Nam Thần, Cho Tớ Mượn Sổ Tay - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
193


Nam Thần, Cho Tớ Mượn Sổ Tay


Chương 11


Editor: Nhiên

Cô nhịn xuống che lại đôi mắt xúc động…… Má ơi nam thần cười lên tựa như giống nhau sẽ sáng lên ……

Vội vàng gật gật đầu: “Đi đi đi.” Rồi sau đó đuổi theo bước chân của anh.

Ngữ khí của anh đã khôi phục nhất quán bình đạm: “Cảm thấy vật lý rất khó?”

Vừa nghe lời này, Phù Thải Nghênh liền lại khôi phục tới rồi bị vật lý đả kích đến tâm tình, cũng không có tâm tư hoa si, gật đầu: “Đúng vậy…… Tớ cảm thấy mình hoàn toàn không thích hợp học vật lý, suy xét vấn đề không toàn diện, cảm thấy vật lý logic cùng tớ không cùng ở một tần số.”

Thẩm Hoài nhìn thoáng qua cô, nữ hài tử xinh xinh đẹp đẹp ủ rũ cụp đuôi, như là, nỗ lực nhảy nhót sau đã với không tới xương cốt tiểu cún con. Thẩm Hoài thiếu chút nữa bị so sánh của chính mình bật cười, lại nghĩ muốn sờ sờ đầu.

“Thật sự rất khó nha. Hôm nay cái chịu lực phân tích đã quên trọng lực, kỳ thật tớ nhắc nhở chính mình không biết bao nhiêu lần, chính là khi thi vật lý liền nhịn không được hoảng hốt, hoảng hốt lên liền cảm thấy siêu cấp khó, sau đó cái gì đều đã quên. Đừng nói trọng lực, tớ ngày hôm qua thi vật lý khi viết tên, còn suy nghĩ nửa ngày tớ tên là gì……” Cô lải nhải mà oán giận.

“Ngươi bình thường làm bài sẽ cảm thấy vật lý rất khó sao?”

Phù Thải Nghênh suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Kỳ thật còn tốt, nếu không phải đề khó khăn quá lớn, tớ ngày thường đều là có thể làm được.”

Hai người đi ra cổng trường, Phù Thải Nghênh hỏi: “Thẩm Hoài, tớ đi hướng này,còn cậu?”

Thẩm Hoài không có trả lời, nâng bước hướng theo như lời của cô mà qua đi, Phù Thải Nghênh trong lòng vui vẻ, vội vàng cùng qua đi.

“Một cái phương pháp tương đối đơn giản là, thời điểm cậu thi tổng,đem vật lý đặt ở cuối cùng làm. Rồi sau đó nghĩ, không cần làm xong, có thể làm vài bài là vài bài. Nghĩ đây là một ít đề toán học mà thôi.” Anh nhàn nhạt mở miệng nói.

Cô nhíu nhíu mi: “Nhỡ vạn nhất tớ ở sinh vật cùng hóa học thời gian quá dài, không có gì thời gian làm vật lý làm sao bây giờ?”

“Cũng so phí thời gian ở trên vật lý rồi sau đó có thể làm được hóa học cùng sinh vật không có bắt buộc.”

Phù Thải Nghênh trầm tư, cảm thấy giống như rất chuẩn.

“Cậu tiếng Anh thực tốt, không cần lo lắng nhiều như vậy.”

Tiếp tới là một ngã rẽ, anh ngừng ở tại chỗ,dưới đèn đường, đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt tuấn lãng, cùng một thân thanh lãnh rồi lại hơi thở ấm áp, làm cho cô không khỏi hít hít cái mũi.

Cô nghĩ trong giọng nói nhàn nhạt của anh nghe ra hương vị an ủi.

Cô cười cười: “Tớ sẽ cố gắng.”

Anh gật gật đầu: “Trên đường cẩn thận.” Nói xong hướng ngã rẽ khác đi.

Cô lúc này mới ý thức được kế tiếp anh cùng mình đường không giống nhau. Không biết từ đâu ra dũng khí: “Nam thần cậu cũng cẩn thận!”

Kêu xong mới phát giác chính mình buột miệng thốt ra xưng hô là cái gì……

Anh bước chân dừng một chút, không có quay đầu lại, thẳng về phía trước đi đến.

Lại cảm thấy, cái xưng hô này, làm tâm tình thật tốt.

/**********************************************************/

Chủ nhật hôm nay, cô ngủ tới 10 giờ. Tỉnh lại sau, đi đầu giường sờ đến di động, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Di động nhắc nhở: Ngày mai thi toán giáo.

Phù Thải Nghênh lại nằm liệt trở về trên giường.

Cao tam thật là, không có lúc nào là không ở khảo thí a.

Rời giường rửa mặt, đuổi kịp cơm trưa trong nhà. Phù mẹ mặc tạp dề xào đồ ăn: “Nghênh Nghênh, mẹ hôm nay mua chút thịt bò cho con, làm một nồi thịt bò hầm bánh phở, con hảo hảo bồi bổ.”

Phù Thải Nghênh đôi tay chống mặt. Cô sau khi lên cấp ba, rõ ràng cảm thấy ăn tương đối nhiều a…… Mỗi ngày đều có bữa ăn khuya ăn không nói, lão mẹ còn lâu lâu mà làm cho cô bồi bổ. Không biết sau khi chấm dứt thi đại học, mình sẽ béo kên không ít.

Ăn qua cơm trưa, cô ngủ trưa một lúc, liền phiên nổi lên sao chép bút ký. Hóa học cùng sinh vật kỳ thật yêu cầu ký ức đồ vật nhiều, cô trí nhớ tốt, cho nên cũng thói quen ở mỗi lần thi cử trước lại xem một lần bút ký, tác dụng thường thường đặc biệt to lớn.

Di động nhắc nhở có một tin nhắn mới. Cô buông bút ký trong tay, cầm lấy di động nhìn. Là biên tập của tạp chí cô thường xuyên gửi, cùng cô quan hệ cá nhân cũng không tệ lắm, hỏi cô lần này thế nào không gặp cô ấy nộp bản thảo?

Phù Thải Nghênh nghĩ nghĩ, trả lời tin nhắn, nói cô một năm này hẳn là đều sẽ không gửi bài, chờ thêm một năm nữa tái hảo hảo viết bản thảo.

Bên người cô có quá nhiều người ưu tú, cũng làm cô nhận thức đến rõ ràng hơn mà, tưởng được kết quả đến chính mình muốn, dù sao cũng phải toàn lực ứng phó.

/***********************************/

Tiến vào cấp ba tuần thứ ba, ngày 16 tháng 9, ngày 17 này hai ngày, là cấp ba lần đầu tiên thi.

Lan Thụ Trung Học thi cùng ngày là không đi học, dựa theo thời gian thi đại học tiến hành, còn thời gian lại ở dùng để tự hành xử trí.

Thời điểm thi tổ hợp, Phù Thải Nghênh thử phương pháp anh dạy cho cô, trước làm hóa học cùng sinh vật. Thời gian thi là 150 phút, chỉ chừa 40 phút làm vật lý. Vật lý cũng đương nhiên là không có làm xong, cuối cùng một đạo đề sau hai câu hỏi liền xem cũng chưa tới kịp xem.

Phù Thải Nghênh chỉ cảm thấy lần này vật lý lại thi rớt, rốt cuộc một đạo đề vật lý cuối cùng 20 điểm. Nhưng đại khái là bởi vì vật lý tạp đến thói quen, bài thi điểm cao nhất là 110, không đạt tiêu chuẩn đều là sự tình bình thường, cho nên cô cũng không có bởi vì không có làm xong vật lý mà ảnh hưởng tới tâm tình.

Bất chấp tất cả đi……

Vật lý có thể thi quá 70 điểm, bộ phận dư thừa đều là kiếm,cô an ủi chính mình.

Lan Thụ Trung Học thi sẽ toàn khối xếp hạng, cũng đem mười thiệp mời cấp tiền ở mục thông báo tiến hành khen ngợi, còn lại thứ tự sẽ không tiến hành công bố, chỉ là đem học sinh thành tích của chính mình cùng thứ tự báo cho bản thân.

Phù Thải Nghênh đặc biệt thích Lan Thụ Trung Học ở điểm này. Rốt cuộc nếu chính mình thi đến không tốt, còn phải bị người khác nhìn đến thành tích của mình, có người còn khả năng đối cái này thành tích nghị luận sôi nổi…… Ngẫm lại liền rất làm người phiền.

Y trung liền sẽ đem toàn bộ phiếu điểm dán ra tới. Phù Thải Nghênh nhớ rõ chính mình thời điểm cấp hai, có một lần bởi vì một ít nguyên nhân thi đến đặc biệt kém, tụt 50 bậc. Thời điểm thành tích mới vừa bị dán ra tới, cô đi qua mục thông báo, còn nghe thấy hai nữ sinh chỉ vào thành tích của cô thảo luận: “Cái này Phù Thải Nghênh bình thường đều là ở trong top 10 sao? Lần này cư nhiên thi đến kém như vậy, chậc chậc chậc chậc……”

Nhớ tới chính là bóng ma tâm lý nồng đậm a.

Buổi chiều thứ tư, Lâm Diễn đi văn phòng một chuyến, rồi sau đó ôm trở về một xấp phiếu điểm. Trong phòng học vốn đang ồn ào nhốn nháo, thấy kia một xấp phiếu điểm sau, liền đều không hẹn mà an tĩnh xuống.

Dương Thanh Thanh gắt gao ôm cánh tay Phù Thải Nghênh, cô tuy nói trong lòng cũng có chút khẩn trương, nhưng vẫn an ủi mà vỗ vỗ Dương Thanh Thanh.

Lâm Diễn phân phát phiếu điểm từng người từng người một, cô nhìn mỗi khi một người nhận được phiếu điểm, người chung quanh sẽ đi lên nhìn một cái, rồi sau đó hoặc kinh ngạc cảm thán hoặc ngữ khí an ủi, tỏ rõ người kia khảo đến là tốt.

Phiếu điểm của Lộ Dật Hàng đã phát xuống dưới.

Phù Thải Nghênh cùng Lưu Á đều nhìn về phía phiếu điểm của hắn. Lộ Dật Hàng chính mình còn không có nhìn đến, đã bị Lưu Á nhanh tay đoạt đi rồi: “Lộ Dật Hàng cậu lần này thi thật sự không tồi nha!”

Cô cũng muốn nhìn tới, Lâm Diễn liền đem phiếu điểm của cô đưa cho.

Lộ Dật Hàng vội vàng nửa ghé vào trên bàn nhìn lại đây, sau đó liền hét ra tới: “Trời ơi Phù Thải Nghênh cậu lợi hại như vậy a!”

Lương Phụng Dạ cười khẽ nhìn lại đây.

Phù Thải Nghênh liền nói: “Lộ Dật Hàng cậu nói nhỏ chút.”

Rồi sau đó nhìn kỹ một chút phiếu điểm của chính mình, cũng kinh ngạc một chút. Cô tựa hồ không tin chính mình điểm cao a…… Ngữ văn 132, toán học 141, tiếng Anh 143, hóa học 96, sinh vật 84. Này đó đều còn tính bình thường, mấu chốt nhất chính là vật lý a, 88…… Trời biết, ở cấp ba, 110 điểm vật lý trên 90 điểm số lần liền có thể đếm được trên đầu ngón tay, bình thường dưới tình huống có thể trên 80 điểm cô liền cám ơn trời đất, càng đừng nói lần này, cuối cùng một đạo đề sau có hai câu hỏi cô xem cũng chưa tới kịp xem.

Phù Thải Nghênh nhìn về phía tổng điểm các môn, 684,đứng thứ tư.Cô, cô có phải hay không hẳn là còn một chút nguyện gì đó?

Lương Phụng Dạ thấy cô nhìn chằm chằm phiếu điểm không nháy mắt, hơi quan tâm: “Phù Thải Nghênh, cậu không sao chứ?”

Cô chớp chớp mắt.

“Phong Diệp, cậu tổng lý điểm bao nhiêu vậy?”

Lương Phụng Dạ lý tổng luôn luôn thực hảo, bình tĩnh ôn nhu: “285.”

……QAQ. Lại một lần cảm nhận được cảm giác bị nghiền áp. Cô tự cho mình đã thi rất khá, lý tổng cũng thi ra cấp ba tới nay cũng cao, bất quá 260 điểm mà thôi, nhìn Lương Phụng Dạ nhẹ nhàng liền có thể nghiền áp chính mình……

Phiếu điểm của Dương Thanh Thanh rốt cuộc cũng phát tới tay.

Phù Thải Nghênh luôn luôn là hỏi thành tích nam sinh mà không kiêng nể gì, thành tích nữ sinh thì cô ngược lại ngượng ngùng đi xem, bởi vậy cũng không có tò mò hỏi Dương Thanh Thanh thi được bao nhiêu. Dương Thanh Thanh tựa hồ là trực tiếp nhìn thoáng qua tổng điểm, tay liền siết chặt phiếu điểm, rồi sau đó lại là đem phiếu điểm vò thành một cục, tháo mắt kính xuống ghé vào trên bàn mà nức nở lên.

Phù Thải Nghênh nháy mắt có chút không biết làm sao.

Lúc này, kỳ thật là không quá hy vọng người khác tới an ủi mình đi……

Cô quay đầu lại nhìn Lộ Dật Hàng, cậu ấy đang cùng Lưu Á thảo luận điểm lẫn nhau, thảo luận đến vui vẻ vô cùng. Phù Thải Nghênh đem phiếu điểm chính mình đặt ở trong bàn, rồi sau đó nhỏ giọng mà kêu Lộ Dật Hàng một tiếng.

Lộ Dật Hàng: “A?”

“……” Cùng với người vô tâm vô phổi giao lưu thật sự phá lệ khó khăn a.

Phù Thải Nghênh ý bảo Lộ Dật Hàng xem Dương Thanh Thanh: “Thanh Thanh khóc.”

Lộ Dật Hàng liên tục khó hiểu: “Khóc cái gì?”

Phù Thải Nghênh có chút muốn cự tuyệt cùng Lộ Dật Hàng giao lưu.

Lộ Dật Hàng lúc này mới phản ứng lại đây, rồi sau đó càng thêm khó hiểu: “Ai nha này có cái gì phải khóc, còn không phải là một lần thi sao, lại không phải thi đại học.”

Phù Thải Nghênh liền cảm thấy Dương Thanh Thanh nức nở đến lợi hại hơn một chút…… Cô trong lòng rất vô lực a, vốn là muốn hỏi một chút Lộ Dật Hàng nên an ủi Thanh Thanh như thế nào, hiện tại lại đem tình thế ngược.

Ngược lại là Lương Phụng Dạ chú ý tới tình huống bên này: “Phù Thải Nghênh, Dương Thanh Thanh có phải tâm tình không được tốt?”

Phù Thải Nghênh gật gật đầu.

Lương Phụng Dạ nói: “Cậu cứ để cô ấy khóc một hồi đi. Đã khóc thì tốt rồi.”

Phong Diệp thật ôn nhu a! Tuy nói sớm đã có nhận thức này, nhưng Lương Phụng Dạ thật sự là người siêu cấp tốt, cô quay đầu lại trừng mắt nhìn tên vô tâm vô phổi* mà cùng Lưu Á thảo luận thành tích kia, thật là, không giống kẻ lỗ mãng nào đó, thật là thật là…

Lộ Dật Hàng tỏ vẻ hắn vô tội nha.

*Vô tâm vô phổi: Ý là không tim không phổi ý mn

Mọi người đọc truyện vui vẻ nha! Cầu ủng hộ truyện!!!!!!!!!!!

Ra chương cho mn nè

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN