Năm Tháng Tĩnh Lặng, Kiếp Này Bình Yên
Chương 16: Hồ Kanas bốn mùa
Nếu như cho bạn một khoảng thời gian trống vắng, bạn sẽ lựa chọn đồng hành
cùng Kanas, dùng nước hồ Kanas để lấp đầy sự trống trải trong tim. Bước
vào Kanas, là tìm đến một thánh địa thanh tịnh của bộ lạc cổ xưa, là lần giở một bức tranh thần kỳ đã bị đóng kín ngàn năm, cũng là mở ra một
con đường tâm linh thấu suốt của nhân sinh.
Luân chuyển trong sự
lãng mạn nên thơ muôn vàn hình thái, trầm lắng trong nước hồ tinh khiết
bốn mùa của hồ Kanas. Bạn không thể tin rằng, sinh mệnh sẽ được sinh ra
một lần nữa vì một mặt hồ này, đời người sẽ trở nên trong vắt vì một cõi tịnh thổ, linh hồn sẽ cảm động vì một nền văn minh.
Mùa xuân – Hồ nước trong vắt
Lắng nghe tiếng nước suối chảy róc rách giòn giã, cứ thể là bước vào mùa
xuân của hồ Kanas. Vạn vật bừng tỉnh dưới sông băng nhảy nhót phát ra
những âm điệu linh động, tấu vang khúc nhạc mùa xuân của Kanas, cùng vén bức rèm thần kỳ bí của vùng đất này. Ở nơi đây, mây trắng là nhà của
linh hồn bạn; ở nơi đây, nước hồ là câu chuyện cổ tích vĩnh viễn; ở nơi
đây, sẽ không có tuổi xuân bị già đi.
Tháng năm đã lưu giữ lại
một khoảng yên tĩnh tự nhiên ở hồ Kanas, sau đó, chẳng còn bụi trần nào
có thể rơi xuống nữa. Mùa xuân Kanas mang một vẻ thanh tân như đã qua
nước xanh leo lẻo lọc rửa, bạn đến nơi đây là có thể tìm thấy một quãng
thời gian đẹp đẽ nhất cuộc đời.
Đây là một mùa đẫm sắc xanh, từng đàn bò, cừu nhởn nhơ gặm cỏ, những người chăn bò, chăn cừu uống say
ráng mây màu mùa xuân, nước hồ như ngọc bích khảm vào dãy núi, từ trong
rừng xanh thăm thẳm lờ mờ vẳng đến tiếng chim hót líu lo. Ngày xuân oanh chao én liệng, hoa cỏ tốt tươi, khiến cho cuộc kiếm tìm lưu giữ được vẻ tươi đẹp, cuộc tương phùng tràn đầy vui sướng, câu chuyện thấm đẫm tình cảm dịu dàng.
Đi lang thang trong biển hoa muôn hồng ngàn tía,
bằng sự thần kỳ của mình, hồ Kanas đã nhìn thấu tâm hồn chúng ta. Bạn
ngửi thấy một mùi vị quen thuộc trong cơn gió thoảng trong lành, dường
như bạn đã từng gặp gỡ cỏ cây, hồ nước của nơi này từ rất nhiều năm về
trước, nhưng rõ ràng cũng xa cách biết bao. Cho dù bạn mang đến đây bao
nhiêu tâm sự thế tục, cho dù nơi đây ẩn chứa bao nhiêu bí mật thầm kín,
thì chính giờ khắc này, bạn đã hoàn toàn hòa mình vào phong cảnh thanh
khiết của Kanas. Chính vào giờ khắc này, bạn và người của dân tộc Đồ
Ngõa đã cùng sống dưới một bầu trời xanh, cùng có một mặt hồ trong suốt, cùng chung một mộng tưởng điềm nhiên vui vẻ.
Ánh nắng mùa xuân
nơi đây sáng bừng như lưỡi dao, tháng năm đến trong im lặng, con người
sống ở nơi đây đời này qua đời khác, đã chung sống cùng thiên nhiên từ
rất lâu đời. Thế sự trôi chảy theo nước hồ, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào. Bạn đứng bên bờ hồ Kanas sáng như gương, trong chiếc bóng rõ ràng
phản chiếu dưới hồ, dường như chưa từng có ngày hôm qua, mà tương lai
cũng chắc chắn sẽ tinh khiết như ngày hôm nay. Thời gian nơi đây sẽ nói
cho bạn biết, chỉ cần còn là một chiếc lá xanh, còn một giọt nước hồ,
còn một làn mây trắng, hồ Kanas sẽ vĩnh viễn tươi đẹp, vĩnh viễn thiêng
liêng và trong sạch.
Trong những ngày gió xuân say đắm, không hẹn mà gặp rất nhiều mục dân đang di chuyển, họ đang lùa bầy dê, đi lên mục trường trên núi cao, dựng lều dạ, xây nhà mới. Quá trình ấy như lạnh
chuyển sang ấm, là phong tục lưu truyền đã ngàn đời nay. Mà sau mùa xuân là mùa hạ, dường như sẽ tới vào ngày mai.
Hồ nước trong veo,
phản chiếu bóng dáng những người dân ấy đang vung roi tiến bước, cũng
phản chiếu cuộc đời êm đềm và giản dị của họ. Phút giây này, bạn sẽ hiểu rằng, núi có vẻ trong sáng của núi, nước có sự thoát tục của nước, bạn
có sự ung dung của bạn, họ có sự điềm tĩnh của họ.
Mùa hạ – Hồ nước tươi mát
Đều nói hồ Kanas trong những ngày hè đẹp như một giấc mộng, chỉ khi bạn
tiến lại gần, đi qua làn sương mù bàng bạc tươi mát của thời gian, bạn
mới biết rằng, giấc mộng nơi này vốn đều được khoác lên một chiếc áo màu rực rỡ của tự nhiên. Có lẽ, hồ nước Kanas có thể thực sự xây dựng nên
mộng ước. Cho dù bạn là khách qua đường, hay là người trở về, đều có thể ấp ủ một giấc mộng của riêng mình và ký gửi giấc mộng ấy ở nơi đây. Đợi đến năm sau, lại đến mở ra, hoặc là, mượn tình cảnh non nước Kanas để
đóng kín một đời.
Hồ Kanas vào mùa hạ thường tràn ngập sương mù
mờ mịt mông lung, sương mù mờ ảo khiến người ta như đang dạo chơi chốn
tiên cảnh Dao Trì. Những người đến đây đều muốn đi qua màn sương ấy, tìm kiếm bí mật thất lạc nơi sâu thẳm của núi hồ, tìm hiểu văn hóa xa xôi
lâu đời của bộ lạc cổ xưa. Nơi đây còn lưu giữ totem của văn minh thượng cổ, ngưng tụ những biến đổi lịch sử, và cũng chuyển tải biết bao câu
chuyện nhân sinh. Năm đó, khi vị anh hùng Thành Cát Tư Hãn giương cung
bắn đại điêu khởi quân chinh Tây, thúc ngựa vung roi, vượt sông băng
núi, vùng đất rộng lớn bị cờ quạt phần phật phất qua này, đến nay vẫn
siêu trần thoát tục như thế. Nghe nói, trong núi hồ Kanas còn có thể tìm thấy dấu tích của Thành Cát Tư Hãn. Một câu chuyện cũ từ ngàn thu đã
lấp đầy nước hồ tinh khiết Kanas như thế đó.
Như cảnh vật giữa
làn sương mù dày đặc, ban đầu bạn có thể nhìn thấy mây bay vạn trạng,
đến phút cuối cùng, cảnh vật đó lại quay trở về trạng thái trong suốt
ban đầu. Hái một đóa hoa thơm, để nhuốm đẫm vẻ đẹp của hồng trần; vốc
một chút nước hồ mát mẻ, để rửa sách gió sương của nhân thế. Linh hồn
trở nên sống động trong cảnh tượng xanh biêng biếc của mùa hạ, cuộc sống trở nên yên lặng trong thế giới thiên nhiên mới mẻ. Hồ nước thanh tịnh
này có thể khiến bạn thực sự nắm giữ được hiện tại, cũng có thể triệt để tìm về quá khứ, càng có thể nhìn thấu rõ ngày mai.
Những căn lều dạ nhà gỗ trải dài dưới bầu trời xanh, mỗi một căn đều có thể ký gửi
hành lý nặng trĩu, đều là cố hương của linh hồn. Mục dân nơi đây cho dù
trải qua bao nhiêu vận mệnh chuyển dời, cho dù chịu bao nhiêu luân hồi
tụ tan, Kanas vẫn là mái ấm suốt đời của họ. Dấu chân họ không bưng qua
dlãnh thổ này, tình cảm của họ không vượt ngoài non nước nơi đây, họ
chăn thả mây trắng của Kanas, mà nước hồ Kanas đã bảo vệ che chắn cho
những giấc mộng thuần phác của họ.
Ánh trăng rớt xuống mặt hồ,
phản chiếu chiếc bóng mát rượi, giống như một lời hẹn ước của mùa hạ.
Nơi khói bếp bốc lên, chính là mái nhà đơn sơ của dân du mục. Rượu sữa
thơm lừng, trà nóng hôi hổi, ăn phó mát sữa, dù bạn đến từ chân trời
cũng biết rằng, có một vùng tịnh thổ là nỗi nhớ của cuộc đời bạn. Không
có sóng to gió lơn, không có phong nhã vô biên, hết thảy đều bình dị mộc mạc như thế. Trước khi bạn đến, hồ Kanas là một câu chuyện thần thoại
xa vời; sau khi bạn đi, hồ Kanas đã là mái nhà vĩnh viễn của linh hồn
bạn.
Mùa thu – Hồ nước trầm tĩnh
Dưới ánh sáng mùa thu, hồ nước trở nên trầm tĩnh, giống như một viên mỹ ngọc tự nhiên không tỳ
vết, bị năm tháng mài mòn đến mức trơn bóng vô cùng chứa đựng đầy linh
tính. Bạn bước vào hồ thu Kanas, cuộc đời cũng dần dần viên mãn, con
người dần trở nên trưởng thành trong khoảng ánh sáng, sóng nước màu vàng kim này.
Kanas vào thu như một bức tranh hoa lệ rực rỡ, mây
trắng là bối cảnh, hồ nước là phông nền, sinh mệnh là tình cảm. Núi cao
rừng rậm, sóng nước cây thưa, dân du mục đuổi theo bóng dáng của bầy dê, bầy cừu, đều được đặt trong bức tranh ấy. Những cây bu-lô thẳng tắp,
những cây thông rụng lá (Larix) cao chót vót, thông trắng Nhật Bản xanh
mướt mát, còn cả vân sam ngay ngắn và lãnh sam xinh đẹp, đều trải dài
thành một bức tranh hùng vĩ. Cảm xúc dạt dào tuôn trào trong thủy mặc,
những tâm tình được buông xả, nay trở nên trầm tĩnh trong cảnh hồ nước.
Hồ Kanas mùa thu tựa như một bàn cờ bày trước thiên nhiên, phong cảnh tươi đẹp như những quân cờ đặt nhầm chỗ nhưng không hỗn loạn, dày đặc nhưng
không ồn ào. Cho dù bạn là một người khách mưu cầu danh lợi thế gian,
nhưng đối diện với trời mây cao tít tắt, nước hồ mênh mang của mùa thu
này, bạn sẽ cam tâm tình nguyện trầm luân một đời nơi đây. Bởi vì, chỉ
có dùng một trái tim, một linh hồn thuần khiết, mới có thể giải được thế cờ thần bí này của Kanas.
Bước đi vội vã hối hả để rồi cúi đầu
trầm tư trước nước hồ mênh mang. Nước hồ của tiết trời thu muộn đã
chuyển sang màu trắng sữa, tựa hồ những đám mây trắng xóa như tuyết đều
rót hết vào lòng hồ. Những người Đồ Ngõa cần cù chân chất, buông lưới
bắt cá trong Bạch Hồ rộng lớn, cảm nhận được niềm hân hoan của sự thu
hoạch. Đối diện với sự tự nhiên và hài hòa này, bạn chỉ muốn hạ chiếc
cần câu sinh mệnh, buông câu tìm lấy sự thanh bạch của mặt hồ. Là ẩn sĩ
của hồng trần, vứt bỏ muôn vàn ham muốn, giữ lấy trái tim đạm bạc, câu
về cảnh tượng nhàn nhã nước thu leo lẻo, trời rộng thênh thang. Một mặt
hồ thăm thẳm, một mặt hồ đầy khí vị riêng, buông câu nơi đó, sẽ không
câu được thiên tử vương hầu, cũng không câu được phú quý nhân gian. Chỉ
là nhàn nhã ngồi lặng yên giữa tầng mây, không cần chờ đợi thời cơ,
không cần giữ bỏ có không, chỉ nghe âm thanh dìu dặt của thiên nhiên,
hòa xướng với tiếng lòng tĩnh lặng của tự nhiên.
Bạn trầm ngâm
suy tưởng trên hồ thu, vớt lấy chiếc lá đỏ, ngâm một bài thơ ý điệu sâu
xa. Còn người Đồ Ngõa, lại gìn giữ vùng đất giàu có này, mãi mãi sinh
sống hòa bình nơi đây. Chính mùa thu đã biến ảo thành biết bao màu sắc
khác nhau trên mặt hồ Kanas. Dân du mục đã gửi gắm những tình cảm thuần
khiết thiêng liêng vào đây, để mỗi lần quay người, đều lưu lại cái ngoái nhìn đầy cảm động.
Trước khi mùa đông ập đến, hồ thu Kanas đã
dùng nét bút phác họa, tình cảm sâu nặng để ghi lại những gì bạn có vào
giây phút này. Giữa phong cảnh nhân sinh tuyệt diệu tự nhiên, lặng lẽ
chờ đợi, sẽ có cuộc gặp gỡ với một hồ nước, một linh hồn đầy ý vị khác.
Mùa đông – Hồ nước đóng băng
Có lẽ, trước khi bạn nhìn thấy hồ Kanas vào mùa đông, bạn đã từng ấp ủ ảo
tưởng về cảnh tượng băng tuyết vô cùng vô tận. Khi bạn thực sự bước gần
đến nó, nhìn rõ ràng dáng vẻ hồ nước mùa đông, linh hồn chấn động sẽ nói với bạn rằng, hồ nước mang trong mình vẻ băng thanh ngọc khiết của chốn nhân gian đến nhường nào. Đây là hồ nước nguyên thủy của năm tháng, là
hồ nước chân thật nhất của nhân sinh, cũng là hồ nước vĩnh hằng của
người Đồ Ngõa.
Không cần hỏi, đây là lần đâu bạn đến, hay là lần
trùng phùng. Cũng không cần hỏi, đây là một chuyến ra đi, hay là lần trở về. Cho dù là cảnh tượng trong mộng, cũng phải cảm ơn cơ duyên của giấc mộng này. Cho dù là đi lướt qua, cũng phải trân trọng thời khắc gặp gỡ
ngắn ngủi này.
Những đỉnh núi sáng trắng như nước, những mặt hồ
băng tuyết đóng kín, toàn bộ hồ Kanas đều bị lớp châu ngọc bao bọc,
trong không gian bao la, lộ vẻ trầm tư khôn xiết. Không có vẻ quyến rũ
của nước chảy, không thấy vẻ đung đưa của hoa núi, trước mắt là băng
tuyết ngợp trời giá buốt, sắc điệu thanh tịnh không tranh cầu. Dưới hồ
băng dày cộp, ẩn chứa một truyền thuyết liên quan đến thủy quái của hồ.
Giống như ký ức xa xưa, cùng những câu chuyện cổ của người Đồ Ngõa, hết
thảy đã chìm sâu xuống đáy hồ. Tựa như phá vỡ tầng băng này là có thể
lấy được nguồn nước sinh mệnh bất tận. Thời gian này chỉ tạm thời phong
kín nó, đợi đến khi xuân ấm hoa nở, vạn vật sinh sôi, bạn sẽ phát hiện
ra, hạnh phúc hóa ra giản đơn đến thế.
Trong thế giới bị tuyết
trắng bao phủ còn có một sự ấm áp không bị đóng băng, đó là cuộc sống
nhiệt thành, tình cảm nồng cháy của người Đồ Ngõa. Họ vung những chiếc
roi thần của dân tộc, thúc nhanh vó ngựa lao qua sự tĩnh lặng của đất
trời, một bầu rượu sữa là có thể ủ ấm linh hồn lạnh giá. Tổ tiên của họ
là những anh hùng rong ruổi biên cương, về sau chuyển đến vùng tịnh thổ
nhân gian này, trở thành những ẩn sĩ chốn núi sâu vực tuyết. Họ đem sinh mệnh giao phó cho bầu trời Kanas, từ đây về sau, hiền hòa phẳng lặng
chính là tư thế của cuộc sống, ung dung chính là tâm tình vĩnh hằng.
Tuyết rơi không một tiếng động, hồ Kanas hết thảy long lanh trong vắt. Vì mặt hồ thuần túy này, vì trái tim băng khiết trong bình ngọc này, biết bao
người đã đi đêm về hôm, lặn lội tìm kiếm trong mưa gió bão bùng. Bạn đi
theo những dấu chân của người đi trước, suốt chặng đường rưng rưng cảm
động, rồi lại truyền sự xúc động cho những người đến sau. Mà người Đồ
Ngõa chất phác, nhìn những khách đến rồi lại đi, trước sau vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, không vì một ai mà thay đổi câu chuyện về Kanas.
Trong hồ nước ngưng đọng ấy, bạn có thể nhìn thấy mặt hồ nơi đáy trái tim
mình đang hối hả chảy trôi. Có một con suối nguồn đang chảy về phía mùa
xuân. Có một ngôi nhà, đang tồn tại ở vùng đất hạnh phúc.
Đi qua
hồ Kanas bốn mùa, cùng trải nghiệm tình cảm suốt bốn mùa với hồ nước,
đời người cũng vì một lần giao hòa tươi đẹp mà chân thực này, mà trở nên tràn đầy sắc màu kỳ ảo mê ly. Hãy tin chắc rằng, chỉ cần có một hồ
nước, thì chốn tịnh thổ nhân gian Kanas này sẽ không bao giờ biến mất,
người Đồ Ngõa cũng vĩnh viễn giữ được quê nhà tự nhiên của mình. Vậy
thì, hãy lựa chọn rời đi một cách ung dung thanh thản. Nhiều năm về sau, nếu như lại đến nơi này, thứ hồ Kanas trao cho bạn, vẫn là phong thái
tinh khiết của ngày hôm qua.
Hồ Thanh Hải xanh thăm thẳm
Vì nghe thấy gió mát mời gọi, hay vì nhìn thấy mây trắng vẫy tay, mà tôi
đã gặp gỡ hồ Thanh Hải như thế. Lúc này, không chỉ là rung động sững sờ, mà hơn nữa còn là cảm giác quen thuộc đến điếng lòng. Đắm chìm trong
màu xanh thăm thẳm, hun hút, thực sự cảm nhận được vẻ đẹp của nhân sinh, sự quyến rũ của tự nhiên.
Hồ Thanh Hải nằm trong lòng bồn địa
Thanh Hải, phía đông bắc tỉnh Thanh Hải, hình thành do sự đứt gãy địa
tầng giữa núi Đại Thông, núi Nhật Nguyệt và phía nam núi Thanh Hải. Diện tích hồ vào khoảng 29661 kilômét vuông, hồ nằm ở độ cao 3196 mét cách
mặt nước biển, là hồ nước mặn lớn nhất đại lục Trung Quốc.
Hồ
Thanh Hải sâu thẳm mà tinh khiết, nó cam tâm tình nguyện rũ bỏ phồn hoa, âm thầm gìn giữ vùng đất xa xôi này. Tránh xa huyên náo ồn ào, không
phải để ẩn đi vẻ đẹp của mình, cũng không phải sợ thế nhân quấy nhiễu,
mà chỉ là yên tĩnh ở trên cao nguyên, lấy núi tuyết làm khung cốt, mượn
trời xanh làm xiêm y, giữ lại cho thiên nhiên mái nhà nguyên thủy và
thuần túy nhất.
Năm xưa, khi Văn Thành công chúa xa xôi ngàn dặm
đến Tây Tạng, lúc tới núi Nhật Nguyệt, quay đầu chẳng nhìn thấy Trường
An, nhìn sang phía Tây bốn bề hoang vu lạnh lẽo. Những giọt nước mắt nhớ quê nhà của nàng, rơi xuống lòng sông, mà điểm cuối của dòng sông ấy,
chảy thẳng vào lòng hồ Thanh Hải. Đến đây cùng với một truyền thuyết
đẹp, trong trái tim tôi chất chứa thêm một nỗi xúc động dịu dàng, rất
muốn biết, nàng công chúa Đại Đường bị gả chồng đến nơi tha hương ấy, đi qua mây nước ngàn năm, nàng có hạnh phúc không?
Bước giữa làn
sóng như lụa gấm sắc vàng của hoa cải dầu, hương thơm lãng đãng vương
vấn khắp trời. Những cơn gió mát đã dùng bút mực linh hoạt, phác nên một bức tranh hoành tráng giữa non nước tú lệ của hồ Thanh Hải. Hân hoan
dạo bước trong khung cảnh ấy, tắm dưới cơn mưa cánh hoa màu vàng rực, và thả hồn bồng bềnh giữa vạn khoảnh sóng nước hồ xanh. Bầu trời xanh thăm thẳm ấy, khiến người ta nguyện đem trái tim nhuốm đầy phong trần của
mình dìm sâu trong đó, rồi lại với lên, để nó trong vắt vô trần.
Đến hồ Thanh Hải, cái bạn theo đuổi tìm kiếm không phải là tình thơ ý họa,
mà là những phong tục tập quán hết sức chất phác hồn nhiên. Những người
mục dân hồn hậu đuổi bầy dê bầy cừu, những bóng dáng trôi dạt như mây,
nhởn nhơ giữa thảo nguyên mênh mông vời vợi. Lều trướng chi chít như bàn cờ là mái nhà che mưa che gió cho người dân du mục. Khi nhìn núi tuyết, từ lâu nó đã biến giấc mơ tươi đẹp trở thành băng giá. Bầu trời như sa
xuống sát mặt đất, dường như chỉ cần tùy ý giơ tay, là có thể nắm giữ
được mảnh gấm lụa xanh biếc ấy.
Đây là quê hương của tâm linh,
xuyên qua hành lang của thành phố, đi qua non nước xa vời, là để kiếm
tìm sự thanh tịnh của hồ nước. Ngay đến hơn mười loài chim quý như ngỗng đầu sọc, chim mòng biển, mòng biển đầu nâu, cốc đế… cũng tụ lại thành
đàn, làm tổ trên đảo chim. Chúng tuân theo quy luật của tự nhiên, di trú từ phương Nam sang phương Bắc, nhưng vẫn không quên an cư lạc nghiệp ở
hồ Thanh Hải, đời đời nối tiếp. Hễ nhìn mặt hồ mênh mông như vô tận, núi tuyết trắng xóa soi bóng, ngắm bầy cá tung tăng bơi lội, muôn chim tung cánh vút bay, mặc cho ngày tháng trôi qua, vùng tịnh thổ này mãi mãi
thuộc về chúng ta. Nơi đây cất giữ những giấc mơ và những giấc mơ ấy lại truyền hạnh phúc đến cho từng người đi đường ngang qua.
Bất cứ
ai đặt chân lên mảnh đất hồ Thanh Hải này đều đã coi nơi đây là nhà của
mình. Thong thả cưỡi ngựa, cưỡi bò Yak, chầm chậm dạo chơi trên thảo
nguyên thênh thang, thả trôi những suy nghĩ thanh tịnh. Nghe nói, ngựa
sinh ra ở vùng hồ Thanh Hải đã sớm nổi tiếng từ thời Xuân Thu Chiến
Quốc, còn có tên là “Tần mã” (ngựa Tần). Thời Tùy Đường, nơi đây còn sản sinh ra rất nhiều loài ngựa quý. Chúng được Bá Nhạc là người có con mắt tinh đời tuyển chọn, đưa đi, từ đó về sau, rong ruổi biên cương, vạn
dặm tung vó, ngạo nghễ nhìn gió mây. Những chú ngựa dạo chơi trên thảo
nguyên ngày nay đã bớt tính nóng nảy của ngày trước, lại thêm phần thuần hóa và hiền lành. Chúng hứng chí dạt dào, dừng vó chậm bước, im lặng
ngắm vẻ đẹp thâm trầm của hồ Thanh Hải, lắng nghe tiếng vọng của thời
gian.
Bước vào lều vải của mục dân, cảm nhận nhân tình tập tục
của vùng đất này. Người dân nhiệt tình mang trà sữa, phô mai, rượu đại
mạch ra mời du khách nếm thử. Từng đôi mắt trìu mến, thuần khiết dường
như thấu hiểu tâm ý của bạn. Ở nơi này, bạn sẽ quên mất mình là khách
qua đường, mà chỉ chìm đắm trong sự ấm áp chân thực, cùng chia sớt niềm
vui với mục dân. Và một câu chuyện đã vô tình được ấp ủ trong thời gian
chung sống, rồi lại bị tuế nguyệt cất giấu trong cuốn sách giản dị của
hồ Thanh Hải, để cho bạn lật giở đọc một cách bình thản.
Bắt đầu
từ năm 2002, từ tháng 7 đến tháng 8 hằng năm, tỉnh Thanh Hải đã tổ chức
giải đua xe đạp quanh hồ Thanh Hải. Đây là giải đấu hàng đầu châu Á,
cũng là giải đua xe có tính quốc tế, diễn ra ở độ cao nhất so với mực
nước biển. Người ta đã lấy hồ Thanh Hải sóng biếc vô tận, hàng đàn chim
mòng biển tung cánh làm trung tâm. Suốt đường đua, những tay đua tư thế
ngông nghênh cuồng ngạo, tựa như đang đấu một trận thư hùng với dũng sĩ
cao nguyên. Phong cảnh tráng lệ, hào hùng ấy đã mang đến cho thảo nguyên vốn chỉ dành chăn thả gia súc này một phong thái quyến rũ khác biệt. Đi men theo bờ hồ, chúng ta còn có thể thu nhặt được biết bao tiếng cười
vui hớn hở còn vương vãi của mọi người chứng kiến.
Dừng bước chân tìm kiếm, đau đáu ngắm nhìn mặt hồ nước dưới trời xanh vực tuyết. Hồ
Thanh Hải, ngươi trong vắt như thế, lại giàu có biết bao. Hành lý giản
đơn trên vai này, làm sao để nhét vừa được ngươi trong đó? Có lẽ, chỉ có một trái tim trong sáng, khoáng đạt vô cùng mới có thể cất giấu và chứa đựng được ngươi.
Vậy thì, hãy cất đi sự thuần tịnh xanh biêng
biếc này của hồ, cất đi sự hạnh phúc chất phác này của cao nguyên. Để
nhiều năm về sau, ta mãi mãi không thể nào quên được vẻ đẹp của hồ Thanh Hải.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!