “Xong chưa? Động dục cả ngày lẫn đêm.”

Quý Chính Tác không trả lời, liếm mặt cậu ẩm ướt dính dính, như cao su nhựa dán lại, dọc theo khuôn mặt chậm rãi hôn một cái, ngậm cắm cậu mút. Hắn nắm tay chống cự của Phương Yểu An xuống, đối diện ôm lấy cậu, miệng từ dưới hôn một đường đến, ngậm hầu kết của cậu, không nhẹ không nặng cắn.

dương v*t Phương Yểu an cứng rắn cương lên, đè dưới quần lót, tay Quý Chính Tác di chuyển xuống dưới, tìm kiếm hai cánh hoa sắp nở, đầy đặn trắng mập, nở căng, rất nhỏ, nhưng sờ một cái sẽ nghiện.

Hắn không chỉ mộng du một lần, cảm giác cắm vào căng mịn muốn chết này, lúc sờ căng lên rung động mê người, lúc liếm nước có mùi hơi mặn lại ngọt ngào ở trên lưỡi, kiều diễm ẩm ướt trong giấc mộng lần nào cũng thả về.

Hắn đẩy hai mảnh thịt hoa xa nhau, ngón giữa dài thô dáp cắm vào âm hộ, vuốt ve âm đế, hắn chống đỡ khí quan quái dị lại xinh đẹp, bị hai bên huyệt thịt sưng mập kẹp lấy, hắn nghĩ, “Thật nhỏ, vừa dày vừa non.” Không nghĩ đến lại nói ra miệng.

” Buông ra khốn khiếp!” Phương Yểu An khép chân, bẻ tay hắn, gót chân giãy giụa đạp trên sàn nhà, cậu bị tình dục thiêu đót ngửa cổ ra đằng sau, dưa hấu cắn một nửa trên tay cũng rơi xuống đất.

Quý Chính Tác ôm chặt ngang lực cậu, nửa ôm cậu về, tách hai chân ra đặt trên hạ thân, ngón tay cắm vào trong dũng đạo chảy đầy nước, đâm chọc qua lại, toàn thân Phương Yểu An kéo căng, giãy dụa không có kết quả, “Chờ đã, đừng…”

Quý Chính Tác ôm cậu đặt ngồi trên giường, cường thế mà cởi quần cậu, thấy quần lót bị dương v*t đỉnh lên ướt sũng, dính vào thịt âm hộ, siết chặt ra hình dạng hai bên âm thần, Hắn quỳ gối giữa hai chân cậu, để chân gác trên vai, hai mắt đăm đăm nhìn chằm chằm nữ huyệt.

Hắn vừa nhìn đùi trong, một bên hôn gặm da thịt mịn màng trên đùi, lưng Phương Yểu An ngã xuống giường, cánh tay vô lực che khuất hai mắt của mình, có đôi khi bị cắn quá mạnh, mông sẽ khẩn trương co rút vài cái.

Quý Chính Tác cách quần lót ngậm nữ huyệt đầy nước của cậu, đầu lưỡi liếm trên tầng vải vùi lấp, dần dần có vị mà liếm mạnh lên. Khoang miệng nóng như lửa, đầu lưỡi linh hoạt có lực, tiếng mút làm cậu run rẩy, Quý Chính Tác đẩy quần lót cậu ra, thấy cánh hoa nhỏ xinh đẹp, huyệt thịt đỏ tươi rung động phun ra một ít dâm thuỷ trong suốt, chiến nguy nguy, vô cùng đáng yêu.

Hắn nhịn không được sờ lên, lòng bàn tay xù xì thô ráp đẩy hai bên âm thần, bên trong có mị thịt tao đỏ nhảy ra, ngón trỏ theo vách tường âm thần mà xoa xoa. Tiến gần đến ngửi một cái thật sâu, hắn giống như tên nghiện thuốc, mê say mà ngu ngốc cười rộ lên, “Tiểu An, em thật ngọt, thật dâm.”

Phương Yểu An bị sờ đến hai chân run run, toàn thân bị một cảm xúc hơi nước vây quanh khó có thể thở dốc, lỗ chân lông đều bị ngăn chặn, nóng bỏng sờ loạn trên người mình, nhưng lại không có động tác phản kháng.

Vội vàng không kịp chuẩn bị một đầu lưỡi trơn bóng liếm âm thần mở ra, chân cậu bắn giật cái, huyệt thịt mềm mại bị nóng đến co rút về phía sau, âm đế bị ngậm trong miệng, hung hăng mút vào, trai thịt mập mạp giống như há miệng, giống như đang cùng Quý Chính Tác hôn môi chặt chẽ không thể tách rời.

Cậu chỉ cảm thấy phía dưới nóng hừng hực, thần chí đi xa, trong tầm nhìn trần nhà trắng phếu vô hạn phóng đại, biến thành con ác thú màu trắng, hắn mang theo cái đầu không ngừng hút nước, bụng dưới quằn quại “Ô, nóng quá, nóng…”

Tồn tại cảm giác đầu lưỡi giống như cá sống không đuôi vô cùng mạnh mẽ, giao du mỗi một góc trong nữ huyệt cậu, nóng bỏng, thống khổ, vô lực thoát khỏi khoái cảm, toàn bộ hạ thể bị mút đến tê dại. Cậu phát run, phát sinh một vài tiếng rên rỉ nho nhỏ, giống như người yếu vô lực, mặc kệ cho người chiếm đoạt, đột nhiên trừng lớn mắt, cong lưng thoả mãn đem dâm dịch tích tụ trong cơ thể phun toàn bộ vào trong miệng kia.

Cậu thoát lực mà quay ngược lại, tiếp đón dương v*t bắn từng đợt ra, từng đợt khoái cảm làm ý thức cậu trống rỗng, dường như bị linh hồn tranh thủ thời giờ. Mở rộng hai chân, nữ huyệt phía dưới giống như đi tiểu, chảy nước, miệng Quý Chính Tác lại dán lên hậu môn cậu, nuốt từng giọt vào miệng.

Hoàng hôn mùa hè xuyên qua rèm cửa xông vào trong, cậu tê liệt không còn sức lực nào mà run rẩy, bắp đùi co quắp. Quý Chính Tác bị cậu bắn, gương mặt đầy tinh dịch, kéo vạt áo cậu lên, đầu lưỡi chạm đến làn da khô ráo, như lại đi đường núi, vòng quanh liếm lên. Ngậm đến đầu v* tròn trịa của cậu, hàm răng mài núm, nghiêm khắc gặm cắn. Bàn tay duỗi xuống phía dưới, ngăn chặt huyệt mềm còn chảy đầy nước, mồm miệng không rõ mà âm thầm dẫn dắt ham muốn, “Kẹp chặt được không? Anh muốn uống, giữ lại cho anh đến uống.”

Lửa nóng trên mặt lưỡi không ngừng nghiền nát trên đầu v* sưng máu, mang thịt vú cùng nhau mút vào trong miệng, hắn mút còn phát ra tiếng nước miếng, so với trẻ con bú sữa mẹ còn hung hăng hơn, Phương Yểu An nằm nghiêng, đưa núm vú vào miệng hắn.

Tối hôm đó khi cậu về nhà, phía dưới dường như bị Quý Chính Tác hút phá, hai bên âm thần phồng to lên, lúc đi bộ cọ sát vào nhau, nóng hừng hực khoái cảm tê dại khiến cậu run rẩy không ngừng.

Cậu vừa vào nhà, cách hai tầng đã nghe thấy Chu Thư Nhu rống giận, lên tầng vừa nhìn, mẹ cậu đang đứng trước cửa nhà, vênh mặt hất hàm sai khiến thét ầm vào trong nhà, “Nhanh lau sạch sàn nhà, hai ngày không ở, phá hỏng nhà thành cái dạng gì đây?” Lời này nghe giống như bà thường làm nội trợ.

Giọng ba cậu đè thấp xuống truyền đến, “Lão Tôn về rồi, con gái hắn lập tức đến mang chó về, em đừng cáu.”

Cậu đi đến, thấy ba cậu đang quỳ gối lau sàn trước cửa, rồi hướng về mẹ cậu nhìn, “Mẹ, con về rồi.”

“Ừm.” Hành lý mẹ cậu đặt ở bên ngoài, ôm tay dò xét cậu, “Đi đâu?”

” Đi chơi thôi.” Cậu không để ý đổi giàu, đi vào giúp ba lau dọn, mẹ cậu lại kêu lên, “Phương Yến Yến, mày nhanh ôm con chó mang ra ngoài cho tao, chờ thêm một giây nữa, mày khó giữ được mạng nhỏ này.”

Phương Yến Yến khoá cửa khóc ầm ĩ trong phòng, gà bay chó sủa một ngày, ngay cả cơm tối cũng ăn ở bên ngoài, trong nhà nghiêm ngặt thông gió khử trùng, thẳng đến khi gần chín giờ mới vào phòng.

Tắm rửa xong đi ra xem điện thoại, tất cả đều là tin nhắn Quý Chính Tác gửi đến, cậu buồn cười xem từng tin một, bất giác kéo xuống lịch sử tuần trước, đúng lúc thấy cái quần lót kia, tuần trước Quý Chính Tác gửi đến, rõ ràng giặt sạch rồi.

Cậu cười lạnh một tiếng, cũng không vạch trần hắn, chỉ trả lời một câu, “Ngủ.”

Tự mình ngã xuống giường, tay vươn vào quần ngủ chạm đến hạ thể vẫn sưng lên, mập mạp, hơi nóng, cậu còn nhìn đèn tường xuất thần trong chốc lát.

Cậu thực sự biết rõ, đi đến nhà Quý Chính Tác nhất định sẽ xảy ra chuyện gì, thế như không thể không nói, dục vọng giống như hạt mầm chui lên từ dưới đất, bí mật tùy ý ham muốn, vừa chờ mong vừa sợ hãi, giấu kín không muốn người biết gây rối.

Cậu lăn một vòng trên giường, nghiêm phạt mà đang nhéo âm hạch sưng tấy lên một cái, giấu đầu vào trong khuỷu tay, ồm ồm chửi mình, “Tất cả là tại mày!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN