Nam Phụ Làm Ấm Giường Cho Em - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
242


Nam Phụ Làm Ấm Giường Cho Em


Chương 2


Qua một lúc sau, ánh sáng chói mắt làm Tiêu Lạc tỉnh dậy, nhìn căn phòng xa hoa tráng lệ khiến cô không quen, quá sến súa…

[Ký chủ tiếp nhận cốt truyện]

– “Được”-

Nhiệm vụ thứ nhất chính là con nhà hào môn nha. Nam chính Âu Dương Phong đích thị là một tổng tài không hơn không kém. Còn nữ chính Bạch Liên ngây thơ trong sáng, xuất thân khốn khó khiến tổng tài từng trải qua hàng trăm bụi hoa tìm được bến đỗ bình yên. Còn Tiêu Lạc là gì? là nữ phụ độc ác chứ sao… Nữ phụ mang tên Thiên Nhi là hôn thê của Âu Dương Phong, thậm chí ban đầu còn bạn tốt của Bạch Liên nhưng chị chị em em ai ngờ nó dành cây cà lem của mình chứ.

[Nhiệm vụ của ký chủ lần này khiến Âu Dương Phong lẫn Bạch Liên thân bại danh kiệt, không ngóc đầu lên được]

– “Đã hiểu”- Tiêu Lạc gật đầu

Nhưng một lát cô lại hỏi -“Um…công trình nghiên cứu ở đâu?”-

[khi nào xong nhiệm vụ ta sẽ nói] (─.─||)

Tiêu Lạc nhíu mày một cái thật sâu, chắc không?

Dường như nhìn thấu được suy nghĩ của ký chủ, hệ thống sắc son hẹn ước -[Ta thề là thật mà, nếu không sẽ bị virus tấn công đến chết thì thôi]

Tiêu Lạc tạm tin tưởng, lúc này cô nghe tiếng gõ cửa của quản gia -“Tiểu thư, Âu thiếu gia đã tới rồi ạ”-

– “Biết”- Cô lạnh nhạt nói

Hôm nay là ngày bàn chuyện kết hôn giữa hai gia tộc nhưng Âu Dương Phong bội ước, dẫn theo Bạch Liên ra mắt hai nhà. Thiên lão gia tức giận nhưng không ngờ nhà Âu gia lại cười nói đem Thiên gia không coi ra gì.

Vừa nhớ đến cốt truyện vừa đi, chốc lát đã đến nơi. Trông thấy Âu Dương Phong cùng Bạch Liên tay trong tay nếu là nữ phụ thì chắc chắn đã phát điên rồi. Nhưng cô là ai chứ, trong mắt cô chỉ có vật sống và vật không sống làm đếch gì còn thứ khác -..-

Tiêu Lạc vừa ngồi xuống ghế, Âu Dương Phong đã dõng dạc tuyên bố -“Vợ tôi chỉ có Bạch Liên không có một ai khác “-

Bạch Liên thì cúi đầu, rớm nước mắt -“Thiên Nhi tớ…tớ, chúng tớ thật lòng yêu nhau”-

Thiên lão gia muốn nổi đóa lên thì Tiêu Lạc nhẹ nhàng níu tay áo ông lại, lúc này đôi mắt của cô toát ra cái nhìn khinh bỉ -“Được”-

Một câu nói nhẹ tơn, không ầm ĩ cũng chẳng khóc lóc, cô chỉ nhẹ nhàng nói, thậm chí khiến cho Thiên lão gia người nuôi cô từ bé cũng phải kinh ngạc.

Cô cầm lên tách trà, cả người toát ra khí chất ưu nhã, rất bình tĩnh nói tiếp -“Bạch Liên đã là hôn thê của anh thì dĩ nhiên không thiếu chút tiền trả nợ giúp cô chứ?”-

Bạch Liên mặt trắng bệch, mấp máy môi nhưng rất nhanh bị cô cướp lời -“Tiền viện phí, tiền đóng học, tiền ăn,… Mời Âu thiếu thanh toán”-

Phải thân chủ này quá ngu ngốc, ngốc đến mức tiền viện phí của ba mẹ Bạch Liên, lẫn tiền học hay tiền cá nhân đều do Bạch Liên mượn nguyên chủ nhưng mút chỉ vẫn chưa thấy trả.

Thậm chí, nữ chính ngây thơ trong sáng này còn nói với nam chính và lớp dự phòng của cô ta, tiền là một mình cô ta đi làm thêm trang trải. Vậy Thiên tiểu thư làm gì? Thì ức hiếp, lấy danh nghĩa bạn bè bắt nạt cô ta… Bạch Liên hả? hoa héo thì có.

– “Thiên Nhi…tiền đó đều là do tớ kiếm…”-

Tiêu Lạc đưa tay lên, cười cười, ngay lập tức một đoạn video hiện lên trên tivi, đó là toàn bộ những lần cô khóc lóc mượn tiền hay nói xấu lốp dự phòng và nam chính.

Tiêu Lạc nhìn khuôn mặt lúc xanh lúc đỏ rồi trắng bệch kia cảm thấy thật nhàm chán… Rồi quay sang trông thấy khuôn mặt lạnh lùng cùng khí thế lấn át người khác của Âu Dương Phong, cô không những không sợ mà rất ư là châm chọc nói -“Tổng thanh toán tôi chuyển sang tài khoản của anh rồi, thanh toán sớm một chút”-

Trông thấy con số không tính là nhiều nhưng cũng không ít kia, tính keo kiệt của mẹ Âu nổi lên -“Nó mượn thì nó trả liên quan gì đến chúng ta?”-

Tiêu Lạc điềm nhiên bật camera cảnh lúc nãy Âu Dương Phong tuyên bố hủy hôn, cũng công khai ai mới là vợ mình, thậm chí quay rất rõ nét khuôn mặt hớn hở của Âu gia.

– “Xin lỗi Âu phu nhân, tôi lỡ tay đăng nó lên mạng rồi, danh gia vọng tộc chú trọng nhất chữ tín mà nhỉ?”-

– “Cô…cô gài chúng tôi”- Mẹ Âu tức giận chỉ thẳng vào mặt cô quát

– “Bà Âu, bà sai rồi, bạc tình vô nghĩa tiểu Nhi của tôi làm vậy còn nhẹ. Tôi mong rằng hợp đồng cũng như hai nhà từ nay không liên quan đến nhau. Mời các người về cho”- Thiên lão gia từ tốn nói

Nhìn thấy vệ sĩ từ ngoài đã đi vào, Âu gia muốn nói nhưng lại thôi, ôm cục tức ra về. Đến một vài ngày sau cô mới biết được, Âu Dương Phong đã tát Bạch Liên ngay cửa chính Thiên gia.

– “Cháu gái, cháu trưởng thành rồi”- Thiên lão gia mừng muốn khóc xoa đầu cháu gái mình

– “Nhất định không khiến ông lo lắng”- Như nhìn thấy được hình ảnh người thân ở kiếp trước, Tiêu Lạc buộc miệng hứa

Nguyên chủ vốn đã mất cha mất mẹ khi còn rất nhỏ, ông nội thương cháu côi cút nên yêu chiều hết mực, tuy có chút hống hách nhưng Thiên Nhi hoàn toàn là một người tốt, nguyên chủ rất tốt với bạn bè, tốt đến ngu ngốc, đến cả hôn phu Âu Dương Phong chỉ vì một cái nắm tay của hắn mà Thiên Nhi rơi vào lưới tình. Chỉ là khi nhìn thấy bạn thân phản bội, cô ấy mới hận mà hắc hóa, khiến cho tài sản cả đời ông rơi vào tay nam chính… Haizz

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN